Sung sướng tưởng “lừa” được đại gia, nào ngờ ngày về ra mắt tôi bật khóc
Hơn 2 tháng sau khi về nhà tôi, anh mới chấp nhận cho tôi về thăm bố mẹ anh. Chỉ là, lúc về tới nhà, đi hơn trăm cây số về tới nơi, tôi mới ngã ngửa khi thấy gia cảnh đó.
Anh cũng nói rất ấn tượng với tôi và muốn được kết bạn. Tất nhiên tôi đồng ý. Hâm mộ một người đâu phải chuyện dễ dàng gì nhất là khi tôi đã ở tuổi 28.
Con gái như tôi chưa có người yêu cũng đã là một sự thiệt thòi. Bố mẹ giục, người yêu giục, nói tôi kén quá hóa ế. Tôi chỉ cười. Không phải tôi kén quá hóa ế mà tôi chưa tìm được người đàn ông tương xứng với mình. Thu nhập tốt, công việc ổn định lại xinh xắn, theo như người ta nhận xét, tôi có đủ tiêu chí để chọn một người giàu, có tương lai, lo được cho tôi cuộc sống sung sướng để tôi dựa vào. Anh là đối tượng tôi đã nghĩ tới vì thấy anh lịch lãm, đẹp trai lại có xe hơi sang. Tôi tin tưởng, anh có điều kiện để lo cho tôi nếu chúng tôi yêu nhau rồi tính chuyện xa hơn nữa.
Tôi ngồi ăn cơm mà lòng nóng như lửa đốt. Từ trước tới giờ, tôi chưa từng hỏi về gia đình anh và đây là sự thật. (Ảnh minh họa)
Hơn 2 tháng hẹn hò, tôi và anh đã chính thức yêu nhau. Tình yêu mà, nếu đã thực sự có cảm tình, tình yêu đến sẽ rất nhanh thôi. Anh cho tôi những ngày tháng lãng mạn, ngọt ngào. Được yêu, được quan tâm, tôi cảm thấy hạnh phúc vô cùng. Anh cho tôi cảm giác ấm áp khi đi bên cạnh anh. Người ta nói tôi may mắn vì anh quá đẹp trai lại giàu có. Chiếc xe hơi sang của anh đã nói lên tất cả điều kiện của gia đình tôi cũng không cần bận tâm lắm. Tôi chưa từng tò mò về gia thế của anh, chỉ biết anh ở cùng với bố mẹ, nhà ở khu vực đó. Đợi tình yêu chín muồi, chúng tôi mới tính chuyện đưa nhau về ra mắt.
Anh đã về nhà tôi. Thấy anh đi xe hơi đẹp, bố mẹ tôi, hàng xóm nhà tôi đều ngưỡng mộ, nói tôi đã lấy được đại gia. Ngay bản thân tôi cũng nghĩ mình cưới được đại gia. Đợi sau khi về nhà tôi, tôi sẽ chính thức về ra mắt gia đình anh.
Video đang HOT
Hơn 2 tháng sau khi về nhà tôi, anh mới chấp nhận cho tôi về thăm bố mẹ anh. Chỉ là, lúc về tới nhà, đi hơn trăm cây số về tới nơi, tôi mới ngã ngửa khi thấy gia cảnh đó. Bố mẹ anh nghèo, rất nghèo, nhà anh cũng quá nghèo. Chỉ là một căn nhà cũ kĩ, bên trong không có nội thất gì, rỗng tuếch. Nhìn bố mẹ anh chân lấm tay bùn, tôi lại hốt hoảng nghĩ về chiếc xe hơi anh đang đi. Nhà anh nghèo vậy sao anh lại có xe sang như thế?
Tôi ngồi ăn cơm mà lòng nóng như lửa đốt. Từ trước tới giờ, tôi chưa từng hỏi về gia đình anh và đây là sự thật. Anh nói với tôi, bố mẹ anh nghèo lắm ở quê làm nông nghiệp không có lương lậu gì. Hàng tháng, anh phải gửi tiền về cho ông bà. Rồi, anh vất vả đi lái xe, kiếm từng đồng. Bố mẹ anh nói nghề tài xế vất vả lắm, lúc nào sếp cần là phải đi ngay, không có ngày nghỉ. Tôi tá hỏa mới hiểu ra, anh chính là tài xế lái xe cho sếp.
Dù tôi không hỏi nhưng trong lòng tôi có cảm giác, anh đang cố tình che đậy chuyện này. (Ảnh minh họa)
Vậy mà tôi, gia đình tôi, hàng xóm nhà tôi vẫn nghĩ tôi lấy được đại gia. Tôi thất vọng tràn trề. Ngày hôm đó, tôi về nhà với tâm trạng buồn rầu như muốn khóc. Anh có lẽ đã hiểu những gì tôi nghĩ trong lòng. Anh bảo tôi “trước giờ em nói yêu anh, em chưa từng hỏi về gia đình anh. Bây giờ em biết rồi, em định tính thế nào”.
Tôi im lặng, không nói gì. Không lẽ, 1 người con gái đẹp, công việc tốt như tôi lại chỉ lấy người bình thường như anh, chẳng có gì trong tay, lương ba cọc ba đồng, gia đình nghèo khó sao? Tôi thật không cam lòng. Tôi đã ao ước lấy được chồng đại gia, bây giờ lại thành ra thế này, phải làm sao ăn nói với bố mẹ, người thân?
Thật là hận bản thân. Dù tôi không hỏi nhưng trong lòng tôi có cảm giác, anh đang cố tình che đậy chuyện này. Tôi buồn lắm, chán lắm, muốn thoát khỏi cuộc tình này nhưng trong lòng vẫn còn yêu anh. Chỉ là sợ lấy anh sẽ khổ, sẽ chẳng có gì, chẳng có ai nương tựa trong khi có nhiều người đàn ông giàu có xung quanh tôi. Tôi phải làm sao bây giờ?
Theo tintuconline.com.vn
Trong lúc vợ chờ sinh, chồng xin "ra cổng bệnh viện" để cùng tình nhân hú hí
Tôi năm nay 37 tuổi, tôi sinh ra và lớn lên trong một gia đình nghèo khó, đông con. Dù cố gắng hết sức nhưng bố mẹ không thể lo cho anh em tôi một cuộc sống ấm no, đủ đầy như chúng bạn.
Khi trưởng thành, tôi theo người anh họ ra thành phố buôn bán đồ da. Không có nhiều vốn cũng như mối quan hệ, công việc kinh doanh của anh em tôi rất bấp bênh. Tiền tôi kiếm ra chỉ đủ lo cho cuộc sống của tôi ở thành phố và gửi một chút về giúp bố mẹ. 30 tuổi rồi mà tôi hầu như chẳng tích cóp được đồng nào.
Thấy tôi đã lớn tuổi mà vẫn chưa cưới vợ, sinh con, bố mẹ tôi đâm lo lắng, nhiều lần giục giã tôi. Giục giã tôi không được, bố mẹ nhờ người làm mối giúp tôi quen biết với Hằng - một cô gái cùng xã với tôi, kém tôi 5 tuổi.
Hình minh họa
Sau vài tháng hẹn hò yêu đương, tôi với Hằng tổ chức một đám cưới giản dị. Sau đó, tôi đưa Hằng cùng ra thành phố thuê nhà mưu sinh. Nhờ tài tính toán của Hằng, công việc kinh doanh của tôi ngày càng trở nên phát đạt. Từng kiếm ăn qua ngày nhờ một gian hàng nhỏ, tôi đến nay đã làm chủ 3 cửa hàng đồ da lớn với doanh thu bạc tỷ mỗi tháng.
Công việc kinh doanh thuận lợi, vợ chồng tôi có tiền mua nhà, mua xe và đỡ đần 2 bên gia đình. Con gái đầu lòng của chúng tôi chào đời trong niềm vui mừng của 2 bên gia đình.
Biến cố bắt đầu khi vợ tôi mang bầu con trai thứ 2, tính tình em ngày một trở nên nóng nảy, dễ cáu bẳn, hay gây sự với tôi. Chúng tôi cãi nhau như cơm bữa và tôi hiếm khi về nhà. Sau đó,tôi với 1 người bạn làm ăn quyết định hùn vốn mở 1 cửa hàng mới với quy mô lớn hơn 3 cửa hàng tôi nắm trong tay. Cũng trong thời gian này, tôi quen biết và phải lòng Nhung- em gái của người bạn làm ăn của tôi.
Nhung năm nay mới 23 tuổi, em mới tốt nghiệp đại học và đi làm. Sinh ra và lớn lên trong gia đình khá giả, Nhung cực kỳ sành điệu, chịu chơi và đặc biệt sành sỏi trong chuyện phòng the- điều mà vợ tôi phải chạy dài mới theo được cô ấy. Tôi với Nhung cứ thế qua lại với nhau. Khi có thời gian, tôi mượn cớ đi lấy hàng, rủ tình trẻ đi du lịch. Chúng tôi cứ thế quấn quýt nhau chẳng rời. Nhiều lúc tôi cũng cảm thấy có lỗi với vợ con, muốn dứt bỏ mối quan hệ trong bóng tối với Nhung nhưng chỉ cần nhìn thấy cô ấy, tôi lại không đành lòng.
Hôm đó, tôi đang ở cửa hàng thì nhận được điện thoại từ mẹ vợ. Bà báo tin vợ tôi bất ngờ chuyển dạ và đang trên đường tới bệnh viện. Tôi vào bệnh viện ngay sau đó. Thấy vợ tôi bơ phờ vì cơn đau đẻ, tôi chẳng biết làm gì. Bỗng nhiên có tin nhắn từ Nhung, cô ấy muốn gặp tôi và hẹn tôi đến nhà nghỉ. Tôi mượn cớ ra cổng bệnh viện mua đồ và đã đến chỗ hẹn để gặp người tình.
Sau màn yêu đương nồng cháy với nhân tình, tôi vội vã quay lại bệnh viện. Vợ tôi đã sinh con trai thứ 2, mẹ tròn con vuông. Nhìn qua ô cửa, tôi thấy vợ tôi với dáng vẻ mệt mỏi, đang vén áo cho con bú những giọt sữa đầu tiên. Nghe một bà thím trách tôi không ở bên vợ trong phút giây vượt cạn, vợ tôi chỉ nói nhỏ: "Anh ấy bận việc lắm thím ạ. Anh ấy mới mở thêm cửa hàng lại phải quản lý mấy cửa hàng cũ. Giờ con sinh thêm con, chẳng làm ra tiền nên một mình anh ấy phải gánh vác hết cả. Anh ấy cũng mới ở đây thôi mà..."
Nghe những lời nói của vợ, tôi bỗng thấy lòng chùng xuống và khóe mắt cay cay. Tôi có lỗi với vợ con và tôi hối hận rất nhiều. Nhưng Nhung cũng yêu tôi thật lòng và luôn khao khát được xây dựng hạnh phúc với tôi. Tôi biết làm sao với cô ấy đây?
Trang Nhung
Theo dantri.com.vn
Chồng dè bỉu tôi: "Cỡ em ngoại tình thì đàn bà thiên hạ đã hết cả" Một lần, khi nghe chồng chê bai tôi nói: "Cơm nguội nhà mình đôi khi lại là món khoái khẩu của người ta đấy, đừng có mà coi thường chê bai, đến khi mất rồi lại hối không kịp". Chồng tôi nghe xong, cười nắc nẻ ra vẻ điều tôi nói là hài hước... Tôi xuất thân ở quê, lớn lên trong một...