Sững người trước hành động của một người chồng… bị phản bội
Anh là người có lòng tự trọng cao, đã yêu thì anh yêu và cưng chiều vô cùng nhưng khi đã khiến anh thất vọng và họ không muốn ở bên anh nữa thì anh cũng không giữ. Anh để chị ra đi…
Ngày trước chị lấy anh khi đó gia đình còn khó khăn lắm. Ban đầu chị quen và yêu cái tính hiền lành điềm đạm của anh. Anh là người chín chắn, luôn bình tĩnh trước mọi sự việc. Gia đình anh không khá giả nhưng anh lại học giỏi và có chí. Còn chị, nhà có khá giả hơn nhà anh chút nhưng tính tình của chị khá tiểu thư, đỏng đảnh.
Từ bé chị thích làm gì thì không ai cản được, ngày chị lấy anh, bố mẹ chị khá lo ngại vì sợ chị khổ. Nhưng lúc đó trong chị tình yêu cao ngút nên chị quyết tâm lấy anh bằng được. Lấy nhau về ban đầu còn hạnh phúc, nhưng giờ chị mới thấm thía thế nào là cái nghèo. Dạo đó công ty – nơi anh làm đang trên bờ vực phá sản nên lương của anh cũng thất thường, công việc khá bấp bênh. Còn chị mới ra trường công việc cũng chưa đâu vào đâu.
Sau bao tháng ngày nộp hồ sơ thì chị cũng xin được cái chân hành chính ở một công ty tư nhân. Chị và anh kế hoạch chưa sinh con vội vì hoàn cảnh hiện tại còn khá khó khăn. Anh yêu chị và luôn động viên chị cố gắng.
Nhưng rồi chị lọt vào mắt của gã người Sài Gòn là đối tác chính của công ty chị. Gã có giọng nói rất dễ nghe, ban đầu gã săn đón chị, chị còn tránh né vì chị là phụ nữ đã có gia đình. Nhưng rồi gã tặng chị những thứ đắt tiền, điều mà anh chưa làm được cho chị. Mưa dầm thấm lâu, chị mù quáng trước sự hào nhoáng, chị đã lén lút cặp bồ.
Mỗi lần anh thấy chị có đồ mới anh hỏi chị tiền đâu ra mà mua thế thì chị bảo là chị gái mua cho. Rồi cuộc sống hôn nhân xảy ra nhiều xích mích, họ cãi vã nhau mà hầu như chị là mồi lửa. Tại bên ngoài chị viên mãn với những lời ngon ngọt và những thứ người tình mua cho. Nên về nhà chị đâm ra so sánh anh với người tình. Thế rồi chị bỏ theo trai, ngày chị dòi ly dị, anh ngỡ ngàng đến sững người.
Anh không tin người vợ mà mình yêu thương bấy lâu nay lại hư đốn phản bội chồng như vậy. Nhưng anh là người có lòng tự trọng cao, đã yêu thì anh yêu và cưng chiều vô cùng nhưng khi đã khiến anh thất vọng và họ không muốn ở bên anh nữa thì anh cũng không giữ. Anh để chị ra đi với hi vọng người kia thực sự tốt như chị nói. Dù bị vợ phản bội nhưng anh cũng mong chị hạnh phúc.
Video đang HOT
Anh u uất và cố gắng lao vào làm giàu. Anh mất hết niềm tin vào phụ nữ. Anh không mở lòng với ai từ đó. Còn chị, sau khi ly hôn chị theo người tình về miền nam. Cuộc sống của chị thực sự thay đổi từ đây, người tình nói với chị anh ta chưa có vợ rồi hứa hẹn với chị đủ thứ. Nhưng thật ra anh ta đã có vợ con đề huề, nhưng chưa có con trai. Anh ta muốn kiếm một đứa con trai nên mới lừa dối một người phụ nữ cả tin như chị.
Về Sài Gòn, anh ta thuê cho chị căn nhà nhỏ và nói rằng muốn chị có bầu có con. Anh ta sẽ yêu thương mẹ con chị cả đời. Họ ở với nhau như vợ chồng, anh ta chu cấp tiền cho chị ăn tiêu, nhưng thỉnh thoảng anh lấy lý do đi công tác nhưng thực chất về thăm vợ con. Ngày chị đi siêu âm là con gái, anh ta cũng lặn mất tăm luôn. Chị bơ vơ khốn khổ một mình, công việc không có, bụng thì ngày một to lên. Chị ân hận không kịp nữa.
Chị vất vả sinh con, cố gắng làm thuê kiếm tiền nuôi con nhỏ. Mấy ngày chị ở cữ, chị gái chị gửi tiền vào cho để chị mua sữa cho con và có tiền ăn uống qua ngày. Chị không dám về quê vì xấu hổ và sợ bố mẹ lo lắng, nên cắn răng ở lại Sài Gòn.
Khi con được 5 tuổi thì nó bị bệnh nặng, chị chạy chữa khắp nơi không được nên đành đưa con về Hà Nội. Bố mẹ chị cũng già yếu, chỉ trông chờ mấy đồng lương hưu, chị vừa đi làm vừa chạy chữa cho con gái. Một hôm anh vô tình hay tin hoàn cảnh của chị, anh đến bệnh viện thăm con gái chị. Lúc vừa đến cửa, bác sĩ bảo cháu bé phải mổ gấp nếu không căn bệnh sẽ nặng hơn và chi phí mổ khá cao.
Anh nghe tiếng chị khóc, anh vừa giận và thương xót. Chị bất ngờ khi anh đến thăm, chị xin lỗi anh về chuyện cũ. Anh nói: “Mọi chuyện là quá khứ rồi, đừng nhắc đến làm gì, qua hết rồi thì cứ để nó ngủ yên”. Chị giờ đã có nếp nhăn hằn trên mặt chứ không còn là cô gái xinh đẹp như xưa nữa. Anh ngồi nói chuyện lúc rồi ra về, hôm sau con gái chị được đưa vào phòng mổ.
Gia đình chị khá bất ngờ vì rõ ràng họ chưa chuẩn bị đủ tiền viện phí. Chị tìm hiểu xem có gì nhầm lẫn không? Thì bác sĩ nói: “Chồng chị đã đóng hết số tiền”. Chị đờ đẫn: “Chồng ư?”. Chị như chết lặng khi biết anh đã đóng viện phí, chị khóc vì ân hận vì lòng biết ơn và vì tội lỗi chị đã gây ra cho anh.
Chị đã phản bội anh vậy mà anh vẫn đối xử tốt với mẹ con chị. Ân nghĩa này có lẽ cả cuộc đời chị không trả nổi.
Theo Blogtamsu
Ôm con ra khỏi nhà sau khi chồng ngoại tình với người đàn bà thứ 9
Tôi không khóc nữa mà lẳng lặng ôm con rời khỏi nhà. Lúc đó, tôi cũng không biết cuộc đời mình sẽ đi về đâu, chỉ biết mình chắc chắn phải ra khỏi nơi này, càng nhanh càng tốt...
Kể chuyện chồng ngoại tình có lẽ đã là điều quá cũ trong chuyên mục Gia đình này, tôi cũng chưa hề nghĩ có ngày mình sẽ làm điều cũ kĩ ấy. Thế nhưng hôm nay, khi gặp lại người phụ nữ ấy, quá khứ trong tôi bỗng dưng ùa về. Tôi nghĩ đã đến ngày tôi phải viết ra, và quên lãng đi...
Tôi gặp Long năm 20 tuổi, khi tôi đang là sinh viên một trường Đại học tại Hà Nội. Long cùng quê với tôi nhưng hơn tôi 3 tuổi, làm kinh doanh, vốn sống dày dặn hơn rất nhiều. Vẻ ngoài khá thu hút cùng sự quan tâm, bao bọc của Long nhanh chóng khiến tôi gục ngã. Tôi một lòng yêu và sùng kính Long, tôi đã nghĩ mình sẽ không thể cưới ai được ngoài chàng trai này...
Ảnh minh họa
Một năm sau ngày yêu, tôi trao anh thứ mà tôi từng nghĩ mình sẽ giữ nguyên vẹn cho tới ngày hôn lễ. Long hạnh phúc vô cùng, anh nói tôi đã tìm đúng người đàn ông của đời mình rồi, anh sẽ không bao giờ bỏ tôi đâu, đừng lo sợ....
Đúng là Long không bao giờ bỏ tôi thật, nhưng tôi thì đã chọn sai người. Chỉ 6 tháng sau, tôi phát hiện ra Long có người đàn bà khác. Ở tuổi 20, với tôi, đó là cú shock lớn nhất cuộc đời. Tôi đau đớn vô cùng nhưng cũng còn trẻ con hiếu thắng. Sau khi Long nước mắt ngắn dài trước cửa phòng trọ, khẳng định tôi là người anh yêu nhất, tôi quyết định quay lại. "Đàn ông ai chẳng có những phút yếu lòng", tôi nhớ ngày trước khi bố ngoại tình, mẹ từng bảo tôi như vậy.
Sau lần đó, Long lại tiếp tục "yếu lòng" lần thứ 2, thứ 3. Lúc là chị cùng cơ quan, khi thì em bé học lớp 10. Tôi không biết họ là ai, chỉ mong manh phát hiện ra bởi các tin nhắn, cuộc trò chuyện trên internet sến sẩm và mùi mẫn. Mỗi lần như thế, Long đều khóc lóc, van xin tôi quay lại. Còn tôi, nghĩ rằng mình không còn là con gái, lại "ngựa đã quen đường" nên cứ tặc lưỡi, bỏ qua, rồi lại bỏ qua...
Sau 3 năm lầm lũi yêu thương như thế, chúng tôi cũng đi tới hôn nhân. Lúc đó, đến chính bản thân tôi còn tưởng rằng mình đã chấp nhận bản tính trăng hoa của anh mà lòng chẳng quá nhiều đau đớn. Thế rồi, một sự kiện đã xảy ra, thay đổi hoàn toàn suy nghĩ và cuộc sống của tôi.
Đó là một ngày tôi nảy ra ý định ôm cậu con trai một tuổi tới quán cafe ngồi sau những ngày dài đằng đẵng chỉ biết tới công ty và nhà trọ. Đi bộ tầm 500m, thấy một nơi khá vắng khách và yên bình, tôi quyết định rẽ vào.
Bước vào quán, đập vào mắt tôi là anh và một người phụ nữ già hơn mình tới cả chục tuổi. Tôi sững người vì sự ngang nhiên của anh, còn con trai tôi liên tục hỏi: "Ai đây hả mẹ?". Người phụ nữ kia chắc hẳn biết tôi, chị ta gọi tính tiền và nhẹ nhàng: "Trả anh về với vợ, một lúc thôi nhé". Chồng tôi không nói gì, anh đứng im như tượng đá.
"Trả anh về với vợ, một lúc thôi nhé", câu nói đơn giản ấy bỗng dưng khiến tôi sáng dạ. Tôi nhận ra vị trí tạm bợ của mình trong trái tim người đàn ông này, những nỗi đau bao nhiêu năm cứ thế hiển hiện ra trước mắt. Xót xa, nhục nhã, nhưng bất ngờ là tôi không khóc. Lần thứ 9 chồng ngoại tình, tôi mới có can đảm ôm con ra khỏi nhà. Trong tay chỉ có 4 triệu tiền lương, tôi làm ngày lẫn đêm, từ đi buôn quần áo tới gói phong bì thuốc, làm thịt bò khô. Cay đắng hình như khiến tôi quyết liệt hơn. Sau 3 năm, tôi tích cóp đủ để mua nhà và có một cửa hiệu nhỏ riêng cho mình.
Sáng nay, tôi tình cờ gặp lại người đàn bà năm ấy trong quán cafe, vẫn là cách ăn mặc sành điệu, đôi mắt đa tình ngày nào nhưng bên cạnh chị là một người đàn ông khác. Tôi lẳng lặng đứng dậy rút ví, nói muốn thanh toán tiền cho cả hai khách phía bên kia. Tôi không căm hận hay thù ghét người phụ nữ này. Thẳm sâu trong lòng, tôi thương xót và cũng vô cùng biết ơn chị.
Theo Blogtamsu
Là đàn ông đừng khiến người mình yêu rơi lệ Nếu con là con trai, hãy yêu một người bằng trái tim mình. Một người đàn ông tốt sẽ không bao giờ làm người phụ nữ thuộc về mình phải rơi lệ, có chăng đó là những giọt nước mắt hạnh phúc khi người ta theo con về nhà trong ngày xuất giá. Gửi con của tương lai. Con à! Thế giới của...