Sự thật đằng sau tấm màng trinh giả
Đêm tân hôn, tôi như kẻ tội đồ chờ ngày phán quyết vì sợ màng trinh giả không thể che đi sự thật.
Trước anh, tôi từng có một mối tình. Một mối tình đủ nồng nhiệt, cuồng si và cả sự buông thả để đánh mất mình. Tôi lao vào cuộc tình ấy, bất chấp mọi bấp bênh chờ tôi phía trước. Tôi dọn về sống cùng anh ta như cặp vợ chồng son trước sự phản đối của rất nhiều người. Với tôi lúc bấy giờ, tình yêu là dâng hiến, là phải sống hết mình. Khoảng thời gian đó, tôi cười nhạo báng khi ai đó nói với tôi về sự “Hối hận”. Tôi thấy mọi thứ thật phù phiếm, ngoại trừ tình yêu mà tôi đánh đổi tất cả để theo đuổi.
Nhưng tôi bắt đầu thấm thía ý nghĩa của hai từ Hối hận khi tôi bị phản bội. Hắn bỏ tôi theo một cách phũ phàng nhất mà con người có thể làm cho nhau. Tôi đổ gục. Tôi đã nghĩ mình không thể nào yêu ai thêm một lần nữa. Nhưng cuộc đời, người ta không bao giờ có thể đi hết chữ Ngờ. Tôi lại yêu. Nhưng điều ngang trái là người đàn ông tôi yêu quá tuyệt vời.
Tôi đã từng nghĩ mình sẽ nhắm mắt đưa chân, lấy một gã nào đó cũng dày dạn tình trường, cũng làm cho vài cô gái nào đó đau khổ. Có lẽ sự phóng khoáng đó của hắn ta sẽ cho tôi một cơ hội được chấp nhận khi mà tôi không còn trong trắng. Nhưng người yêu tôi lại là anh. Tôi đã chốn chạy, chốn chạy một người đàn ông quá ư toàn vẹn trong khi tôi biết mình không xứng đáng. Sức mạnh của tình yêu anh dành cho tôi là thứ níu kéo vô cùng mạnh mẽ. Tôi quyết định ở lại với cuộc đời anh, dù tôi biết mình ngàn lần, vạn lần không đáng hướng thứ hạnh phúc đó.
Tôi sợ hãi ngày anh phát hiện ra quá khứ của tôi và tấm màng trinh là giả (Ảnh minh họa)
Càng bên anh, tôi càng sợ phải thừa nhận sự thật đó. Tôi như người đâm lao phải theo lao. Tôi sợ anh sẽ rời xa tôi nếu anh biết sự thật. Tôi biết anh không phải là một kẻ ích kỉ, càng không phải người độc đoán nhưng tôi không muốn mình vẩn đục trước anh. Anh chỉn chu trong cách sống, anh mẫu mực trong chuyện yêu đương. Và đau khổ là dường như trong anh, tôi thật thánh thiện. Có lẽ đó là lỗi tại tôi, tôi có thể là chính mình nhưng tôi không muốn. Điều mà tôi muốn là giấu anh cho bằng được.
Tôi đi vá cái ngàn vàng. Nó giống như việc hồi sinh đời con gái. Trong đầu tôi chỉ nghĩ được điều đó để giũ bỏ quãng đời phía trước mà thôi. Tôi biết, chuyện tôi từng sống với một người đàn ông khác không phải là bí mật. Có vài người bạn thân của tôi biết điều đó và bất cứ lúc nào họ cũng có thể phanh phui sự thật ấy. Nhưng tôi không muốn mất anh, tôi muốn giữ anh lại. Mà để làm được điều đó, trước hết tôi cần phải “vẹn nguyên” còn những chuyện sau đó tôi sẽ dần tính toán. Và rồi chúng tôi cưới.
Video đang HOT
Đêm tân hôn, tôi hồi hộp như kẻ tội đồ chờ ngày phán quyết. Tôi sợ tấm màng trinh giả mỏng manh không đủ sức che đi sự thật. Tôi vờ vĩnh như mình là kẻ lần đầu biết đến “chuyện ấy”. Sự ngô nghê, vụng về giả tạo của tôi cuối cùng cũng qua mặt được anh. Tôi khóc. Có lẽ anh nghĩ tôi khóc vì sợ, vì lần đầu làm chuyện ấy nhưng chỉ có bản thân tôi hiểu được rằng, tôi khóc vì thấy xấu hổ, nhục nhã và tội lỗi. Tôi nhìn thấy trong mắt anh sự mãn nguyện vì cưới được người vợ trinh nguyên. Sự mãn nguyện của anh càng như một sự đả kích quá lớn dành cho tôi.
Tôi nên thú nhận với chồng sự thật hay giấu kín dù là lừa gạt anh ? (Ảnh minh họa)
Đêm tân hôn trót lọt, tôi như người nắm được hạnh phúc trong tay lại càng lo hạnh phúc ấy vỡ vụn. Tôi bắt đầu hoảng loạn trước tất cả những mối nguy hại bao vây cuộc hôn nhân của tôi. Nếu một ai đó trong số những người bạn của tôi nói ra sự thật đó, tôi sẽ mất tất cả. Tôi dè chừng, cảnh giác và lo sợ tát cả mọi người, những người có thể đe dọa cuộc sống của tôi.
Tôi đang sống những ngày đầu của hôn nhân trong một tâm trạng hoảng loạn. Tôi vừa phải đóng vai một chú “thỏ non” ngây thơ mỗi lần cùng chồng làm chuyện đó. Tôi sợ chỉ một chút sơ sẩy để lộ mình đã quá dày dạn chuyện ấy của tôi có thể khiến anh nghi ngờ. Nhưng trên hết là những áp lực tinh thần. Tôi chỉ sợ một ngày nào đó, trong số những kẻ đã từng biết về quá khứ của tôi thì mọi nỗ lực của tôi coi như đổ xuống sông xuống biển.
Những người biết chuyện tôi từng sống thử với bạn trai là những người bạn thân của tôi. Giờ đây, tôi như người bị tra tấn về tinh thần khi phải sống trong sự lo sợ thường trực hàng ngày, hàng giờ. Tôi nửa muốn thú nhận với anh sự thật để giải thoát cho mình. Nhưng nếu tôi làm thế hẳn anh sẽ hận tôi nhiều lắm, vì tôi đã lừa gạt anh. Giá mà ngày yêu tôi đủ dũng cảm thừa nhận có thể tôi đã nhận được sự tha thứ. Nỗi lo sợ ấy khiến tôi càng bấn loạn hơn. Trong tôi có hai luồng suy nghĩ. Một là thành thật với anh và chấp nhận mọi hậu quả. Hai là tới tìm gặp những người bạn kia để cầu xin sự im lặng của họ. Thậm chí nếu để mua sự im lặng ấy tôi cũng không ngần ngại chi trả một khoản tiền. Có thể bằng cách đó tôi vẫn giữ mãi được bí mật cho riêng mình. Tôi nên làm gì lúc này để giữ được hạnh phúc mà tôi thực sự muốn có trong cuộc đời?
Theo VNE
"Màng trinh giả" có đáng hay là không?
Nhiều chị em xôn xao về việc có thể mua 'màng trinh giả' để thay thế thứ đã mất đi trong cơ thể mình, liệu họ có quá nông cạn hay không?
Đừng biến những thứ đồ giả tạo đó thành nỗi đau. Chi bằng hãy sống với những gì mình có, sống chân thành dù là không còn cái ngàn vàng. (ảnh minh họa)
Chị em bàn tán chuyện mua &'màng trinh' giả
Tôi chưa tận mắt nhìn thấy cái màng trinh giả như thế nào, không biết hình thù nó ra sao. Nhưng gần đây, nghe chị em trên các diễn đàn bàn tán xôn xao về chuyện mua màng trinh giả để thay thế cái thật đã mất, tôi thấy bàng hoàng. Thì ra bây giờ, công nghệ của con người cao siêu thật, tiên tiến thật. Đến cái trinh tiết của phụ nữ, cái mà người ta phải gồng mình giữ gìn, cái mà người ta phải cố gắng bằng mọi cách, vượt qua mọi cám dỗ cuộc sống để giữ gìn lại có thể làm giả được.
Đau đớn hơn, nó có thể được giao bán tận nhà, với giá không quá đắt, trong tầm 1 triệu. Với số tiền như vậy, chuyện giả thành thành, đen thành trắng có phải là quá rẻ mạt hay không? Vậy là, có cả một đầu mối chuyện đi tiếp tay cho những cô gái sống buông thả và hư hỏng? Hóa ra là, con gái ngoan, cố gắng giữ gìn bao nhiêu năm với kiểu người buông thả, dễ dãi, bạ đâu là nhà, ngã đâu là giường cũng chỉ giống nhau. Chỉ cần họ tỏ ra đoan chính một chút, ngoan ngoãn một chút thì chẳng phải, cứ cô nào khéo ăn, khéo nói thì &'ghi điểm' hay sao?
Không phải tôi đặt nặng chuyện trinh tiết lên trên hết, cũng không mang trinh tiết ra để cân đong, đo đếm chuyện nhân cách phụ nữ. Tuy nhiên, thật không công bằng cho những người con gái ngoan ngoãn, chính chuyên. Và thật là đã quá dễ dãi cho những ai có ý định, chơi rồi lại vá...
Màng trinh giả, hậu quả thật (ảnh minh họa)
Cô bạn tôi, khi đọc được tin tức này trên mạng về chuyện, chị em mua cái ngàn vàng giả, còn có dịch vụ giao tận nhà giá không đắt tí nào, cô ấy đã thốt lên: "Trời ơi, nếu như thế thì cố gắng bao năm nay của mình coi như đổ xuống sông, xuống biển à? Làm gì có chuyện vô lý như vậy được? Thế thì cứ ăn chơi đi, tha hồ chơi bời, yêu đương dễ dãi đi, rồi lại vá vào, có sao không? Mua mấy cái vào, lúc nào mất thì vá. Còn một cái để tới khi kết hôn cho an toàn. Thế thì mất ai, sợ gì ai đánh giá mình không tốt?".
Cách nghĩ của cô ấy cũng khiến tôi liên tưởng tới cách nghĩ của rất nhiều bạn gái khác. Chắc chắn là, nếu như ai biết được chuyện vá màng trinh không khó, thì họ sẽ tìm cách này. Nhưng rồi, liệu làm được một lần rồi, họ có chịu ngừng lại để giữ thân mình trong sáng cho tới khi lấy chồng, hay là sẽ tiếp tục chơi bời, trao thân bừa bãi, buông thả rồi "lúc lấy chồng thì tính sau"?
Có người chỉ dùng nick name và &'comment' trên diễn đàn còn viết: "Tôi lo sợ bạn trai phát hiện mình mất trinh trong đêm tân hôn, nên gần ngày cưới rồi, tôi mất ăn mất ngủ vì nghĩ chuyện đó. Bây giờ mà có cái này, tôi phải liều một phen, nếu như mà hiệu quả thì thật may. Tôi hứa sẽ chung thủy với chồng". Chẳng phải đây chính là một cách &'cứu nguy' cho chị em nhưng nguy thực sự có hết hay không mới là vấn đề. Cái gì giả thì khó mà thành thật được, mà cái giả cũng khó mà tốt.
Trinh tiết giả, nỗi đau thật
Bản thân người phụ nữ có lẽ hiểu hơn ai hết việc dùng đồ giả sẽ có hại như thế nào, nhất là khi nó được đặt vào phần nhạy cảm của phụ nữ. Nhưng có mấy ai tính được, tương lai sẽ ra sao, thế nào hay gây hại tới bản thân ở mức độ nào. Họ chỉ nghĩ tới cách chạy trốn trước mắt, cánh bảo toàn &'danh dự' của bản thân mà thôi.
Chuyện &'màng trinh giả' đầy rẫy trên thị trường đã phần nào chứng tỏ nhu cầu của chị em càng ngày càng cao cũng như việc, con gái còn trinh thật là không nhiều. Điều còn hay mất chưa hẳn quan trọng, quan trọng chính là việc dùng cái giả để che đậy cái thật, liệu có bền được không. Liệu có thể giữ được lòng tin của người chồng mà mình tin cậy nếu như một ngày, sự thật bị bại lộ?
Chuyện bị chồng phát hiện dùng đồ giả rất dễ đến việc ly hôn ngay sau ngày cưới. Hoặc là cả đời sẽ bị đay nghiến, sỉ nhục vì tội lừa dối. Đàn ông rất khó tha thứ cho những người lừa dối họ, nhất là lại lừa dối cái sự trong trắng của bản thân mình. Với họ, đó là một sự lăng mạ, giống như bị &'cắm sừng' vậy.
Bên cạnh đó, thử hỏi, đã bao giờ những người có ý đồ dùng &'màng trinh giả' tự đặt câu hỏi: "Trinh tiết của người con gái có thể chỉ bán với giá 1 triệu thôi sao? Vậy có phải là quá rẻ không? Vậy thì lợi hay hại?". Lợi thì khẳng định là chẳng bao giờ lợi. Ai may mắn có thể thoát được người chồng của mình vì anh ta không phát hiện ra màng trinh ấy là giả thì chưa chắc đã lợi. Vì &'của rẻ là của ôi', với giá ấy, theo tôi thấy là quá rẻ. Vậy thì đồ rẻ liệu có tốt được không? Chưa ai kiểm chứng rằng cái thứ ấy làm bằng gì, độc hại ra sao mà lại liều lĩnh dùng nó như một liều thuốc, đúng là chị em đã quá dại dột rồi. Đừng bao giờ làm liều để rồi phải ân hận cả đời vì những di chứng của nó đã ăn vào máu, vào cơ thể con người. Có thể là nhiễm trùng là bệnh tật hoặc là những thứ viêm nhiễm khác mà không ngờ tới được.
Đừng biến những thứ đồ giả tạo đó thành nỗi đau. Chi bằng hãy sống với những gì mình có, sống chân thành dù là không còn cái ngàn vàng. Người yêu mình sẽ không bao giờ coi trọng chuyện đó, nhưng họ cũng sẽ không bao giờ chấp nhận sự giả dối.
Theo VNE
'Tao vừa được nó, ngon phết!' Cái giá những cô gái bị mất trinh trước khi kết hôn phải trả quá đắt. Còn các đấng nam nhi thì có thể thoải mái tung hô, đàm tiếu với bạn bè rằng: 'Tao vừa chén được nó, ngon phết!'. Đã có ai nói với bạn rằng "Thân phụ nữ phải ráng giữ lấy mình, mất trinh rồi là ở vậy cả...