Suýt khiến vợ sảy thai vì đòi ân ái
Tôi chia sẻ câu chuyện của mình để các anh em rút kinh nghiệm, đừng giống tôi, chỉ vì một chút ham muốn cá nhân mà khiến vợ con lâm vào tình huống nguy hiểm.
Tôi với vợ tôi bằng tuổi nhau, được bạn bè mai mối khi đã 29 tuổi. Nửa năm sau chúng tôi quyết định tiến tới hôn nhân. Cả tôi và vợ tôi đều khá khó tính và hơi cổ hủ trong chuyện yêu đương, cưới xin. Chính vì thế đêm tân hôn cũng chính là lần đầu tiên hai đứa làm “chuyện ấy”.
Không biết vợ tôi thế nào chứ riêng tôi, tôi cứ tủm tỉm mãi và nghĩ: “Mình đúng là chậm mà chắc, lấy vợ muộn hơn chúng bạn nhưng lại tìm được một người thật hoàn hảo, không quá xinh nhưng ưa nhìn, không quá tài giỏi nhưng biết cách kiếm tiền và đặc biệt, cô ấy dịu dàng nhưng lại không quá e ngại, rụt rè trong chuyện ấy”.
Công việc của cả hai đều bận nên vợ chồng tôi quyết định không đi nghỉ tuần trăng mật. Tổ chức cưới xin, chào hỏi hai bên nội ngoại xong, vẫn còn 3 ngày phép, chúng tôi quyết định thuê phòng ở khu resort Đại Lải để nghỉ ngơi và tự thưởng cho mình, coi như là đi trăng mật.
Chỉ có 3 ngày nhưng với tôi đó là 3 ngày đê mê và hạnh phúc nhất suốt quãng thời gian 30 năm có mặt trên đời. Không hiểu do vợ tôi mắn hay do chúng tôi nhiệt tình quá mà chỉ 1 tuần sau, vợ tôi thông báo tôi chuẩn bị lên chức bố.
Biết tin, tôi vừa vui vừa hồi hộp lo lắng. Bố mẹ tôi và bố mẹ vợ thì sốt sắng hết cả lên, gọi 2 vợ chồng căn dặn đủ điều. Hai bà đều dặn dò, vợ tôi không còn trẻ trung gì nữa nên phải hết sức cẩn thận, ăn uống đầy đủ. Tôi đặc biệt phải có trách nhiệm chăm sóc vợ tôi, không được làm gì khiến vợ tôi suy nghĩ, lo lắng, ảnh hưởng đến thai nhi. Mẹ tôi còn ý nhị nhắc khéo tôi trong thời gian này cố gắng “nhịn chuyện ấy” để giữ cho vợ, và cũng đừng có cái ý nghĩ ra ngoài giải quyết, mẹ tôi giết không tha.
Lần lâm trận ấy tôi còn hồi hộp hơn cả đêm tân hôn. Tôi đã ngâm cứu kĩ lắm rồi nên cũng có chút tự tin. (ảnh minh họa)
Tôi giẫy lên: “Mẹ nghĩ con mẹ là loại đàn ông lăng nhăng đổ đốn thế à. Con yêu vợ con sao có thể làm chuyện đó”. “Tao nhắc chẳng thừa đâu” – mẹ tôi càu nhàu.
Đúng là ông bà nói cái gì cũng đúng. Mới lấy vợ chưa được bao lâu tôi đã phải “nhịn” nên người ngợm cứ bứt rứt khó chịu. Nhớ lời dặn của mẹ nên tôi cũng cố gắng. Nhưng chỉ được hơn hai tháng là tôi cảm giác không thể chịu nổi được nữa. Tối tối nằm bên vợ mà người tôi cứ nóng bừng bừng, lăn qua lăn lại, trằn trọc. Tự giải quyết cũng không ăn thua, mà giải quyết ở ngoài là điều tuyệt nhiên tôi không bao giờ nghĩ tới. Không đêm nào tôi ngủ ngon giấc. Tôi sụt cân thấy rõ, mặt mũi thì bơ phờ đến là thảm hại.
Vợ thấy tôi khổ sở cũng thương mà không biết phải làm thế nào. Tôi thì quyết tâm đi tìm lối thoát bằng cách hỏi quân sư “Gúc Gồ”. Thế là ngày ngày tôi lên mạng gõ gõ, tìm tìm và mừng rơn khi thấy đầy tài liệu nói việc quan hệ khi vợ mang bầu là chuyện không có gì quá to tát, chỉ cần lưu ý một số điều là được. Tôi hí hửng chỉ cho vợ tôi xem. Lúc đầu, vợ tôi vẫn còn hoài nghi, sau khi đọc xong thì cũng có vẻ xuôi xuôi. Nhưng cũng phải mất mấy hôm suy nghĩ cô ấy mới đồng ý cho tôi hành sự.
Lần lâm trận ấy tôi còn hồi hộp hơn cả đêm tân hôn. Tôi đã ngâm cứu kĩ lắm rồi nên cũng có chút tự tin. Tôi làm mọi thứ rất nhẹ nhàng và cẩn thận. Lúc lên đỉnh tôi có hơi quá khích một chút nhưng mọi thứ cuối cùng cũng kết thúc tốt đẹp. Tôi sung sướng ra mặt, vợ tôi cũng nói không thấy mệt nên tôi càng vui hơn. Vậy là từ nay tôi sẽ kết thúc chuỗi ngày ác mộng của mình.
Video đang HOT
Sáng hôm sau tôi làm việc năng suất hẳn. Mọi thứ qua tay tôi đều được giải quyết một cách nhanh chóng. Đang hí hửng tranh thủ hỏi “bác Gúc Gô” về tư thế mới để đổi gió thì điện thoại đổ chuông. Mẹ tôi gọi. Vừa nhấc máy thì tôi nghe mẹ tôi quát: “Vào bệnh viện phụ sản TW ngay, vợ mày đang cấp cứu”. Tôi tái mét mặt, luống cuống vào xin phép sếp nghỉ buổi chiều rồi phi xe ngay vào viện.
Tôi vừa nghe vừa đỏ bừng mặt, ấp úng vâng vâng dạ dạ. Mẹ tôi có lẽ đã đoán ra nguyên nhân quay sang nhìn tôi giận dữ. (ảnh minh họa)
Đến nơi, cả bố mẹ vợ và bố mẹ tôi đều đã ở đó, tôi lắp bắp: “Vợ con có chuyện gì vậy ạ”. Mẹ vợ tôi lo lắng: “Sáng nó gọi cho mẹ là thấy chảy ít máu. Mẹ định qua nhà xem thì nó gọi lại bảo không sao, máu hết chảy rồi, nó đi làm được. Tầm 1 tiếng sau thì thấy gọi điện hốt hoảng bảo máu ra nhiều quá, nhờ mọi người trên cơ quan đưa vào viện rồi”.
Một lúc sau bác sĩ ra báo: Rau thai vợ tôi bám thấp nên phải cẩn thận. Vợ tôi bị động thai, muộn tí nữa có khả năng sảy thai. Nhưng hiện tại đã được tiêm thuốc và qua nguy hiểm. Gia đình chú ý không để vợ tôi vận động mạnh, đi bộ quá lâu, đi xe đường dài và tuyệt đối không quan hệ vợ chồng.
Tôi vừa nghe vừa đỏ bừng mặt, ấp úng vâng vâng dạ dạ. Mẹ tôi có lẽ đã đoán ra nguyên nhân quay sang nhìn tôi giận dữ. Hôm đấy, dĩ nhiên tôi bị mẹ tôi mắng cho té tát. Cũng may, sau đó thai nhi phát triển bình thường và khỏe mạnh, không bị động thai nữa nếu không tôi ân hận suốt đời. Bây giờ, tôi chỉ mong vợ con khỏe mạnh và sinh nở mẹ tròn con vuông. Tôi có chịu khổ một chút cũng không sao, còn hơn là làm ảnh hưởng đến vợ con.
Theo Ngoisao
Chồng và bạn thân 'tung hoành' trên giường
Thật không thể ngờ người bạn luôn tỏ ra quan tâm, lo lắng mỗi khi tôi buồn, đau khổ lại rắp tâm cướp lấy hạnh phúc của tôi. Tại sao tôi lại ngu si đến mức đi tin tưởng tuyệt đối 2 con người giả dối đó vậy? Tôi đau đớn lắm.
Tôi và Linh là đôi bạn lớn lên cùng nhau ở một thành phố biển. Hai đứa thân thiết như hai chị em và có tuổi thơ thật đẹp. Sau này, khi lên đại học đứa Nam đứa Bắc nhưng tình cảm vẫn luôn gắn bó bên nhau. Chúng tôi thường xuyên chat chit, điện thoại, tin nhắn. Vì thế tình cảm chưa bao giờ phai nhạt.
Khi ra trường, Linh ở lại Sài Gòn lập nghiệp, còn tôi xin việc ở Hà Nội đồng thời cũng cưới chồng luôn. Cả 2 chúng tôi đều là mối tình đầu của nhau. Chồng tôi tuy không giàu có nhưng anh rất được lòng của chị em phụ nữ bởi bản tính tốt bụng, hiền lành và chân thật.
7 năm trôi qua, bây giờ tôi đã được làm mẹ của 2 thiên thần. Đứa lớn học lớp 2 còn đứa bé 3 tuổi. Cuộc sống của tôi cũng bắt đầu ổn định, có của ăn của để. Vợ chồng tôi không còn phải chịu cảnh đi thuê nhà như hồi mới cưới nữa mà đã mua được căn nhà 4 tầng khang trang ở mặt phố. Hàng ngày chồng lái ô tô chở 3 mẹ con đi làm và đi học. Tối đến lại đón 3 mẹ con về. Cuộc sống của chúng tôi khiến nhiều người thầm ao ước.
Còn về Linh, cô ấy vẫn thế, vẫn trẻ trung xinh đẹp và vẫn chưa chịu lấy chồng. Sau 7 năm bôn ba nơi đất khách quê người, Linh lại muốn quay ra Hà Nội để sinh sống và làm việc. Cô ấy bảo: tính cô ấy không thích ngồi yên một chỗ, thích nay đây mai đó để thay đổi không khí và muốn ra Hà Nội vì ở đây có tôi- người bạn thân nhất của cô ấy.
Những ngày đầu ra Hà Nội vì chỉ có tôi là bạn nên Linh thường xuyên lui tới nhà tôi chơi. Tình cảm hai đứa vẫn như trước. Chúng tôi lâu ngày không gặp nên vui mừng ríu rít bên nhau suốt. Bao nhiêu kỉ niệm ngày xưa ùa về. Chúng tôi được dịp ôn lại chuyện xưa. Tôi thấy rất vui vì cảm giác mình được sống lại quãng thời gian khi còn đi học. Chồng tôi gặp Linh lần đầu tiên. Anh ấy cũng có ấn tượng khá tốt về Linh. Dường như, mỗi tuần Linh đều tới nhà tôi ăn uống. Tôi coi đó như một thói quen cố hữu và chồng tôi cũng vậy, chẳng có gì phải ngại ngùng nữa.
Tôi và Linh lâu ngày không gặp nên đã 'buôn' đủ thứ chuyện trên đời. (Ảnh minh họa)
Linh là một cô gái thông minh sắc sảo, khác hẳn với vẻ nhu mì yếu đuối của tôi. Linh xinh đẹp và giỏi giang hơn tôi. Chính vì thế khi quay lại Hà Nội, chứng kiến cuộc sống thay đổi nhanh chóng của vợ chồng tôi, cô ấy đã trầm trồ ngưỡng mộ. Cô ấy đã từng nói với tôi rằng: "Mày thật là tốt số, vừa kiếm được anh chồng giỏi giang lại còn hiền lành, ngoan ngoãn, yêu thương vợ con. Đàn ông bây giờ hiếm ai được như thế lắm. Tao chỉ mong bằng một nửa mày cũng được rồi. Mày nhàn hạ sung sướng chẳng phải lo nghĩ về tiền, còn tao thì suốt ngày đau đầu vì tiền. Mày hỏi xem ông Nam nhà mày có ông bạn nào chưa vợ thì giới thiệu cho tao đi. Giờ tao chỉ cần tìm một chốn nương thân, yêu đương mãi chán lắm rồi".
Tôi chỉ cười trừ mỗi lần nghe bạn nói vậy, tôi cũng biết được điều đó nhưng cũng giả vờ chê trách đôi ba điều để bạn đỡ chạnh lòng.
Chồng tôi là một người rất tốt. Chúng tôi đến với nhau bằng một tình yêu chân thành và sâu sắc. Anh luôn tôn trọng, yêu thương tôi và tôi cũng vậy, tôi yêu anh hết mực và luôn tin tưởng tuyệt đối vào tình yêu của anh dành cho tôi. Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng một ngày nào đó anh sẽ phản bội tôi bởi anh thuộc túyp người vì gia đình. Không chỉ kiếm tiền giỏi, mà anh còn là một người chồng người cha có trách nhiệm. Dù cưới nhau đã 7 năm nhưng chưa bao giờ anh muốn xa vợ con dù chỉ một ngày. Tôi luôn hạnh phúc vì điều đó. Nhưng kể từ khi có sự xuất hiện của Linh thì cuộc sống của tôi đã bắt đầu thay đổi.
Gần đây, Linh đến nhà tôi thường xuyên hơn. Tôi cũng coi Linh như người nhà và dặn chồng đối xử thân thiện với Linh kẻo cô ấy ngại. Tôi còn thường xuyên nhắc chồng xem có anh bạn nào chưa vợ giới thiệu cho cô bạn thân của mình nữa. Chồng tôi cũng ậm ừ cho xong.
Sai lầm của tôi là quá tin tưởng chồng và bạn thân.
Linh rất thích 2 đứa trẻ nhà tôi và chúng nó cũng vậy. Mỗi khi thấy Linh đến bọn trẻ mừng lắm, nó reo hò cổ vũ vì thế lần nào đến cô ấy cũng mua quà cho chúng. Chính vì thế tình cảm giữa Linh và gia đình tôi ngày càng khăng khít như người một nhà. Có những hôm mưa gió hoặc muộn quá tôi còn gạ Linh ngủ ở lại cho đỡ nguy hiểm.
Đôi lúc 2 vợ chồng bận việc ở cơ quan không về kịp đón con, cô ấy tình nguyện giúp tôi đón 2 đứa trẻ và cơm nước luôn hộ tôi. Sự xuất hiện của Linh dường như đã trở thành quen thuộc. Tôi cảm động trước tình cảm của cô ấy lắm.
Nhiều lúc tôi thấy lo và thương cho Linh, ngoài 30 tuổi mà một thân một mình đi sớm về khuya, chẳng chịu chồng con gì cả. Con gái cũng chỉ có thì. Tôi đã nhắc khéo cô ấy nhưng cô ấy tỏ vẻ bất mãn: "Số tao làm sao ấy, toàn gặp phải thằng Sở Khanh, chúng nó đến với tao không vì tiền thì vì nhu cầu xác thịt. Chẳng có thằng nào tử tế cả. Chắc tao sẽ chẳng lấy chồng đâu".
Phải nói dù đã ngoài 30 nhưng Linh vẫn trẻ trung xinh đẹp và quyến rũ. Vóc dáng thon gọn, vòng nào ra vòng nấy khiến tôi là đàn bà mà còn không rời mắt nữa là đàn ông. Tôi nghĩ thầm như vậy và chỉ động viên bạn mình:"Tại mày kén quá thôi. Chứ người như mày thiếu gì thằng xin chết". Chúng tôi lại phá lên cười.
Cuộc sống cứ thế trôi đi, mọi tâm sự buồn vui trong cuộc sống tôi đều chia sẻ với Linh. Những mâu thuẫn vụn vặt hàng ngày với chồng, với mẹ chồng em chồng tôi cũng không ngần ngại chia sẻ với Linh. Linh như một chuyên gia đã khuyên nhủ và thấu hiểu tôi. Cô ấy cũng không ngần ngại dạy tôi những chiêu để "chinh phục" chồng mỗi khi 2 vợ chồng có chuyện.
Vợ chồng tôi nói chuyện về Linh nhiều hơn. Cái tên Linh thậm chí còn xuất hiện ở trong cả phòng ngủ của 2 vợ chồng. Chồng tôi thật thà nên luôn miệng khen cô ấy đẹp mà chẳng nghĩ tới cảm xúc của tôi. Đôi lúc tôi tỏ vẻ giận dỗi thì anh chỉ cười trừ bảo tôi trẻ con.
Anh ấy nói: "Người như Linh đáng ra phải lấy chồng lâu rồi mới phải. Chắc số vất vả nên giờ này chưa gặp được ai". Anh tỏ vẻ thương xót cô ấy lắm. Tôi bắt đầu có một cảm giác bất an.
Gần đây tôi thấy chồng có sự thay đổi kì lạ. Anh chú ý đến ăn mặc hơn, chau chuốt hơn. Hôm nào Linh không đến là anh sốt sắng hỏi han tôi. Thậm chí anh còn cáu giận vô cớ. Ban đầu tôi không để ý và chỉ nghĩ rằng chắc do anh mệt mỏi nhưng gần đây thấy "chuyện vợ chồng" trở nên nhạt nhẽo dần với tôi thì linh tính tôi đã mách bảo có điều chẳng lành.
Tôi linh cảm anh bắt đầu thích Linh. Nhưng tôi cũng không biết phải làm sao. Chẳng lẽ tôi lại bảo Linh không đến nhà nữa?
Mấy hôm nay Linh nói với tôi là đi công tác 1 tuần nên không đến chơi được. Chồng tôi thẫn thờ như kẻ mất hồn, tôi thấy anh buồn lắm. Hôm qua trong lúc anh tắm tôi đọc trộm một tin nhắn lạ trong điện thoại của anh với nội dung" Em nhớ anh lắm". Tôi đã tra khảo anh nhưng anh bảo đó là do nhầm số. Tôi im lặng và coi như không có chuyện gì để theo dõi thêm.
Tôi lên kế hoạch giả vờ đi công tác 5 ngày. Khác với trước kia, mỗi khi vợ đi vắng chồng tôi xị mặt xuống. Còn lần này anh lại có vẻ vui ra mặt. Anh hỏi cặn kẽ giờ giấc tôi đi, dặn tôi chuẩn bị kĩ đủ thứ quần áo đồ ăn... và cũng không quên hỏi cặn kẽ giờ về.
Ngày đầu tiên giả vờ đi công tác, tôi vẫn đến cơ quan bình thường và không quên gửi lời chào cô bạn thân.
Đêm hôm đó tôi rón rén về nhà, tôi chết đứng khi thấy đôi giày của Linh ở trong nhà. Giờ này cô ấy vẫn còn ở đây? Tim tôi bắt đầu đập thình thịch. Tôi hé cửa phòng ngủ và ngã quỵ khi chứng kiến 2 người không mảnh vải che thân đang quấn lấy nhau. Quả nhiên tôi đoán không sai. Tôi đau như bị ai xét nát tim gan cảm giác bị phản bội thật đáng sợ.
Tôi căm hận người đàn ông tôi yêu, và ghê tởm người bạn mà tôi từng tin tưởng bấy lâu nay. Tôi không thể ngờ được có một ngày mình lại chịu sự phản bội ghê gớm như vậy. Thật không thể ngờ người bạn luôn tỏ ra quan tâm, lo lắng mỗi khi tôi buồn, đau khổ lại rắp tâm cướp lấy hạnh phúc của tôi. Tôi đau đớn lắm. Tôi trách mình sao quá ngu si để dâng chồng vào tay bạn. Tại sao tôi lại tin tưởng họ đến như vậy. Giờ đây tôi đau lắm, tôi không biết mình sẽ phải sống những ngày còn lại ra sao đây?
Theo VNE
Chán 'yêu' vẫn vờ lên đỉnh cho chồng vui Tôi không hề có chút cảm giác nào với chồng nhưng để anh vui tôi vẫn phải vờ mình lên đỉnh. Tôi đang rất khổ tâm trong vấn đề quan hệ vợ chồng. Tôi mong muốn chuyên mục hãy giúp tôi. Năm nay tôi 29 tuổi chồng 30 tuổi có 1 cháu gần 11 tháng tuổi. Chúng tôi kết hôn đã hơn 2...