Sự thật về các chiếc quần đùi mất tích của chồng
Sắp kỷ niệm 3 năm ngày cưới của vợ chồng mình. Chỉ còn đợi chồng mình đi công tác về là cả nhà sẽ lên kế hoạch đưa con đi Đà Nẵng chơi.
ảnh minh họa
Vậy mà mình vừa phát hiện chồng ngoại tình chỉ từ những chiếc quần đùi của anh bị mất tích. Căn cứ vào sự việc thì có lẽ anh đã ngoại tình từ lâu lắm rồi. Mình buồn, suy sụp quá.
Suốt thời gian qua, chồng mình không hề có biểu hiện lăng nhăng với ai. Trước đây mình chỉ có ghen với cô người yêu cũ của chồng. Nhưng sau khi cô ấy lên xe hoa mình trở nên chủ quan đến mất cảnh giác. Chồng mình cũng yêu vợ lắm nên mình càng không mảy may nghi ngờ.
Hai năm trước, nhà mình không bị mất trộm gì. Nhưng thỉnh thoảng lại mất mấy chiếc quần đùi của chồng. Mình nghĩ phơi trên sân thượng nên gió làm bay. Nhưng đến khi chiếc quần được kẹp ghim cẩn thận khi phơi thì nó vẫn mất. Mình vô tư hỏi chồng thì chồng bảo ai biết, chắc thằng cháu hôm vừa rồi đến chơi vài hôm lúc về rút cầm nhầm.
Có những chiếc quần đùi xịn và đắt thật sự, mình giặt giũ cẩn thận và cất khá ngăn nắp vậy mà rồi cũng mất. Mình vừa thắc mắc, vừa tiếc của nhưng không dám hỏi chồng nhiều lần vì sợ anh chê ki bo, nói nhiều. Lúc nào anh cũng chê mình cứ đi làm về là lại quần đùi với chả quần lót, tư tưởng tiểu nông thế thì không làm giàu được.
Nhờ chị em ở cơ quan tư vấn thì mọi người bảo đôi khi có nhân vật biến thái nào xung quanh đấy trộm quần chồng về mặc. Mình bỏ nguyên hai ngày cuối tuần ngồi thu lu sau cửa để ý, rình trộm mà mãi chẳng thấy ai. Đã vậy lại còn bị chồng mắng hâm, rảnh nợ. Rồi sau đó mình mang thai, sinh con nên không động tay vào giặt giũ nên quần của chồng có mất nữa hay không mình cũng quên để tâm.
Vậy mà đùng một cái chuyện những cái quần đùi đã mất cách đây 2 năm lại đâm xổ vào mặt mình. Đầu tuần này, một người phụ nữ lạ mặt bất chợt đến nhà và mang trả cho mình hơn chục cái quần đùi của chồng mình. Cô ta nói anh đến “chơi” nhà cô ta nên để quên ở phòng ngủ. Thấy tiếc của, cô ta giặt hộ, gom đủ tá thì mang đi trả kẻo cất thêm chật tủ.
Video đang HOT
Cô ta tự tin lắm lắm, nói chuyện nhơn nhơn như chính cô ta là kẻ đang đi đánh ghen còn mình là thủ phạm. Trong khi đó mặt mình xanh mướt như tàu lá chuối. Mình không biết cô ta là ai, chưa gặp lần nào. Phải vất vả lắm mình mới mở miệng hỏi được mấy câu. Quai hàm mình đông cứng lại, người thì muốn khuỵu ngã nên đã dựa vào cửa vẫn đứng không vững.
Nhìn đống quần đùi ấy, có những chiếc đã rất cũ, chứng tỏ chồng mình đã đến “chơi” với cô ta lâu rồi. Mình phát điên phát rồ. Tại sao chồng ngoại tình lúc nào mà mình không hay biết? Có phải là lúc trước cả khi mình đang mang thai và sinh con hay không? Có phải những lúc anh nói dối đi công tác hay không? Mình đã nghĩ chồng yêu mình lắm, lúc có con rồi thì lại càng yêu.
Khi lấy lại chút bình tĩnh, mình mới bắt đầu gào khóc và chửi cô ta cướp chồng. Nhưng cô ta chẳng vừa, mình mới đưa tay chưa kịp tát đã bị tát trở lại đến choáng váng. Cô ta nói chính chồng mình mới là người chủ động tìm đến với cô ta. Lại còn trơ trẽn khuyên mình: “Sốc gì mà sốc, đàn ông thằng nào chả thế, làm phích cắm đa năng mới là đàn ông đích thực”.
Mình khóc cạn nước mắt, khi mình níu cô ta lại và dọa sẽ gọi cho gia đình mình đến thì cô ta vùng chạy mất. Mình định chạy theo nhưng vì sợ con nhỏ khóc trong phòng nên bừng tình không đuổi theo. Cuối cùng mình mất dấu cô ta, hoàn toàn không biết cô ta là ai, từ đâu đến.
Chồng mình thì đang đi công tác nên không có nhà. Mình gọi điện cho một chị thân thiết thì chị khuyên mình nên giữ bình tĩnh để thử chồng trước. Nếu không có bằng chứng chồng sẽ chối ngay. Mình gọi cho anh, cố giữ giọng hỏi chuyện công việc rồi hỏi có yêu vợ không. Anh còn trả lời rất ngọt nói nhớ mẹ con mình. Mình nói anh đi xa giữ mình đừng ngoại tình, anh lại bảo anh không phải là loại cặn bã đấy.
Có nên hi vọng đây chỉ là một trò đùa, một sự hiểu lầm tai quái nào đó thôi không? Chồng mình anh ấy yêu mình lắm (Ảnh minh họa)
Mình rối lòng mà chỉ biết khóc thôi mọi người ạ. Bao nhiêu lời khuyên vào tai này lại ra tai nọ vì đầu óc mình hoàn toàn trống rỗng. Nếu chồng mình không ngoại tình thì vì sao người phụ nữ lạ kia lại có được những chiếc quần đùi của chồng mình chứ. Mình không nhầm đâu, vì quần đùi của chồng toàn do mình mua theo lố mà. Hơn nữa sự biến mất và xuất hiện lại rất khớp nữa.
Nhưng nếu chồng thực sự ngoại tình thì tại sao mình lại không hay biết? Là mình vô tư, nai tơ hay chồng quá cáo già? Vài hôm nữa anh về rồi. Mình không biết sẽ đối phó làm sao. Cô ta đi mất rồi mình cũng không liên lạc được nên không cách gì đối chứng ba mặt một lời.
Có nên hi vọng đây chỉ là một trò đùa, một sự hiểu lầm tai quái nào đó thôi không? Chồng mình anh ấy yêu mình lắm. Mình làm sao bây giờ?
Theo VNE
Bi kịch em dâu cướp chồng
Đúng là trớ trêu, đời không mấy ai đọc được hết chữ ngờ. Cô em dâu mà tôi yêu quý, người con gái lúc nào tôi cũng thông cảm, chia sẻ, lại là người cướp mất chồng của tôi.
Tôi thật sự không bao giờ dám nghĩ tới chuyện đó. Không hiểu nổi, tại sao hai con người ấy lại làm ra cái việc ngu ngốc này, để người đời sỉ vả. Người ta nói, đó có thể là tình yêu đích thực, nên họ đã vượt qua dư luận để đến với nhau. Nhưng tôi không tin là thế. Vì dù sao, tình yêu cũng cần có đạo lý, không thể cứ nói yêu là yêu được. Vậy thì xã hội này loạn rồi.
Cô em dâu của tôi, trớ trêu thay, lại là cô đồng nghiệp cũ. Ngày đó, khi tôi chưa chuyển công ty, khi mới vào công ty này, cô ấy là người ân cần, hỏi han tôi nhiều nhất. Tâm lý là người mới, khi được quan tâm, gần gũi, bao giờ cũng có được cảm giác dễ chịu hơn. Thế nên, tôi gần như thấy quý mến cô ấy ngay từ những ngày gặp mặt. Và dần dần, chúng tôi thân thiết với nhau, hay đi ăn cùng nhau, vui vẻ cùng nhau.
Cô ấy không bao giờ tò mò về chuyện gia đình tôi dù biết nhà tôi giàu có. Thế nhưng, tôi cũng chủ động hỏi han, tiếp cận cô ấy vì biết đó là người con gái hiền lành, tốt tính. Cô ấy rất thoáng, không ki bo dù là cũng không phải người giàu có gì. Sinh ra ở tỉnh lẻ, lại lên thành phố bươn trải, không giống như tôi, có gia đình ở Hà Nội nên mọi thứ đều dễ dàng. Vậy mà cô ấy cũng cố gắng nhiều, vượt qua khó khăn và có công việc ổn định.
Vì quý mến co ấy nên, tôi đã chủ động giới thiệu cô ấy cho em trai của mình. Hi vọng là hai người có thể hợp nhau và yêu nhau, lấy nhau thì càng tốt. Tôi cũng hết lời ca ngợi cô ấy với em trai tôi, và họ gặp nhau. Dường như là hẹn hò được tầm 5 tháng thì hai người yêu nhau, tình cảm thắm thiết.
Sau hơn 1 năm hẹn hò, tôi mừng vì hai đứa tính chuyện cưới xin. Và gia đình tôi đã tổ chức đám cưới cho hai đứa. Tôi mừng lắm vì em mình chọn được người vợ tốt, ngoan ngoãn, chu đáo, ít ra với tôi là vậy.
Cô ấy không bao giờ tò mò về chuyện gia đình tôi dù biết nhà tôi giàu có. Thế nhưng, tôi cũng chủ động hỏi han, tiếp cận cô ấy vì biết đó là người con gái hiền lành, tốt tính. (ảnh minh họa)
Chúng tôi sống chung nhà khi em trai lấy vợ. Vì cô ấy là người tỉnh lẻ, lại chưa có điều kiện mua nhà riêng nên tạm thời sống chung nhà với cả bố mẹ tôi và chúng tôi. Chồng tôi cũng là người tỉnh lẻ nên không có nhà cửa, cả gia đình sống chung với bố mẹ tôi. Thật ra, sống như vậy cũng chưa tiện nhưng tôi đang đợi thời cơ, đợi có tiền thì mua nhà ra riêng. Nhưng thú thực là cũng chẳng biết đến bao giờ.
Thoáng cái đã được 2 năm, tình cảm chúng tôi vẫn rất tốt đẹp, nhất là cô em dâu, tôi thấy cô ấy lúc nào cũng ân cần, chu đáo với mọi người. Bố mẹ tôi quý mến con dâu lắm, suốt ngày khen em tôi khéo chọn vợ. Vì mọi việc trong nhà đều đến tay cô ấy. Ngay cả quần áo của chúng tôi, vợ chồng tôi, cô ấy cũng giặt, phơi và gấp. Có khi thấy cô ấy làm nhiều tôi cũng thông cảm, chia sẻ và bảo cô ấy bớt việc cho tôi. Nhưng cô ấy vẫn chịu khó làm hết.
Chồng tôi và cô ấy có vẻ rất hợp nhau. Trong bữa cơm, họ nói chuyện rất vui vẻ. Cô ấy thường hay tâm sự chuyện gia đình với chồng tôi, nhìn cách họ cười nói thoải mái với nhau, tôi cảm thấy không hài lòng lắm. Nhưng tôi không nghi ngờ gì, vì nghĩ họ cùng cảnh ngộ, sống nhờ nhà tôi nên có chung suy nghĩ, và hợp nhau như vậy.
Tôi cứ để mọi chuyện diễn ra bình thường, không can thiệp cũng không nói gì. Nhưng gần đây, thấy chồng tôi cưng chiều con của cô ấy hơn con tôi, quan tâm con cô ấy nhiều, tôi mới bực mình. Tôi có góp ý thì chồng bảo tôi kĩ tính, hay nghĩ linh tinh nên đành thôi.
Giờ thì, tôi càng ngày càng khó chịu vì thái độ của hai người ấ. Ngoài mặt thì họ không tỏ ra điều gì nhưng khi tôi tinh ý để ý thì phát hiện ra, họ như kiểu có gì lén lút với nhau. Có nhiều hôm đi làm, chỉ cần chồng tôi đi trước một lúc thì cô ấy theo sau. Có hôm tôi theo dõi, thấy chồng đi và sau đó cô ấy cũng ra theo một lúc. Tôi đi theo sau, và bắt gặp, chồng tôi đợi cô ấy ở bên ngoài, cách tầm hơn 1km. Rồi hai người họ cười nói với nhau, cùng nhau đi đến công ty làm việc.
Tôi chột dạ, hay là họ có tình ý gì. Nhưng không thể có chuyện đó, vì chồng tôi nghiêm chỉnh, cô ấy cũng là người ngoan ngoãn, sao lại có thể lừa dối chúng tôi như thế chứ. Nhưng mọi chuyện đã rõ rành rành, chắc là họ đang lén lút quan hệ với nhau. Tôi đã theo dõi và phát hiện ra, buổi trưa, họ hẹn nhau đi nhà nghỉ. Vậy những gì tôi nghi ngờ là thật? Tôi choáng quá, tại sao hai con người ấy lại có thể làm ra cái chuyện động trời nay, sao họ không nghĩ đến tương lai, đến gia đình mà lại lén lút như thế. Anh không nghĩ anh đang quan hệ với ai sao? Có lớn mà không có khôn như vậy, có yêu nhau thì cũng phải cố mà kìm nén chứ. Chẳng lẽ, tôi và em tôi lại tồi tệ đến mức hai người họ chán ngấy vậy sao? Hay là bố mẹ tôi làm gì khiến họ phật ý, nên họ đã tính chuyện ngoại tình với nhau?
Lúc này, toàn thân tôi mềm nhũn, tôi không thể đứng vững, không tin vào những gì chính mắt mình nhìn thấy. Tại sao ông trời lại bất công, lại khiến tôi ra nông nỗi như vậy. Tôi thà là bỏ chồng, bỏ tất cả chứ không thể sống chui lủi, sống nhẫn nhịn thế này. Nhưng làm lớn chuyện này thì có lẽ, cả nhà tôi mang nỗi nhục muôn đời. Tôi phải làm sao đây?
Theo VNE
Anh chia tay vì mình đi cafe với bạn Đã chung sống với nhau và có kế hoạch kết hôn nhưng anh luôn đa nghi với mọi mối quan hệ của mình, cho rằng mình có điều gì mờ ám. Bây giờ mình mới hiểu câu "Tình ngay lý gian" làm người ta khổ đến thế nào. Bạn trai của mình lớn hơn mình nhiều tuổi nhưng cả hai rất hợp nhau....