Tái hôn với vợ trẻ kém 23 tuổi, con gái riêng viết một dòng status, vợ tôi lập tức đòi ly hôn
Lúc biết tôi yêu Thanh, con gái đã tới tận công ty làm loạn lên vì con bé không thể chấp nhận được có một người mẹ kế trạc tuổi nó.
Vợ cũ qua đời vì bạo bệnh cách đây vài năm, một mình tôi gà trống nuôi con. Khi con gái khôn lớn, tôi muốn tìm một người bạn đời phù hợp để kết hôn và cùng nhau đi đến cuối đời.
Tôi điều hành một công ty lớn. Cách đây 2 năm, thư ký riêng vì bận việc gia đình mà nghỉ việc nên tôi đành phải tuyển thư ký mới. Cô ấy tên Thanh, kém tôi 23 tuổi, trẻ trung, xinh đẹp và tôi đã phải lòng em ngay từ cái nhìn đầu tiên. Vậy là tôi theo đuổi Thanh điên cuồng.
Ban đầu Thanh luôn giữ khoảng cách, đẩy tôi ra xa vì tôi trạc tuổi bố cô ấy. Nhưng dần dần, sự chân thành của tôi đã khiến trái tim Thanh tan chảy, dần dần chấp nhận mối quan hệ này.
Con gái rất tức giận khi biết tôi qua lại với một người trạc tuổi con bé, nó đã đến thẳng công ty làm ầm lên, quả quyết không cho tôi đến với Thanh. Nhưng con gái lớn sớm muộn gì cũng có gia đình riêng, nên tôi mặc kệ sự phản đối của con, quyết định cưới Thanh làm vợ.
Khi biết tôi yêu Thanh, con gái đã tới tận công ty làm loạn lên. (Ảnh minh họa)
Trong cuộc sống thường ngày, Thanh và con gái riêng của tôi rất hay mâu thuẫn. Con bé thường chì chiết, nói đểu mẹ kế:
- Có phải cô lấy bố tôi chỉ vì tiền đúng không? Nếu bố tôi nghèo kiết xác chắc gì cô đã chịu lấy. Nhưng kiểu phụ nữ ham tiền như cô tôi thấy nhiều rồi. Chỉ cần tôi còn ở đây ngày nào thì cô đừng hòng chiếm đoạt gia sản của gia đình tôi.
Mặc dù rất khó nghe nhưng Thanh là người hiền lành, độ lượng nên không hề chấp nhặt những lời nói đó. Ngày tháng cứ thế trôi qua, mâu thuẫn giữa con gái tôi và Thanh vẫn chưa được giải quyết, ngược lại có xu hướng ngày càng căng thẳng hơn.
Thực ra khi con gái học đại học, tôi đã mua cho con bé một căn hộ nhỏ để nó dọn ra ở riêng rồi. Nhưng khi tôi kết hôn với Thanh, nó lại nằng nặc dọn về sống chung vì không muốn mẹ kế được sống thoải mái trong căn nhà này.
Video đang HOT
Khi sống chung, Thanh và con gái tôi thường xuyên xảy ra mâu thuẫn. (Ảnh minh họa)
Khi Thanh mang thai, thái độ của con bé với mẹ kế ngày càng tồi tệ. Sau 9 tháng 10 ngày mang bầu, Thanh sinh cho tôi một cậu con trai kháu khỉnh và dĩ nhiên con gái tôi không hề vui chút nào.
Trước mặt tôi và mẹ kế, nó không dám bắt nạt em, nhưng sau lưng lại thường xuyên dọa nạt, cấu véo khiến thằng bé khóc lóc om sòm lên. Dù tôi đã quát mắng con gái nhiều lần nhưng nó không hề biết lỗi, thậm chí còn bắt nạt em trai nhiều hơn.
Để con gái bình thản đón nhận em trai, tôi đã mời luật sư đến để phân chia tài sản trước, sau này tài sản của tôi sẽ được chia đều cho con gái và con trai. Vốn dĩ muốn dùng chuyện này để xua tan lo lắng của con gái, nhưng không ngờ nó vẫn không hài lòng.
- Rõ ràng tài sản vốn là của riêng con, giờ bố cưới cô ta về rồi sinh thêm một đứa con trai, vậy là con chỉ được nhận một nửa. Bố nghĩ con có thể chấp nhận được chuyện này sao?
- Tại sao con lại ích kỷ, vô lý như vậy. Con đã 22 tuổi rồi chứ còn nhỏ dại gì nữa đâu. Đó là tiền của bố, bố có quyền quyết định, mà bố đã bao giờ nói sẽ để toàn bộ lại cho con chưa? Nếu sau này con còn dám bắt nạt em thì đừng có trách bố, bố sẽ đem hết số tài sản đó đi làm từ thiện.
Con gái giận dữ bỏ đi. Một vài ngày sau, tôi đón bố mẹ vợ lên để phụ chăm con giúp Thanh, phần cũng để ông bà gần cháu, Thanh cũng có người tâm sự. Đương nhiên, con gái lại làm loạn lên nhưng tôi kệ, đây có phải là lần đầu tiên nó cư xử như vậy đâu.
Cách đây không lâu Thanh đã đòi ly hôn với tôi. (Ảnh minh họa)
Vì có bố mẹ đỡ đần nên tôi và vợ có nhiều thời gian dành cho nhau hơn. Một hôm công ty có tiệc, tôi nhờ bố mẹ vợ ở nhà trông con trai rồi đưa Thanh tới dự. Nhưng tới 10 giờ tối hôm đó, giở điện thoại ra xem thì tôi đọc được dòng status của con gái: ” Tôi đã tống cổ những kẻ đáng ghét đó ra khỏi nhà. Cuối cùng ngôi nhà cũng sạch sẽ rồi”.
Nghĩ có điều chẳng lành xảy ra, tôi và Thanh vội vã trở về nhà. Bố mẹ vợ đang ôm con trai tôi co ro đứng ngoài cửa. Hôm đó trời lạnh, chỉ 16 độ. Nhìn là biết chuyện gì đã xảy ra rồi. Vợ tôi tức giận quát tháo:
- Em lấy anh ai cũng lời ra tiếng vào, cho rằng em vì tiền của anh. Nhưng thử hỏi từ trước tới nay em đã làm gì quá đáng hay chưa, em đã đòi hỏi anh cái gì hay chưa?
Em luôn cố tỏ ra là một người vợ hiền, mẹ đảm, luôn chu toàn cho cái nhà này, nhẫn nhịn, bao dung với con gái anh, nhưng anh nhìn xem nó đã đối xử với em như thế nào? Nó làm khó em hết lần này đến lần khác, giờ còn đuổi bố mẹ và con trai em ra ngoài nữa. Em hết chịu nổi rồi, em không muốn sống thêm một ngày như thế này nữa. Chúng ta ly hôn đi.
Tôi bắt con gái phải xin lỗi nhưng con bé vẫn không chịu nhận sai. Còn về phía Thanh, thái độ của cô ấy rất cứng rắn, dù tôi năn nỉ thế nào đi chăng nữa thì cô ấy vẫn nhất quyết đòi ly hôn. Cô ấy đưa đơn rồi nhưng tôi vẫn chưa ký, tôi còn yêu Thanh nhưng tôi không biết phải hóa giải mối quan hệ mẹ kế con chồng này như thế nào nữa. Tôi thật sự thấy bế tắc và cần một lời khuyên.
Vợ cũ đến thăm con, thấy chiếc ví cô ấy để quên trên sofa, tôi quỳ xin tái hôn
Sau khi thủ tục ly hôn giải quyết xong xuôi, từ đó đến nay tôi và vợ cũ chưa gặp lại nhau, cho đến cách đây mấy hôm cô ấy mới tới thăm con.
Tôi và Nga ly hôn vào tháng 8 năm ngoái, thực ra tình cảm vợ chồng chưa rạn vỡ đến mức phải chia tay, nhưng mối quan hệ giữa vợ cũ và bố mẹ chồng không hòa thuận. Tôi là người trọng chữ hiếu, sợ bị người khác nói xấu sau lưng nên cuối cùng tôi chọn bố mẹ và ly hôn với Nga.
Sở dĩ như vậy là do tôi là con nuôi của bố mẹ, được nhận nuôi từ năm 5 tuổi, vì bố mẹ lấy nhau hơn 10 năm mà chưa con. Không ngờ năm thứ 2 sau khi đón tôi về nhà, mẹ lại có thai. Sau khi có em trai, địa vị của tôi trong nhà giảm hẳn, bố mẹ không còn đối xử tốt với tôi như trước nữa. Chính vì vậy, tôi luôn mang trong mình tâm lý lo lắng, sợ hãi, sợ rằng nếu làm bố mẹ phật ý sẽ bị đuổi đi.
Từ nhỏ đến lớn tôi răm rắp nghe theo lời bố mẹ, năm nào cũng đạt học sinh xuất sắc và đỗ vào trường đại học. Nhưng khi cầm giấy thông báo trúng tuyển đại học trên tay, bố mẹ không hề vui mà tỏ ra ngại ngùng, nói rằng không đủ sức nuôi cả hai anh em học hành. Hiểu ý, tôi nhường cơ hội cho em, một mình rời quê đi làm, mỗi tháng đều gửi tiền về cho bố mẹ nuôi, cố gắng báo đáp công ơn dưỡng dục.
Tôi gặp vợ cũ trong nhà máy, chỉ trước mặt cô ấy tôi mới dám mở lòng. Sau hai năm quen nhau, hai đứa tổ chức đám cưới. Mẹ cần người chăm sóc vì bà bị gãy chân, nên Nga ở nhà chăm lo cho gia đình còn tôi tiếp tục ra ngoài làm việc, từ đó mâu thuẫn cứ thế mở ra.
Mẹ chồng nàng dâu thường xuyên xảy ra cãi vã khiến tôi đứng giữa rất khó xử. (Ảnh minh họa)
Mẹ thường xuyên gọi điện than phiền, nói con dâu hỗn láo, ngang ngược với bà. Bên tình bên hiếu rất khó xử nhưng tôi vẫn cố gắng khuyên nhủ, hòa giải từ đôi bên để giữ gìn hạnh phúc gia đình.
Không lâu sau, cô ấy mang thai. Cứ tưởng mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu sẽ dịu đi khi có đứa con nhưng không ngờ lại căng thẳng hơn trước. Thấy để mẹ và vợ ở nhà với nhau mãi như thế không ổn nên tôi đành xin nghỉ việc về quê để sống cùng, có tôi ở đó chắc mọi việc sẽ ổn hơn, nhưng những trận cãi vã vẫn không ngớt. Không khí trong nhà cứ nặng nề như vậy cho đến khi một biến cố lớn xảy ra, trực tiếp khiến hai vợ chồng ly hôn.
Ngày đó em trai về nhà thông báo sắp cưới vợ, vì trong nhà chỉ có 2 phòng ngủ nên mẹ yêu cầu vợ chồng tôi nhường phòng cho em, chuyển sang nhà cũ ở. Ngôi nhà đó còn nhiều tuổi hơn cả tôi, đã xuống cấp từ lâu và dột nát khắp nơi. Từ trước đến nay lương thưởng đều do mẹ giữ nên giờ ra ở riêng, tôi không có tiền để sửa nhà, nhưng tôi vẫn nghe theo sự sắp đặt của mẹ.
Nga yêu cầu tôi đòi lại tiền từ mẹ, nhưng tôi nào dám. Thực ra tôi biết, bố mẹ đã gom hết tiền xây ngôi nhà mới kia rồi, giờ chắc chỉ còn một chút để dưỡng già, nên tôi không nỡ đòi lại, chỗ tiền đó coi như báo hiếu bố mẹ đi. Vì chuyện này mà hai vợ chồng cãi vã rồi ly hôn.
Vợ cũ và tôi ly hôn vào tháng 8 năm ngoái. (Ảnh minh họa)
Quyền nuôi con thuộc về tôi. Sau khi thủ tục ly hôn giải quyết xong xuôi, từ đó đến nay tôi và Nga chưa gặp lại nhau. Mỗi tháng Nga đều gửi 6 triệu tiền chu cấp nuôi con, thấy vợ cũ hào phóng như vậy, tôi nghĩ cô ấy đã tìm được một bạn trai giàu có để dựa vào. Cho nên dù rất nhớ cô ấy nhưng tôi chưa bao giờ chủ động liên lạc với vợ cũ cả, tôi chỉ mong cô ấy có thể sống hạnh phúc.
Cách đây mấy ngày, vợ cũ mang theo rất nhiều quà đến thăm con trai. Nửa năm không gặp, trông cô ấy sút cân đi nhiều, gương mặt xanh xao không còn xinh đẹp như trước khiến tôi khó hiểu. Vợ cũ chỉ ngồi chơi với con một lúc rồi rời đi.
Nga đi được một lúc tôi mới thấy chiếc ví của cô ấy rơi trên ghế sofa, chắc là khi đưa tiền cho con trai, cô ấy quên bỏ lại vào túi. Chiếc ví này là quà tôi tặng cô ấy từ hồi hai đứa mới yêu nhau, là kỷ vật tình yêu của chúng tôi. Không kìm được lòng hiếu kỳ, tôi mở ra xem rồi ngỡ ngàng khi phát hiện bên trong chỉ có mỗi một tờ 200 nghìn và vài đồng tiền lẻ.
Một lúc sau, Nga quay lại hoảng hốt tìm ví. Đến lúc này tôi mới có dũng khí hỏi chuyện vợ cũ. Hóa ra cô ấy sống rất cực khổ, biết tôi thật thà, không dám trái lời mẹ, sợ con trai chịu ủy khuất, thua thiệt nên cô ấy mới gửi 2/3 lương hàng tháng cho tôi.
Biết sự thật, tôi không khỏi tự trách, quỳ xuống cầu xin vợ cũ tái hôn. Cô ấy luôn nghĩ cho tôi và con, vậy mà tôi không biết trân trọng, để cô ấy chịu nhiều khổ cực đến vậy. Nga òa khóc khi thấy tôi quỳ xuống nhưng vẫn bảo để cô ấy suy nghĩ, liệu tôi có còn cơ hội sửa sai không?
Không cam tâm bị chồng bỏ, chị gái tới gặp chồng cũ sau 6 tháng ly hôn rồi bàng hoàng khi vào nhà 6 tháng sau ly hôn, vì cay cú, không cam tâm bị chồng bỏ, chị bảo tôi chở về quê anh. Chị muốn biết anh đang sống ra sao, có phải anh bỏ việc bỏ chị để về quê yêu cô gái nào không. Năm 25 tuổi, chị gái tôi lấy chồng. Anh rể hơn chị 4 tuổi, gia cảnh bình thường nên...