Suýt chút nữa em đã để mất anh
Mình quen nhau được bao lâu rồi anh nhỉ? Tính đến thời điểm mà em đang ngồi viết cho anh những dòng này thì là tròn 584 ngày rồi đấy anh ạ…
Không phải lâu anh nhỉ… nhưng nó cũng không quá ngắn, một khoảng thời gian đủ để em thấy mình yêu anh nhiều như thế nào và sẽ ra sao nếu như một ngày em không còn anh bên cạnh em.
Trước khi gặp anh, em đã luôn nghĩ rằng mình không thể yêu được một ai khác nữa, trái tim không thể rung động trước một người con trai nào nữa bời tình yêu đầu của em đã bị người ta lừa dối một cách nhẫn tâm… Em đã luôn nghĩ rằng con trai sẽ chỉ toàn lừa dối con gái thôi, không bao giờ thật lòng cả… Nhưng từ khi gặp anh thì em đã thay đổi cái suy nghĩ ấy anh ạ…!
Video đang HOT
Lúc này đây em đang cảm thấy nhớ anh nhiều lắm… Mặc dù mình vừa mới gặp nhau xong và em cũng vừa phone cho anh cách đây 30 phút mà sao em lại thấy nhớ anh nhiều đến thế nhỉ?! Có lẽ vì em quá yêu anh đấy…! Vì yêu cho nên luôn muốn ở bên cạnh người mình yêu mà… và người ta cũng bảo nhớ là yêu mà có yêu thì mới nhớ mà…Bỗng dưng em lại nhớ đến ngày đầu mà mình gặp nhau… Có thể nói đó là một sự tình cờ mà em phải cảm ơn ông trời về sự tình cờ ấy để em có cơ hội được gặp anh, được yêu anh và được sống trong những ngày tháng ấm áp của tình yêu… Có phải em trẻ con quá không? Mà anh vẫn thường chê em là trẻ con đấy thôi… Chúng mình chỉ quen nhau qua một game online, chính vì thế mà từ khi quen anh cho đến khi quyết định gặp mặt anh em chưa bao giờ nghĩ rằng em sẽ yêu anh… Nhưng không có gì là không thể cả… Sự thật là em đã yêu anh, đang yêu anh và sẽ mãi yêu anh. Từ khi nào thì em cũng không biết nữa và em cũng chẳng biết tại sao mình lại yêu anh nữa, cho nên anh đừng hỏi em những câu như thế nhé…! Em không trả lời được đâu!
Em yêu anh là thế, vậy mà cũng chính em đã suýt chút nữa để mất anh đấy anh ạ… Không phải một lầ đâu mà tận 2 lần cơ… Em thật ngốc phải không anh…? Lần thứ nhất thì có thể không hoàn toàn là lỗi của em vì lúc ấy anh là người muốn như thế mà… Lúc đầu em đã đồng ý để anh đi nhưng rồi em lại không làm được… Chỉ có 2 ngày thôi, vậy mà em chẳng còn là em nữa… Không còn tiếng cười, lúc nào cũng như sắp khóc và mỗi lần nghĩ đến anh là nước mắt em lại tuôn rơi và trái tim em cảm thấy đau nhói… Em đã cố gắng xoá bỏ hình bóng anh ra khỏi tâm trí em mà sao khó quá… Em thật sự đã không làm được nhưng thật may sao vì anh đã lại bên em. Anh không biết lúc ấy em vui như thế nào đâu… khó diễn tả lắm…!
Nhưng niềm vui ấy chưa được 4 tháng thì chính em đã suýt làm mất nó một lần nữa… Chỉ vì một sự nhầm lẫn về tình cảm của em với người yêu cũ mà em đã nói lời chia tay với anh… Em cũng chẳng hiểu nổi lúc ấy em nghĩ những gì mà lại hành động như thế nữa… Mà cũng tại anh nữa chứ, ai bảo anh đi gặp người yêu cũ của anh làm gì để em lại tưởng rằng anh và người ấy muốn trở lại với nhau. Người ta cũng nói rồi mà, yêu một ai đó không phải là có được người ấy mà là nhìn thấy người ấy được hạnh phúc… Em chỉ muốn anh được hạnh phúc thôi… Mỗi lần nghe anh tâm sự về người yêu cũ em cũng thấy buồn lắm chứ… Em có cảm giác mình như là một người thay thế nhừng anh lại luôn an ủi em khiến em không còn cái cảm giác ấy nữa. Và một lần nữa may mắn lại đến với em khi em nhận ra được tình cảm của em với người yêu cũ chẳng còn gì cả mà chỉ là tình bạn thôi. Thế là em lại có anh bên đời cho đến ngày hôm nay khi em đang ngồi đây và viết cho anh những dòng này…
“Quá tam ba bận”… Sẽ không có lần thứ 3 nữa đâu… Em sẽ giữ anh thật chặt, bằng cả trái tim em, bằng sự yêu quan tâm và yêu thương hết mức có thể dành cho anh để anh sẽ mãi ở bên em, mãi là của em… nhưng quan trọng là anh phải thấy vui vì điều ấy cơ… Nếu anh cảm thấy khó chịu thì em sẽ không dám đâu…! Lúc ấy thì em sẽ phải để anh đi thôi anh nhỉ?! Nhưng mà anh ạ, dù có bất cứ chuyện gì thì em muốn anh biết và luôn nhớ rằng em mãi yêu anh, hình bóng của anh đã in đậm trong trái tim em từ lâu mất rồi… Mặc dù anh cũng khiến em phải đau khổ không ít nhưng: “…Niềm vui thì dễ quên còn đau khổ thì không bao giờ…”. CŨng như lời một bài hát mà em thích đấy thôi:
“You make me cry, make me smile…
Make me feel that love is true …
You always stand by my side…
I don”t want to say goodbye.
You make me cry, make me smile…
Make me feel the joy of love…
Oh! Kissing you …
Thank you for all the love you always give to me…
Oh! I love you …”
Một tình yêu nhỏ bé nhưng thật ấm áp cho tời khi nào mình còn có nhau… Em yêu anh và mãi mãi là như thế…!
Theo Ngôi Sao
Tất cả chỉ là số 0 !
Thời gian trôi đi thật nhanh phải không anh ? Anh có nhớ là chúng ta đã xa nhau bao lâu rồi không? Chắc chắn là anh không nhớ đâu, nhớ làm gì con bé ngốc nghếch này, con bé chỉ biết yêu anh, chỉ có mình anh mà thôi. Mùa đông lại tới rồi, cái rét của mùa đông càng làm em nhớ anh nhiều hơn.
Nhiều lúc em tự nhủ bản thân mình rằng : Nhớ làm gì một con người ích kỷ, vô tâm và trăng hoa như anh, anh không xứng đáng với tình yêu của em. Nhưng sao con bé ngốc nghếch này lại không thể làm thế được, sao trái tim này bướng bỉnh thế?nó không chịu nghe theo lý trí, để rồi trái tim lại đau lại buồn. Em nghĩ rằng chỉ cần mình quyết tâm và hy vọng thật nhiều thì mọi cố gắng của em sẽ được đền đáp.
Nhưng không, em hy vọng càng nhiều thì thất vọng càng nhiều, càng cố gắng thì kết quả em nhận được chỉ là con số 0 tròn trĩnh. Ngay từ lúc bắt đầu yêu anh em biết anh đã có người yêu, em đã bảo trái tim mình không được yêu anh nhưng rồi trái tim mềm yếu của em vẫn cứ yêu anh, yêu anh thật nhiều. Em yêu anh bằng tất cả trái tim, không vụ lợi, không toan tính, không suy nghĩ. Anh là người đàn ông đầu tiên em rung động và yêu. Mối tình đầu của em thế đấy. Tình yêu đầu không nát cũng tan phải không anh? Em cứ nghĩ rằng tình yêu chân thành của em sẽ làm anh thay đổi nhưng không, đó chỉ là suy nghĩ ngốc nghếch của em mà thôi. Yêu anh em đã hy sinh tất cả vì anh, làm tất cả vì anh, để rồi mỗi lần về hè và về tết anh lại bỏ rơi em quay về với người yêu cũ của anh.
Bao nhiêu lần anh làm em đau vì người con gái đó em cũng không nhớ rõ nữa, ba năm yêu anh có phải là 6 lần không anh nhỉ?nghĩ tới đây sao em thấy mình ngu ngốc thế. Có lẽ là do em đã quá yêu anh, yêu anh nhiêu đến mức mù quáng. Lúc nào anh cũng nói rằng em là người yêu anh nhiều nhất, đối xử với anh tốt nhất, chăm sóc anh tốt nhất và hiểu anh nhiều nhất. Sao cái gì anh cũng xếp em ở vị trí nhất mà anh lại đối xử với em như vậy???Sau khi ra trường anh bỏ em ở lại nơi HN bon chen để về Cao Bằng tìm sự bình yên cho riêng mình. Xa em anh sẵn sàng lên giường với người con gai anh mới gặp, em biết nhưng em vẫn tha thứ vì quá yêu anh. Nhưng anh không dừng lại ở đó, anh lại quay về với người yêu cũ của anh. Lúc đó em rơi vào tình huống không biết phải làm thế nào, rồi em nhận được sụ ghẻ lạnh của anh và gia đình anh. Em đau đớn nhận ra rằng tất cả những gì em đã làm đối với anh chỉ là con số 0.
Và rồi chuyện gì đến cũng phải đến, cái gì không phải của mình thì mãi mãi không phải của mình. Bây giờ em đã chấp nhận được sự thật này. Em sẽ để anh ra đi về phía con đường anh đã chọn, ở đó sẽ không có em, không có con bé ngốc nghếch chỉ biết làm tất cả vì anh, chỉ yêu mình anh. Anh hãy học cách chấp nhận những gì mình đang có, hãy yêu bằng trái tim chứ đừng yêu bằng lý trí như khi yêu em. Em biết sẽ không có ai yêu anh như em đâu nên anh đừng so sánh em với những người kia để rồi lại nuối tiếc. Con số 0 anh dành tặng em em sẽ giữ làm kỷ niệm vì em biết rằng anh cũng đã có 3 năm hạnh phúc bên em. Và em cung nhớ câu này của anh " Tan trường thì tan tình ". Em sẽ sống cuộc sống không có anh !
Theo Ngôi Sao
365 ngày yêu Anh ơi, em không muốn tình hình trở nên phức tạp đâu. Em biết anh và em, cả hai sống cảm thấy thiếu gì đó hằng ngày mà mình giấu kín không nói ra thôi. Trong em không phải thiếu tình yêu anh dành cho em, không phải thiếu sự quan tâm anh dành cho em mà là thiếu việc được bên anh....