Sự thật về ngôi mộ khiến “trai tơ chết yểu, gái ngoan ngoại tình”(!)
Thôn Thuận Hoà từ lâu vốn dựa nhiều vào nguồn tài chính từ những người đi làm ăn xa gửi về. Nay trai tráng đang khoẻ mạnh đột nhiên chết yểu, gái nức tiếng ngoan hiền cũng tự nhiên đâm ra đổ đốn, ngoại tình. Rồi những ngày tháng 11, không biết từ đâu xuất hiện thông tin “vận hạn của làng là do có kẻ ngoại đạo dùng rùa vàng chôn dưới mộ để trấn yểm long mạch”. Thế là cả thôn “rồng rắn” kéo nhau ra nghĩa địa Cồn Bần phá cho bằng hết ngôi mộ to gan “mọc” nhầm chỗ kia…
Hàng trăm người dân đổ xô ra đào phá thanh thần ở Cồn Bân.
Từ ngôi mộ… đặt nhầm chỗ
Chuyện bắt đầu từ ngày ông sui gia huyện bên mang theo chai rượu với mâm cau trầu tới làng Thuận Hoà (xã Hương Phong, thị xã Hương Trà, tỉnh Thừa Thiên Huế) xin một khoảnh đất ở nghĩa địa Cồn Bân xây thanh thần (có nơi gọi nền thần – là một huyệt mộ xây sẵn chuẩn bị cho con người khi chết – PV) để làm nơi yên nghỉ sau khi chết. Nghĩa địa Cồn Bân vốn chỉ dành riêng cho người dân trong làng, vậy nên khi có người nơi khác đến xin xây lăng mộ các chức sắc trong làng liền tổ chức họp dân lấy ý kiến rồi mới quyết định. Trong buổi họp đó, không biết từ đâu “rò rỉ” thông tin ông sui gia vốn là một ông thầy địa có tiếng ở thôn Ngọc Anh (xã Phú Thượng, huyện Phú Vang). Vì vậy, người làng cực lực lên tiếng phản đối việc này.
Tuy nhiên, không hiểu vì lý do gì mà khoảng nửa năm sau trong nghĩa địa Cồn Bân xuất hiện một ngôi lăng mộ bề thế dài 12m, rộng 8m, cao 3m. Kết cấu gồm hai phần, thanh thần ở giữa và quách xây bốn phía. Người dân ở đây vốn hiền lành, chất phác. Vả lại đây là chuyện liên quan đến vấn đề thờ cúng tâm linh của người khác, ngại “đụng chạm”, nên khi phát hiện ngôi mộ khánh thành họ cũng làm ngơ cho qua chuyện. Chỉ đến khi trong làng liên tiếp xảy ra nhiều chuyện không hay, người dân trong làng mới chú ý đến sự hiện diện của ngôi mộ “ngoại đạo” ở nghĩa địa của làng.
Đầu tiên, là việc số người điên trong thôn Thuận Hoà tăng lên đột biến. Trước đây, trong thôn cũng có người mắc bệnh tâm thần, khi lên cơn hay phá làng, phá xóm, ảnh hưởng đến cuộc sống bà con, nhưng đó là trường hợp cá biệt, chỉ một đến hai người. Còn trong khoảng hai năm trở lại đây, số người điên trong thôn lên đến gần chục người. Những người này dở dở, ương ương suốt ngày lê la đầu làng cuối xóm phá phách lung tung…
Kế đến là chuyện trai làng tự dưng mất mạng một cách vô cùng tức tưởi. Người đang khoẻ mạnh bỗng dưng lăn đùng ra chết “bất đắc kỳ tử”. Người đi làm ăn xa bị tai nạn rồi cũng chết trẻ. Thậm chí, trẻ con mới 7 tuổi mà cũng chẳng thoát khỏi kiếp “phận mỏng”. Nhưng kể cũng lạ, khoảng thời gian của những cái chết cũng cách đều nhau y như có một sự sắp đặt trước. Người này chết trước người kia đúng 100 ngày. Cứ thế trong vòng một năm bốn người thanh niên trong làng đều phải chết yểu. Điều trùng hợp nữa là họ đều là những người đi làm ăn xa, có trình độ và khá thành đạt trong chuyện làm ăn.
Và cuối cùng là câu chuyện của những người con gái trong thôn. Từ trước đến nay, gái Thuận Hoà có nét đẹp mỹ miều, tính tình nết na có lẽ ở đất cố đô chỉ chịu thua kém mỗi “thiên hạ đệ nhất mỹ nhân” đất Kim Long (tỉnh Thừa Thiên Huế). Thế nhưng gái ngoan là thế nhưng tự nhiên lại thích… ngoại tình. Chuyện đánh ghen là chuyện xưa nay chưa từng có ở đất này nay cũng đã manh nha xuất hiện, khiến cuộc sống của bao nhiêu mái nhà bỗng nhiên “nổi sóng”…
Cả làng “hùa nhau” “giải cứu” long mạch
Bao nhiêu chuyện tang thương, đau khổ liên tiếp ập xuống mảnh đất Thuận Hoà khiến dư luận nơi này buộc phải đặt câu hỏi. Và ngôi mộ của kẻ ngoại đạo, có chân lăng hướng thẳng trước mặt đình làng chính là địa điểm bị “điểm mặt” đầu tiên. Thêm vào đó, một người trong làng có người thân “chết yểu” liền đi tìm thầy bói gieo quẻ xem giùm. Nghe ông thầy phán “khu nghĩa địa trong làng này có ai lạ đến xây lăng, đào nhầm huyệt mạch của làng, lại xây quách tứ phía, dưới quách có con rùa vàng đè long mạch nên bề trên quở phạt, làng ăn ở không yên, “trai tơ chết yểu, gái ngoan ngoại tình”… Nếu không sớm phá ngôi mộ này đi thì đại họa ắt sẽ ập xuống, dân làng sẽ khổ cực cả đời”.
Sau đó, người này về nói lại với những người trong gia đình. Từ đây, thông tin bắt đầu “xì” ra, một đồn mười, mười đồn trăm đến nỗi mọi người trong làng ai cũng tin chuyện “rùa vàng đè long mạch làng Thuận Hoà” là có thật. Đến ngày 4/11/2013, hàng trăm người dân chủ yếu là phụ nữ với trẻ em kéo nhau ra nghĩa địa Cồn Bân, mỗi người một tay dỡ từng viên gạch trên ngôi mộ xấu số. Liên tiếp trong 3 ngày, dòng người trong làng đổ ra cái thanh thần cuối thôn Thuận Hoà ngày càng đông. Dù trời đổ mưa nặng hạt, đến ngày 6/11, sau gần 3 ngày đào phá cật lực ngôi mộ bề thế đã bị san phẳng đến tận gốc. Thậm chí phần móng trụ ở dưới mặt đất cũng bị đào lên.
Video đang HOT
Chiều 6/11, khi dỡ bốn bao cát chôn sâu dưới lòng đất lên thì một dòng nước từ dưới đất đột nhiên phun lên. Mặt người nào người nấy cũng hoan hỉ như vừa dỡ được gánh nặng ngàn cân trên vai. Nhiều phụ nữ, các mẹ ở làng Thuận Hòa, tỏ ra rất vui sướng, hào hứng như đã làm được một chiến tích cho dân làng, họ reo hò, vỗ tay, hoan hô những gì mình đã làm được. Chưa hết, vừa kết thúc cuộc đào bới, phá phách thanh thần xong họ mua hương, giấy tiền, vàng bạc, mâm trái cây… đốt 3 nén nhang xong, lần lượt từng người lạy lục, khấn vái khắp tứ phương như thông báo với thần linh rằng, mình đã tìm ra long mạch cứu dân làng thoát khỏi “kiếp lầm than”.
Đang trong tâm trạng phấn khích như vừa lập được một chiến công lớn, chị Đặng Thị H., có đứa con tên Hoài, 7 tuổi bị chết, vừa đào thanh thần xong bàng hoàng kể lại:”Hình như ngài níu chân tui, tui định về rồi nhưng ngài cứ níu chân lại, tui làm đuối sức luôn. Tui quyết tâm làm, cuối cùng phát hiện ra cái long mạch ông thầy địa làm 4 cái bao cát đè lên, vừa khấn vái xong thì nước phun lên… rứa là dân làng thỏa mãn ra về sau 3 ngày đào tìm long mạch”. Sau đó, họ lấy cát, vôi phà xuống huyệt đó để trấn yểm và mua vàng mã để thả xuống. Tin rằng long mạch đã được “giải thoát” bà con mới hỉ hả kéo nhau về.
“Rùa vàng đè long mạch của làng” là… mấy tấm gạch men
Trao đổi về vấn đề này, ông Ngô Quang Thảo, Trưởng công an xã Hương Phong, cho biết: “Vào ngày 6/11, đã có hơn 100 người dân đến đào phá mộ ở nghĩa địa Cồn Ban. Nguyên nhân là do có cái thanh thần của ông Long (tên ông thầy địa – PV) ở TP. Huế. Ông này có xin làng xây thanh thần nhưng làng không đồng ý, nhưng ông cũng xây cả thanh thần và cái quách. Vừa rồi trong thôn lại có 4 thanh niên đi làm ăn xa chết trùng hợp ngẫu nhiên do tai nạn, bệnh tật… nên nhiều người cho rằng, ông Long đã dùng thanh thần để trấn yểm long mạch và trong cái quách đó có chôn vật lạ nên một số bà con, đặc biệt phụ nữ… nghe theo tin đồn họ kéo nhau ra phá mộ từ ngày 4 – 6/11. Khi nhận được thông tin trên, lực lượng công an xã lập tức có mặt ở hiện trường, vận động họ về nhà. Sau đó xã mở cuộc họp dân thôn Thuận Hòa để giải thích”.
Ông Thảo cho biết thêm: “Công an cùng với chính quyền xã đã hòa giải hai bên, tránh phá mộ của người dân. Chúng tôi cũng đã báo cáo lên cấp trên, thậm chí vào tận trong nghĩa địa vận động người dân, nhưng họ vẫn không chịu. Đến 17h ngày 6/11, người dân đào lên không có gì cả, toàn đá và đất, chỉ có một dòng nước phun lên. Tôi nghĩ đó là chuyện bình thường vì đào sâu xuống đến 2,2m thì ở đâu cũng có mạch nước. Mà ở đó lại là vùng trũng nữa chứ. Còn rùa vàng như họ đồn hoàn toàn không có, chỉ có khoảng 20 tấm gạch men sứ. Sự thật về long mạch bị “trấn yểm” như họ nói chỉ là tin đồn”.
Chỉ là tin đồn nhảm nhí
Ông Trần Viết Chức, chủ tịch UBND xã Hương Phong khẳng định: “Hoàn toàn không có long mạch trấn yểm cuối làng ở nghĩa địa khiến con em trong làng chết oan ức, phụ nữ ngoại tình. Tất cả những cái chết gần đây cho thấy, những thanh niên đi làm ăn xa chết do tai nạn, bệnh tật đó chỉ là trường hợp trùng hợp ngẫu nhiên mà thôi”.
Theo Đời Sống & Pháp Luật
Sự thật ngôi mộ phát năng lượng chữa bách bệnh ở Hà Nội
Thời gian gần đây, thông tin về một ngôi mộ có "phép màu", phát ra năng lượng kỳ lạ có khả năng chữa bách bệnh được lan truyền khắp nơi.
Chỉ cần ngồi thiền cạnh mộ
Từ Hà Đông (Hà Nội), xuôi theo Quốc lộ 21B, chúng tôi tìm về xã Thanh Mai, huyện Thanh Oai. Không khó để tìm thấy ngôi mộ, vì nó được xây dựng khá lạ, trên một mảnh đất rộng tới 300m2 giữa cánh đồng với những hàng cau thẳng tắp và cây cối um tùm. Khi chúng tôi đến, một buổi sáng giữa tuần đã thấy một hàng dài ô tô, taxi đỗ trên đường dẫn vào khu mộ. Gia chủ của ngôi mộ kỳ lạ này là bà Bùi Thị Sinh, và người nằm dưới mộ chính là thân sinh của bà - cụ Trưởng Cần (Nguyễn Đức Cần). Bà Sinh là người đã trông nom, hương khói cho ngôi mộ cụ Cần suốt ba chục năm qua.
Theo bà Sinh, sinh thời, cụ Trưởng Cần tham gia hoạt động cách mạng và chữa bệnh từ thiện cho người dân. Khi cụ Cần qua đời vào năm 1983, chính những người bệnh nhân từng được cụ Cần chữa khỏi đã cùng nhau đóng góp hàng trăm triệu đồng đưa linh cữu của cụ Cần về an táng vĩnh cửu tại đây.
Hàng nghìn người đã kéo đến đây với mong muốn được hấp thu nguồn năng lượng kỳ diệu này.
Lý giải về việc nhiều người tới đây cúng lễ, ngồi thiền xung quanh mộ phần của cụ Cần, bà Sinh cho biết: "Từ khi cụ nhà tôi về yên nghỉ tại đây, gia đình vẫn hàng ngày chăm nom ngôi mộ cẩn thận, mùng 1, ngày rằm đều ra thắp hương, cúng lễ. Riêng những người tới đây là vì mến mộ tài đức của cụ tôi, có người là bệnh nhân cũ, có người là bệnh nhân ở tứ xứ về đây để chữa bệnh. Gia đình không cấm đoán, ngăn cản người tới tế lễ. Đó là tấm lòng của người đã khuất với người còn sống. Giờ đây, hàng ngày chúng tôi đều có mặt để hướng dẫn họ vào tế lễ". Bà cũng giải thích, do hôm nay là ngày thường nên số người đến còn ít, chứ vào những ngày cuối tuần thì khách đến thắp hương, thiền cả trăm người, chật cả khuôn viên.
Khi chúng tôi có mặt thì ngay trong khuôn viên ngôi mộ, hơn chục người vẫn quây xung quanh, hướng về phía mộ phần trong tư thế ngồi thiền. Có người chắp tay khấn vái, mắt lim dim như thể đang tiếp nhận nguồn năng lượng "kỳ lạ" từ ngôi mộ.
Một người đàn bà trung tuổi ở tận Nha Trang cất công ra tận Hà Nội để được ngồi trước mộ cụ Trưởng Cần nói với chúng tôi: Do có người quen đã từng đến thuê nhà ở đây, hàng ngày ra thiền tại mộ cụ thấy sức khỏe rất tốt nên bà cũng tranh thủ đến thăm mộ cụ. Bà còn bảo: "Lúc ngồi thiền, tôi thấy một vầng màu đỏ cam cứ nở bung ra như những bông hoa ấy".
Sống cách ngôi một không xa, bà Nguyễn Thị Hải (xã Tam Hưng, Thanh Oai, Hà Nội) cho biết, bà bị tiểu đường, tim mạch, khớp... vẫn đang dùng thuốc của bệnh viện nhưng cũng tới đây để cúng lễ với mong muốn bệnh nhanh khỏi. "Cứ lúc nào đồng áng rảnh rỗi, chúng tôi lại tới đây cúng lễ, trước để tỏ lòng thành kính với tiền nhân, nhưng cũng là để thử xem bệnh tình có thuyên giảm. Chưa biết hiệu quả hay không nhưng ai cũng cảm thấy tinh thần phấn chấn hẳn lên".
Tương tự, bà Bạch Tuyết (Đống Đa, Hà Nội) cũng cho biết, mình bị ung thư phổi đang điều trị tây y. Từ khi nghe tin về ngôi mộ cụ Trưởng Cần có khả năng chữa bệnh, tháng vài ba lần bà lên đây. "Chưa biết mộ cụ có chữa bệnh được không, nhưng về đây, không khí trong lành cũng đã rất tốt cho sức khỏe rồi. Tôi chưa đi khám xét lại xem thật ra bệnh của mình có đỡ thật hay không, nhưng khách quan mà nói thì tôi thấy mình có khỏe hơn" - bà Tuyết cho biết.
Trong khuôn viên ngôi mộ, một hình ảnh "lạ" cũng đập vào mắt chúng tôi, đó là một chiếc lều được căng ngay cạnh ngôi mộ, trong lều là một cô gái trẻ được mọi người cho rằng bị bệnh "lạnh suốt ngày". Những người thường xuyên có mặt tại ngôi mộ cho biết, cô này không phải người ở đây mà nghe đâu ở tận tỉnh ngoài dù mùa đông hay mùa hè đều cảm thấy rất lạnh và phải mặc áo rét nên bố mẹ phải đưa đến đây thuê trọ, ngày ra nằm cạnh mộ đến giờ ăn uống và ngủ thì lại về nhà trọ.
Tuy nhiên khi tìm hiểu kỹ, chúng tôi được biết cô bé thực ra bị bệnh tâm thần, với biểu hiện là "sợ gió, sợ lạnh". Gia đình cũng từng cho điều trị tại nhiều bệnh viện nhưng khi nghe đến ngôi mộ thì đã bỏ cả việc điều trị để đến đây khoảng 1 tháng nay.
Người nằm dưới mộ là ai?
Theo tài liệu mà chúng tôi tìm hiểu được, cụ Trưởng Cần tên thật là Nguyễn Đức Cần, sinh năm 1909, được biết đến như một nhà văn hóa, nhà tâm linh nổi tiếng. Nhiều tài liệu cho rằng cụ có khả năng chữa bệnh tài tình mà không dùng đến thuốc, chỉ cần truyền năng lượng cho bệnh nhân là bách bệnh tiêu tán.
Theo cuốn sách của nhà nghiên cứu Nguyễn Phúc Giác Hải, cụ Nguyễn Đức Cần chữa bệnh bằng phương pháp rất kỳ lạ như chữa bệnh từ xa mà không cần dùng đến thuốc. Nhờ phương pháp chữa bệnh này đã có hàng trăm, hàng nghìn người khỏi bệnh mà không tốn bất kỳ một đồng nào. Cuộc đời và thân thế của ông cũng ẩn chứa nhiều điều bí ẩn đến nay vẫn chưa có lời giải thích thỏa đáng.
Cụ Trưởng Cần sinh nhằm đúng vào đêm 30 Tết năm 1909 tại làng Đại Yên (nay thuộc Ngọc Hà, Ba Đình, Hà Nội) trong một gia đình nhà nho giàu lòng yêu nước. Lên 8 tuổi, cụ được gia đình gửi vào học tại trường Albert Sarraut Hà Nội, 12 tuổi thì cưới vợ, và chỉ mấy ngày sau người vợ cụ đã quay về nhà ngoại ở. Đúng lúc này thì công việc làm ăn của gia đình bắt đầu thua lỗ, rơi vào kiện cáo, bố cụ đổ bệnh, chạy chữa khắp nơi không khỏi. Sau này, gia đình cụ mời được một thầy lang về chữa. Chẳng biết thầy lang đó chữa bằng cách nào, nhưng chỉ vài ngày thì bố của cụ khỏi bệnh. Không những thế, thầy lang đó bảo chỉ chữa bệnh làm phúc và không nhận tiền bạc thù lao của gia đình. Sau này thầy lang đã nhận cụ Cần theo truyền dạy phương pháp chữa bệnh, tu luyện tại đỉnh Mẫu (nay thuộc huyện Ba Vì, Hà Nội). Theo thầy lang kia thì đây là nơi "linh khí Việt Nam hội tụ", rất tốt cho việc tu luyện thần nhãn, hấp thụ dương quang và truyền dạy tuệ quang...
Trước năm 1945, cụ tham gia hoạt động cách mạng tại Chiến khu Việt Bắc. Để yên tâm hoạt động cách mạng, khi lên Việt Bắc, cụ đã gửi con gái út là Bùi Thị Sinh làm con nuôi cho gia đình ông Bùi Văn Hồ ở thôn My Hạ, xã Thanh Mai. Năm 1955 từ Việt Bắc trở về, cụ sinh sống tại Ngọc Hà, Ba Đình (Hà Nội) và làm nghề trồng hoa. Khoảng những năm 1940, cụ Cần bắt đầu chữa bệnh. Đầu tiên là những người trong họ tộc thân quen, sau mở rộng ra cho những ai có nhu cầu.
Theo những lời lưu truyền lại thì cách chữa bệnh của cụ rất đặc biệt: Người bệnh hoặc người nhà bệnh nhân đến gặp cụ, nếu được cụ nhận lời, cụ cho một mảnh giấy có chữ ký của cụ mang về thì bệnh có thể khỏi. Có người đến, cụ bảo cứ về đi, thế là bệnh cũng tự khỏi. Có người thì cụ còn xé nhỏ những mảnh giấy rồi truyền năng lượng vào, đưa cho người bệnh về nhà đốt lên uống hoặc đặt lên những chỗ bị đau. Những năm đó, người bệnh từ khắp nơi đổ về xin cụ chữa. Đặc biệt, cụ chữa bệnh mà không hề lấy tiền hay quà cáp của bất cứ ai.
Ngày 30/4/1974 các cơ quan chức năng đã tiến hành quay phim hai ca chữa bệnh của cụ với sự phản biện của các bác sỹ công nhận việc chữa bệnh của cụ đã cho kết quả ban đầu. Tuy nhiên, ngày 18/5/1974, Sở Y tế Hà Nội lại ra thông báo về việc chữa bệnh của cụ Cần và cho rằng phương pháp chữa bệnh đó là lừa bịp, mê tín dị đoan. Họ yêu cầu cụ muốn chữa bệnh phải có giấy phép. Mãi lâu sau, cụ mới quay lại chữa bệnh cho mọi người.
Đến ngày 4/6/1983, sau khi chữa bệnh cho hai bệnh nhân xong, cụ nói rằng: "Công việc của tôi đến nay đã xong. Đó là công việc trị bệnh giúp đời ở cõi trần gian này. Nhưng, công việc cứu nhân độ thế của tôi mới được 50% thôi, tôi còn phải làm nốt công việc đó (trong cõi vô hình) thì mới trọn lời thề nguyện ấy, để triệu dân vui thỏa...", rồi qua đời một cách nhẹ nhàng.
Có thật ngôi mộ biết chữa bệnh?
Có mặt ở khuôn viên mộ cụ Trưởng Cần không lâu nhưng chúng tôi được nghe rất nhiều lời "truyền miệng" kỳ lạ về người nằm dưới mộ. Bà Nguyễn Thị Sinh cho rằng cụ Trưởng Cần không phải người thường, mà là thần, Phật hạ phàm để giúp đời, cụ chính là Thánh đời thứ hai. "Thế nên khi gặp các bậc Thần, Phật, cụ chỉ gọi là anh, chị mà thôi" - bà khẳng định. Bà cũng kể, trước khi cụ đi 11 năm đã dặn dò con cháu chọn vị trí này để hấp thu tinh khí đất trời, để lại nguồn năng lượng vĩnh hằng giúp cho hậu thế. Bởi thế rất nhiều người đến đây đã chữa khỏi bệnh. Rất tiếc chúng tôi chưa có cơ hội tiếp xúc với những người được cho là đã chữa khỏi bệnh, vì theo bà Sinh thì họ không để lại liên lạc.
Được biết trước đây thường chỉ ngày rằm, mùng 1 mới có người đến thắp hương tại mộ cụ. Tuy nhiên khoảng 6 tháng trở lại đây, thì khách thập phương trong Nam ngoài Bắc mới kéo đến ngày một đông. Gia đình bà Nguyễn Thị Sinh cũng dựng luôn một căn nhà nhỏ cạnh mộ để bán đồ lễ, rau củ. Bà Sinh cũng phô tô những bài báo nói về cụ Trưởng Cần và khả năng chữa bệnh của ngôi mộ bán với giá 10.000 đồng. Khi chúng tôi xin phép chụp ảnh, bà Sinh cho biết đã nhiều người đến chụp nhưng cụ không cho phép nên không ai chụp được mà bị cháy hết phim. Bản thân nhà báo viết bài báo trên đang bị đau đầu dữ dội, khi thắp hương xin phép cụ thì lập tức hết đau đầu (!?).
Theo tìm hiểu của chúng tôi thì trước đây, có một nhóm "nhà nghiên cứu về cảm xạ học" đã đến khu mộ cụ Trưởng Cần đo đếm rồi đưa ra kết luận rằng, chỉ số năng lượng địa sinh (Bovis) tại đây rất cao, lên tới 16.000 đơn vị. Nhóm nghiên cứu này khẳng định, nếu đúng khu mộ này có chỉ số năng lượng địa sinh cao như thế thì sẽ rất tốt cho sức khỏe. Bởi, theo một số nghiên cứu gần đây thì đa số những người mắc bệnh hiểm nghèo là do họ sống tại một địa điểm có chỉ số Bovis dưới 3.000 đơn vị trong một thời gian dài.
Được biết, chỉ số Bovis được lấy theo tên nhà vật lý Pháp Antoine Bovis. Ông đã đưa ra chỉ số này trong khi tiến hành khảo sát kim tự tháp Ai Cập trong những năm 30 của thế kỷ trước. Chỉ số Bovis dùng để đo "sức khỏe", "sức sống" tự nhiên của vật thể hữu cơ, đo năng lượng tự nhiên, sóng dao động của quả đất. Thứ năng lượng này là cần thiết để duy trì sự sống trên quả đất. Tuy nhiên thì cho đến nay chưa có máy móc gì để đo chính xác chỉ số Bovis, ở Việt Nam cũng chưa có công trình nghiên cứu chính thống nào được công bố về chỉ số Bovis.
Trên thực tế, trong y học cũng đã công nhận phương pháp tác động bằng năng lượng địa sinh học (gọi là y học bổ sung) nhằm hỗ trợ cho y học chính thống. Nhiều người sống trong môi trường chật chội, ồn ào, ô nhiễm của thành phố thì sức khỏe rất kém, nhưng khi đến một vùng quê thanh bình, không khí trong lành sẽ thấy khỏe hơn, thoải mái hơn. Hay ngay việc ngồi thiền, cũng là một cách để con người tĩnh tâm, điều hòa khí huyết, rất tốt cho sức khỏe. Tuy nhiên nếu khẳng định ngôi mộ có khả năng chữa bệnh hay không thì cần thiết phải có các cuộc điều tra, kiểm chứng bằng các phương pháp khoa học.
Được biết một nhóm của Trung tâm Nghiên cứu tiềm năng con người đã về đây để nghiên cứu về địa từ trường nhằm tìm ra câu trả lời ngôi mộ trên có khả năng chữa bệnh hay không nhưng vẫn chưa có kết quả. Nói như lời TS.KTS Vũ Thế Khanh - Tổng Giám đốc Liên hiệp Khoa học Công nghệ Tin học Ứng dụng (UIA), để đưa ra được kết luận cần phải được kiểm chứng bằng thực nghiệm, bằng khoa học. Như vậy, cho đến thời điểm này vẫn chưa có bất cứ một nghiên cứu nào khẳng định, ngôi mộ trên có thể khả năng chữa bệnh.
Theo An ninh thu đô
Chuyện buồn người đàn ông ở nghĩa địa vì "coi như mình đã... chết rồi" Lầm lũi một mình với căn bệnh kỳ lạ, với sự cô đơn tột cùng, từng giờ, từng ngày ông Đặng Văn Phước (khối phố 7, P.Thanh Hà, TP.Hội An, tỉnh Quảng Nam) phải sống trong tủi cực và xót xa. Với nhiều người, khi nhìn thấy ông họ đã phải thét lên kinh hoàng vì căn bệnh quái lạ với hàng ngàn...