Sự thật đau lòng về đứa con trai 7 tuổi vẫn còn chưa biết nói
Tôi chỉ biết ôm con vào lòng vỗ về, nhưng dường như cháu không hiểu được tình cảm của bố, nên đẩy tôi rồi chạy ra ngồi một góc nhà.
Khi vợ con đã chìm vào giấc ngủ, mình tôi ngồi đây nghĩ về cuộc hôn nhânđã trải qua. Nghĩ lại những gì xảy ra trong cuộc đời mình tôi không kìm được nước mắt. Vì sao vợ chồng tôi, đứa con thân yêu của vợ chồng tôi lại phải chịu nỗi đau như vậy?
Tôi rất lo lắng về cậu con trai của mình nhưng không biết làm thế nào.
Tôi và vợ quen nhau khi cô ấy vừa bị người yêu cũ bỏ rơi. Khi cô ấy buồn, đau khổ nhất tôi là chỗ dựa vững chắc cho cô ấy. Mới đầu, chỉ là sự quan tâm giữa những người bạn với nhau. Nhưng rồi thời gian ở bên nhau lâu, tôi nảy sinh tình cảm và muốn che chở cho người phụ nữ này.
Sau khoảng thời gian yêu nhau 6 tháng, chúng tôi làm đám cưới. Dường như vợ tôi đã quên được người cũ, và sẵn sàng cho cuộc hôn nhân lâu dài với tôi. Vốn là người đàn ông hiện đại nên những gì vợ tôi trải qua, tôi không quá nặng nề. Vấn đề của tôi là sự thủy chung, giữ trọn đạo vợ chồng trong quãng thời gian còn lại bên nhau.
Phải nói rằng, vợ tôi xinh đẹp, đảm đang và yêu thương chồng con hết mực. Cũng nhờ có hậu phương vững chắc mà công việc của tôi tiến triển tốt. Sau 4 năm cưới nhau, có được ít vốn, tôi cùng một anh bạn mở công ty riêng. Sẵn mối làm ăn, cùng với khả năng tính toán nhanh nhẹn, công ty chúng tôi dần ăn nên làm ra và có một vị thế nhất định trong giới kinh doanh.
Video đang HOT
Tuy công việc thuận lợi, vợ chồng thương yêu nhau hết mực nhưng vợ chồng tôi lại “hiếm muộn” đường con cái. Cưới nhau được 5 năm mới có mụn con trai đầu lòng. Ngày sinh cháu, cả nhà mừng lắm. Tôi còn mở tiệc to để mời anh em bạn bè tới ăn mừng. Nhưng niềm vui chẳng được bao lâu, khi gia đình phát hiện, cháu càng lớn càng chậm phát triển.
Hiện tại, cháu được hơn 7 tuổi rồi, nhưng không nói được câu nào cả. Không những thế, cháu lúc nào cũng ở trong tình trạng nghịch ngợm, muốn phá phách.
Nếu không có người trông thì bỏ đi lang thang. Vợ tôi từ khi biết con không bình thường cũng trở nên âu sầu ủ rũ, thậm chí là ốm nằm liệt giường trong thời gian dài. Nhiều lần chúng tôi đưa cháu đi khám, đi học các lớp dành cho bé chậm phát triển nhưng không ăn thua.
Tôi thương con, nhưng không thể ngày nào cũng ở nhà hướng dẫn, dạy dỗ con được nên thuê một cô giúp việc trẻ tuổi, khỏe mạnh mới đủ sức trông cháu. Nhiều khi nhìn con lòng tôi đau đớn vô cùng.
Mọi người ạ, tôi thấy ngoài vấn đề nhận thức, sức khỏe của cháu vẫn bình thường, trộm vía đôi khi tôi thấy nó còn khỏe hơn cả một đứa trẻ bằng trang lứa. Có hôm, cháu giật tung nắp cái quạt đang quay vù vù rồi đưa tay vào. Tôi ở xa nên khi lại gần cứ nghĩ con làm sao, nhưng khi lại gần vẫn thấy cháu nhe răng cười. Tôi cầm tay cháu không có dấu hiệu bị đau đớn, chỉ riêng cánh quạt bị vỡ một mảnh.
Nhớ ngày xưa, tôi chẳng may đưa tay vào quạt cũng bị mất ngón út, thế mà giờ con tôi lại liều lĩnh như vậy. Tôi chỉ biết ôm con vào lòng vỗ về, nhưng dường như cháu không hiểu được tình cảm của bố, nên đẩy tôi rồi chạy ra ngồi một góc nhà.
Bây giờ, mỗi lần cho cháu đi công viên, tôi như bở hơi tai khi trông con. Cháu chạy khắp nơi ngó nghiêng đủ thứ, rồi nhặt túi ni lông, lá, vỏ cam,… để cầm xem. Có lúc cháu còn lại lấy đồ của người lạ để chơi… Thậm chí là trèo lên tường cao đứng một mình nhìn trời đất, tôi thật sự đã hết cách dù đã bày dạy cho cháu nhiều lần.
Hiện tại, vợ chồng tôi đã có thêm một cô con gái, trộm vía cháu khỏe mạnh, phát triển bình thường. Thậm chí cháu khá thông minh, mới 3 tuổi đã hát múa đủ các bài mà trẻ con yêu thích. Đôi khi tôi chỉ ước có một phép màu nào đó, để cậu con trai đầu tiên của tôi có thể nói được, nhận thức được.
Mong rằng, khi đọc được câu chuyện của tôi, nếu có ai từng rơi vào trường hợp như tôi, hãy cho tôi một lời khuyên với ạ! Để tôi biết mình phải làm gì để con tôi có thể phát triển bình thường được. Tôi xin chân thành cảm ơn mọi người!
Theo ĐSPL
Muốn ly hôn vì vợ chỉ suốt ngày quan tâm tới sếp
Một lần tình cờ, tôi vào được nhật ký facebook của cô ấy thì phát hiện ra suốt một năm, ngày nào cô ấy cũng vào xem facebook của vị sếp vài lần...
Tôi năm nay gần 40 tuổi, lấy vợ 11 năm và có 2 cô con gái. Là người không giỏi viết ra những suy nghĩ của mình, nhưng tôi cố gắng tâm sự và xin lời khuyên từ các bạn khi vừa buộc lòng đưa ra một quyết định ly hôn với người mà mình rất mực yêu thương.
Tôi muốn ly hôn vì vợ chỉ suốt ngày quan tâm tới sếp.
Do cả hai gia đình nội ngoại ở gần nhà nhau từ lúc chúng tôi còn bé nên mọi tính tình, suy nghĩ, sở thích, nấu nướng của cô ấy gần như tôi có thể hiểu hết được. Sau khi cưới nhau một thời gian, tôi với tính cách độc lập đã bỏ một việc ở công ty nhà nước với mức lương ổn định để dấn thân vào con đường kinh doanh, với mong muốn duy nhất đem lại cuộc sống tốt hơn cho gia đình bé nhỏ của mình. Vợ tôi vẫn đi làm nhân viên cho một hãng hàng không với chức danh văn thư. Công việc của vợ tôi cũng nhẹ nhàng nên việc con cái, gia đình được vợ tôi chăm lo hết sức chu đáo.
Câu chuyện bắt đầu khi có một vị giám đốc trẻ với năng lực được mọi người đánh giá là rất giỏi chuyển về. Không ngày nào là vợ tôi không ca ngợi vị giám đốc này, từ lúc ăn cho đến giờ nghỉ, lúc nào cũng anh ấy thế này, anh ấy thế kia... Đầu tiên, tôi cũng lắng nghe vì vợ có niềm vui trong công việc. Sau đó, vợ nói nhiều quá mức nên tôi cấm cô ấy nhắc đến vị giám đốc đó trong gia đình nữa.
Thật sự, tôi cũng không hề nghĩ gì trong quan hệ công việc của cô ấy dù đột nhiên cô ấy hết đăng ký đi học tin học, học đại học từ xa, rồi ròng rã cả một năm trời đi làm từ sáng đến 7-8 h tối, bỏ cả cơm nước, con cái, gia đình cho người giúp việc. Một bữa ăn tối gia đình với tôi là một điều quá xa xỉ. Khi nhà có đám giỗ, cô ấy chỉ lướt qua cho có mặt rồi viện cớ đi làm, rồi về nhà ngủ. Ngược lại, dù đang ở nhà ngày nghỉ, cô ấy vẫn vào cơ quan bất kể giờ giấc, kể cả phải bỏ dở cả cuộc vui đùa với con cái.
Tôi cũng có lời nói bóng gió, nặng nhẹ đủ điều, đề nghị cô ấy bỏ chút thời gian cho gia đình nhưng đều không có tác dụng. Mức độ của cô ấy ngày càng trầm trọng hơn, như hay đi dự tiệc cơ quan đến khuya, đăng ký đi du lịch dù cả 15 năm làm việc trước đây không hề đi với những tin nhắn, những cuộc gọi bị xóa mà tôi xác định được.
Một lần tình cờ, tôi vào được nhật ký facebook của cô ấy thì phát hiện ra suốt một năm, ngày nào cô ấy cũng vào xem facebook của vị sếp vài lần, theo dõi cả những người bạn và môn golf ưa thích của anh ta. Tôi thắc mắc thì vợ trả lời chỉ là bạn bè nên vào xem, đơn giản vậy thôi! Trong khi đó, chẳng bao giờ cô ta quan tâm đến bạn bè, kể cả có để lại tin nhắn. Cộng với việc bức xúc những chuyện trước nên lần này tôi làm rất dữ và viết giấy ly hôn và bắt vợ ký nhưng cô ta không chịu ký.
Thật tình lúc đó tôi không hề muốn ly dị chút nào vì vẫn còn tình cảm và nghĩ đến hai đứa con. Tôi tạm cho qua nhưng âm thầm tìm hiểu thì phát hiện pass điện thoại của cô ấy là ngày sinh nhật của vị sếp kia. Tôi hỏi lý do, vợ giải thích là giận chồng vì biết điện thoại bị theo dõi nên cố ý cài pass như vậy để chọc tức! Thật không thể chịu nổi với lời giải thích vô lý như vậy. Tôi đã kiên quyết bắt cô ấy ly hôn vì lòng tự trọng của thằng đàn ông đã đến giới hạn nhưng cô ấy vẫn kiên quyết không chịu.
Khi viết những dòng chữ này, tôi vẫn đang tự hỏi chuyện gì đang xảy ra? Tôi không thể hiểu nổi một người vợ bỏ hết trách nhiệm với gia đình, chồng con để chạy theo công việc, có mối quan tâm bất thường đến người khác như vậy lại kiên quyết không chịu ly hôn là vì sao?
Điều gì để một người phụ nữ có thể biến đổi như vậy, ngoài tình yêu? Tôi đang rất bối rối nên có thể suy nghĩ không được tỉnh táo. Muốn qua dòng tâm sự này để quý bạn đọc xa gần tư vấn cho tôi cách xử lý, giải thích giúp tôi những điều mà tôi vẫn không thể nào trả lời được. Xin cảm ơn nhiều.
Theo VNE
Bố khóc khi nhận được bức thư của con Khi còn làm cha mẹ, nghĩa là bạn đang gánh một trách nhiệm vô cùng to lớn. Và bạn cũng là người đem con đến với thế giới này, thì hãy chăm sóc chúng thật tốt, bởi vì trẻ con luôn là những thiên thần - món quà vô giá mà Chúa trời đã ban tặng cho cha mẹ. Hãy là một ông...