Sửng sốt khi chồng muốn nhận cháu trai làm con nuôi
Tôi không ngờ chồng lại nảy ra suy nghĩ này.
Ảnh minh họa
Vợ chồng tôi chậm con. Cưới nhau 12 năm, tôi mới sinh được đứa con gái đầu lòng. Đáng tiếc là vì xảy ra sự cố nên tôi buộc phải cắt bỏ tử cung để giữ lấy sự sống; điều này đồng nghĩa với việc tôi không còn khả năng sinh đẻ nữa. Tôi đau khổ, tự trách chính mình suốt một thời gian dài.
Trái ngược với tôi, chị chồng lại may mắn sinh đôi liên tục 2 lần với 2 cặp song sinh trai – gái đầy đủ. Thương chị ấy phải vất vả nuôi dưỡng 4 đứa con, vợ chồng tôi thường hỗ trợ tiền bạc, vật dụng, sách vở cho cháu.
4 tháng trước, chị chồng lại thông báo mang thai lần thứ 3, lần này là vỡ kế hoạch. Chị ấy rầu rĩ, bỏ ăn, mất ngủ và có ý định bỏ vì không thể nuôi dưỡng 5-6 đứa con. Gia đình phải can ngăn, động viên; riêng tôi đã cam kết mỗi tháng chu cấp cho chị 4 triệu, chị mới giữ thai lại. Oái oăm ở chỗ, chị lại tiếp tục mang thai đôi. Biết tin, tinh thần chị lại càng suy sụp hơn.
Suốt thai kỳ của chị, tôi là người đưa chị đi khám, mua thuốc bổ, mua váy bầu cho chị. Thậm chí, đồ sơ sinh của chị cũng do tôi sắm sửa. Khi chị sinh, tôi là người chăm sóc, trả tiền viện phí. Anh rể thì lo 4 đứa nhỏ ở nhà. Chăm 2 cháu mấy ngày ở viện thôi mà tôi đã mệt lả người. Đúng là chăm con sinh đôi khổ nhọc gấp mấy lần chăm một đứa.
Giờ chị ấy đã xuất viện, hàng ngày tôi đến thăm, giúp đỡ chị bế cháu. 2 đứa bé bụ bẫm, đáng yêu, ăn ngon ngủ ngoan, ít khi quấy khóc nên tôi càng thương hơn.
Tối qua, chồng bàn với tôi chuyện nhận cháu về nuôi. Anh nói muốn nhận một đứa cháu trai về nuôi, xem như con đẻ. Việc này vừa giúp chị chồng đỡ gánh nặng kinh tế, vừa có con trai nối dõi về sau. Tôi bất ngờ, không nghĩ chồng lại nảy ra suy nghĩ này. Tôi biết mình không thể sinh con được nữa nhưng tôi cũng ngại chuyện nhận cháu trai về làm con nuôi. Tôi sợ những phiền phức, rắc rối về tài sản trong tương lai. Dù thương cháu nhưng là một người mẹ, tôi vẫn thương, vẫn lo cho con gái của mình nhiều hơn. Nhưng nếu không nhận, tôi sẽ trở thành kẻ xấu tính, ích kỷ trong mắt chồng. Mong mọi người cho tôi lời khuyên.
Video đang HOT
Hai lần đưa vợ đi xét nghiệm ADN, tôi nhận về kết quả khác nhau
Tôi hoang mang vô cùng và tự trách chính mình. Nếu tôi không trì hoãn kế hoạch có con thì chuyện tồi tệ này đã không xảy ra.
Cách đây ít ngày, tôi có đọc được bài viết "Mong ước ngược đời của tôi khi chồng đưa đi xét nghiệm ADN" đăng trong chuyên mục.
Người vợ trong câu chuyện khi được chồng đưa đi xét nghiệm ADN cái thai trong bụng chỉ mong đứa trẻ không phải con chồng. Còn tôi, khi đưa vợ đi xét nghiệm ADN, tôi chỉ mong đứa trẻ trong bụng là con của mình.
Tôi và vợ đều là dân tỉnh lẻ lên Hà Nội học tập rồi lập nghiệp. Tôi là kỹ sư xây dựng, còn vợ làm nhân viên hành chính của một công ty lớn.
Chúng tôi yêu nhau 2 năm rồi tiến tới hôn nhân. Khoảng thời gian không quá dài nhưng đủ để tôi hiểu vợ là người hiền ngoan, chịu khó và rất yêu tôi.
Sau khi kết hôn, chúng tôi mua một căn nhà nhỏ ở ngoại thành, cách khu vực trung tâm gần chục km. Sau ngày cưới, vợ muốn chúng tôi sinh con luôn nhưng tôi lại muốn kế hoạch ít năm.
Lý do là bởi thời gian đó, tôi thường xuyên phải đi công tác. Công ty triển khai một số dự án ở miền núi phía Bắc nên tôi chủ yếu vắng nhà.
Nếu vợ có thai thời gian đó, tôi không ở nhà chăm sóc, chỉ có một mình vò võ, suy nghĩ nhiều lại ảnh hưởng đến con. Tôi cũng lo cô ấy sẽ vất vả vì bố mẹ đôi bên đều bận, không trợ giúp được nhiều.
Nghe tôi thuyết phục, vợ đồng ý và chúng tôi đã kế hoạch 3 năm. Đầu năm vừa rồi, công ty đồng ý sắp xếp cho tôi các đầu việc ở Hà Nội, không còn phải đi công tác.
Mấy tháng trước khi được chuyển hẳn về Hà Nội, chúng tôi bắt đầu "thả" để mong có em bé. Rồi vợ tôi thông báo có bầu, khỏi phải nói tôi vui sướng thế nào. Thú thực mấy năm nhìn bạn bè khoe con trên Facebook, tôi khao khát có con lắm.
Nhưng tôi để ý thấy vợ rất khác, tâm trạng thất thường, lúc vui, lúc buồn. Có khi cô ấy còn khóc một mình.
Tâm trạng vợ rất thất thường từ khi hay tin mình có thai (Ảnh minh họa: QQ).
Tôi gặng hỏi, cô ấy viện cớ công ty nhiều việc nên cảm thấy áp lực. Thấy vậy, tôi động viên vợ nếu quá mệt mỏi có thể nghỉ việc ở nhà dưỡng thai, tôi sẵn sàng đứng ra đảm nhận kinh tế gia đình. Vợ nghe thế càng khóc nhiều hơn.
Khi thai nhi được 13 tuần tuổi, vợ đã kể cho tôi nghe một chuyện bàng hoàng. Chuyện xảy ra ít ngày trước khi tôi chuyển công tác hẳn về Hà Nội.
Vợ tôi không cao nhưng có ngoại hình khá xinh xắn. Trước đây, có đôi lần vợ gặp phải tình huống khiếm nhã từ những người khác giới.
Đầu năm, cơ quan có quản lý mới. Vị này tỏ rõ tình ý với cô ấy. Vợ tôi cố gắng hạn chế tiếp xúc để tránh những tình huống khó xử. Tuy nhiên, một lần cơ quan đi du lịch, vợ tôi rất say và bị vị này lợi dụng.
Khi biết mình mang thai, vợ tôi băn khoăn không biết đứa trẻ là con ai. Thời điểm 13 tuần là thời điểm thích hợp để xét nghiệm ADN cái thai nên vợ mới kể mọi chuyện cho tôi nghe.
Cô ấy mong muốn đi xét nghiệm ADN để xác định cha đứa trẻ là ai. Tôi hoang mang vô cùng và tự trách chính mình. Nếu tôi không trì hoãn kế hoạch có con thì chuyện tồi tệ này đã không xảy ra.
Tôi và vợ sau đó đến một trung tâm ADN làm xét nghiệm. Kết quả khiến tôi vỡ òa khi cái thai trong bụng và tôi cùng chung huyết thống.
Tuy nhiên, vợ tôi vẫn hoài nghi. Dựa theo thời kỳ rụng trứng và ngày tháng mà cô ấy tính toán cùng thời gian quan hệ với tôi, kết quả này có gì đó không hợp lý.
Chúng tôi sau đó tìm đến một trung tâm uy tín, từng xuất hiện trên nhiều trang báo để làm xét nghiệm lại. Kết quả cái thai trong bụng vợ lại không phải con tôi. Tôi đã bật khóc ngay tại đó khi mọi chuyện mình hy vọng lại đi theo một hướng khác.
Tôi có kể cho vị giám đốc trung tâm nghe câu chuyện của mình và được bà hỗ trợ làm lại xét nghiệm một lần nữa. Kết quả vẫn không thay đổi, đứa trẻ là con của người kia.
Tôi vẫn nhớ, lời của vị giám đốc trung tâm rằng, sự thực rất cay đắng nhưng có một điều có thể thấy rằng, vợ rất yêu tôi và cô ấy là người thành thật.
Bởi thực tế, nhiều phụ nữ tìm đến trung tâm từng cố tình mua chuộc kết quả, nói sẽ trả nhiều tiền để bà làm sai nhằm che giấu chuyện ngoại tình và sự không chung thủy của mình.
Còn vợ tôi, cô ấy tự kể cho tôi mọi chuyện, sẵn sàng xét nghiệm đi xét nghiệm lại, tìm ra câu trả lời chính xác để tôi không bị thiệt thòi.
Từ khi biết rõ về cái thai trong bụng, vợ nằng nặc đòi ly hôn. Về phần mình, tôi tự nhận mình cũng có lỗi trong chuyện này. Khi nghe vị giám đốc trung tâm kia nói, tôi thấy rất thương vợ. Tôi muốn níu kéo cô ấy ở bên mình.
Tuy nhiên, vợ kiên quyết muốn chia tay. Cô ấy nói rằng, liệu sau này tôi có đủ bao dung với đứa trẻ, lòng tôi có sinh hằn thù khi nghĩ đến bố đứa trẻ hay không. Khi chúng tôi có con chung, có chắc tôi sẽ không phân biệt đối xử giữa hai đứa trẻ?
Thực sự những câu hỏi của vợ đang khiến tôi cảm thấy lung lay. Tôi không biết mình nên làm thế nào lúc này.
Giật mình trước những sự trùng hợp không thể lý giải Sự trùng hợp của các sự kiện cách nhau hàng chục năm hoặc những con người hoàn toàn khác biệt dưới đây khiến bạn khó mà tin rằng đó chỉ là ngẫu nhiên. Cặp song sinh đoàn tụ Tri thức trẻ dẫn nguồn Bright Side cho biết, năm 1979, một cặp song sinh 39 tuổi được đoàn tụ với nhau sau khi bị...