Sững sờ bạn gái có chửa với người khác
Cô ấy đi công tác, khi về vác theo một cái bụng thật lớn, giờ tôi có nên tha thứ cho cô ấy hay không?
Cô ấy trở về tìm tôi khi cái bụng bầu đã ở tháng thứ 5. Cái hình ảnh đó ám ảnh tôi đến mức gần 3 tuần trời tôi không một đêm nào ngủ được. Tôi không biết cô ấy phản bội tôi hay thực sự là bị người ta hại. Tôi đã từng tin, từng yêu cô ấy rất nhiều nhưng sự thật này là một cú sốc quá lớn với tôi khiến mọi niềm tin trong tôi đổ vỡ. Người như cô ấy mà có ngày làm tôi phải khổ như thế này thì quả thực tôi không còn biết tin vào điều gì nữa. Và giờ đây, tôi không biết sẽ phải làm gì với người vợ sắp cưới này của mình khi mà cô ấy đang mang thai đứa con của một kẻ đồi bại nào đó.
Theo như dự tính, ra tết chúng tôi sẽ cưới nhau. Hai đứa tôi yêu nhau cũng được hơn 3 năm rồi. Lẽ ra năm nay chúng tôi sẽ cưới nhưng vì điều kiện công tác, cô ấy phải đi làm ở chi nhanh miền Trung 1 năm mới được về nên chúng tôi quyết định tạm hoãn đám cưới lại. Cô ấy nói không muốn cưới xong vợ chồng lai mỗi người một nơi. Nghĩ cùng hợp lí nên tôi đồng tình. Giờ nhớ lại, tôi mới thấy các cụ nói không sai: “Cưới vợ phải cưới liền tay, chớ để lâu ngày, lắm kẻ gièm pha”. Chỉ vì một lần tạm hoãn đó mà giờ tôi và cô ấy mới rơi vào hoàn cảnh như thế này.
Bạn gái tôi là cô gái kiên cường, tuổi thơ của cô ấy cũng khá vất vả. Bố mẹ cô ấy đã phải chắt chiu, dành dụm rất nhiều mới nuôi cô ấy được ăn học như ngày hôm nay. Tôi quý trọng và yêu cô ấy cũng vì sự vượt khó ấy.
Bạn gái đã phản bội tôi hay cô ấy thực sự bị hãm hại? (Ảnh minh họa)
Từ ngày yêu, tôi đã luôn xác định không bao giờ làm cô ấy khổ và phụ bạc cô ấy vì cô ấy là người rất tốt và không đáng bị đối xử như vậy. Thế mà cuối cùng, đáp lại sự thành tâm của tôi, cô ấy lại mang bầu với người đàn ông khác.
Bố mẹ tôi rất quý cô ấy, luôn muốn cô ấy nhanh chóng về làm con dâu. Ngày cô ấy mới vào miền Trung công tác, ngày nào cô ấy cũng điện thoại cho tôi khóc mếu nói là cô đơn. Cô ấy ở trong đó được cấp cho một phòng, tối ngày chỉ lủi thủi một mình, không có người thân, không có bạn bè, lại không thông thuộc địa bàn nên buồn cũng là đương nhiên. Tôi cũng vì bận rộn, lại phải lo cho cả hai bên gia đình nên chỉ vào thăm cô ấy được 2 lần. Lần gần đây nhất đã cách đây hơn nửa năm.
Video đang HOT
Thời gian sau đó cô ấy ít điện thoại cho tôi hơn. Tôi điện thì cô ấy nói rằng công việc bắt đầu bận nên không có thời gian. Tôi cũng không muốn làm phiền nên để cô ấy thoải mái và tập trung cho công việc. Bẵng đi một thời gian dài, chuyện tình cảm của chúng tôi chỉ còn là những câu nói thông thường, những cuộc điện thoại ngắn ngủi. Cho tớ cách đây 1 tháng, cô ấy trở về với cái bụng bầu to lùm xùm. Tôi không thể tin vào mắt mình.
Liệu tôi có nên tha thứ cho bạn gái hay không? (Ảnh minh họa)
Cô ấy nói bị người ta lừa. Bị kẻ Sớ Khanh đó cho thuốc mê và hãm hiếp. Cô ấy nói rằng cô ấy không nghĩ rằng chuyện đó lại dẫn tới mang bầu vì nó chỉ là một lần. Và khi cái thai quá to cô ấy mới biết và không thể phá bỏ được nữa vì sẽ nguy hiểm đến tính mạng. Lòng tôi ngổn ngang bao suy nghĩ. Tôi không muốn bỏ cô ấy vì tôi yêu rất nhiều, nhưng còn bố mẹ tôi, họ sẽ chấp nhận thế nào khi cô con dâu “đáng mơ ước” bỗng dưng chửa hoang? Họ sẽ không thể chịu nổi sự dơ xấu này. Tôi không thể bao biện được vì chuyện cô ấy đi công tác, xa tôi là điều ai cũng biết, không thể có chuyện mang thai với tôi được.
Còn bản thân tôi, tôi đấu tranh dữ dội lắm. Nếu như cô ấy thực sự bị hãm hại thì tại sao cô ấy lại để cái thai to đến như vậy. Tôi không nghĩ một người được ăn học như cô ấy lại thiếu kiến thức về chuyện đó đến như vậy. Tôi chỉ sợ rằng cô ấy có ý nghĩ thay lòng, cô ấy muốn lấy một gã nào đó cô ấy thấy tốt hơn tôi nên cố để cái thai để bắt anh ta chịu trách nhiệm. Nhưng cuối cùng thì anh ta vẫn giũ bỏ nên cô ấy mới quay về bên tôi. Tôi không biết phải hiểu thế nào và có nên chấp nhận cô ấy hay không?
Theo Khampha
Vì trợ lý nữ, anh đẩy gia đình xuống vực thẳm
Việc anh anh làm, tôi cũng vậy, không ai biết ai làm gì, anh không quan tâm cũng không hỏi han. Tôi hỏi, anh chỉ nói duy nhất: "Em và anh không cùng quan điểm, mục đích, tốt nhất ly dị".
ảnh minh họa
Ngày hôm qua, mẹ nói hôm nay con gái con nói nhiều chuyện với mẹ lắm. "Cháu không muốn bố mẹ chia tay, không biết sao bố mẹ cháu lại không muốn ở cùng cháu nữa. Ngày trước, có những lúc bố mẹ cháu tình cảm lắm, còn ôm nhau trước mặt em trai để em cháu hét ầm lên cơ mà". Ôi con gái tôi, con bé mới học lớp 3, mẹ không nghĩ rằng con lại còn nhớ được cả chuyện đó, chuyện mẹ đã lãng quên từ lâu. Trong suy nghĩ của mẹ, mẹ tưởng con chưa biết gì cả. Vậy mà mẹ buồn quá. Buồn vì bất lực trước những nỗi buồn của các con.
Ngày hôm nay, sau thời gian dài suy nghĩ để đi đến quyết định cho cuộc đời 3 mẹ con, tôi viết ra những tâm sự này, mong được mọi người chia sẻ, động viên, tư vấn cho tôi lựa chọn con đường đúng nhất. Cũng có mong ước nho nhỏ người đàn ông từng là người đầu gối tay ấp của tôi, anh hãy đọc và suy nghĩ lại lần cuối cùng thật kỹ cho tương lai, cho hạnh phúc của hai đứa con của chính mình.
Tôi và chồng có thời gian dài 8 năm yêu nhau, 9 năm sống trong tổ ấm với hai thiên thần bé nhỏ một gái một trai. Vợ chồng tôi yêu nhau từ khi còn đi học đại học, chúng tôi quyết định thành vợ thành chồng sau một thời gian yêu thương, cũng có khá nhiều thử thách. Hai người gây dựng sự nghiệp từ đôi bàn tay trắng.
Với nhiều nỗ lực, những công sức được gọi là "của chồng công vợ", đến nay chúng tôi đầy đủ: con cái, nhà cửa, tài sản. Gia đình tôi là mẫu gia đình được nhiều người mơ ước nhưng mong manh, dễ tan vỡ, khi một trong hai người có mục đích kiếm tiền, xây dựng công danh sự nghiệp nhưng lại không phải dành cho gia đình.
Chúng tôi cũng có những mâu thuẫn, bất đồng quan điểm trong cách sống, cách sinh hoạt mà theo tôi tìm hiểu từ bạn bè thì đến 80% gia đình bạn bè tôi cũng như vậy. Tức là cái lý do nếu nói để chia tay nó vô cùng tẻ nhạt, hoàn toàn không chính đáng. Tôi cảm thấy bất lực trước các quyết định của mình. Đến giờ phút này tôi cũng không hiểu tại sao lại như vậy. Tại sao người đàn ông tôi từng yêu thương tha thiết bỗng chốc thay đổi tính nết một cách đáng nghi ngờ, quay ngoắt 180 độ?
Anh ta sẵn sàng nói lời chia tay, ly dị mà không hề nghĩ đến hậu quả sẽ như thế nào, đặc biệt là hai đứa con. Giờ xâu chuỗi lại mọi vấn đề tôi mới nhận thấy sự thay đổi bắt nguồn từ năm ngoái. Chồng là chủ doanh nghiệp do vợ chồng gây dựng từ bao năm nay. Năm ngoái, trong buổi đêm, khi chồng còn đang làm việc ở chỗ khác, vô tình tôi phát hiện ra anh chat cùng người được coi là trợ lý của chồng. Cô ta cũng có chồng con, đoạn chat chưa có gì rõ ràng nhưng vài câu quan tâm mà theo tôi hiểu hơi quá xa mức tình cảm đồng nghiệp thông thường.
Tôi khóc thật nhiều đêm đó vì với bản tính chồng, tôi rất hiểu. Anh là con người khô khan, không tình cảm, từ lâu tôi không nhận được sự quan tâm của anh như thế. Tôi đã hỏi, anh chỉ có một lời giải thích là quan hệ xã giao, không có gì. Từ đó, mọi công việc của anh dần giấu tôi, điện thoại, Ipad anh đặt mật khẩu (trước kia, mật khẩu yahoo mail chúng tôi thống nhất dùng chung).
Sợ lửa gần rơm lâu ngày cũng bén, tôi yêu cầu anh thu xếp để tôi về công ty quản lý tài chính, hành chính cho công ty. Vì hiện tại, công việc của tôi cũng quản lý hành chính cho một công ty tư nhân khác. Anh từ chối, đổ mọi lý do không thể vì tôi không hòa đồng, không về cùng với anh được. Anh nói rõ mục đích là xây dựng công ty hoành tráng, có tiếng tăm, nhiều tiền. Trong mục đích đó, kết cục lại không có vị trí của mẹ con tôi.
Tôi âm thầm tìm hiểu nhưng không phát hiện ra gì thêm vì anh đi sáng sớm đến tối mịt mới về. Tôi còn gia đình, con cái, không thể chạy theo anh để tìm hiểu mà cũng không thể tìm hiểu được. Đã có nhiều người nói với tôi, có một số nhân viên mới vào làm việc tại công ty, tưởng chị ấy là vợ của anh. Trong mơ hồ, tôi cảm giác chồng mình như bị bỏ bùa mê thuốc lú, anh không còn phân biệt được cái gì là quan trọng nhất đối với đời một con người.
Tìm hiểu và được biết, công việc làm ăn khó khăn, chị và chồng tôi bàn bạc thuê thầy cúng lập bát hương, bàn thờ để giải quyết về mặt tâm linh, thầy cúng lại là người quen của chị ta. Liệu có chuyện bùa ngải ở đây không khi trước nay chồng tôi chưa bao giờ thay đổi như thế? Anh ngày càng lạnh nhạt, xa lánh, coi thường tôi. Vì các con, tôi vẫn phải cố gắng, đã có lúc chấp nhận là người dưng, người bạn đồng hành trong công cuộc nuôi dạy con cái. Nhưng tôi còn trẻ, năm nay mới 35 tuổi, cũng khao khát có được những tình cảm, sự quan tâm của người đàn ông đời mình. Vậy mà anh hoàn toàn lạnh lùng.
Kỷ niệm 8 năm ngày cưới, anh bỏ mẹ con tôi, tổ chức liên hoan tất niên với công ty (ngày cưới của chúng tôi là ngày cuối cùng của năm). Anh không hề nhắc, không hề đả động đến vợ. Từ đầu năm nay, vợ chồng tôi rơi vào tình cảnh tận cùng của sự lạnh nhạt. Việc anh anh làm, tôi cũng vậy, không ai biết ai làm gì, anh không quan tâm cũng không hỏi han. Tôi hỏi, anh chỉ nói duy nhất: Em và anh không cùng quan điểm, mục đích, tốt nhất ly dị để con cái đỡ chứng kiến bố mẹ quát mắng nhau.
Những người đàn ông khi đọc hoàn cảnh của tôi, với những lý do ly dị đó có thấy hợp lý cho đời sống vợ chồng không? Anh nói với tôi và bố mẹ anh: Người đàn ông ra ngoài kiếm tiền, chuyện đi gái gú nhiều khi là quan hệ, xã hội bây giờ đầy và bảo tôi phải chấp nhận. Anh không nhận thức được đâu là ranh giới, đâu là giá trị gia đình.
Tôi là người phụ nữ được đánh giá có nhan sắc, công việc cũng rất dễ có những cám dỗ để kiếm tiền, nếu cũng nghĩ như thế, liệu anh còn giá trị gì đối với tôi? Sau một thời gian cố gắng, chấp nhận sự lạnh nhạt, chấp nhận việc không được là một người vợ đúng nghĩa, tôi quyết định sẽ buông tay. Anh trả lời đã có người đàn bà khác. Câu nói đó càng thêm động lực để tôi chấm dứt tất cả, không tình cũng chẳng nghĩa.
Tôi viết lên đây với mong muốn được chia sẻ. Rất mong độc giả hãy cho tôi những lời khuyên để vượt qua giai đoạn khó khăn này. Trân trọng cảm ơn!
Theo VNE
Gia đình kiệt quệ vì lỡ có con ngoài ý muốn Sau khi sinh do có quá nhiều thứ phải mua nên tôi không trả lãi đủ, vì thế tiền mượn 15 triệu thôi nhưng giờ lên gần 30 triệu rồi. Nhiều lúc vợ chồng không đủ tiền để mua hai gói mì ăn nhưng nhìn con ngủ ngon nên cố nhịn luôn. ảnh minh họa Tôi xuất thân trong một gia đình nông...