Tài sản quý giá nhất

Theo dõi VGT trên

Ký ức chính là tài sản quý giá nhất với mỗi chúng ta, nhung nếu bỗng một ngày người mà bạn yêu thương không còn chút ký ức nào về bạn, bạn sẽ làm gì? Bạn phải làm sao đây khi chính bạn cũng không thể giúp họ tìm lại kỉ niệm mà họ đã đánh mất?

Truyện ngắn: Ai còn đứng lại nơi này?

Tấm rèm nặng nề che kín khung cửa kính, khiến những vụn nắng dẫu có cố gắng đến đâu cũng chỉ len lỏi vào được vài hạt, rải rác trên sàn gỗ nâu sẫm. Tiếng dương cầm rời rạc vang lên, từng nốt, từng nốt một, không hề liền khúc mà cứ như người chơi nó đang cố gắng kiếm tìm từng nốt nhạc để ghép vào. Thế nhưng, nếu tinh ý vẫn có thể nhận ra rằng, bản nhạc đang được chơi ấy là “Song from a Secret Garden”.

Đoạn nhạc mới được chơi qua bỗng nhiên được lặp lại lần nữa, nhưng lần này đã thêm được vài nốt ở phía sau. Cứ như một đứa trẻ đang học bài, bất chợt quên đi phần sau thì phải đọc lại từ đầu.

Một lần… Hai lần… Rồi ba lần…

Vậy mà cô chẳng thể nào nhớ được phần tiếp theo. Bàn tay thất vọng đập mạnh xuống phím đàn, tạo nên âm thanh chói tai kinh người. Di buông thõng cả hai tay, gục đầu xuống, đôi vai gầy rung lên, nức nở. Một vòng tay nhẹ nhàng ôm lấy cô, nâng Di lên, để cô tự nhiên vùi vào lòng mình bật khóc.

- Quân à, em không nhớ, không thể nào nhớ được. Em xin lỗi…

Quân nâng lên khuôn mặt nhỏ nhắn ngập tràn nước mắt kia, hôn nhẹ lên những giọt nước mặn chát khiến tin anh nhức nhối như muốn vỡ tung.

- Không phải lỗi của em, không phải.

Anh gấp gáp khẳng định, như muốn bằng cách nhanh nhất xua tan đi ý nghĩ ấy trong cô, như muốn cô hiểu rằng cô không làm sai bất cứ điều gì để phải thốt lên lời “xin lỗi”. Anh khẽ nắm lấy tay cô đặt lên phím đàn rồi phủ tay mình lên đó. Mỗi khi ngón tay anh ấn xuống là ngón tay cô cũng ấn xuống theo. Tiếng nhạc lại lần nữa vang lên, liền mạch, êm ái, không đứt quãng, không ngập ngừng.

Quân khẽ khàng, chầm chậm, dần dần dẫn dắt Di vào thế giới của cảm xúc, vào thế giới mà hai năm trước họ đã từng trải qua cùng nhau. Anh không nhẫn tâm ép buộc cô phải nhớ, mà chỉ từng chút, từng chút một gợi lại cho cô…

***

Hai năm trước…

Tigôn Coffee…

Quân đặt tay lên phím đàn nhưng chưa thật sự chắc chắn bản nhạc mình muốn chơi là gì. Một đoạn nhạc dạo vang lên, hoàn toàn tùy ý, ngón tay thon dài lười nhác lướt trên từng phím đen, trắng. Có vẻ anh đang rất hứng thú với việc chơi đùa cùng các nốt nhạc.

Tài sản quý giá nhất - Hình 1

Giai điệu bất ngờ đổi khác, Quân đang chơi “Song from a secret garden”. Anh nhếch mép cười khổ, thói quen đúng là điều cực kì đáng sợ. Quân vốn dĩ không thuộc tuýp người “lụy vì tình” nhưng như thế không có nghĩa là anh dễ dàng phủi đi tất cả những gì đã từng có. Hơn nữa, đó còn là những điều rất đẹp. Nỗi nhớ mơ hồ lại tràn về, lẩn quất đâu đây. Nỗi nhớ quyện vào giai điệu trầm buồn, tuôn chảy thành dòng trong không gian yên tĩnh, gợi lên cái man mác buồn sâu kín trong con tim mỗi người bên dưới.

- Anh gì ơi, có thể dạy tôi chơi bản nhạc đó không?

Giọng nói không to nhưng vẫn khiến mọi người chú ý. Vài tiếng xôn xao bình luận vang lên. Quân dừng chơi, đưa ánh mắt hiếu kì nhìn người đang đứng bên dưới. Một cô gái với mái tóc ngắn củn, áo phông rộng thùng thình đi với quần bò, chân mang bốt hầm hố. Quân nghiêng nghiêng đầu nghĩ ngợi, nhìn thế nào cũng không ra là người có niềm đam mê âm nhạc.

- Tôi không phải giáo viên thanh nhạc.

Quân cười cười đáp lời, lịch sự nhất có thể. Anh chỉ là nhận lời đến giúp bạn trong vài ngày bởi người nhạc công ở đây nghỉ đột xuất thôi. Đến khi nào có người thay thế, anh sẽ đi. Quân không muốn kéo thêm chút phiền phức nào tới nữa, lịch diễn mấy tháng tiếp của anh kín cả rồi.

- Nhưng anh biết chơi nhạc! – Xem ra là một cô bé rất kiên nhẫn. Vẫn không hề có ý định bỏ cuộc.

Quân gật đầu chào rồi quay đi, ngẫm nghĩ về cách hành xử của mình: như thế đủ gọi là lịch sự rồi nhỉ?

Có tiếng bước chân đuổi theo phía sau, khẽ khàng nhưng gấp gáp. Quân nhíu mày, lòi đâu ra một cô bé cứng đầu thế chứ? Anh bất chợt dừng lại, người đang chạy phía sau giật mình nhưng chẳng thể điều chỉnh kịp bước chân, đâm sầm vào ngực Quân. Khuôn mặt nhỏ nhắn bất chợt ửng hồng, chầm chầm lùi về phía sau.

- Cô bé, cô muốn gì? – Quân thở dài, trong giọng nói đã có sự bất lực

- Tôi muốn … – Di ngập ngừng – Anh dạy tôi chơi đàn, chỉ một bản nhạc ban nãy thôi cũng được. Một bản “Song from a secret garden” ấy thôi.

Như để minh chứng cho lời mình nói, Di đưa một ngón tay lên, ngẩng đôi mắt tròn xoe, long lanh, chăm chú nhìn người trước mặt.

Quân khẽ ho rồi quay đi hòng che dấu sự lúng túng của mình trước cái nhìn kiên định nhưng ngây thơ ấy.

- Cho tôi một lí do.

Quân thầm than thở, tại sao lại chấp nhận thỏa hiệp rồi? Nhưng lời đã nói ra có muốn rút lại cũng chẳng được.

- Vì tiếng đàn của anh rất quyến rũ.

Sau một hồi suy nghĩ mông lung, mái đầu nhỏ hết nghiêng trái rồi nghiêng phải, Di đã đưa cho anh câu trả lời ổn thỏa nhất.

- Tôi sẽ suy nghĩ

Quân trả lời nước đôi rồi lướt qua Di, đi về nơi đỗ xe. Cứ xem như chưa có cuộc gặp mặt này là được, anh không tin cô bé kia đủ kiên nhẫn để tiếp tục.

Hôm sau, Quân lại đến, nhưng bàn tay vừa đặt lên phím đàn thì liền cảm thấy gáy mình nóng rực. Anh thuận thế quay sang, thái dương bỗng trở nên ê ẩm. Anh quả thực đã xem thường cô bé con kia. Di nhìn thấy anh thì nhoẻn miệng cười, có chút gì đó đắc thắng. Quân đưa tay ôm trán. Xem ra lần này anh trốn không thoát rồi.

- Tại sao em nhất thiết phải học đàn thế? – Quân vặn nắp chai nước khoáng rồi đưa sang cho cô bé đang chăm chú vào quyển nhạc lí cơ bản.

- Bởi vì cậu ấy thích nhất là “Song from a seccet garden”.

Quân không nói gì nữa, chăm chú nhìn cô gái trước mắt. Nắng nhàn nhạt đậu lên mái tóc mềm, chóp mũi lấm tấm vài giọt mồ hôi, đôi môi nhỏ thi thoảng lại khe khẽ hát. Anh thừa nhận, mình có đôi chút nghi ngờ. Một cô nàng tomboy, trông thì có vẻ vô tâm, bất cần vậy mà vẫn có thể vì người mình “thầm thương trộm nhớ” mà chăm chỉ học đàn. Sức mạnh của tình yêu, mấy ai có thể cưỡng lại?

Tài sản quý giá nhất - Hình 2

Một bàn tay nhỏ bé huơ huơ trước mặt Quân khiến anh giật mình, định thần lại.

- Thầy ơi, chỗ này là thế nào?

Quân cúi xuống, nhìn vào nơi Di đang chỉ, hơi hơi mỉm cười, nhưng không trả lời cô mà trực tiếp múa tay lên phím đàn.

Di gật gù tỏ vẻ đã hiểu rồi lại chăm chỉ chơi tiếp. Gió lùa vào căn phòng rộng lớn, xua đi cái oi bức của những ngày đầu hạ. Một vài sợi tóc ngắn bết vào vầng trán đẫm mồ hôi. Quân đưa tay, muốn gạt đi những sợi tóc lòa xòa trước trán Di nhưng bất chợt khựng lại, anh đang làm gì thế này? Quân cười khổ rồi buông tay xuống, tựa người vào cánh cửa kính trong suốt phía sau, đưa mắt nhìn những ngón tay búp măng đang ngập ngừng chơi những nốt đầu tiên.

Nắng hoàng hôn tràn vào, chênh chao, nghiêng ngả rồi đổ thành từng vệt dài trên đôi vai Di, khiến cả người cô bất giác trở nên lấp lánh. Quân ngẩn người, đặt tay lên ngực trái của mình, cảm giác cái gì đó đang lẳng lặng thành hình, mơ hồ đến nỗi anh không đủ can đảm để định nghĩa. Cảm giác này, đã lâu lắm rồi không hề xuất hiện, để giờ đây khi đột ngột quay về lại khiến anh bối rối.

- Thầy ơi, anh thấy em thế này ổn không?

Quân phá ra cười khanh khách. Gọi “thầy”, xưng “anh”, “em”, cách xưng hô lạ đời này chỉ có cô bé đáo để như Di nghĩ ra mà thôi. Quân nhìn lên, nụ cười chợt tắt. Di xinh quá! Không còn cô bé thường ngày bụi bặm với quần thụng, áo phông rộng thùng thình nữa, Di hôm nay tươi tắn trong chiếc đầm xanh nhã nhặn. Trên mái tóc ngắn ngủn của cô bé, lấp lánh chiếc vương miện nhỏ xinh.

- Thầy ơi… – Di lo lắng, ngượng nghịu cúi đầu xuống, không dám nhìn Quân thêm nữa.

Ánh mắt Quân vẫn nhìn cô chăm chú, không biết nói sao cho phải. Vô hình chung, cô gái nhỏ này đã biến anh thành quân sư tình yêu bất đắc dĩ.

- Em xinh lắm!

Lần này Quân không kiềm chế được nữa, hay nói đúng hơn là anh không hề muốn kiềm chế nữa, đưa tay lên vuốt khuôn mặt mềm mại.

- Cậu ấy chắc chắn sẽ ngất ngây vì em thôi. – Quân thốt lên câu động viên cứng ngắc.

- Cảm ơn thầy, em sẽ gọi cho anh sau. – Bóng dáng nhỏ nhắn dần mất hút nơi góc khuất của con đường.

Quân quay người, lững thững bước đi trên con đường ngược với con đường Di đang bước. Nhưng anh biết, điều đó cũng chẳng ích gì, hành động ấy cũng chẳng khiến anh dứt được nhưng dòng suy nghĩ miên man không hồi kết. Một trận gió bất ngờ ào qua khiến mấy cánh hoa rơi lả tả. Quân dừng bước, nhận ra lúc này, anh khao khát biết mấy cảm giác có Di bên cạnh, cùng nhau bước dưới cơn mưa hoa này. Cũng chẳng hiểu từ khi nào, Quân đã bị ảnh hưởng bới những suy nghĩ lãng mạn quá mức cần thiết của cô bé tưởng chừng như không có chút tế bào lãng mạn nào kia. Anh biết, như thế này là quá nhanh, nhưng biết sao được, khi anh không thể nào kìm chế nổi lòng mình.

Tài sản quý giá nhất - Hình 3

Mưa…

Từng giọt mưa nặng nề rơi xuống mái hiên trước nhà. Quân xoay cốc Brandy trong tay, trầm ngâm hồi lâu rồi đưa lên môi nốc cạn. Chất cồn khiến cổ họng anh bỏng rát, đốt cháy cả dạ dày, nhưng men say chỉ khiến anh thêm tỉnh. Quân nhìn hồi lâu chiếc điện thoại bên cạnh, cảm thấy bất lực trước những cảm xúc đang tuôn trào trong chính mình. Có lẽ ngay từ cuộc gặp gỡ đầu tiên, ánh mắt trong veo của Di đã khiến anh không thể nào chối từ. Di như một nốt nhạc cao vút, lạc lõng nhưng chói sáng và rực rỡ trong bản nhạc trầm buồn với nhưng nốt lặng mờ nhạt của cuộc đời anh. Cứ như thế, anh dần lún sâu vào thế giới của cô tựa hồ như một quy luật bất biến của tự nhiên: hai thanh nam châm trái dấu luôn hút nhau.

Cả căn phòng rộng lớn ngập trong tiếng rả rích của mưa cùng những bản nhạc buồn đến não lòng của Beethoven. Điện thoại rung nhẹ, tin nhắn đến. Quân nhìn tên Di trên màn hình, do dự hồi lâu rồi quyết định mở ra.

“Thầy, anh mở cửa cho em đi…”

Chỉ vẻn vẹn có mấy chữ nhưng cũng đủ để khiến Quân ngẩn người. Di đang ở ngoài kia? Quân mở cửa, cánh tay đặt trên nắm cửa run nhẹ. “Sao em có thể ngốc đến thế? Có biết mưa đang nặng hạt thế nào không?” Bao nhiêu lời muốn trách cứ nhưng bất chợt nghẹn đắng nơi cuống họng khi anh trông thấy dôi mắt to tròn ngập nước, đôi môi nhợt nhạt đang run rẩy vì lạnh. Vài giọt nước trượt khỏi mái tóc ướt sũng, rơi xuống nền “lạch tạch”. Di co ro nơi góc thềm, không biết cô đã đứng dưới cơn mưa kia bao lâu mới đủ can đảm nhắn tin cho anh. Quân thở dài, nắm tay cô gái nhỏ, kéo nhanh vào nhà.

Di không biết vì sao bước chân lại đưa mình đến đây. Có lẽ vì cô đơn, có lẽ vì quen thuộc, nhưng cũng có lẽ vì nơi đây có một người mà cô tin rằng có thể hiểu cô, có thể giúp cô quên đi mọi thứ mà bước qua ngày nghiệt ngã này. Lần đầu tiên, sau nhiều năm qua, cô khao khát có ai đó bên cạnh mình trong ngày hôm nay.

- Sao em… lại thế này? – Quân khó khăn lên tiếng, quấn chiếc khăn bông trắng vào người cô rồi đặt vào tay Di cốc sữa nóng.

- Hôm nay, cậu ấy lại không đến. – Di nức nở. – Em đã vì cậu ấy mà đàn thật hay, vậy mà cậu ấy vẫn bỏ mặc em. Em…

Quân lặng người, cuối cùng anh cũng đã hiểu, vì sao “cậu ấy” của Di lại không đến. Bởi hai năm trước, cũng trong một đêm mưa thế này, cậu ấy đã gặp tai nạn và không thể qua khỏi. Mọi người đau đớn nhưng cũng dần nguôi ngoai, chỉ riêng mỗi Di. Hai năm qua, cô vẫn đi qua những nơi có dấu chân cậu ấy, vẫn nhặt nhạnh những kí ức về cậu ấy, giữ lấy bên mình như những gì thiêng liêng nhất. Cô cố gắng làm tất cả những việc mà ngày trước đã hứa với cậu ấy nhưng vẫn chưa thực hiện được.

Đôi vai nhỏ trong lòng anh lại run rẩy. Quân nhè nhẹ vỗ về cô. Đôi vai này, vốn dĩ quá nhỏ bé để gánh lấy những niềm đau quá lớn như thế. Bên ngoài, đất trời vần vũ mây giông, những cành cây khô cạ vào vách tạo nên những âm thanh ghê rợn. Chớp xé ngang bầu trời, sáng lóa, sét gầm gừ vang dội. Không gian lạnh giá đến thê lương.

***

Sửa lại chiếc khăn choàng xộc xệch trên cổ Di, Quân mỉm cười, vuốt ve gương mặt nhỏ nhắn rồi tiếp tục nắm tay cô đi về phía trước. Hai năm qua, anh đã cố gắng để xoa dịu từng vết thương trong cô. Có những lúc mệt mỏi, muốn quay lưng mà bỏ lại tất cả nhưng lại không đủ nhẫn tâm. Anh đã lặng lẽ chờ đợi cô, chờ được đến ngày Di vừa đánh vào vai anh, vừa bất lực bật khóc “Tại sao, tại sao anh lại quan tâm đến em như thế, tại sao lại nhẫn nại với em như vậy, tại sao không mặc kệ em? Và…. Tại sao lại khiến em yêu anh?”. Di khi ấy đã khóc rất nhiều bất chấp cái nhìn lạ lẫm của người qua đường.

Quân dừng bước chân, đôi mắt trở nên thất thần khi nhìn về phía góc đường bên kia. Chính nơi đó, tình yêu của anh đã được Di chấp nhận.

- Nơi đó, có phải đã chứa rất nhiều kỉ niệm của chúng ta?

Di ướm hỏi nhưng gần như đã có đáp án chắc chắn cho mình. Nếu không phải quá quan trọng, vẻ mặt Quân sẽ không mất mát đến như thế.

- Không – Quân giật mình phủ nhận. Anh không muốn khiến Di thêm khổ sở.

- Quân…

Di bất chợt dừng bước, đưa tay lên vuốt ve gương mặt Quân, nỗi đau khiến đôi mắt to tròn ngập nước, rồi từng giọt, từng giọt lăn dài.

- Nếu một ngày, một ngày nào đó em… em quên mất anh thì phải thế nào đây?

Không phải “nếu” mà chắc chắn sẽ có ngày đó. Quân có thể trốn chạy hiện thực, cô có thế tìm quên trong quá khứ nhưng sự thật khốc liệt vẫn còn đó. Alzheimer. Căn bệnh này không tha cho một ai. Cô sẽ dần dần quên đi tất cả. Đến giai đoạn cuối cùng của bệnh, tâm trí Di chỉ đơn thuần là một tờ giấy trắng. Phải, cô có thể quên tất cả, quên đi những tháng ngày cơ cực ở cô nhi viện, quên đi cái chết đau lòng của cậu ấy, nhưng chỉ riêng Quân, cô không nỡ. Di thật sự rất luyến tiếc anh. Đến một ngày, nếu như đến cả tên anh, cô cũng quên đi thì anh sẽ như thế nào?

Quân không nói gì, chỉ nghẹn ngào nhìn Di hồi lâu. Lần này, anh không gắt gao phủ nhận như những lần trước nữa, bởi anh cảm nhận được, sự thật đang đến rất gần. Quân đưa tay kéo Di vào lòng, ôm siết. Anh vùi mặt vào cổ cô, lần đầu tiên để mặc nước mắt mình lăn dài. Di nói đúng, anh phải thế nào đây? Cô mới chỉ quên đi một góc phố kỉ niệm mà Quân đã đớn đau đến mức này, vậy thì…

Quân vẫn không thể nào quên nổi ngày ấy, vẻ mặt Di đã suy sụp và hoảng hốt thế nào khi cầm trên tay bệnh án của chính mình. Suốt một ngày dài, cô lang thang khắp nơi mà không hề có mục đích. Di bước đi trong cơn mưa, mặc cho từng hạt nước quất vào mặt bỏng rát. Bóng dáng cô độc ấy khiến tim Quân đau nhói như vỡ vụn. Ngày hôm đó, anh không ngăn cản cô, cũng không lên tiếng an ủi mà chỉ lặng lẽ đi sau Di, để cô hiểu rằng, dù có xảy ra chuyện gì đi chăng nữa, anh vẫn luôn ở phía sau cô. Cô vẫn còn có anh…

Tài sản quý giá nhất - Hình 4

“Quân ơi, đây là bản nhạc gì thế? Tại sao ngày nào anh cũng chơi nó?”

“…”

“Quân, sao anh thích đến quán Tigôn thế?”

” Anh gì ơi, anh tên gì, tại sao lại nắm tay tôi thế kia?”

“Anh tên Quân, hãy nhớ là anh tên Quân và… anh là người yêu em”

“Vâng, Quân”

“Anh là ai?”

“Quân, Ngô Khải Quân”

“Anh lạ lắm, tôi không quen anh!”

Bàn tay nhỏ nhắn nhẹ nhàng trượt khỏi tay anh. Một khoảnh khắc nhỏ nhoi, trong Quân mọi thứ trở nên chết lặng. Đôi tay anh vẫn còn lại chút hơi ấm của Di. Anh hoảng loạng cầm lấy tay cô, lay gọi cô, áp tay cô lên má mình, thét gọi tên cô. Sợi nắng mỏng manh đậu lại trên gương mặt thiên sứ yên bình trong giấc ngủ không mộng mị.

Yêu thương, thật sự quá mong manh…

Lại một ngày mưa buồn. Hôm nay Tigôn rất đông khách, bởi nghe nói rằng, mỗi năm cứ vào ngày này, có một nhạc công nổi tiếng lại đến đây chơi đàn, chỉ duy nhất một ngày này mà thôi. Đặc biệt hơn nữa, là bao giờ anh cũng chỉ chơi độc một bản nhạc “Song from a secret garden”. Bao nhiêu năm đã qua cũng thế. Cũng nghe nói rằng, đằng sau hành động lạ lẫm ấy là cả một câu chuyện tình đẫm nước mắt…
Hoàng hôn lại buông, Quân bước ra khỏi quán, đưa mắt nhìn về phía nền trời đỏ hồng màu ráng chiều, lòng lại nhớ đến bong dáng nhỏ nhắn của Di ngày nào. Anh vươn tay ra, tưởng như có thể chạm vào chút nắng rực rỡ đang lóe lên lần cuối cùng trước khi vụt tắt ấy.

“Di à, anh lại nhớ em rồi…”

Tài sản quý giá nhất - Hình 5

Thênh thang biết mấy một nỗi nhớ đơn lẻ, miên man, dằng dặc. Khát khao bao nhiêu một vòng tay dẫu là mong manh trong thời khắc ngày tàn…

Đời người vô thường…

Giấc mộng phù du…

Tháng năm thoi đưa, hoa trôi nước chảy…

Ai …còn đứng lại nơi này?

Truyện ngắn của Diên Vỹ

Yêu thương đôi khi mong manh như gió, chợt đến rồi chợt thoảng qua, chỉ còn lại những kí ức và một khối tình không thể nào quên. “Đời người vô thường, giấc mộng phù du”, không ai biết được ngày mai sẽ thế nào. Đôi khi người ta không thể vượt qua định mệnh của chính mình khi những bất hạnh cứ thế ập đến. Căn bệnh độc ác đã cướp đi của cô bé ấy mọi thứ, kí ức, sự hồn nhiên, yêu đời và cả sự sống. “Tháng năm thoi đưa, hoa trôi nước chảy” nhưng chàng trai đó vẫn không nguôi thương nhớ về những kỉ niệm một thời, vẫn không quên tìm về chốn cũ dẫu người xưa nay đã không còn.

Truyện ngắn mang dư vị buồn man mác, để lại một nỗi buồn dai dẳng. Để rồi ta cảm nhận được rằng mỗi giây phút của cuộc đời, mỗi kỉ niệm đã qua đều quý giá và đáng trân trọng biết bao. Đời người ai không tránh khỏi hai chữ “vô thường”, chỉ biết rằng ta đã từng được sống, được yêu và từng hạnh phúc.

Theo blogradio.vn

Vì rồi đằng nào cũng sẽ có người khác thương bạn, nên đừng sợ phải quay về vạch xuất phát

Ai trong chúng ta, rồi cũng phải trải qua cảm giác ấy thôi, xây được một tòa lâu đài cát hoành tráng rồi lại phải nhìn sóng biển đánh trôi nó, và rắc lại những hạt cát ban đầu.

Một buổi chiều đẹp trời, lướt Facebook, tôi vô tình bắt gặp dòng trạng thái của người bạn cũ:

"Cái cảm giác ấy, khi bạn nghĩ mình sắp thành chính quả rồi, và bùm, một vài chuyện xảy ra, rồi bạn lại phải quay về vạch xuất phát"

Và tôi có thể linh cảm được chuyện gì đã xảy ra với câu chuyện tình của cô bạn ấy.

Cũng lâu rồi tôi không thấy cô ấy đăng ảnh với người yêu thường xuyên như trước nữa. Thay vào đó là những dòng chữ buồn, những bản nhạc buồn, chia sẻ những triết lí tình yêu sến súa, nhưng đượm buồn, mà trước đây cô nàng từng mạnh dạn phát biểu: "Mấy cái thứ này thật là nhảm nhí!".

Nhưng rồi cũng có một ngày cô ấy đồng cảm với những thứ nhảm nhí như vậy. Đó là giai đoạn mà chúng ta gọi là "đổ vỡ".

Vài tháng trước thấy cậu "like" các trang chụp ảnh cưới, tôi đã thở dài, lại chuẩn bị "thiệp hồng đến tay, đi ngay tạ thóc rồi, đã nghèo thì chớ". Vài tháng sau, thấy cậu đăng trạng thái buồn, xóa ảnh với người yêu, tôi chưa kịp vui vì tiết kiệm được mấy trăm đi ăn cỗ, đã vội buồn cho cậu.

Buồn chứ, lại thêm một người phải bắt đầu lại, từ đầu.

Bạn mới chia tay người yêu? Trời đất như sụp đổ? Bạn lạc lõng, mất phương hướng, không biết mình phải làm gì? Bắt đầu ngay một mối quan hệ mới hay tạm nghỉ một thời gian để lòng bình tâm lại?

Không thiếu những người quan tâm bạn, nhưng bạn sợ, nếu bắt đầu ngay một mối quan hệ khác trong khi bản thân chưa quên được người cũ, đây sẽ là "tạo nghiệp".

Ở một mình cho đến khi bình tâm? Biết khi nào là bình tâm? Rồi mình sẽ mãi vật vã, cô độc và khổ sở thế mãi hay sao?

Vì rồi đằng nào cũng sẽ có người khác thương bạn, nên đừng sợ phải quay về vạch xuất phát - Hình 1

Chúng ta không ngại chia tay khi mối quan hệ đã không thể cứu vãn, chúng ta chỉ sợ cảm giác phải bắt đầu lại từ đầu với muôn vàn câu hỏi: "Chắc gì?".

Chắc gì người mới sẽ tốt hơn người cũ? Chắc gì người mới sẽ không bỏ rơi bạn bằng cái cách y hệt người cũ đã ra đi?

Bạn hiền ơi, hãy mạnh mẽ lên!

Rồi một ngày, bạn sẽ gặp được một người thương bạn. Người ấy chủ động nhắn tin cho bạn trước, chủ động hẹn gặp bạn. Nguời ấy sẽ không để bạn phải hạ mình, đuổi theo bất kỳ điều gì cả.

Vì rồi đằng nào cũng sẽ có người khác thương bạn, nên đừng sợ phải quay về vạch xuất phát - Hình 2

Rồi một ngày, bạn sẽ gặp được một người thương bạn. Người ấy biết hạ giọng, khiến cuộc cãi nhau, hơn thua đang căng thẳng giữa hai người bỗng dịu xuống. Người ấy sợ bạn buồn, người ấy không muốn mất bạn.

Rồi một ngày, bạn sẽ gặp được một người thương bạn. Người ấy sẽ vì bạn mà tránh xa, hạn chế gần gũi với tất cả người khác. Người ấy sẽ chỉ có mình bạn, người ấy bằng lòng với việc bạn ghen.

Vì rồi đằng nào cũng sẽ có người khác thương bạn, nên đừng sợ phải quay về vạch xuất phát - Hình 3

Rồi một ngày, bạn sẽ gặp được một người thương bạn. Thương đến nỗi không đành lòng rời xa bạn, không để đánh mất cuộc tình. Người ấy biết bất chấp mà xin lỗi bạn, biết mặt dày mà níu kéo bạn, không chấp nhận lời chia tay.

Rồi một ngày, bạn sẽ gặp được một người thương bạn. Bạn có tật tức giận, không vui vào là im lặng. Rất hay giận dỗi bỏ đi, không ngoảnh đầu lại. Nhưng thật ra từng phút từng giây đều liên tục mong chờ tin nhắn người ta, chờ người ta gọi, đợi người ta níu kéo, kiếm tìm...

Vì rồi đằng nào cũng sẽ có người khác thương bạn, nên đừng sợ phải quay về vạch xuất phát - Hình 4

Người ấy, sẽ là người không bao giờ để bạn chờ lâu. Rất nhanh chóng liền liên lạc với bạn, xoa dịu năn nỉ bạn, nhiều lúc giả tỉnh như không có chuyện gì.

Rồi một ngày, một ngày, bạn sẽ gặp được một người trong lòng vô cùng thương bạn như thế.

Thương hết cả con người bạn, hài lòng với cả những khuyết điểm, những điều chưa tốt ở bạn. Dù gặp bạn ở trạng thái xấu xí nhất vẫn không vơi bớt đi tình cảm.

Vì người ấy thương chính bạn, chính trong tâm hồn bạn. Xin đừng ngại những khó khăn ban đầu mà từ chối người ấy, bạn nhé!

Theo guu.vn

Bạn thấy bài viết này có hữu ích không?
Có;
Không

Tin liên quan

Tiêu điểm

Công ty không thưởng Tết, tôi cắt khoản trà sữa, KFC của con để có tiền về quêCông ty không thưởng Tết, tôi cắt khoản trà sữa, KFC của con để có tiền về quê
07:10:17 25/12/2024
Nhìn trán con bị bầm tím, tôi lỡ nói nặng lời với mẹ chồng nào ngờ phải trả cái giá quá đắtNhìn trán con bị bầm tím, tôi lỡ nói nặng lời với mẹ chồng nào ngờ phải trả cái giá quá đắt
07:05:20 26/12/2024
Mẹ tôi khó chịu khi biết ông thông gia ngày nào cũng lén lút trước cửa nhà con gái, nhưng rồi bà bật khóc khi biết sự thật phía sauMẹ tôi khó chịu khi biết ông thông gia ngày nào cũng lén lút trước cửa nhà con gái, nhưng rồi bà bật khóc khi biết sự thật phía sau
07:34:25 25/12/2024
Anh trai chồng cũ ép tôi phải chăm mẹ già tai biến, tôi vừa từ chối xong liền bị trả thù bằng chiêu dở khóc dở cườiAnh trai chồng cũ ép tôi phải chăm mẹ già tai biến, tôi vừa từ chối xong liền bị trả thù bằng chiêu dở khóc dở cười
06:49:03 26/12/2024
U50 không cho em trai mượn sổ đỏ để vay tiền liền bị em bêu riếu khắp nơi, cay đắng nhận ra một điều đắt giáU50 không cho em trai mượn sổ đỏ để vay tiền liền bị em bêu riếu khắp nơi, cay đắng nhận ra một điều đắt giá
07:37:35 25/12/2024
Bất chấp cảnh báo để cố sinh bằng được con trai, giờ đây khi hơn 70 tuổi, bố mẹ bắt 3 đứa con gái phải gánh vác trách nhiệm nuôi nấng em trai mắc hội chứng DownBất chấp cảnh báo để cố sinh bằng được con trai, giờ đây khi hơn 70 tuổi, bố mẹ bắt 3 đứa con gái phải gánh vác trách nhiệm nuôi nấng em trai mắc hội chứng Down
07:02:26 26/12/2024
Gần Tết, chồng tôi tuyên bố thà ly hôn vợ chứ không bao giờ bỏ mẹGần Tết, chồng tôi tuyên bố thà ly hôn vợ chứ không bao giờ bỏ mẹ
10:33:11 26/12/2024
Chăm sóc mẹ chồng ở bệnh viện hết mực chu đáo, vô tình nghe một câu nói của bà, tôi đau lòng bỏ về ngay trong đêmChăm sóc mẹ chồng ở bệnh viện hết mực chu đáo, vô tình nghe một câu nói của bà, tôi đau lòng bỏ về ngay trong đêm
06:52:23 26/12/2024

Tin đang nóng

Bị hất văng khỏi xe đang chạy trên đường, diễn viên 16 tuổi qua đời thương tâmBị hất văng khỏi xe đang chạy trên đường, diễn viên 16 tuổi qua đời thương tâm
15:29:25 26/12/2024
Nate: Tài tử Lee Jun Ho (King the Land) bị phạt 1,8 tỷ đồngNate: Tài tử Lee Jun Ho (King the Land) bị phạt 1,8 tỷ đồng
16:40:50 26/12/2024
Sao Việt 26/12: Trấn Thành nhắn nhủ ngọt ngào tới vợ, Minh Hằng rạng rỡ bên conSao Việt 26/12: Trấn Thành nhắn nhủ ngọt ngào tới vợ, Minh Hằng rạng rỡ bên con
16:35:00 26/12/2024
Phan Đạt bất ngờ khen ngợi Phương Lan hậu ồn ào đấu tố, còn tiết lộ hình mẫu bạn gái tương laiPhan Đạt bất ngờ khen ngợi Phương Lan hậu ồn ào đấu tố, còn tiết lộ hình mẫu bạn gái tương lai
17:09:15 26/12/2024
Chuyện gì đang xảy ra với Ốc Thanh Vân - Trí Rùa?Chuyện gì đang xảy ra với Ốc Thanh Vân - Trí Rùa?
16:54:00 26/12/2024
Mới kết hôn, chồng Ngô Cẩn Ngôn nhận chỉ trích với loạt hành động khó hiểuMới kết hôn, chồng Ngô Cẩn Ngôn nhận chỉ trích với loạt hành động khó hiểu
15:32:23 26/12/2024
Cô dâu ở Lào Cai lấy bạn thân, gây sốt với vẻ ngoài xinh đẹpCô dâu ở Lào Cai lấy bạn thân, gây sốt với vẻ ngoài xinh đẹp
20:05:48 26/12/2024
VTV xác nhận có Táo Quân 2025, Tự Long và Quốc Khánh đã tập luyện điên đảoVTV xác nhận có Táo Quân 2025, Tự Long và Quốc Khánh đã tập luyện điên đảo
15:17:44 26/12/2024

Tin mới nhất

Mẹ tôi đề nghị một điều, vợ sắp cưới đang mang bầu vẫn kiên quyết hủy hôn

Mẹ tôi đề nghị một điều, vợ sắp cưới đang mang bầu vẫn kiên quyết hủy hôn

20:10:36 26/12/2024
Lan nhìn tôi nói: Em không vui . Sau đó, bỏ mặc mọi lời giải thích, hứa hẹn của tôi, cô ấy tức giận đuổi tôi về.
Cuộc sống của cô gái xinh đẹp cãi lời cha mẹ lấy chồng ngồi xe lăn

Cuộc sống của cô gái xinh đẹp cãi lời cha mẹ lấy chồng ngồi xe lăn

10:37:13 26/12/2024
Gần 10 năm, chị Loan (28 tuổi, Lạng Sơn) cãi lời bố mẹ lấy anh Mến (37 tuổi, Bắc Giang) làm chồng, cuộc sống họ có nhiều thay đổi, từ người bị liệt anh Mến có thể đứng lên bước vài bước.
Chị dâu kiếm tiền giỏi, biết cách sống, thế mà tình cờ tôi nghe thấy chị than thở một câu đủ khiến tôi vỡ vụn trong lòng

Chị dâu kiếm tiền giỏi, biết cách sống, thế mà tình cờ tôi nghe thấy chị than thở một câu đủ khiến tôi vỡ vụn trong lòng

06:58:47 26/12/2024
Ai cũng có áp lực riêng. Người càng thành công và mạnh mẽ thì áp lực trên vai càng lớn. Anh trai tôi may mắn lấy được một người vợ tốt.
Bố chồng có lương hưu hơn 30 triệu nhưng tháng nào cũng vay thêm tiền: Con dâu nghe lén điện thoại thì chết điếng vì phát hiện bí mật

Bố chồng có lương hưu hơn 30 triệu nhưng tháng nào cũng vay thêm tiền: Con dâu nghe lén điện thoại thì chết điếng vì phát hiện bí mật

06:56:03 26/12/2024
Cả hai vợ chồng từng lo lắng vì bố chồng luôn tiêu hết sạch lương hưu. Tôi tên Dương Vĩ, năm nay 38 tuổi. Tôi và chồng là bạn học cấp ba và đại học
Vì muốn được bố vợ chia đất, chồng tôi từ bỏ việc chữa vô sinh, đồng thời đưa ra ý tưởng làm tôi hoang mang tột cùng

Vì muốn được bố vợ chia đất, chồng tôi từ bỏ việc chữa vô sinh, đồng thời đưa ra ý tưởng làm tôi hoang mang tột cùng

06:45:51 26/12/2024
Là phụ nữ chịu nhiều thiệt thòi, đừng vì nghĩ cho chồng mà quên mất giá trị bản thân. Cứ thụ tinh nhân tạo để kiếm đứa con, dù gì nó cũng là máu mủ của người vợ.
Nghỉ việc nhà nước đi làm tự do, nữ thạc sĩ bị bố mẹ từ mặt 3 năm

Nghỉ việc nhà nước đi làm tự do, nữ thạc sĩ bị bố mẹ từ mặt 3 năm

06:42:30 26/12/2024
Tôi từng là niềm tự hào của bố mẹ vì học giỏi, có bằng thạc sĩ. Ước mơ cả đời của mẹ là mong tôi có công việc nhà nước ổn định.
Chồng tôi tự khai chuyện ngoại tình rồi nhờ vợ đòi lại 170 triệu anh ta đầu tư cho nhân tình đi thẩm mỹ

Chồng tôi tự khai chuyện ngoại tình rồi nhờ vợ đòi lại 170 triệu anh ta đầu tư cho nhân tình đi thẩm mỹ

07:30:45 25/12/2024
Chuyện chia tay người yêu đòi quà thì có nhiều rồi nhưng chia tay bồ đòi quà mới là chuyện hiếm có khó gặp. Trong suốt 3 năm trôi qua, tôi mải mê chăm sóc gia đình nhỏ và xây dựng tổ ấm.
Biết tin tôi bệnh, cô hàng xóm cầm chục trứng gà sang thăm, tôi bực quá nói một câu thì cô ấy giận dữ xách trứng bỏ về

Biết tin tôi bệnh, cô hàng xóm cầm chục trứng gà sang thăm, tôi bực quá nói một câu thì cô ấy giận dữ xách trứng bỏ về

07:27:24 25/12/2024
Hàng xóm thôi mà, ai sống sao thì mình sống lại như vậy, chẳng cần phải lấy lòng ai cả. 2 năm nay, cạnh nhà tôi có vợ chồng cô Nhi chuyển đến ở.
Em trai nhận nuôi mẹ nên được chia nhiều đất hơn nhưng khi bà bị bệnh thì em ấy trở mặt khiến cả nhà lao nhao

Em trai nhận nuôi mẹ nên được chia nhiều đất hơn nhưng khi bà bị bệnh thì em ấy trở mặt khiến cả nhà lao nhao

07:24:07 25/12/2024
Con cái được hưởng tài sản đất đai của bố mẹ mà giờ đối xử với mẹ chẳng ra gì thế này thì có ngày nhận quả báo . Gia đình tôi có 3 anh em, tôi ở giữa, là con gái, lấy chồng xa.
Anh trai cầm xem hồ sơ khám bệnh của tôi, đôi mắt đỏ hoe rồi nói một câu khiến cả nhà chấn động

Anh trai cầm xem hồ sơ khám bệnh của tôi, đôi mắt đỏ hoe rồi nói một câu khiến cả nhà chấn động

07:20:47 25/12/2024
Cuộc đời này, có một người anh trai như thế đã là phúc phận rất lớn rồi. Tôi lấy chồng, sinh được đứa con trai thì ly hôn.
Cuối năm được chồng tặng tiền tỷ, tôi sợ hãi ném trả khi biết số tiền có được từ ai

Cuối năm được chồng tặng tiền tỷ, tôi sợ hãi ném trả khi biết số tiền có được từ ai

07:17:24 25/12/2024
Chưa kịp vui vì có tiền tỷ, tôi sợ hãi ném trả cho chồng khi biết tiền đó anh ta có được từ ai. Tôi kết hôn đến nay cũng vừa tròn 6 năm.
Nhắc đến chuyện về quê ngoại ăn Tết, chồng đang vui vẻ bỗng dưng giận dỗi cả tuần

Nhắc đến chuyện về quê ngoại ăn Tết, chồng đang vui vẻ bỗng dưng giận dỗi cả tuần

07:13:51 25/12/2024
Từ lúc tôi đề cập đến dịp Tết về quê ngoại, chồng bỗng dưng tỏ ra giận dỗi không muốn đi. Tôi năm nay 33 tuổi, đã lập gia đình được 6 năm nay.

Có thể bạn quan tâm

Cô gái hát cải lương khiến Thái Châu bồi hồi nhớ kỷ niệm với mẹ ruột

Cô gái hát cải lương khiến Thái Châu bồi hồi nhớ kỷ niệm với mẹ ruột

Tv show

21:15:06 26/12/2024
Theo dõi phần dự thi của Thy Nhung tại chung kết Tinh hoa hội tụ , danh ca Thái Châu nhớ lại tuổi thơ theo đoàn hát xem mẹ biểu diễn.
Cặp đôi 'Độc đạo' trượt top 3 tại VTV Awards 2024

Cặp đôi 'Độc đạo' trượt top 3 tại VTV Awards 2024

Hậu trường phim

21:09:51 26/12/2024
Từng dẫn đầu lượt bình chọn ở hạng mục Diễn viên nam - nữ truyền hình ấn tượng VTV Awards 2024, nhưng kết quả top 3 không có tên của cặp đôi Doãn Quốc Đam - Việt Hoa.
Nguyên liệu quý từ con lợn có tác dụng bồi bổ cơ thể, tăng sức đề kháng: Làm món dưỡng sinh mùa đông ai cũng mê

Nguyên liệu quý từ con lợn có tác dụng bồi bổ cơ thể, tăng sức đề kháng: Làm món dưỡng sinh mùa đông ai cũng mê

Ẩm thực

21:05:39 26/12/2024
Trong tiết trời đông giá lạnh, những món ăn từ dạ dày lợn không chỉ mang đến hương vị thơm ngon, ấm bụng mà còn là phương thuốc dưỡng sinh tuyệt vời, giúp tăng cường sức đề kháng, xua tan bệnh tật.
Những động vật khuấy đảo cả thế giới năm 2024

Những động vật khuấy đảo cả thế giới năm 2024

Lạ vui

21:01:18 26/12/2024
Moo Deng, chú hà mã lùn đáng yêu ở Thái Lan, chim cánh cụt Pesto, đại bàng Flaco hay Charlotte - chú cá đuối mang thai trở thành hiện tượng mạng, tạo nên cơn sốt toàn cầu.
Điểm bất thường trong vụ rơi máy bay ở Kazakhstan khiến gần 40 người chết

Điểm bất thường trong vụ rơi máy bay ở Kazakhstan khiến gần 40 người chết

Thế giới

20:49:30 26/12/2024
Cuộc điều tra vụ rơi máy bay Embraer E190AR của hãng hàng không Azerbaijan Airlines ở Kazakhstan hôm 25/12 đang xuất hiện thêm những tình tiết mới.
Bộ Y tế cảnh báo dịch bệnh truyền nhiễm vẫn diễn biến phức tạp

Bộ Y tế cảnh báo dịch bệnh truyền nhiễm vẫn diễn biến phức tạp

Sức khỏe

20:42:26 26/12/2024
Dự báo năm 2025, tình hình bệnh truyền nhiễm còn diễn biến phức tạp. Trong đó, sốt xuất huyết là thách thức y tế công cộng, bệnh sởi và một số bệnh dự phòng bằng vaccine tiếp tục có nguy cơ gia tăng.
Thanh niên đu cửa taxi rồi rơi xuống cao tốc Liên Khương - Prenn

Thanh niên đu cửa taxi rồi rơi xuống cao tốc Liên Khương - Prenn

Tin nổi bật

20:36:02 26/12/2024
Trong lúc trao đổi công việc, giữa Thanh và tài xế taxi xảy ra mâu thuẫn dẫn đến cự cãi. Khi tài xế lái xe chạy về hướng cao tốc, Thanh đu vào cánh cửa nhưng bị rơi xuống đường.
'Nevertheless' bản Nhật 'gây bão', thống trị BXH Netflix

'Nevertheless' bản Nhật 'gây bão', thống trị BXH Netflix

Phim châu á

20:28:01 26/12/2024
Phiên bản Nhật của bộ phim Hàn ăn khách Nevertheless đang tạo nên làn sóng trên các nền tảng phát trực tuyến, thu hút khán giả Nhật Bản.
Lê Tuấn Khang và những hiện tượng mạng 2024: Được săn đón nhưng lắm thị phi

Lê Tuấn Khang và những hiện tượng mạng 2024: Được săn đón nhưng lắm thị phi

Netizen

20:18:09 26/12/2024
Ngày 26/12, Phòng Cảnh sát hình sự Công an tỉnh Thừa Thiên Huế cho biết, đã tạm giữ hình sự đối tượng Võ Nguyễn Hoàng Nguyên (SN 1990, trú tại phường Thủy Xuân, thành phố Huế) về hành vi lừa đảo chiếm đoạt tài sản.
Ji Ye Eun nhận phản ứng dữ dội vì tham gia 'Running Man'

Ji Ye Eun nhận phản ứng dữ dội vì tham gia 'Running Man'

Sao châu á

20:06:04 26/12/2024
Nữ diễn viên Ji Ye Eun thay Jeon So Min trở thành thành viên cố định của Running Man, đối mặt với nhiều bình luận ác ý.
Vụ nợ 1.000 sổ đỏ: Ai giúp sức cho cựu tổng giám đốc tham ô tài sản

Vụ nợ 1.000 sổ đỏ: Ai giúp sức cho cựu tổng giám đốc tham ô tài sản

Pháp luật

20:02:49 26/12/2024
Chủ đầu tư kiến nghị cơ quan chức năng điều tra, làm rõ và thu hồi số tiền mà cựu Tổng giám đốc Công ty Cổ phần Bách Đạt An đã tham ô để công ty nhanh chóng hoàn thành hạ tầng, trả sổ đỏ cho dân.