Suốt 20 năm chồng lấy tôi ra so sánh với vợ cũ
Sống cùng nhau nhưng tôi hiểu nhiều lúc chồng vẫn nghĩ về vợ cũ.
ảnh minh họa
Thưa chị Thanh Tâm!
Tôi lấy chồng khi đã 31. Chồng tôi từng ly hôn vì vợ ngoại tình và có con với người khác. Tôi gặp anh ấy qua giới thiệu của một người bạn, sau mười tháng thì làm đám cưới.
Cuộc sống vợ chồng của chúng tôi sớm mâu thuẫn. Lí do là trước Tết, sau hơn hai tháng lấy nhau, chồng tôi đã đến ăn cơm cùng vợ cũ và hai đứa con chung. Trong khi tôi có thai, anh không đón để mặc tôi thu dọn mọi thứ đi gửi. Sau đó tôi còn nghe chị gái kể (chị gái tôi làm cùng với chị của vợ cũ chồng) chồng tôi đến ăn cơm và nói với chị gái vợ cũ: Tôi vụng về, không biết ăn mặc, nấu ăn…. Khi biết được điều đó, tôi đã có ý định chia tay. Nhưng sau tôi nghĩ lại vì sợ bố mẹ buồn, vì không muốn đứa con trong bụng không có bố.
Video đang HOT
Tết đầu tiên về nhà chồng, tôi vô cùng đau khổ. Bố mẹ chồng biết chuyện, ông bà mắng chồng tôi và bảo tôi:”Con đừng lo, bố mẹ chỉ có mình con là con dâu”. Sau này sống cùng nhau nhưng tôi hiểu nhiều lúc chồng vẫn nghĩ về vợ cũ. Thậm chí mới gần đây, tôi vẫn nghe một người cháu kể: “Hôm trước chú bảo dì không khéo trong cách cư xử với anh em nhà chồng như vợ cũ của chú”. Tôi rất buồn, giận chồng. Hóa ra ngần ấy năm, lúc nào anh cũng so sánh tôi và vợ cũ.
Mỗi người một tính, một cách cư xử, tôi không khéo nhưng thật. Tôi chưa bao giờ cãi lại bố mẹ chồng, lo việc nhà chồng, nhiều lần mẹ chồng ốm đến nhà ở, tôi chăm sóc chu đáo… Lấy nhau hơn 20 năm vì chồng con vậy mà chồng tôi vẫn không hài lòng.
Nhưng điều tôi buồn nhất là chồng tôi có tính trăng hoa, có lần thì chính tôi biết, có lần nghe người ta nói… Cũng có lúc chồng tôi chối còn thì anh ta luôn có câu “đàn ông ai chẳng thế”. Đã nhiều lần tôi định làm căng nhưng lại thôi vì nghĩ đến con, sợ điều tiếng. Có lẽ vì tôi nhu nhược nên chồng tôi phản bội tôi hết lần này đến lần khác.
Công bằng mà nói, chồng tôi cũng luôn chăm lo cho gia đình và rất yêu thương các con. Dù nhiều lúc giận nhưng tôi luôn yên tâm khi gia đình có việc lớn, chồng tôi đều lo lắng chu toàn. Có lẽ điều đó đã giữ tôi lại mỗi khi có ý định li dị. Tôi đã cố giữ cho các con tôi một mái ấm nhưng sức chịu đựng cũng có hạn. Bây giờ các con đã lớn, có gia đình riêng, tôi không còn gì để níu giữ.
Đã hơn một tuần nay chúng tôi không nói chuyện. Đi làm suốt ngày, buổi tối mới gặp nhưng chẳng ai nói với ai, ăn cơm cùng mâm nhưng ai cũng ăn vội cho xong. Tôi không muốn nhượng bộ, còn chồng tôi không xin lỗi. Có lẽ cuộc sống vợ chồng chẳng mấy hạnh phúc sắp kết thúc. Tôi rất buồn, mong chị giúp tôi!
Hoài Thanh (Ninh Bình)
Chị Thanh thân mến!
Tôi cũng cảm nhận được chị dành cho anh ấy nhiều tình cảm, chứ không phải chỉ vì muốn giữ mái ấm gia đình cho các con đâu. Ví dụ, lần giận nhau này của anh chị, tuy đang khiến chị vô cùng bức xúc nhưng trong lòng chị biết, chỉ cần anh nói vài lời ngọt, chị sẽ chấp nhận tha thứ ngay lập tức. Như chị tâm sự, chồng chị có thế mạnh yêu thương các con, lo toan cuộc sống. Bởi anh ấy là một người cẩn thận, lo lắng chu toàn mọi công việc nên cũng đòi hỏi ở vợ cao hơn một chút.
Thực tế, trừ những lúc bất đồng, anh chị đã đồng cam cộng khổ 20 năm, đã thành công cùng nhau nuôi dạy con cái. Chị cảm thấy rất tệ nhưng trong mắt con cháu, anh chị vẫn là niềm tự hào, là tấm gương cho chúng soi vào học tập.
Tôi trộm nghĩ, hãy thêm một lần chị thẳng thắn với anh về những điều phiền muộn trong lòng mà anh gây ra cho chị, nói về những mong muốn và đặt ra ranh giới nhất định trong gia đình. Nếu anh hiểu, đồng tình và sửa, chị và anh chắc chắn có bước tiến hòa hợp, vui vẻ. Còn nếu anh không biết trân trọng thì lúc đó chị hãy theo đuổi cuộc sống mong muốn.
Chúc chị hạnh phúc!
Theo Kiến Thức
Chồng luôn mang tôi ra so sánh với vợ cũ
Tôi sống bên chồng như một cái bóng. Bởi đầu óc anh luôn nhớ về người vợ cũ đã bỏ rơi anh mà thôi.
Nhiều lần tôi muốn chấm dứt cuộc hôn nhân địa ngục này của mình. Nhưng vì còn thương anh nên không nỡ. Để làm vợ anh tôi đã khiến bố mẹ mình đau khổ bao ngày tháng. Mẹ tôi từng phải nhập viện cấp cứu khi tôi cãi lời bà nhất định yêu và lấy anh cho bằng được. Vậy nhưng, khi làm vợ anh rồi, tôi hiểu vì sao trước kia bố me lai nhất quyết phản đối chuyên tình cảm của tôi như vậy.
Tôi quen anh khi anh vừa trải qua một cuộc hôn nhân đổ vỡ. Theo như lời anh nói, do vợ anh thay lòng đổi dạ không muốn sống bên anh nữa nên hai người quyết định ra tòa. Còn tôi vì yêu nên không quan tâm mấy tới quá khứ của anh. Tôi nghĩ quan trong là tương lai, nên lao vào anh như con thiêu thân.
Song đến khi lấy anh rồi, tôi mới biết. Anh vẫn còn yêu vợ cũ rất nhiều. Dường như mọi sinh hoạt cuộc sống anh đều mang vợ cũ ra làm chuẩn mực bắt tôi làm theo. Từ nấu cơm, giặt là quần áo. Cho đến cách ứng xử với các thành viên trong gia đình nhà anh.
Tôi cảm thấy mệt mỏi và tủi thân vô cùng mỗi khi nghe anh nói 'N ngày xưa thường làm thế này chứ không như em', hay em còn lâu mới làm được như cô ấy'. Thậm chí tới chuyện chăn gối vợ chồng anh cũng dậy tôi làm theo cách của vợ cũ.
Hối hận khi không nghe lời bố mẹ, nhưng nếu ly hôn chồng bây giờ tôi sợ lại làm gia đình mình sốc thêm một lần nữa. Song cứ tiếp tục sống như cái bóng trong cuôc đời người chồng vô tâm kia, tôi không muốn chút nào.
Hoài
Chồng ngoại tình với vợ cũ còn lý sự 'vợ cũ cũng là... vợ mình' Đêm ấy, đợi chồng ôm gối ra ghế đá, tôi trở dậy theo sau, nhưng ngoài hành lang làm gì có bóng chồng mình. Hoá ra ngần ấy đêm chồng lừa tôi để ngủ qua đêm nhà vợ cũ. Chồng tôi lấy tôi khi đã ngoài bốn mươi, từng có một đời vợ và hai con trai. Nghe bảo vợ cũ của chồng...