Suýt mất chồng vì trao hết việc nhà cho osin
Con trai đầu được 4 tuổi thì tôi mang bầu sinh bé gái thứ hai, ông bà nội ngoại đều ở quê nên vợ chồng tôi thống nhất thuê một người giúp việc để đỡ đần việc nhà.
Chẳng quen biết mối nào, tôi giục chồng lên mạng tìm qua các trang giới thiệu việc làm, cuối cùng chúng tôi cũng tìm được một cô gái trông khỏe mạnh cùng bản lý lịch trích ngang của cô ấy ở một công ty giới thiệu việc làm.
Thỏa thuận xong với trung tâm về công việc, lương, thưởng, sáng hôm sau cô giúp việc đã có mặt ở nhà tôi. Điều đầu tiên tạm yên tâm là cô gái trông thật thà, chất phác, nhan sắc trông rất bình thường nếu không muốn nói là còn dưới trung bình. Vậy cũng tốt vì tôi nghe qua nhiều chuyện về osin trẻ “cò cưa” ông chủ…
Cô giúp việc trẻ làm tôi khá hài lòng, công việc nào đến tay cô cũng gọn gàng, sạch sẽ, theo lời cô thì dù mới 20 tuổi nhưng cô đã có “thâm niên” giúp việc nhà được 3 năm.
Con trai tôi thường ngày rất hay mè nheo, khóc lóc mỗi khi đi lớp, vậy mà không biết cô giúp việc dỗ dành thế nào, có “chiêu” gì mà giờ nó hớn hở, tự giác đi học vào mỗi sáng.
Cô nấu ăn cũng rất ngon, món nào không biết, tôi chỉ chỉ dẫn một vài lần là cô làm thành thạo, thậm chí còn chịu khó bày biện, trang trí món ăn rất bắt mắt. Nhiều lúc ngồi vào mâm cơm, chồng tôi phải xuýt xoa vì mâm cơm không có món sang trọng nhưng trông rất ngon lành, “rất được cơm” từ mà chồng tôi hay dùng để chỉ sự hài lòng của anh với việc bếp núc của tôi trước đó.
Hết tiêu chuẩn nghỉ sinh, tôi hoàn toàn yên tâm giao việc nhà cho cô giúp việc mà chẳng hề phải lăn tăn, áy náy gì. Khi con gái được 18 tháng, cai sữa cho bé xong, lấy cớ cơ quan ở xa nhà nên buổi trưa tôi ở lại luôn cơ quan, không về nhà như trước nữa.
Video đang HOT
Cậy có osin đảm đang quán xuyến việc nhà, sau giờ làm tôi còn tranh thủ đi spa, đi tập thể dục thẩm mỹ, nhiều hôm còn đi ăn uống, bù khú tán chuyện với bạn bè đến khuya mới về nhà. Đồng nghiệp bảo tôi số sướng vì con nhỏ nhưng lại chẳng hề phải bận tâm đến chăm con hay bấn bíu vì công việc nhà.
Tôi đã biết mình sai ở đâu, cũng may là vẫn còn cơ hội để cứu vãn.
Thế rồi một hôm tôi đi làm tóc, mái tóc xoăn dài uốn mất gần chục tiếng đồng hồ nên khi về nhà đã quá khuya, điện trong điện ngoài tắt cả, chỉ còn ánh sáng yếu ớt hắt ra từ phòng ngủ của cô giúp việc. Sợ làm mất giấc ngủ của mọi người, tôi rón rén bước vào nhà. Ngang qua cửa phòng cô giúp việc, tôi nghe thấy tiếng rì rầm to nhỏ, tò mò, tôi ghé tai vào cửa để nghe.
Giật thót mình bởi tôi nghe rõ tiếng chồng mình “ngoan đi, chiều anh một lần này rồi muốn gì anh cũng cho…” Hiểu ngay chuyện gì sắp xảy ra, tôi đẩy bật cánh cửa phòng, chứng kiến cảnh chồng mình một tay ôm ghì cô giúp việc, tay kia lần mở khuy áo của cô ấy…
Cả chồng tôi và cô giúp việc ngồi cứng đơ khi nhìn thấy tôi. Cả đêm hôm ấy tôi và chồng thức trắng, đối thoại căng thẳng… Sáng hôm sau, tôi thanh toán sòng phẳng tiền công cho cô giúp việc, còn đưa cô ấy ra tận bến xe để về quê. Tôi đã biết mình sai ở đâu, cũng may là vẫn còn cơ hội để cứu vãn.
Theo VNE
Lạ đời, em có thai lại không chịu cưới tôi
Tôi chắc như đinh đóng cột rằng, chỉ cần tôi nói một lời thì hai tháng nữa, đám cưới của chúng tôi sẽ diễn ra.
Vì bây giờ, em đang mang trong mình cái thai, là con của tôi và em. Tôi cũng không dám tin rằng, mình lại có con nhanh đến như vậy.
Còn nhớ cái ngày em báo tin với tôi rằng em có bầu bằng giọng hớn hở, tôi đã không tỏ ra vui mừng chút nào. Vì khi đó tôi còn đi công tác miền Nam vài tháng nữa mới về. Tôi bảo em tìm cách bỏ cái thai đi vì bây giờ công việc của tôi đang trên đà phát triển, ai biết tôi cưới vợ có bầu sớm như thế không hay. Với lại, vài tháng sau tôi về thì bụng em quá to rồi, khó mà thuận tiện cho việc cưới xin. Tôi khuyên em bỏ cái thai đi rồi đợi sau này tôi chuyển về Bắc hẳn thì chúng tôi tiếp tục có con và cưới cũng được.
Nhưng em không nghe lời tôi, em cứ giữ cái thai. Tôi bực mình không nói với em câu nào, cũng không gọi điện nhắn tin luôn. Tôi nghĩ rằng, mình làm như thế thì em sẽ sợ và sẽ đồng ý yêu cầu của tôi và bỏ cái thai đi. Nhưng em thật sự cứng rắn, em nhất định không làm thế.
Tôi cười khẩy bảo em: "Em đùa anh à, không cưới anh thì em định cưới ai, em điên à, con trong bụng đang lớn, em định sống thế nào nếu không có anh?". (Ảnh minh họa)
Tôi gọi cho em nhiều lần mà không được. Cuối cùng, tôi bực quá thôi luôn, không nói với em câu nào suốt 3 tháng trời. Sau đó, tôi như tỉnh ngủ, tôi đã nhấc máy lên liên lạc lại với em để hỏi xem em đã phá thai chưa. Lúc này tôi nghĩ, em đã phá rồi vì tôi không nói gì thì làm sao em dám để. Tôi nói với em rằng, bây giờ phá không kịp nữa. Tôi sẽ về thưa chuyện với bố mẹ và xin cưới em.
Lập tức, tôi bay về Bắc và đưa em về ra mắt gia đình để nói chuyện cưới xin. Em không làm theo lời tôi thì tôi chiều theo ý em. Không em vác cái bụng này đi ăn vạ khắp nơi, tung tin tôi là cha đứa bé thì bất lợi cho công việc và danh dự của tôi. Tôi đã xuống nước với em như thế. Chẳng ngờ, khi tôi có ý định cưới, em từ chối. Em bảo, em không muốn lấy người đàn ông như tôi.
Tôi cười khẩy bảo em: "Em đùa anh à, không cưới anh thì em định cưới ai, em điên à, con trong bụng đang lớn, em định sống thế nào nếu không có anh?". Em đáp lại tôi bằng giọng lạnh tanh: "Em tất nhiên là không cưới ai, em sẽ tự sinh con và nuôi con, em không cần con có cha. Anh dù là cha nó cũng không cần có trách nhiệm với nó. Anh coi như không có em và con tồn tại. Người đàn ông đã từng nghĩ cách giết con mình, không có tư cách làm cha của con em. Con cũng sẽ không bao giờ tha thứ cho anh".
Tôi còn chưa tỉnh ngủ, còn mơ màng không hiểu tại sao người yêu tôi lại làm thế. Dù sao thì tôi cũng đã đề cập chuyện cưới xin rồi, sao em lại phũ phàng và từ bỏ cơ hội làm vợ của mình.(Ảnh minh họa)
Nói rồi, em bỏ đi. Tôi bàng hoàng về quyết định của em. Lạ thật, tôi còn nghĩ, khi tôi nói ra chuyện cưới xin, em sẽ vui mừng mà biết ơn tôi. Nhưng không ngờ, em lại chọn cách như thế, cách mà người khác sẽ nhìn em bằng con mắt khác thường. Tôi không hiểu nổi em nữa.
Tôi cũng không hiểu nổi nhiều chị em phụ nữ bây giờ. Họ thà là chọn làm mẹ đơn thân còn hơn là lấy chồng. Lạ thật, là phụ nữ sinh ra là để làm vợ, làm mẹ, thế mà lại thích làm mẹ đơn thân, nuôi con một mình, có phải là quá thiệt thòi hay không.
Tôi còn chưa tỉnh ngủ, còn mơ màng không hiểu tại sao người yêu tôi lại làm thế. Dù sao thì tôi cũng đã đề cập chuyện cưới xin rồi, sao em lại phũ phàng và từ bỏ cơ hội làm vợ của mình. Tôi chỉ sợ, sau này em sẽ phải ân hận vì quyết định của mình mà thôi!
Theo VNE
Lấy chồng giàu như tôi, vinh hay nhục? Nhìn bên ngoài, ai cũng bảo tôi sướng. Đúng là, nếu chỉ nhìn thì tôi sướng thật. Thử hỏi trong cái đám bạn cùng trang lứa với tôi, có đứa nào sướng hơn tôi? Ít ra, tôi cũng là đứa học cao nhất đám, đi lên Hà Nội lập nghiệp rồi lấy được anh chồng ở thủ đô giàu kếch xù. Đám cưới...