Sửng sốt tột độ khi chạm mặt chồng tương lai của chị gái
Người yêu của Diệp vừa đặt chân đến cửa, bình hoa trên tay Vy đã rơi vỡ tan tành. Hắn, chính là hắn, không thể sai được.
Diệp và Vy là hai chị em ruột. Ngay từ nhỏ, Vy đã nhận ra được bản thân mình có những điểm không bao giờ bằng được chị gái. Diệp thông minh hơn, học giỏi hơn, xinh đẹp hơn. Lớn lên, Diệp cũng nhiều người theo đuổi, công việc cũng tốt hơn Vy rất nhiều. Thú thật với lòng mình thì Vy rất ghen tỵ với chị gái mình. Cùng một mẹ sinh ra nhưng dường như có bao nhiêu ưu điểm, tố chất đều dồn hết cho Diệp. Nhưng bên cạnh đó, Vy cũng rất tự hào về người chị gái của mình.
Hai chị em Vy khá thân thiết với nhau nhưng chuyện tình cảm riêng tư gần như không bao giờ chia sẻ với nhau. Chỉ có những chuyện trong cuộc sống, Vy thường hay hỏi ý kiến chị mình mà thôi. Vy kém Diệp 3 tuổi nhưng đã có người thương cho mình trong khi Vy biết chị gái mình, vẫn chưa thể mở lòng với ai sau vấp ngã ấy.
Diệp đã từng có một mối tình đầu rất lãng mạn nhưng đúng như người ta thường hay nói, tình đầu chỉ đẹp khi nó còn dang dở. Mối tình đầu của Diệp cũng nhanh chóng tan vỡ, người con trai Diệp yêu đã bỏ rơi Diệp để chạy theo một cô nàng chân dài nóng bỏng. Sau lần đổ vỡ ấy, Diệp khép lòng mình lại, gần như không tiếp xúc với bất kì người con trai nào khác. Gã đã bỏ rơi Diệp, Vy cũng biết mặt. Vy còn định trút giận thay cho Diệp nhưng Diệp đã ngăn Vy lại:
- Người ta không còn cần mình nữa thì níu kéo, mắng chửi cũng có ích gì đâu em.
Cùng một mẹ sinh ra nhưng dường như có bao nhiêu ưu điểm, tố chất đều dồn hết cho Diệp. (Ảnh minh họa)
Nhìn chị gái đau khổ, khóc lóc mà Vy chỉ biết bất lực ngồi cạnh, không làm được gì hơn. Vy biết rõ tính khí của Diệp, càng an ủi, động viên sẽ càng khiến mọi chuyện trở nên tồi tệ hơn. Chi bằng cứ để Diệp một mình tự vượt qua thì hơn. Thời gian cũng qua đi được hơn một năm rồi, mà Diệp vẫn chưa đón nhận tình cảm của bất kì người con trai nào khác thì Vy cũng đủ biết, Diệp còn lưu luyến gã tệ bạc kia nhiều thế nào. Tình yêu đúng là khó lý giải, ngọt ngào đã khó quên, đắng chát lại càng sâu đậm.
Video đang HOT
Cho đến một hôm, Diệp nói cuối tuần sẽ dẫn người yêu về ra mắt. Cả nhà nghe xong mừng quýnh quáng. Nhất là Vy, cuối cùng thì Diệp cũng đã vượt qua được nỗi đau, mở lòng với tình yêu mới.
Hôm nay, mẹ Vy cố tình dậy sớm đi chợ, mua nhiều thức ăn ngon để chuẩn bị cho ngày quan trọng, ngày đầu tiên Diệp giới thiệu người yêu và cũng sẽ là chồng tương lai của mình. Vy cũng hồi hộp không kém. Bởi Diệp nhất định muốn đợi giây phút cuối cùng để khiến Vy bất ngờ. Diệp còn tiết lộ thêm người đó Vy cũng quen biết càng khiến Vy thêm tò mò. Háo hức mong chờ bao nhiêu thì lúc gặp mặt, Vy lại càng hụt hẫng bấy nhiêu. Chồng tương lai của Diệp vừa đặt chân đến cửa, bình hoa trên tay Vy đã rơi vỡ tan tành. Hắn, chính là hắn, không thể sai được. Kẻ đã từng ruồng bỏ chị gái Vy hai năm về trước. Vy hận hắn đến tận xương tủy nên dù hắn có hóa thành tro, Vy cũng nhận ra được.
Vy nghe mà muốn phát điên. (Ảnh minh họa)
Hắn bước vào cùng Diệp, nhìn bộ mặt trơ tráo của hắn, Vy tức đến ói máu. Thái độ vừa rồi làm vỡ bình hoa của Vy, chắc hắn cũng hiểu. Hắn còn cố tình làm như vồn vã, chào hỏi thân thiện:
- Chào em, anh đã nghe Diệp kể nhiều về em. Rất vui được gặp em.
Sau khi hắn ta về, Vy kéo Diệp vào phòng, hỏi cho ra lẽ mọi chuyện:
- Chị điên rồi sao ? Hắn không hề xứng đáng. Chị quên chuyện hai năm trước hắn đã đối xử với chị thế nào rồi ư? Đau đớn, uất hận, không thể cho qua dễ dàng như thế được.
- Chị biết. Nhưng anh ấy đã quay lại xin lỗi chị, làm lành với chị và hứa sẽ không bao giờ chị buồn nữa. Thật lòng chị vẫn không thể quên được anh ấy. Hơn nữa, bây giờ chị… chị đã mang thai con của anh ấy rồi.
Vy nghe mà muốn phát điên. Tại sao Diệp lại có thể yếu lòng đến như thế. Chỉ vài câu nói là có thể xoa dịu tất cả ư? Vy có chết cũng không tin hắn thay đổi, thật lòng với Diệp. Nhưng bây giờ, Diệp đã mang thai rồi. Vy rất sợ sau này chị gái mình sẽ khổ? Vy phải làm thế nào đây?
Theo Một thế giới
Vợ sửng sốt và trầm cảm vì con mới sinh xấu
Sau sinh, khi tôi nhẹ nhàng đặt con xuống, nhìn thấy con xấu, vợ tôi bắt đầu hét lên và khóc lóc. Cô ấy không nhận ra con và ôm lấy chân mẹ tôi một mực bảo bác sĩ đã trao nhầm con cho cô ấy.
Giờ đây tôi rất buồn khi con gái vừa chào đời lại không mang nhiều niềm hạnh phúc như tôi vẫn nghĩ. Là một người bố, tôi rất biết ơn vợ vì đã con sinh ra khỏe mạnh và lành lặn. Nhưng vợ tôi lại quá kì vọng vào nhan sắc của con nên bây giờ sau sinh cô ấy không thể chấp nhận thực tế con xấu nên có dấu hiệu của sự trầm cảm, hoảng loạn.
Thú thật mà nói, tôi được nhiều người nhận xét là khá điển trai, sinh ra trong nhà có 3 anh chị em, tôi là người lấy được nhiều nét đẹp từ cả bên nội lẫn bên ngoại. Còn vợ tôi từ thời sinh viên đã là hotgirl của trường. Từ khi lấy chồng, cô ấy lại càng đẹp mặn mà sang trọng. Khi chúng tôi lấy nhau ai cũng chúc mừng và trêu là cặp này có triển vọng cải thiện nòi giống tốt và biết đâu sẽ sinh ra một hoa hậu tương lai.
Siêu âm mang thai con gái, cả nhà ai cũng mừng và hi vọng vào điều đó. Riêng vợ tôi không chỉ hi vọng mà còn nghiễm nhiên mặc định bố mẹ đẹp thì sinh con đẹp. Do quá tự tin mà đôi khi vợ tôi có chút hơi quá đáng. Tuy không dè bỉu ra mặt nhưng cô ấy hay chê bai âm thầm những đứa trẻ kém xinh xắn. Hoặc gặp ai đang mang thai mà không được đẹp cho lắm, cô ấy cũng về nhà kể lại và cười. Có lần tôi khuyên cô ấy không nên nhạo báng người khác như thế thì vợ bảo "vì con mình đẹp nên mình có quyền". Tôi nghĩ đây là niềm tự hào của bất kỳ người mẹ nào nên cũng không trách móc vợ thêm nữa. Rồi cô ấy cứ hình dung con sẽ thế nào, con nhặt được nét nào của tôi và nhặt được nét nào của cô ấy.
Sau sinh, khi tôi nhẹ nhàng đặt con xuống, cô ấy bắt đầu hét lên và khóc lóc (Ảnh minh họa)
Rồi cũng đến ngày vợ tôi nhập viện sinh. Và tôi là người đầu tiên đón lấy con gái lúc con chào đời. Ôm con trong tay tôi hạnh phúc. Nhưng tận sâu trong lòng tôi cũng không tránh khỏi cái giật mình ban đầu vì thấy con gái không thừa hưởng nét xinh xắn từ mẹ hay bố. Tôi không nói con gái xấu nhưng so với những bé cùng phòng, con gái tôi kém nét hơn. Chắc cả mẹ tôi và mẹ vợ cũng không khỏi ngậm ngùi nhưng không ai dám nhận xét. Mẹ tôi chỉ bảo "con nít ấy mà, chẳng mấy chốc mà đổi nét".
Vì sinh mổ nên khi sau sinh vợ tôi ra khỏi phòng hồi sức mới được gặp con. Trông thấy tôi bế con từ xa đi tới, cô ấy tuy đau nhưng cười mãn nguyện rất xúc động. Nhưng khi tôi nhẹ nhàng đặt con xuống, cô ấy bắt đầu khóc lóc. Cô ấy không nhận ra con mình và ôm lấy chân mẹ tôi một mực bảo bác sĩ đã trao nhầm con cho cô ấy. Vợ tôi hoảng loạn vì con gái chào đời không xinh đẹp như cô ấy mong muốn. Thật sự tôi rất ngại với các mẹ và thân nhân trong phòng nhưng không dám lớn tiếng vì sợ vợ lên máu hậu sản sẽ nguy hiểm tính mạng.
Mẹ vợ tôi phải dỗ dành khuyên nhủ rất nhiều nhưng cô ấy chỉ khóc và khóc mà không hề bế con. Mặc dù vẫn đang truyền dịch nhưng cô ấy còn đòi rút cả dây để đi hỏi bác sĩ xem có nhầm lẫn gì không. Cô ấy liên tục gào lên "Đây không phải con tôi". Nghe tiếng ồn ào nên mọi người từ các phòng khác ùa đến xem đông đến nỗi bảo vệ bệnh viện phải chạy đến giải quyết. Sau khi khuyên can không được, một cô bác sĩ còn mắng chúng tôi khiến tôi chỉ biết xin lỗi không ngớt. Vợ tôi sau đó phải cho tiêm thuốc an thần để bình tĩnh lại.
Nhưng ngay cả khi đã bình tĩnh, cô ấy vẫn không ngừng khóc và từ chối gặp con cũng như ngăn cấm mọi người vào thăm con gái. Tôi biết là vợ vô lý nhưng bên nhau mấy năm tôi hiểu con người cô ấy vốn dĩ thiện tâm chỉ tại cô ấy đã nghĩ quá cầu toàn. Khi có điều gì không hài lòng cô ấy thường dễ suy sụp và tuyệt vọng hơn người khác. Thậm chí những lúc ôm lấy tôi, cô ấy còn khóc ngất đòi tự vẫn vì không còn mặt mũi nào nhìn ai. Mọi điều tôi an ủi đều không có tác dụng ngay lúc này. Trong lòng tôi thấy có lỗi với con gái vì đã không thể chào đón con một cách tốt nhất. Nhưng tôi cũng không thể la mắng vợ khi sức khỏe cô ấy còn quá yếu.
Tôi thấy buồn khi những giọt sữa đầu tiên con bú lại không phải từ vợ tôi (Ảnh minh họa)
Khóc lóc hai ngày thì vợ tôi im bặt, bây giờ cô ấy thành ra trầm cảm, cả ngày chỉ truyền nước mà không chịu ăn uống gì. Cô ấy cứ nằm quay lưng vào tường không động, không nhìn vào con vì vẫn chê con xấu. Mẹ tôi và mẹ vợ phải thay nhau ở bệnh viện bế cháu đi xin sữa các mẹ xung quanh đó. Tôi thấy buồn khi những giọt sữa đầu tiên con bú lại không phải từ vợ tôi. Tội nhất là con gái, con dường như biết mẹ chưa chấp nhận con ngay nên rất ít quấy.
Tôi thật sự đau lòng và bối rối, không biết phải làm sao để vực dậy tinh thần vợ lúc này? Trong chuyện này không ai là tội đồ mà cả hai mẹ con đều là nạn nhân do vợ tôi quá nhạy cảm. Rất mong các chị, các mẹ giàu kinh nghiệm sau sinh có thể cho tôi lời khuyên gấp để tôi giúp vợ vượt qua cơn stress lúc này. Xin cảm ơn mọi người.
Theo Trí thức trẻ
Sửng sốt nhật ký chi tiêu của một gia đình có tổng thu 8 triệu/tháng Tổng lương hai vợ chồng làm này được hàng tháng 8 triệu 900 nghìn đồng, sau những khoản phải chi trả không những họ chẳng dành dụm được thêm đồng nào mà còn âm gần 1,3 triệu/tháng. Một bản nhật ký chi tiêu tiêu hàng tháng được cho là của cặp vợ chồng công chức mới đây được chia sẻ đã khiến cho...