“Suy cho cùng mày vẫn còn ngu lắm, đến chồng cũng không biết giữ…”
Tôi mở cửa rồi vội vàng chạy vào nhà, ngó qua phòng bếp và nhà vệ sinh chẳng thấy ai, tôi lao vội lên phòng ngủ vì sợ trộm đang mở khóa két sắt. Nhưng vừa tới gần cánh cửa, tôi…
Tôi và Nga là bạn học từ thuở nhỏ. Ngày bé, Nga học giỏi hơn tôi. Kết thúc năm học Nga được giấy khen học sinh giỏi còn tôi chỉ đạt học lực trung bình. Về nhà tôi bị bố mắng té tát và đánh cho một trận nên thân. Nghỉ hè, bố bắt tôi cầm sách vở sang nhà Nga học cùng.
Nhờ sự cố gắng, từ một học sinh có học lực trung bình, tôi đã vươn lên thành học sinh giỏi. Nhưng tôi có linh cảm tôi càng học giỏi thì hình như Nga lại càng xa lánh tôi. Tuy nhiên, tôi nghĩ đó cũng chỉ là tính trẻ con dễ hiểu thôi mà.
Lên cấp 3, trưởng thành hơn chúng tôi lại chơi thân với nhau. Song tôi luôn cảm thấy Nga có điều gì đó giấu diếm tôi. Cả hai đều đỗ đại học nhưng mỗi đứa một trường nên suốt quãng thời gian học chúng tôi chỉ gặp nhau vài lần về quê. Hai đứa ít tâm sự hơn.
Lên cấp 3, trưởng thành hơn chúng tôi lại chơi thân với nhau. (Ảnh minh họa)
Tốt nghiệp Đại học tôi may mắn được bố mẹ xin cho một công việc ở huyện rồi sau đó lấy chồng. Chồng tôi làm cùng cơ quan, anh rất tâm lý và chiều vợ. Còn Nga, phải chật vật hơn 1 năm mới được nhận hợp đồng. Số Nga cũng lận đận, lúc lấy chồng tưởng vào được nhà giàu có, ai ngờ cưới được 1 tháng thì nhà chồng vỡ nợ. Giờ nợ nần chồng chất.
Thây hoan canh bạn như vây, tôi rât thương Nga, thỉnh thoảng tôi vẫn rủ Nga đến nhà chơi cho khuây khỏa. Có những hôm chủ nhật, tôi giữ Nga ở nhà mình, chồng tôi biết ý để tránh đi để chúng tôi tự do.
Video đang HOT
Một lần đi làm, đến công ty tôi mới phát hiện ra mình quên túi xách. Tôi vội vã quay về nhà để lấy vì trong đó có cả tập tài liệu hôm nay tôi phải trình sếp. Vưa vê tơi nha, tôi ngac nhiên canh công thi vân khoa, nhưng cưa nha thi he mơ. Ai vào nhà tôi được nhỉ, chồng tôi sáng nay đi làm rồi mà, chẳng lẽ là trộm đột nhập sao ?
Tôi mở cửa rồi vội vàng chạy vào nhà, ngó qua phòng bếp và nhà vệ sinh chẳng thấy ai, tôi lao vội lên phòng ngủ vì sợ trộm đang mở khóa két sắt. Nhưng vừa tới gần cánh cửa, tôi đã nghe thấy một giọng nữ cười khúc khích, kèm theo là lời trêu đùa cợt nhả của chồng tôi. Tôi như bi điên giât đinh đâu, khi nghe rõ giọng người phu nữ ấy hờn trách chồng tôi: “Cả tuần nay anh chẳng ngó ngàng gì đến em cả, hôm nay lại bắt em sang tận đây. Lần sau là em không đến đâu đấy, em không muốn mang tiếng cướp chồng bạn đâu”.
Không chiu nôi nưa, tôi mơ cưa xông vao. Trươc măt tôi la cảnh tương hai ngươi bọn họ đang ở trên giường với nhau. Trông thấy tôi cô ta vơ vôi quần áo chạy ra ngoài, con tôi khuyu ngay tai đo… Tôi không ngờ cô bạn thời niên thiếu của mình lại là kẻ đốn mạt như vậy.
Chồng tôi ra sưc xin lôi, noi răng anh bị Nga quyến rũ, chỉ là một phút xao lòng. Tôi chẳng thèm nghe vì đã biết anh ta là một kẻ dối trá, tôi đã hoàn toàn mất lòng tin vào chồng. Trân tinh lai sau lần bắt quả tang đó, tôi quyết tìm Nga nói chuyện cho ra nhẽ. Tôi gọi điện hẹn gặp Nga, nhưng Nga kiên quyết không gặp, cô ta còn dội ngay cho tôi một gáo nước lạnh:
- Không gặp gỡ gì cả, mày cũng đừng có hi vọng đến nhà gặp tao.
- Tao thật không ngờ, tao đã coi mày là bạn, tao đã quá tin tưởng mày…
- Mày tưởng mày giỏi à, suy cho cùng mày vẫn còn ngu lắm, đến chồng cũng không biết giữ…” May cho mày là tao chưa kịp moi hết tiền của chồng mày đấy.
Tôi choáng váng, nước mắt chảy tràn. Từ sau hôm đó dù cố gắng muốn gặp Nga nhưng cô ta luôn tìm cách tránh mặt tôi. Tôi đã viết đơn ly hôn nhưng chồng không chịu ký. Anh tìm mọi cách để làm lành, nhờ cả bố mẹ khuyên giải làm hòa. Lòng tôi đang rối bời, không biết phải giải quyết thế nào. Cứ nghĩ đến cái cảnh tượng hôm ấy, tôi lại căm hận chồng và bạn vô cùng.
Theo Blogtamsu
Đến nước này, tôi không thể nhẫn nhịn chị dâu thêm được nữa!
Con tôi ngồi trên giường, nhoài người ra rồi rơi xuống dưới đất. Nghe tiếng con khóc tôi chạy vội vào trong khi đó chị dâu vẫn ôm con mình và dán mắt vào cái điện thoại.
Vì chưa có điều kiện để mua nhà nên sau khi lấy chồng, tôi chấp nhận sống chung cùng bố mẹ chồng và gia đình anh chồng. Biết sống chung thế nào cũng có ngày xảy ra mâu thuẫn giữa chị em dâu, nên tôi cố gắng tìm mọi cách để điều đó xảy ra ở tần xuất ít nhất. Tất cả cũng chỉ là nghĩ cho chồng.
Chị dâu là người ghê gớm, chồng nhắc tôi chịu khó nhẫn nhịn tránh cãi vã mất đoàn kết anh em. Tôi về làm dâu được một thời gian thì chị dâu có bầu. Bao nhiêu công việc trong nhà, chị dâu dành hết phần cho tôi. Sáng nào tôi cũng phải dậy từ sáng sớm để lo chuẩn bị bữa ăn sáng cho gia đình chồng. Trong khi đó, chị dâu lúc nào cũng ngủ đẫy giấc rồi ưỡn ẹo đi xuống kêu than mệt mỏi.
Chị dâu lúc nào cũng ngủ đẫy giấc rồi ưỡn ẹo đi xuống kêu than mệt mỏi. (Ảnh minh họa)
Chị đang mang thai nên mọi người thống nhất chiều theo ý thích của chị. Thế là tối nào tôi cũng phải sang phòng, hỏi xem chị thích ăn món gì để sáng đi chợ chuẩn bị sớm. Chiều tan làm tôi lại vội vàng về nhà đi chợ lo cơm nước buổi tối. Trong khi chị dâu thì cứ ung dung lướt facebook chẳng chịu động tay, động chân việc gì. Thậm chí đồ của anh chị thay ra tôi cũng phải là người cho nó vào máy giặt rồi lấy ra mang đi phơi.
Nhiều lúc bức xúc quá, tôi phàn nàn với chồng thì anh an ủi, thôi giờ chịu khó phục vụ chị sau mình sinh nở thì đến lượt chị ấy phục vụ lại. Tôi cũng không muốn vì chuyện này mà anh chị em bất hòa nên cũng cố gắng nhẫn nhịn cho xong.
Ngày chị sinh, mẹ đẻ chị không lên được, mẹ chồng thì già yếu một tay tôi chăm chị và cháu khi chị ở cữ. Tôi còn thức đến nửa đêm để hầm cháo cho chị ăn. Đến cả quần áo bẩn con chị thay ra tôi cũng giặt giũ sạch sẽ nhưng chưa bao giờ chị cảm ơn tôi lấy 1 câu.
Tới lượt tôi bầu bí, chị vẫn viện cớ con nhỏ chẳng làm giúp một việc gì. Lúc nào cũng lấy cớ trông con để khỏi phải rửa bát quét nhà. Tôi vẫn làm mọi việc trong nhà tới giáp ngày sinh. Từ khi tôi sinh con, chị chẳng bế cháu lấy một lần. Có hôm, đang ninh nồi cháo thì con tỉnh giấc khóc tôi nhờ chị bế giúp thì chị bảo chị cũng đang bận bế con chị, chị không bế con tôi được. Tôi điên hết cả người tắt vội bếp để lên với con.
Mọi việc tôi vẫn nhẫn nhịn, vì gia đình chồng và cũng vì chồng mình là em. Nhưng chuyện xảy ra mấy hôm trước đã như giọt nước tràn ly vậy, khiến tôi không thể nhẫn nhịn thêm được nữa. Hôm ấy nhà có việc, tôi và mẹ chồng làm cơm dưới bếp còn chị nhận trông hai đứa nhỏ. Rõ ràng chị nhận việc trông bọn trẻ nhưng chị để con tôi nhỏ hơn ngồi 1 mình, còn chị ôm con chị lúc đó đã gần 2 tuổi.
Nói rồi, tôi bế con lên phòng đóng sầm cửa lại. (Ảnh minh họa)
Con tôi ngồi trên giường, nhoài người ra rồi rơi xuống dưới đất. Nghe tiếng con khóc tôi chạy vội vào trong khi đó chị dâu vẫn ôm con mình và dán mắt vào cái điện thoại. Giọng chị thản nhiên: "Dưới đất đã có xốp rồi, nó có làm sao đâu mà thím cuống cuồng thế". Tôi năm máu sáu cơn không chịu nổi nữa xả một trận: "Con chị chị có xót không mà chị bảo tôi cuống cuồng lên. Chị nhận trông cháu mà chị để con tôi một mình rồi ngã thế à, chị có còn biết nghĩ nữa không". Nói rồi, tôi bế con lên phòng đóng sầm cửa lại.
Chị dâu chu chéo gào lên, phân bua với cả nhà rồi nói tôi hỗn láo. Tôi điên lắm định xuống làm một trận ra ngô ra khoai nhưng chồng ngăn lại. Còn anh chồng cũng quát bảo chị im miệng. Đêm ấy tôi nói thẳng với chồng, dù có phải ở trọ tôi cũng ra ở riêng chứ nhất quyết không sống cảnh này được nữa. 2 hôm suy nghĩ cuối cùng chồng cũng xin phép cả nhà cho vợ chồng tôi ra ở riêng. Tôi dự định sẽ vay mượn bên ngoại để sang năm mua căn chung cư, cứ nghĩ đến cảnh sống với bà chị dâu chồng tôi lại ngán đến tận não.
Theo Blogtamsu
Nhân tình trơ trẽn đến trước mặt vợ yêu cầu nhường chồng Lúc này thì chị không thể giữ được bình tĩnh nữa, quát thẳng vào mặt Mai và chồng: "Tôi chưa bao giờ có ý định dùng chung thứ gì với bất kì ai cả, kể cả là chồng". Ạnh và chị kết hôn được 5 năm và có cuộc sống hạnh phúc cùng hai đứa con trai kháu khỉnh. Một năm trước, anh...