Sững sờ vì bị mẹ chồng điều tra lý lịch
Mẹ anh đã tìm đến hàng xóm của tôi và hỏi “Vì sao con bé ấy vẫn chưa lấy chồng?”
Tôi đã từng trải qua một mối tình với những sóng gió. Tình đầu không vượt qua được những khó khăn, chúng tôi chia tay và trái tim tôi dường như đóng băng. Tôi sợ yêu. Sợ gặp phải những cãi vã như tình đầu, sợ những ghen tuông, giận hờn khiến tôi mệt mỏi. Tôi tạm đóng cửa trái tim mình để tìm đến những yên bình.
Và rồi, sau những tháng ngày không tình yêu, tôi đã gặp được người đàn ông của cuộc đời mình. Tôi yêu cái vẻ ngoài lạnh lùng nhưng trái tim anh luôn nóng bỏng, sôi nổi, hài hước, dí dỏm và thông minh. Chưa một người đàn ông nào đọc được những suy nghĩ của tôi nhanh như anh. Anh hiểu tôi nghĩ gì, muốn gì, làm gì. Thậm chí tôi còn chưa kịp nói ra những ý nghĩ trong đầu, anh đã nhanh chóng hành động theo những ý muốn của tôi. Chúng tôi yêu nhau, dù anh chưa một lần ngỏ lời nhưng hai trái tim dường như đã bắt được tín hiệu.
Chúng tôi đang sống trong những giây phút hạnh phúc nhất thì anh có quyết định đi tu nghiệp ở Nhật. Tôi hứa sẽ đợi anh bởi tôi tin vào duyên số.
Mặc dù mỗi đứa một phương trời nhưng hai chúng tôi vẫn thường xuyên liên lạc qua skype, facebook… Tôi hạnh phúc vì anh vẫn luôn sát cánh bên tôi, an ủi, chia sẻ niềm vui, nỗi buồn cùng tôi. Yêu đâu phải là ở gần nhau, được chạm những nụ hôn nóng bỏng, được ôm một vòng tay thật chặt. Tình yêu của chúng tôi là niềm tin, là những tình cảm chân thật hai đứa dành trọn cho nhau.
Video đang HOT
Sau mấy hôm điều tra về gia đình tôi, mẹ anh đã chấp nhận cho chúng tôi làm đám cưới (Ảnh minh họa)
Những tháng ngày khó khăn nhất trong cuộc đời cũng đã đi qua, anh trở về trong niềm vỡ òa hạnh phúc của tôi. Anh đưa tôi về ra mắt gia đình, xin phép làm đám cưới. Thế nhưng từng ấy năm yêu nhau, tôi chưa có dịp tiếp xúc nhiều với gia đình anh. Tôi cũng chưa một lần chung bữa cơm với hai bác. Bố mẹ anh hơi ngạc nhiên khi anh giới thiệu chúng tôi đã yêu nhau từ trước khi anh đi tu nghiệp. Hai bác chỉ được nghe anh nói qua về tôi trong những lần trò chuyện ngắn ngủi qua điện thoại. Tôi nhận được cái nhìn ái ngại từ mẹ anh bởi, sự quyết định vội vàng cưới tôi của anh khi gia đình vẫn chưa hiểu rõ về tôi.
Sau một thời gian ngắn tìm hiểu tôi qua những bữa cơm chung, mẹ anh còn bí mật làm một điều khiến tôi rất bất ngờ. Mẹ anh đến làm quen với những người hàng xóm của tôi, điều tra về gia đình tôi, hỏi thăm tôi: “Tại sao đến giờ này con bé ấy chưa lấy chồng?” (tôi năm nay 27 tuổi).
Suốt hai năm chờ đợi anh trở về, chúng tôi đã phải vượt qua biết bao nhớ nhung, khoảng cách địa lý, tưởng chừng như giờ đây chúng tôi được sống trong hạnh phúc nhưng mẹ anh đã khiến tôi thất vọng.
Từ nhỏ, tôi đã được hàng xóm xung quanh yêu quý, khen ngợi nên khi mẹ anh hỏi thăm, các bác hàng xóm đã không ngại ngần trả lời: “Con bé ấy ngoan nhất khu phố này đấy! Bao nhiêu đám hỏi mà nó chỉ chờ cái thằng nào đang đi học ở nước ngoài”.
Hôm sau, tôi nghe mấy bác hàng xóm kể về người phụ nữ đến điều tra lý lịch gia đình tôi. Lúc đó, tôi thực sự rất buồn vì mẹ anh đã không tin tưởng tôi, tin tưởng vào sự lựa chọn của anh…
Nhưng không ngờ, cũng sau mấy hôm điều tra về gia đình tôi, mẹ anh đã chấp nhận cho chúng tôi làm đám cưới.
Tình yêu của chúng tôi đã lớn dần theo thời gian, đã vượt qua được mọi khó khăn, rào cản để nắm tay nhau đi đến con đường hạnh phúc. Và giờ đây, tôi thực sự rất mãn nguyện với sự lựa chọn của cuộc đời mình.
Theo VNE
Mất trinh dù không ngủ với ai
Có nhiều người con gái, do bẩm sinh mà không thể có màng trinh. Đêm tân hôn, tôi hốt hoảng và chết điếng trước cái tát của chồng. Anh buông những lời xúc phạm tôi, khiến tim tôi đau như thắt: "Cô là loại đàn bà gì vậy, cô luôn miệng nói chưa bao giờ quan hệ với ai, vậy thì cái ấy của cô đâu?". Tôi chua chát, khóc hết nước mắt, không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Thật sự, anh là người đàn ông đầu tiên của tôi. Trước đó tôi chưa từng quan hệ với ai, tôi đã từng yêu nhưng hoàn toàn trong sáng.
Thế rồi, đêm tân hôn tưởng chừng hạnh phúc nhất đời, tôi lại chịu cái án mất trinh. Người chồng tôi yêu thương hết mực, người cũng tin tưởng tôi hết mực cuối cùng lại hắt hủi, xúc phạm tôi thậm tệ. Tôi nghĩ nát óc, không hiểu vì sao mình lại ra nông nỗi này. Tôi chưa từng nghĩ tới hậu quả của việc không còn trinh tiết, bởi thực sự tôi biết bản thân mình còn trong trắng và không có ý lừa dối ai cả.
Còn chồng tôi, anh luôn tin tưởng rằng tôi là đứa con gái đoan chính. Tất nhiên anh tin tôi còn trinh vì quá nhiều lần tôi nói bóng gió về chuyện này. Nhưng từ sau đêm tân hôn, anh không hề động tới vợ. Tối ngày anh đi về muộn, say khướt, thậm chí còn mắng chửi tôi. Tôi đau khổ, buồn bực lắm. Tôi nói không biết vì sao thì anh không tin. Anh càng cho rằng tôi ngụy biện, biến anh thành trò hề, thành đứa tuổi lên 5.
Còn chồng tôi, anh luôn tin tưởng rằng tôi là đứa con gái đoan chính. (ảnh minh họa)
Tôi mang chuyện kể với bạn bè trong nước mắt. Bạn tôi nói, có thể do ngày bé tôi đã gặp tai nạn mà không hay biết. Màng trinh là thứ rất mỏng, vô tình, chỉ cần va chạm nhẹ cũng có thể rách. Thế nên, nhiều người không biết mình mất trinh. Tuy nhiên, cũng có trường hợp, có người không có màng trinh, đó là việc hi hữu, nhưng không phải là không có. Nhiều người do bẩm sinh mà không thể có được màng trinh, thế nên thường mang nỗi hàm oan trong đêm tân hôn.
Nếu tôi rơi vào trường hợp đó, tôi sẽ làm thế nào đây? Tôi giải thích thế nào chồng cũng không tin. Nếu phải bỏ chồng vì lý do này thì tôi thấy nhục nhã lắm. Tôi đang đau khổ vô cùng, xin mọi người hãy cho tôi lời khuyên.
Theo Ngoisao
Không lẽ ông nào cũng... ăn vụng? 53 tuổi, họ đã bước vào "buổi hoàng hôn" của cuộc đời chắc chắn mọi thứ đều "xuống dốc", trong đó có sức khỏe tình dục, nội tiết tố nam bắt đầu ít dần. Tôi có chuyện này thắc mắc, mong các chuyên gia giải đáp dùm. Năm nay tôi 46 tuổi, ông xã thì đã 53. Ở độ tuổi này, tôi cũng...