“Tặc lưỡi” một đêm với tình cũ
“Tặc lưỡi” một đêm với tình cũ, Cô đã thấm thía thế nào là sự phản bội, không chung tình, sao cô còn mê muội mà quay lại với anh ta để đến nỗi bây giờ hạnh phúc gia đình cô tan nát, bản thân cô phải sống trong ân hận, day dứt, giày vò
ảnh minh họa
Đọc bài “Vị đắng một đêm với tình cũ”, tôi biết cô đã để bản năng thắng lý trí nên mới cùng yêu cũ làm sống lại cuộc tình tưởng đã trôi qua nhiều năm. Đã có biết bao nhiêu mái ấm gia đình tan nát, chia ly vì vợ hoặc chồng phản bội nhau khi gặp lại tình cũ.
Chỉ cần tặc lưỡi một cái, thiếu kìm chế một tý là sa ngã ngay thôi, cô ạ.
Mà thôi trách cô hay cao đạo với cô thì cũng chẳng cứu được hạnh phúc của gia đình cô nữa. Tôi chắc chắn rằng cô không có cơ hội để quay lại căn nhà xưa mà đoàn tụ với chồng con của cô như trước đây nữa.
Chồng cô là người trọng danh dự, trọng tình nghĩa, coi sự thủy chung của vợ cực kỳ cao. Nên ngay lập tức, sau khi chứng kiến cảnh cô ở khách sạn cùng người tình, anh ấy đã ký sẵn đơn ly hôn với cô và giữ lại con trai để nuôi, buộc cô phải ra đi cô đơn, lẻ bóng như vậy.
Cô đã một lần vì hận người yêu cũ mà bỏ cả sự nghiệp đang rộng mở trước mắt để ra Bắc tìm việc làm, chỉ vì anh ta bỏ cô để chạy theo người phụ nữ khác.
Video đang HOT
Cô đã thấm thía thế nào là sự phản bội, không chung tình, sao cô còn mê muội mà quay lại với anh ta để đến nỗi bây giờ hạnh phúc gia đình cô tan nát, bản thân cô phải sống trong ân hận, day dứt, giày vò.
Lỗi lầm nào cũng phải trả giá, cô ạ. Cái giá cô phải trả là quá đắt, nhưng biết làm sao được. Tôi chỉ mong rằng sau sự việc đắng cay này, cô biết đâu là con đường phải bước tiếp mà làm lại cuộc đời.
Đừng quá buồn, quá suy nghĩ mà đổ bệnh ra đó thì khổ lắm, cô ạ. Tương lai còn ở phía trước, biết đứng dậy, tỉnh táo rũ bỏ quá khứ, sống tốt hơn, chắc chắn không phải cô sẽ không còn cơ hội tìm lại một mái ấm gia đình cho mình.
Cùng với thời gian, vết thương lòng rồi sẽ được xoa dịu, lấy chuyện đớn đau này làm kinh nghiệm cho cuộc sống tiếp theo. Tin là cô sẽ làm được.
Theo VNE
Vẫn quyết lấy nhau dù chưa một lần nắm tay
Vốn là bạn bè chơi thân, lại vào độ tuổi bị coi là ế, từ một lời nói tưởng là đùa, chúng tôi cứ thế tính đến việc cưới xin dù chưa một lần nắm tay nhau.
Tôi và anh cùng quê, học cùng nhau từ lớp một cho đến lớp 12. Hết cấp ba, tôi lên thành phố học đại học, còn anh ở quê làm công nhân. Chúng tôi chơi thân với nhau trong một nhóm bạn gồm 6 người. Tuy không ở gần nhau, nhưng luôn giữ liên lạc. Bao năm qua, dù đi làm ăn hay học tập ở đâu, cứ mỗi lần có dịp về quê, cả 6 người lại tụ tập với nhau, tâm sự, chia sẻ mọi niềm vui, nỗi buồn.
Theo thời gian, mỗi lần tụ họp, con số 6 người ngày càng tăng lên, bởi có người đã lập gia đình, có con, có người mang người yêu đến giới thiệu... Tình cảm của chúng tôi vô cùng trong sáng và tốt đẹp.
Những năm trước, mỗi lần về quê, lúc thì tôi ngồi xe người này, lúc thì tôi ngồi xe người kia nhưng từ ngày mọi người có đôi, có cặp, tôi thường xuyên ngồi xe của anh. Do đó, mọi người trong xóm, trong làng luôn đinh ninh rằng, chúng tôi là một đôi.
Năm nay, chúng tôi đã bước sang tuổi 30. Trong nhóm chỉ còn tôi và anh là chưa lập gia đình. Vì vậy, mọi người luôn cố tình gán ghép anh và tôi lại với nhau. Thậm chí, gia đình tôi và gia đình anh cũng vậy, cứ mỗi lần thấy tôi và anh đều nói: Còn hai đứa mày nữa thôi, lấy nhau đi chứ còn chờ gì nữa.
Khi mọi người trêu, ghán ghép, tôi và anh cũng hưởng ứng hùa vào, gọi nhau là vợ chồng. Tết năm nay, khi bị mọi người trong gia đình giục dã chuyện lập gia đình, anh bảo với tôi: Hay vợ chồng mình chống ế cho nhau đi. Tưởng anh nói đùa, tôi bảo: Anh về báo cáo với bố mẹ đi, chúng ta cưới cho các cụ đỡ kêu ca.
Hai gia đình vốn đã quý nhau, lại đang đau đầu vì chúng tôi lớn tuổi mà chưa chịu lập gia đình, giờ thấy vậy liền tích cực xúc tiến. (Ảnh minh họa)
Không ngờ anh lại làm thật. Khi anh xin phép bố mẹ tôi cho hai đứa qua lại tìm hiểu, bố mẹ tôi đồng thanh bảo: Bọn mày có phải quen nhau ngày một ngày hai đâu, còn tìm hiểu cái gì. Nếu yêu thương nhau thì tính chuyện cưới xin luôn đi, năm nay cũng đã 30 chứ trẻ trung gì nữa đâu.
Hai gia đình vốn đã quý nhau, lại đang đau đầu vì chúng tôi lớn tuổi mà chưa chịu lập gia đình, giờ thấy vậy liền tích cực xúc tiến. Vậy là trong mấy ngày nghỉ Tết, từ một câu nói đùa, chuyền chung thân đại sự của tôi và anh cứ thế được quyết định. Mẹ anh xem ngày rồi mang lễ sang nhà tôi dạm ngõ.
Bạn bè nghe tin chúng tôi cưới nhau vào tháng 8 ai cũng bất ngờ. Thậm chí có người còn trách: Chúng mày kín thế, hèn gì thấy suốt ngày đi với nhau, thế mà hỏi lại cứ chối đây đẩy. Nghe vậy, tôi chỉ cười, vì thực tế tôi không biết trả lời mọi người ra sao. Chính bản thân tôi còn bất ngờ nữa là họ.
Sau Tết, anh ở quê còn tôi ra Hà Nội tiếp tục với công việc. Mật độ liên lạc nhiều hơn trước một chút, nhưng những câu chuyện thì cũng không khác gì ngoài những câu hỏi thăm thường ngày, kể cho nhau nghe những chuyện xảy ra quanh mình...
Dịp nghỉ lễ 30/4, tôi về quê. Chúng tôi lần đầu tiên bên nhau trên cương vị mới. Dù vậy, khoảng cách giữa hai đứa vẫn không thay đổi, không một cái ôm, không một lần cầm tay nhau. Có khác chăng so với trước kia chỉ là thời gian chúng tôi ở riêng bên nhau nhiều hơn, không còn là những lần tụ tập tập thể đông đúc như trước kia nữa. Hết kì nghỉ, tôi lại quay trở về thành phố với công việc của mình.
Liệu một cuộc hôn nhân chỉ xuất phát từ tình bạn, từ sự hiểu và trân trọng lẫn nhau có đem lại hạnh phúc lâu bền? (ảnh minh họa)
30 tuổi, nhưng tôi lại chưa từng yêu lần nào. Anh là người tốt, trong nhóm bạn chúng tôi chơi thân, tôi quý anh nhất và cũng chơi thân với anh nhất. Nhưng tôi chưa từng nghĩ rằng, chúng tôi sẽ lấy nhau. Vậy mà, giờ đây, chỉ còn hơn một tháng nữa là đến ngày cưới. Ở bên anh, tôi thấy an tâm, nhưng lại không có cảm giác bồi hồi, rung động như người ta thường nói khi ở bên người yêu.
Tôi không biết cảm giác của anh với mình thế nào, tôi cũng không đủ can đảm để hỏi. Không giống với tôi, anh đã từng trải qua mấy mối tình, nhưng đều không thành.
Nhiều khi tôi lo lắng tự hỏi, không biết sự lựa chọn của mình là đúng hay sai. Chúng tôi hiểu nhau, trân trọng nhau, nhưng có lẽ lại thiếu đi yếu tố quan trọng nhất của một cuộc hôn nhân, đó là tình yêu. Liệu một cuộc hôn nhân chỉ xuất phát từ tình bạn, từ sự hiểu và trân trọng lẫn nhau có đem lại hạnh phúc lâu bền?
Theo VNE
Lương 60 triệu nhưng anh không phải đại gia Nói thế này cho em dễ hiểu nhé, anh là một gã có tiền, nhưng không phải là gã tiêu tiền như nước. Anh có thể yêu em, nhưng không muốn dùng đồng tiền của mình để mua chuộc tình cảm của em. Và nếu, anh biết, em thật sự chẳng có tình cảm với anh, chỉ yêu anh vì cái mác hào...