Sự thật đằng sau tiệm gội đầu hoành tráng của vợ tôi….
Nếu như không có cái lần về sớm để làm vợ vui ấy thì có lẽ suốt đời này tôi chẳng bao giờ tin vợ phản bội mình giống như những gì mà người ta đồn đoán. Sau 5 năm hôn nhân tôi một mực tin tưởng vào vợ vậy mà…
Vợ tôi là một cô gái sắc sảo. Chúng tôi kết hôn sau hai năm yêu nhau. Sau khi cưới vợ tôi tiếp tục công việc ở cửa hàng cắt tóc gội đầu của cô ấy. Vợ tôi làm thợ chính và thuê thêm một cô nhân viên phụ giúp. Mẹ tôi không thích con dâu làm cái nghề ấy nên nói tôi bảo vợ chuyển làm cái khác.
Tôi góp ý với vợ nhưng cô ấy nói làm nghề này quen rồi, cửa hàng của cô ấy lại đang làm ăn tốt, giờ gây dựng lại cái mới thì còn lâu mới đạt được như vậy. Vợ tôi lại nhõng nhẽo:
- Ngày anh yêu em, anh có cấm đoán gì em đâu mà giờ lại bắt em nghỉ. Hay là anh không tin tưởng em?.
- Không phải thế, chỉ là anh sợ em phải nghe người ta nói linh tinh thôi.
- Em làm ăn đàng hoàng không có gì khuất tất nên chẳng phải sợ gì cả. Chắc là anh không tin em thật rồi.
Vợ vừa nói vừa khóc nức nở làm tôi phải rối rít xin lỗi. Nghĩ đi nghĩ lại thì cũng chẳng nên bắt cô ấy chuyển việc làm gì, vợ chồng sống với nhau là phải tin tưởng nhau. Với lại công việc của tôi cũng hay phải đi công tác, công việc của cô ấy cũng có thời gian chăm sóc cho gia đình hơn.
Tôi cố gắng thuyết phục mẹ mình để bà không còn thành kiến với cái nghề của con dâu. Lúc vợ tôi sinh cháu thì bà vui lắm, có đứa cháu để bế bồng bà cũng không còn thắc mắc gì nữa. Vợ tôi vẫn làm tròn đạo hiếu với gia đình nhà chồng và dù hai vợ chồng không gần nhau nhiều nhưng chúng tôi hoàn toàn tin tưởng vào nhau, chưa bao giờ có nghi ngờ gì cả.
Gần đây cửa hàng của vợ tôi có vẻ làm ăn tốt. Giờ cô ấy thuê 5 thợ làm, cô ấy chỉ đứng quản lý thôi nên cũng khá nhàn. Tôi cũng không quan tâm nhiều tới việc làm ăn của vợ, tất cả là tự cô ấy xoay sở.
Suốt thời gian lấy nhau, chưa có ai nói gì về cô ấy cả nên tôi rất yên tâm. Nhưng mấy ngày trước khi tôi đang đi công tác, đột nhiên chị gái tôi gọi điện bảo dạo này đi qua quán của vợ tôi thấy có người đàn ông hay đến đó lắm. Bảo tôi phải chú ý giữ vợ. Tôi chỉ cười bảo chị: “Quán cắt tóc gội đầu thì có cả đàn ông đàn bà mà chị, chắc là khách quen thôi. Với lại bây giờ vợ em thuê người làm rồi, cô ấy ở nhà với con là chính chứ có ở quán mấy đâu”.
Tôi bào chữa thay cho vợ, cũng không bao giờ nghĩ vợ tôi lại tằng tịu linh tinh cả. Chuyến công tác này của tôi dự kiến dài 1 tuần nhưng công việc xong sớm nên tôi được về trước 1 ngày. Tôi muốn làm vợ bất ngờ nên không báo trước. Tôi bắt xe về, đến nhà thì đã 10 giờ tối.
Vào nhà thì con gái đã ngủ ngon lành, không thấy vợ đâu tôi hỏi mẹ thì bà bảo: “Tối nay khách đông, lại có hai cô thợ nghỉ về quê nên cái Nga phải ra đấy làm. Làm muộn nên chắc nó ngủ luôn tại đó”. Chắc là vợ tôi sợ đi đêm, nên tôi phóng xe ra quán để đợi vợ làm xong thì đón về.
Quán của vợ cách nhà 3km. Lúc tôi ra đến nơi thì thấy đã đóng cửa. Tôi tắt máy từ bên này rồi dắt xe sang định gọi cửa vợ. Gần đến nơi thì tôi nghe thấy tiếng thì thầm nói chuyện, chắc là thợ làm cũng ngủ lại đó luôn. Nhưng khi có tiếng người đàn ông cất lên thì tôi sững người.
Video đang HOT
- Chiều anh đi, không em sắp phải về rồi lại bắt anh đi “tàu nhanh” nữa thì chán lắm.
- Cần gì mà phải vội thế anh… chồng em vẫn chưa về mà. Mình sẽ ở bên nhau cả đêm nay.
- Em nói thật chứ?
- Thật mà. Nhưng mà sau đêm nay anh đền cho em cái gì nào?
- Em tham thế. Cả cái quán này mở rộng thêm là do anh đầu tư rồi còn gì. Hay là mở thêm một cái quán nữa đi, để mình tiện gặp nhau hơn. Dù sao ở đây, vẫn dễ bị để ý.
- Anh nói thật chứ?
- Đã bao giờ anh nói dối em đâu. Chồng em còn chẳng chiều em bằng anh ấy chứ.
Vậy là vợ tôi cắm sừng lên đầu tôi bao lâu nay mà tôi không hề biết, vẫn một mực tin tưởng cô ấy. Tôi điên lắm gõ mạnh cửa quán. Một lúc vợ tôi mới bước ra trong bộ dạng xộc xệch: “Ơ, sao anh lại về hôm nay”. Tôi chẳng trả lời mà xông thẳng vào, tên khốn nạn kia đã tẩu thoát ra cửa sau.
- Cô được lắm. Tôi đúng là tôi ngu nên đã bị cô cắm sừng thế này.
- Anh, anh ơi, em xin lỗi.
- Muộn rồi.
Tôi phi thẳng xe về nhà bỏ mặc vợ ở lại đó. Tôi hận mình đã không nghe lời khuyên của mẹ ngay từ đầu để giờ xảy ra chuyện này.
Chuyện xảy ra đã hai tuần nhưng tôi vẫn chưa có quyết định cuối cùng. Tôi vẫn giấu mẹ tôi vì sợ bà buồn. Dù rất giận vợ nhưng nghĩ lại lỗi cũng một phần tại tôi, do tôi hay phải đi xa, ít có thời gian quan tâm tới vợ và công việc của cô ấy. Nhưng cái tội cắm sừng lên đầu chồng của vợ tôi thì không thể tha thứ được. Tôi đang rất bối rối để đưa ra quyết định cuối cùng.
Tôi phải làm thế nào bây giờ, mọi người cho tôi lời khuyên với.
Theo mot the gioi
Vừa về làm dâu đã phải phục vụ chồng và bố chồng hàng đêm
Đám cưới của tôi được nhà chồng làm hoành tráng, ở quê ai cũng phải ghen tị, họ hàng nhà tôi được mở mày mở mặt. Vậy nhưng có ai ngờ, đằng sau sự hoành tráng mà mẹ chồng tạo ra ấy là cả một màn kịch bà ấy đã dựng sẵn dành cho tôi.
Tôi học hết cấp 2 phải nghỉ học để đi làm kiếm tiền giúp mẹ nuôi em. Dù khi đó tôi học khá giỏi nhưng gia cảnh khó khăn, bố mất sớm, 2 em còn nhỏ nên tôi đành phải hi sinh bản thân mình.
Ở nhà 3 năm phụ mẹ làm ruộng đến năm 18 tuổi tôi theo một người cô trong họ lên thành phố làm rửa bát cho một quán cơm, thu nhập khá hơn là ở quê và còn có cơ hội tìm được công việc khác nhàn hạ hơn nữa. Đây là người cô họ nói thế, chứ khi đó kiếm được việc có tiền gửi cho mẹ nuôi em là tôi mừng lắm rồi.
Làm ở quán cơm được hơn một năm thì tôi được chị chủ quán cắt tóc gội đầu đối diện quá cơm ngỏ ý tuyển vào làm. Lúc đầu tôi lưỡng lự vì mình có biết việc đâu, nhưng sau được chị ấy thuyết phục và bảo sẽ cho cơ hội học việc 2 tháng hưởng 50% lương nên tôi cũng mạnh dạn đồng ý.
Cũng phải nói thêm là bà chủ quán cơm của tôi rất tốt bụng, thấy tôi mảnh mai yếu đuối bà không nỡ để tôi suốt ngày ngồi rửa bát nên đã tạo điều kiện cho tôi sang làm việc mới.
Sau 2 tháng học việc tôi đã có thể trở thành nhân viên chính thức của quán cắt tóc. (Ảnh minh họa)
Sau 2 tháng học việc tôi đã có thể trở thành nhân viên chính thức của quán cắt tóc. Nhờ ngoại hình ưa nhìn và làm việc cẩn thận nên tôi được cả khách nam và khách nữ yêu mến. Trong những khách quen của cửa hàng, có một người phụ nữ chừng hơn 50 tuổi, lần nào ra gội đầu massage mặt cô ấy cũng trả thêm cho tôi 50 - 100 ngàn.
Lúc đầu tôi không dám nhận nhưng cô ấy cứ nói, "Cô quý con, cô thương con thì con cứ cầm lấy không phải ngại. Dành dụm cuối tháng mà gửi về cho mẹ". Chị chủ quán cũng bảo tôi cứ nhận đi, sau đó tôi mới dám nhận.
Có được một công việc có thu nhập tốt tôi chẳng còn mong ước gì hơn, cứ ngỡ mình như vậy là quá may mắn. Không ngờ một buổi chiều vắng khách, cô khách hàng quen lại ra gội đầu. Lúc chỉ có hai cô cháu, cô ấy đã thật thà hỏi tôi: "Con có muốn làm con dâu cô không"? Tôi khá bất ngờ trước câu hỏi ấy.
- Cô cứ trêu con, con trai nhà cô chắc chắn sẽ có rất nhiều cô gái theo đuổi, để ý gì tới cô gái nhà quê như con.
- Cô nói thật mà, thằng Nam nhà cô nhát lắm, thế nên 32 rồi mà vẫn chưa có người yêu, cô phải đi hỏi vợ cho nó đây. Cô chỉ cần con dâu hiền lành, ngoan ngoãn như con thôi. Hôm nào cô dẫn con vào nhà cô chơi nhá, nhà cô gần đây mà.
Cứ nghĩ cô ấy chỉ nói vui thế thôi nên tôi chẳng để tâm về cuộc nói chuyện ấy lắm. Không ngờ 1 tuần sau cô ấy đưa tôi về nhà chơi thật.
Lần đầu tiên gặp anh - chồng tôi bây giờ, tôi thấy anh là một anh chàng thư sinh, đẹp trai nhưng ít nói tới mức suốt thời gian 2 tiếng tôi đến đó chơi anh chẳng nói câu nào, chỉ chú tâm nhìn vào quyển sách trên tay.
Sau hôm đó, cô ấy nói muốn tôi làm con dâu và bảo tôi về suy nghĩ và thưa chuyện với mẹ ở quê. Tôi tuổi còn trẻ, lúc ấy mới 20 lại chưa từng trải đời nên chẳng biết phải thế nào. Tôi hỏi chị chủ quán thì chị ấy chỉ bảo nếu muốn một cuộc sống đầy đủ về vật chất thì tôi nên về đó vì nhà ấy khá giàu. Tôi hỏi mẹ, mẹ giục cưới vì đâu phải số ai cũng may mắn như thế.
Khi ấy em tôi chuẩn bị thi đại học, nếu nó đỗ sẽ cần tiền nuôi em mà mẹ tôi thì không đủ sức, vậy là tôi quyết định lấy chồng. Lẽ ra cuối năm sẽ làm đám cưới nhưng đột nhiên bố chồng tương lại của tôi bị tai biến liệt nửa người, vậy là chúng tôi phải cưới vội.
Đám cưới của tôi được nhà chồng làm hoành tráng, ở quê ai cũng phải ghen tị, họ hàng nhà tôi được mở mày mở mặt. Vậy nhưng có ai ngờ, đằng sau sự hoành tráng mà mẹ chồng tạo ra ấy là cả một màn kịch bà ấy đã dựng sẵn dành cho tôi.
Đám cưới của tôi được nhà chồng làm hoành tráng, ở quê ai cũng phải ghen tị, họ hàng nhà tôi được mở mày mở mặt. (Ảnh minh họa)
Đêm tân hôn, tôi mới được gần gũi chồng mình và chính từ đêm đó tôi mới phát hiện anh có vấn đề về thần kinh. Cả đêm ấy anh nằm im bên tôi không động đậy, tôi hốt hoảng khi thấy chồng không có cảm xúc gì. Sáng hôm sau tôi vội vã nói chuyện với mẹ chồng, lúc ấy bà mới xoa dịu tôi bằng cách nói ra sự thật: "Thằng Nam trước đây là đứa thông minh, 2 năm trước nó bị tai nạn trên đường đi làm. Nó bị trấn thương sọ não, may mắn nhà mình có tiền mới cứu được tính mạng. Con cố gắng hòa hợp với nó dần dần".
Vậy là từ sau hôm ấy, mẹ chồng giao hẳn việc chăm sóc con trai và chồng bà cho tôi, còn bà thì đi từ tối đến đêm có đêm không về. Bà bảo bà phải ra ngoài quản lý cửa hàng, nhà chồng tôi có đến 3 cái cửa hàng buôn bán vải vóc.
Bình thường tôi chỉ phải phục vụ cơm nước cho chồng và bố chồng rồi phụ chồng thay đồ cho bố. Những lúc tỉnh táo anh không để tôi phải thay đồ cho ông. Nhưng những hôm trái gió trở trời thì tôi trở tay không kịp. Chồng thì cứ ôm đầu gào thét rồi ném hết đồ vật đi, bố chống thì rên rỉ rồi đập cái chân không bị liệt phành phạch xuống giường. Tôi sợ hãi nhưng vẫn phải gạt nước mắt chạy qua chạy lại hai phòng để trông chừng.
Mệt mỏi, có lần tôi định bỏ cuộc nhưng nhìn chồng tôi lại thấy thương. Ở với nhau nửa năm, dù chẳng được chồng yêu chiều như người ta nhưng dường như tôi đã quen với người chồng ấy. Sau nhiều lần chủ động, tự mình "xử lý" chồng, may mắn tôi đã có bầu.
Khi biết tôi có bầu, mẹ chồng vẫn bắt tôi phải phục vụ hai người bệnh trong nhà, tôi chán nản vô cùng. Cứ như thế này, lúc đẻ con tôi phải xoay sở ra sao . Tôi định bỏ về để giải thoát cho mình nhưng nghĩ đến việc đứa em vẫn còn đang học, cuộc sống của mẹ và em ở quê trông mong cả vào số tiền tôi gửi về hàng tháng. Mẹ tôi đợt này bệnh cũ lại tái phát tôi đành cắn răng tiếp tục sống trong ngôi nhà ấy.
Đã từ lâu tôi không còn nghĩ cho bản thân mình nữa nhưng chỉ mong mẹ chồng đừng dồn hết gánh nặng gia đình lên đôi vai tôi, bà hãy san sẻ cùng tôi một chút. Chắc chắn bà cũng muốn đứa cháu mình sinh ra được khỏe mạnh chứ không phải khổ sở như bố nó bây giờ?
Theo Một thế giới
Vợ chồng tôi may mắn vì không vung tay cho đám cưới Chúng tôi mua một cặp nhẫn cưới chỉ 1,5 triệu, không chụp album ảnh, chỉ chụp một tấm ảnh lớn. Sau đám cưới, chúng tôi tiết kiệm được một khoản kha khá. ảnh minh họa Đọc bài "Tôi đã phá sản vì hoang phí cho đám cưới", tôi chợt thấy mình may mắn. Không phải bởi tôi không "vung tay" mà bởi vì...