Ta chia tay vừa kịp lúc em yêu anh nhiều nhất!
“Nếu được chọn lựa, có lẽ em vẫn muốn trở lại lần nữa gặp anh, dẫu sau đó chỉ là những đoạn trường giống hệt như chúng ta đã từng. Nhưng thà đau thêm một lần để biết anh vẫn còn gần và ký ức kia còn thật, hơn là sống lại những ngày tuổi trẻ yên ả mà chẳng có ngọn gió nào thổi qua để em khẽ co vai thèm một vòng tay ấm. Thế nên, vẫn sẽ chọn tương phùng, dẫu sau đó chỉ để làm nối dài những tương tư…”
Chúng ta chia tay vừa kịp lúc em yêu anh nhiều nhất. Giống như việc khi em nghĩ em sẽ hạnh phúc, thì ngay sau đó bắt buộc em phải quên mất anh vậy… Lúc anh quay lưng bước đi, em cứ mãi dùng dằng giữa nhớ và quên, giữa buông và bỏ. Dù biết rằng chẳng thể níu kéo những lại cố chấp nhớ anh, biết là sẽ đau nhưng không đành lòng nói lời tạm biệt. Có những nỗi nhớ cứ hiện về trong đêm, chập chờn trong từng giấc ngủ, ngay cả khi yêu thương còn đó em vẫn chẳng thể làm gì khác hơn ngoài việc dấu cho riêng mình.
Khi đi qua một đoạn tình buồn, em cứ nghĩ mình sẽ thôi không còn khờ dại, không còn cố chấp như trước nữa. Nhưng bất giác em phát hiện ra, chưa lần nào lý trí đủ mạnh mẽ để chiến thắng trái tim, lúc nào bản thân cũng dám mặc kệ tất cả để theo đuổi những cuồng si. “Có lần anh hỏi em: – Em thích một người như thế nào? – Một người cao hơn em, hay mặc sơmi trắng, có đôi bàn tay ấm, bụng nhiều mỡ một tí. Luôn ở bên yêu thương, và chiều chuộng em. Nhưng mà… Anh nhìn em: – Nhưng mà sao? – Em đã gặp anh mất rồi, nên những thứ khác bỗng nhiên không còn quan trọng nữa.”
Chẳng hiểu sao em lại thương anh như vậy, dẫu anh chưa từng mặc chiếc sơ mitrắng đến tìm em, cũng chưa từng đứng từ xa dang vòng tay chờ em chạy đến. Dù anh chẳng giống với kỳ vọng của em, thậm chí khác với những điều em đã từng mong ước. Nhưng em vẫn thương, thương rất nhiều!
Video đang HOT
Nếu được chọn lựa, có lẽ em vẫn muốn trở lại lần nữa gặp anh, dẫu sau đó chỉ là những đoạn trường giống hệt như chúng ta đã từng. Nhưng thà đau thêm một lần để biết anh vẫn còn gần và ký ức kia còn thật, hơn là sống lại những ngày tuổi trẻ yên ả mà chẳng có ngọn gió nào thổi qua để em khẽ co vai thèm một vòng tay ấm. Thế nên, vẫn sẽ chọn tương phùng, dẫu sau đó chỉ để làm nối dài những tương tư…
Trên đời này có một thứ tình cảm siêu nhiên đến mức khiến bản thân cứ ngoan cố một mực bảo vệ cảm xúc của mình từ đầu đến cuối. Cứ dai dẳng trong vòng xoáy nhớ nhớ thương thương, vô tình nỗi nhớ vẫn cứ len lỏi bên cạnh, không cách nào dứt ra. Nhưng anh yên tâm, em chỉ làm phiền anh trong giấc mơ của em thôi. Đối với em một kết thúc có hậu không nhất thiết là hai người kết hôn cùng nhau. Đôi lúc chỉ là cả hai đều cảm thấy hạnh phúc với quyết định, với cuộc sống riêng của mỗi người.
Có rất nhiều chuyện tình yêu không cần phải dùng bất cứ ngôn ngữ nào để miêu tả, mọi tình cảm sâu sắc nhất đều được giấu trong sự chờ đợi, dẫu có ở cạnh nhau hay không, có hứa hẹn hay chăng, cho dù thời gian dài ngắn thế nào. Và mỗi người sẽ có một cách khác nhau để giữ lại tình yêu cho riêng mình. Hạnh phúc dù chỉ là một giây vẫn cứ là hạnh phúc cần gì phải gọi tên, đúng không anh? Bởi tình yêu suy cho cùng chỉ đơn giản là vay mượn hạnh phúc trước nỗi buồn mà thôi.
Theo Guu
Uống quá chén, tôi lỡ qua đêm với bạn cùng lớp trước ngày cưới
Chỉ còn chưa đầy một tháng nữa, tôi sẽ kết hôn, nhưng lại lỡ có bầu với bạn cũ trong một lần họp lớp.
Năm nay tôi 25 tuổi, là nhân viên văn phòng. Tôi và bạn trai yêu nhau được 3 năm. Anh là người tốt bụng, hiền lành, luôn quan tâm, chăm sóc tôi mọi lúc mọi nơi. Có thể nói, tình yêu của chúng tôi là tình yêu sét đánh. Tôi đã phải lòng anh ngay từ lần gặp đầu tiên trong đám cưới của một người bạn. Cảm nắng anh chàng có vẻ ngoài điển trai, hiền lành và ấm áp, tôi đã chủ động lập kế hoạch để "cưa" đồ chàng. Thật không ngờ, những lần "thả thính" của tôi thành công, anh cũng có tình cảm với tôi, dần dần, chúng tôi yêu nhau từ khi nào không hay.
Tôi không muốn mất anh vì một phút thiếu kiểm soát. (Ảnh: minh họa, KT)
Tính đến nay chúng tôi đã yêu nhau được hơn 3 năm. Ai cũng nói tôi và anh đẹp đôi, là cặp trai tài gái sắc. Năm nay tôi cũng đã bước sang tuổi 25, còn anh 29 tuổi, bố mẹ hai bên gia đình đều đã nóng lòng mong chúng tôi về chung một nhà, nên chúng tôi quyết định sẽ tổ chức đám cưới vào tháng 3 âm lịch năm nay.
Đến nay, mọi công tác chuẩn bị cho đám cưới đã hoàn tất. Chớ trêu thay, chưa kịp vui, tôi đã chết đứng khi biết mình có bầu. Nhưng điều đáng nói là, đứa con trong bụng tôi lại không phải của chồng chưa cưới. Tôi và anh yêu nhau 3 năm, nhưng vì tôi muốn giữ gìn cho đến ngày cưới nên anh luôn yêu và tôn trọng tôi.
Mọi chuyện rắc rối xảy ra sau buổi họp lớp cách đây hơn 1 tháng. Hôm ấy, tôi đưa anh đi cùng để giới thiệu với bạn bè, nhưng vì phải đi công tác đột xuất, nên anh phải về sớm, còn tôi ở lại tiếp tục nhậu cùng các bạn.
Không hiểu ma men sai khiến thế nào, mà hôm ấy, tôi và cậu bạn cùng lớp lại xảy ra chuyện ấy với nhau. Tôi uống quá nhiều đến nỗi không còn biết trời đất gì nữa. Đến giờ, tôi chỉ nhớ rằng, sau khi ăn uống tại nhà cậu ấy, mọi người đều ra về lúc hơn 1h đêm, còn tôi loay hoay tìm taxi. Nhưng không hiểu sao, cuối cùng tôi và cậu ấy đã ở cùng nhau. Sáng hôm sau thức dậy, cả 2 chúng tôi đều hốt hoảng... Chúng tôi đã thỏa thuận rằng sẽ giữ kín mọi chuyện, vì dù sao đó cũng chỉ là tai nạn, chúng tôi không hề có tình cảm với nhau, tôi đã có chồng sắp cưới, còn cậu ấy cũng đã có bạn gái yêu nhau hơn 5 năm.
Nhưng mấy ngày Tết, dù không làm gì, nhưng lúc nào tôi cũng cảm thấy mệt mỏi, buồn ngủ, ngán thức ăn. Nghĩ rằng mình bị khó tiêu, nên tôi đã tới phòng khám của chị họ để kiểm tra. Không ngờ, kết quả lại là tôi đã có bầu, chứ không phải mắc bệnh về tiêu hóa.
Tôi gần như mất Tết khi biết tin ấy. Tôi thực sự hoang mang, không biết phải làm sao nữa, hiện tại chỉ có tôi và chị họ biết chuyện. Khi nghe tôi kể mọi chuyện, chị khuyên tôi nên giải quyết cái thai vì mới hơn 1 tháng, sẽ không quá nguy hiểm. Nhưng tôi đã từng nghe rất nhiều chuyện về việc phá thai khi mang thai lần đầu và bị vô sinh cả đời
Tôi thực sự lo lắng, tôi không thể để mất người yêu vì sự cố trong một đêm say rượu, càng không thể ép cậu bạn cùng lớp kết hôn vì đứa con trong bụng. Nhưng nếu bỏ, tôi vừa thấy tội, lại vừa lo. Tôi nên làm gì đây?/.
Theo Afamily
Có người yêu 8 năm nhưng giờ tình yêu tôi lại dành cho người con gái khác Tôi không thể bỏ người yêu mình vì còn tình nghĩa 8 năm qua, cũng không muốn bỏ người mới vì đó là tình yêu. Tôi 25 tuổi, đang định cư ở Mỹ, có mối tình 8 năm với một người ở Việt Nam nhưng chưa thể sống với nhau vì chưa bảo lãnh được cô ấy. Trong khoảng thời gian sống ở...