Sững người khi nghe đề nghị bất ngờ của sếp
27 tuổi bị chê già ế nào ngờ điều tuyệt vời đang chờ cô phía trước..
27 tuổi khi bạn bè cùng trang lứa ầm ầm thì nhau cưới chồng thì Tâm vẫn cô đơn lẻ bóng. Không phải cô xấu cũng chẳng phải cô lùn mà là vì ngày nào cô cũng dán mặt suốt 10 tiếng ở công ty để làm việc nên chả có thời gian hẹn hò yêu đương. Cô suốt ngày bị mấy anh chị cùng cơ quan trêu đùa:
- Hay mày yêu sếp đi rồi cống hiến cho công ty luôn thể, người gì mà chăm chỉ hết phần người khác.
- Ôi sếp nhà mình vẫn chưa có vợ ấy ạ, em tưởng anh ấy có con rồi chứ.
Nghe Tâm nói vậy mọi người nhìn nhau cười:
(ảnh minh họa)
- Ôi con bé này thật là vào hơn 1 năm rồi mà chẳng biết gì. Sếp chúng ta 34 tuổi và chưa vợ nhé, mày tán nhanh còn kịp.
Nghe đến đó Tâm nhe răng cười hì hì:
- Em làm gì có tài cán đó, anh chị cứ quá lời.
Chẳng hiểu sao từ sau hôm đó Tâm lại để ý đến sếp nhiều hơn. Nhiều lần vô tình thấy anh bận rộn quên cả bữa trưa sau đó anh bù vào bằng hộp mì tôm mà cô thấy thương. Càng để ý kĩ sếp Tâm mới thấy anh bảnh bao và mặc sơ mi rất đẹp. Cô đâm ra thần tượng sếp mình lúc nào không hay.
Video đang HOT
Cô cứ thầm thương trộm nhớ anh ấy như vậy cho tới 1 hôm công ty tổ chức đi picnic ở ngoại thành. Hôm đó được mặc đồ tự do nên Tâm ăn vận rất đẹp và trẻ trung. Nhìn cô búi tóc đi giày thể thao ai cũng ngỡ ngàng, mấy chị cùng cơ quan còn trêu:
- Mày thế này mà ế là hơi phí đấy em à.
- Em có ế đâu chẳng qua em chưa thích yêu đấy chứ.
Nói rồi mọi người phá lên cười, hôm đó họ dựng trại ở trên núi. Nhóm thì nướng thịt nhóm thì gọt hoa quả, lúc ăn no nê xong thì mọi người vào lều chơi bài. Luật chơi đưa ra là nếu ai thắng sẽ có quyền yêu cầu 2 người bất kì hôn nhau không ngoại trừ trai gái.
Mỗi lần thua ai cũng run rẩy và khi nghe người thắng phán các cặp đôi đen đủi thì tất cả lăn ra cười. Chẳng biết vô tình hay cố ý, hôm đó Tâm bị 1 anh chỉ định hôn sếp. Mặt cô nóng ran đỏ ửng, cô ú ớ van xin đổi cặp thì bỗng dưng anh sếp vui tính bảo:
- Sao lại phải đổi, em cứ việc ngồi yên còn mọi thứ để anh lo.
Tất cả vỗ tay còn Tâm mặt đỏ như quả gấc và rồi anh ta hôn cô thật. Nụ hôn đó khiến cô tê dại đứng hình và ám ảnh mãi. Tối đó về khách sạn lúc đang lướt mạng thì cô thấy sếp nhắn tin đến:
- Em ngủ chưa, có muốn ra ngoài đi dạo và chơi trò sáng nay với anh không?
Tâm hạnh phúc tủm tỉm chạy ra ngoài. Cô không rõ mình đang làm gì nữa, cứ như thể vụng trộm lén lút với 1 mối tình không gọi thành tên vậy. Lúc đi dạo bỗng dưng sếp nhìn cô và nói:
- Hình như anh thích em rồi, nụ hôn lúc trưa làm anh nghĩ mãi.
Tâm cười bẽn lẽn:
- Có lẽ em cũng vậy.
(ảnh minh họa)
Nói rồi sếp kéo Tâm vào bụi cây gần đó rồi đặt lên cô nụ hôn đầy ngọt ngào. Họ kéo nhau vào nhà vệ sinh trong khuôn viên của khách sạn rồi chuyện gì đến cũng đến. Tâm tự cho phép mình hư hỏng 1 lần và cô đã không kìm chế nổi cảm xúc.
Đêm đó cô trao hết mọi thứ cho người đàn ông mà cô thầm thương trộm nhớ bao lâu nay. Lúc về phòng tim cô vẫn đập thình thịch. Tâm không ngờ nổi mình lại có gan làm chuyện tày đình đó với sếp và càng không tin được nó lại diễn ra trong nhà vệ sinh.
Sau chuyến picnic hôm đó 1 cô gái suýt ế bỗng dưng có người yêu và anh ta không ai khác lại là người đàn ông có sự nghiệp nữa chứ. Mỗi lúc đi bên nhau lòng Tâm lại phơi phới. Đấy đôi lúc tình yêu nó ập đến bất ngờ khiến bạn không tài nào đỡ nổi vậy nên các cô nàng F.A cứ bình tĩnh nhé.
Theo Khoevadep
Đêm tân hôn, tôi sững người biết lý do em luôn né tránh chuyện ấy
Có lẽ không ai tin, nhưng suốt 3 năm yêu nhau, chúng tôi chưa từng đi quá giới hạn. Không phải tôi không muốn, nhưng em luôn khóc lóc từ chối.
Tôi và em gặp nhau lần đầu tiên tại 1 quán bia trên Tạ Hiện, khi đó tôi đi cùng nhóm bạn của mình còn Hoa là PG - tiếp thị bia ở quán. Ngay cái chạm mặt đầu tiên tôi đã say nắng em, suốt cả buổi hôm đó tôi cứ nhìn theo bóng hình em, tôi thậm chí không biết các bạn mình đang nói chuyện gì cho tới khi 1 người trong nhóm hỏi tôi có bị sao không.
Buổi đó, tôi đi về trong lòng đầy tiếc nuối vì không xin số của em. Đêm hôm sau, tôi lại tìm lên quán đấy nhưng không thấy em đâu, hỏi chú quán thì biết hôm nay em đi học tối nên nghỉ. Tối tiếp theo tôi quay trở lại, lần này thì gặp được em. Tôi từng có người yêu, cũng là cao thủ tình trường theo góc nhìn của đám bạn thế nhưng đứng trước cô gái nàytôi nhưtrở thành thằng ngốc, cứ ấp úng mãi mới dám xin số điện thoại.
3 năm yêu nhau, chúng tôi chưa từng đi quá giới hạn. (Ảnh minh họa)
Khác với suy nghĩ của tôi về PG, tôi đã nghĩ em phải ít nhiều có phần dễ dãi, nhưng không, em từ chối không cho tôi số điện thoại. Sau 1 tháng "chai mặt" cuối cùng em cũng chịu mở lời cho tôi số điện thoại.
Nói chuyện nhiều tôi mới biết em đang là sinh viên của một trường đại học khá lớn ở Hà Nội, ban ngày em đi học, tối tới đây làm thêm để có tiền đi học. Nhà em quê ở miền Trung, bố mẹ sau 1 lần tai nạn thì không còn sức lao động, em vừa làm vừa nuôi em trai ăn học ở quê.
Tôi thương em bao nhiêu thì khâm phục em bấy nhiêu. Yêu nhau 3 tháng, 1 lần mẹ em ốm, em đang đi làm xong vội vã ra bến xe về quê, tôikhông yên tâm nên đòi theo về. Lúc này tôi mới biết nhà em nghèo thật, nghèo đến mức cái nhà tắm tử tế cũng chẳng có, em nhìn tôi ái ngại như thể đã để tôi nhìn thấu điểm yếu của mình.
Đêm đó, ngồi giữa trời đầy sao em mới kể trước kia nhà em cũng được gọi có của ăn của để, nhưng sau đó bố mẹ em gặp nạn phải bán nhà chạy chữa, trả nợ. Bây giờ, mỗi ngày bố mẹ em có thể tự lo cơm nước, trồng thêm rau, nuôi vài con gà là em thấy mãn nguyện rồi. Em trầm ngâm nói có lẽ em chẳng lấy chồng vì gia cảnh thế này, lấy ai cũng chỉ là gánh nặng của người ta. Tôi ôm em, tôi thề với lòng sẽ lấy em làm vợ, sẽ đối xử thật tốt với em. Và tôi cưới em thật!
Yêu nhau 3 năm, nhiều người nghĩ chúng tôi phải làm "chuyện ấy" từ lâu nhưng thật ra tôi và em chưa từng đi quá giới hạn. Không phải tôi không muốn mà vì em không cho, mỗi lần tôi đề nghị em đều khóc, nói sẽ chia tay nếu tôi cứ như vậy. Yêu em, tôi giữ gìn cho em.
Mãi tới đêm tân hôn tôi mới biết vì sao em như thế, vì sao em luôn trốn tránh mỗi lần gần gũi và vì sao em lại khóc khi tôi đụng vào người.
Lúc này, em thú thực rằng, khi là sinh viên, em đã từng bị gã chủ quán giở trò đồi bại, kể từ đó, em cảm thấy ghê sợ mỗi khi người khác giới động vào người.
Nghe xong, tôi bật khóc, tôi khóc vì thương em nhưng cũng khóc vì biết khi nghe câu chuyện này tôi cũng sẽ ám ảnh cả đời. Tôi không thể chấp nhận được việc người phụ nữ của mình là món đồ chơi của người khác.
Nhưng tôi yêu em, nên tôi sẽ chờ đến khi em thực sự sẵn sàng.
Theo VOV
Đưa bạn gái về ra mắt, tôi sững người khi phát hiện ra sự thật ngang trái Tuy nhiên, khi Oanh vừa vào đến cửa nhà, mẹ tôi đã tròn mắt thoảng thốt nhìn cô ấy. "Oanh....là cháu sao?", mẹ tôi lắp bắp. Tôi năm nay 30 tuổi, tôi hiện đang là giám đốc chi nhánh của một công ty thực phẩm chức năng. Tôi đã phải trải qua một tuổi thơ cơ cực bên người bố nghiện rượu, thường...