Sự nổi loạn của con dâu 3 năm cam chịu ngốc nghếch để lấy lòng mẹ chồng
Tới lúc này thì chị không thể giả ngốc nghe theo sự sắp xếp của mẹ chồng nữa. Vì chị hiểu cho dù chị có cố gắng, có tận tâm như thế nào thì mẹ chồng cũng sẽ vĩnh viễn không bao giờ thay đổi thái độ với chị.
Chị không thể giả ngốc nghe theo sự sắp xếp của mẹ chồng nữa. (Ảnh minh họa)
Chị mà anh kết hôn tới nay cũng đã được 3 năm. Nhưng 3 năm qua là quãng đời cay đắng nhất của cuộc vì chị về làm dâu mà không được mẹ chồng chấp nhận, bà luôn tìm mọi cách đày ải, hành hạ chị. Nhận thức được nghĩa vụ và bổn phận của người con dâu, chị luôn cố gắng tôn trọng và phụng dưỡng bố mẹ chồng. Vậy mà thứ chị nhận lại được chỉ là sự mỉa mai, coi khinh từ mẹ chồng chị. Chị không hiểu chị đã làm sai chuyện gì. Xét cả về ngoại hình và công việc, địa vị xã hội chị đều không thua kém anh, cũng chưa từng làm gì khiến mẹ chồng phiền lòng mà tại sao bà lại ác cảm với chị như vậy.
Nhớ ngày chị mới về làm dâu, không ngày nào là chị không phải dậy từ 4 rưỡi sáng để quét dọn nhà cửa, chuẩn bị bữa sáng cho cả nhà rồi mới được đi làm vì mẹ chồng chị yêu cầu như vậy. Kể cả những ngày bị ốm chị cũng không dám lơ là trách nhiệm. Giờ nghỉ trưa được có gần hai tiếng mà chị vẫn phải phi từ cơ qaun về nhà cơm nước cho bố mẹ chồng rồi lại vội vã về cơ quan cho kịp giờ làm. Nhiều hôm mệt bơ phờ, chị chẳng còn tinh thần mà làm việc nữa. Thấy chị vất vả quá, bố chồng chị bảo chị nghỉ ngơi đi không cần cố, còn anh thì động viên chị cố gắng, việc gì không kịp làm để anh lo nốt. Nhưng chị đâu dám nghe theo bởi sẽ nhận được từ mẹ chồng chị những cái lườm cháy tóc, những câu nói mỉa mai, chua chát.
Video đang HOT
Ngày nghỉ, mẹ chồng lôi hết tất cả đồ đạc trong nhà ra bắt chị dọn dẹp, chẳng để chị có một phút nghỉ ngơi. Mọi người muốn giúp chị nhưng lại sợ khiến mẹ chồng chị nổi giận. Rồi tới bữa trưa, do chị không cẩn thận cắt vào tay, máu chảy khá nhiều, chồng chị hốt hoảng đưa chị vào băng bó thì mẹ chồng chị vội vã chạy tới, đẩy anh ra rồi đưa cho chị một đôi bao tay kêu chị đi vào rồi làm tiếp không muộn giờ cơm trưa của cả nhà. Chị giận mẹ chồng đến tím mặt. Tới lúc này thì chị không thể giả ngốc nghe theo sự sắp xếp của mẹ chồng nữa. Vì chị hiểu cho dù chị có cố gắng, có tận tâm như thế nào thì mẹ chồng cũng sẽ vĩnh viễn không bao giờ thay đổi thái độ với chị.
Chị lên kế hoạch cho công cuộc phản kháng này của mình. Công việc trong nhà bây giờ chị sẽ không làm hết nó một mình mà chia sẻ với anh. Chị nấu cơm thì anh phải rửa bát hoặc giúp chị nhặt rau. Chị dọn nhà thì anh phải có trách nhiệm thu quần áo đi giặt và lấy chúng xuống. Mỗi sáng. Cuối tuần chị sẽ về nhà bố mẹ chị một ngày để thăm hai người và cũng là cho bản thân một ngày nghỉ ngơi. Anh thương chị vất vả bao năm trời nên bây giờ cũng ra sức ủng hộ chị dù biết mẹ anh không hài lòng. Nhưng anh đã nói nhiều mà mẹ vẫn không nghe, còn nhìn vợ bận bịu tối mắt, không có thời gian nghỉ ngơi thì lòng anh lại thấy xót xa.
Mẹ chồng chị nào có chịu để yên. Bà nhảy dựng lên mắng mỏ chị nhưng chị bỏ hết ngoài tai những lời nói đó vì 3 năm qua chị nghe đã quá đủ rồi. Thấy con trai phải làm việc, bà xót xa nên chạy vào làm giúp, đồng thời ném về phía chị những cái lườm nguýt, cùng thái đọ hằn học. Bữa trưa bây giờ mẹ chồng chị sẽ phải tự lo vì chị đã cáo bận việc công ty không về được. Nếu bà lên tiếng phản đối thì sẽ gân cổ lên mà cãi rằng nếu chị mà bị sếp đuổi việc vì tác trách thì bà sẽ phải nuôi chị. Nghe tới vậy, mẹ chồng chị chẳng còn nói gì được hơn nữa.
Từ hôm chị thực hiện kế hoạch ấy, mẹ chồng khó chịu với chị ra mặt nhưng chị mặc kệ. Chị nghĩ mình về làm dâu chứ không phải là người giúp việc. Hơn nữa người giúp việc vẫn còn nhận được sự tôn trọng từ người chủ của mình chứ đâu có như chị, vất vả tối ngày mà vẫn chỉ nhận được những ánh mắt hằn học, những câu nói cay nghiệt cùng thái độ độ đối xử bất công quá đáng của mẹ chồng. Chị nghĩ sự phản kháng này của mình là đúng, đã đế lúc mẹ chồng chị phải hiểu chị là một người con dâu thông minh, bản lĩnh chứ không phải một người con dâu cam chịu, ngốc ngếch trước sự đàn áp của mẹ chồng.
Theo blogtamsu
Sự nổi loạn của cô con dâu 3 năm cam chịu ngốc nghếch để lấy lòng mẹ chồng
Tới lúc này thì chị không thể giả ngốc nghe theo sự sắp xếp của mẹ chồng nữa. Vì chị hiểu cho dù chị có cố gắng, có tận tâm như thế nào thì mẹ chồng cũng sẽ vĩnh viễn không bao giờ thay đổi thái độ với chị.
Chị mà anh kết hôn tới nay cũng đã được 3 năm. Nhưng 3 năm qua là quãng đời cay đắng nhất của cuộc vì chị về làm dâu mà không được mẹ chồng chấp nhận, bà luôn tìm mọi cách đày ải, hành hạ chị. Nhận thức được nghĩa vụ và bổn phận của người con dâu, chị luôn cố gắng tôn trọng và phụng dưỡng bố mẹ chồng. Vậy mà thứ chị nhận lại được chỉ là sự mỉa mai, coi khinh từ mẹ chồng chị. Chị không hiểu chị đã làm sai chuyện gì. Xét cả về ngoại hình và công việc, địa vị xã hội chị đều không thua kém anh, cũng chưa từng làm gì khiến mẹ chồng phiền lòng mà tại sao bà lại ác cảm với chị như vậy.
Nhớ ngày chị mới về làm dâu, không ngày nào là chị không phải dậy từ 4 rưỡi sáng để quét dọn nhà cửa, chuẩn bị bữa sáng cho cả nhà rồi mới được đi làm vì mẹ chồng chị yêu cầu như vậy. Kể cả những ngày bị ốm chị cũng không dám lơ là trách nhiệm. Giờ nghỉ trưa được có gần hai tiếng mà chị vẫn phải phi từ cơ quan về nhà cơm nước cho bố mẹ chồng rồi lại vội vã về cơ quan cho kịp giờ làm. Nhiều hôm mệt bơ phờ, chị chẳng còn tinh thần mà làm việc nữa. Thấy chị vất vả quá, bố chồng chị bảo chị nghỉ ngơi đi không cần cố, còn anh thì động viên chị cố gắng, việc gì không kịp làm để anh lo nốt. Nhưng chị đâu dám nghe theo bởi sẽ nhận được từ mẹ chồng chị những cái lườm cháy tóc, những câu nói mỉa mai, chua chát.
Ngày nghỉ, mẹ chồng lôi hết tất cả đồ đạc trong nhà ra bắt chị dọn dẹp, chẳng để chị có một phút nghỉ ngơi. Mọi người muốn giúp chị nhưng lại sợ khiến mẹ chồng chị nổi giận. Rồi tới bữa trưa, do chị không cẩn thận cắt vào tay, máu chảy khá nhiều, chồng chị hốt hoảng đưa chị vào băng bó thì mẹ chồng chị vội vã chạy tới, đẩy anh ra rồi đưa cho chị một đôi bao tay kêu chị đi vào rồi làm tiếp không muộn giờ cơm trưa của cả nhà. Chị giận mẹ chồng đến tím mặt. Tới lúc này thì chị không thể giả ngốc nghe theo sự sắp xếp của mẹ chồng nữa. Vì chị hiểu cho dù chị có cố gắng, có tận tâm như thế nào thì mẹ chồng cũng sẽ vĩnh viễn không bao giờ thay đổi thái độ với chị.
Chị không thể giả ngốc nghe theo sự sắp xếp của mẹ chồng nữa. (Ảnh minh họa)
Chị lên kế hoạch cho công cuộc phản kháng này của mình. Công việc trong nhà bây giờ chị sẽ không làm hết nó một mình mà chia sẻ với anh. Chị nấu cơm thì anh phải rửa bát hoặc giúp chị nhặt rau. Chị dọn nhà thì anh phải có trách nhiệm thu quần áo đi giặt và lấy chúng xuống. Mỗi sáng. Cuối tuần chị sẽ về nhà bố mẹ chị một ngày để thăm hai người và cũng là cho bản thân một ngày nghỉ ngơi. Anh thương chị vất vả bao năm trời nên bây giờ cũng ra sức ủng hộ chị dù biết mẹ anh không hài lòng. Nhưng anh đã nói nhiều mà mẹ vẫn không nghe, còn nhìn vợ bận bịu tối mắt, không có thời gian nghỉ ngơi thì lòng anh lại thấy xót xa.
Mẹ chồng chị nào có chịu để yên. Bà nhảy dựng lên mắng mỏ chị nhưng chị bỏ hết ngoài tai những lời nói đó vì 3 năm qua chị nghe đã quá đủ rồi. Thấy con trai phải làm việc, bà xót xa nên chạy vào làm giúp, đồng thời ném về phía chị những cái lườm nguýt, cùng thái đọ hằn học. Bữa trưa bây giờ mẹ chồng chị sẽ phải tự lo vì chị đã cáo bận việc công ty không về được. Nếu bà lên tiếng phản đối thì sẽ gân cổ lên mà cãi rằng nếu chị mà bị sếp đuổi việc vì tác trách thì bà sẽ phải nuôi chị. Nghe tới vậy, mẹ chồng chị chẳng còn nói gì được hơn nữa.
Từ hôm chị thực hiện kế hoạch ấy, mẹ chồng khó chịu với chị ra mặt nhưng chị mặc kệ. Chị nghĩ mình về làm dâu chứ không phải là người giúp việc. Hơn nữa người giúp việc vẫn còn nhận được sự tôn trọng từ người chủ của mình chứ đâu có như chị, vất vả tối ngày mà vẫn chỉ nhận được những ánh mắt hằn học, những câu nói cay nghiệt cùng thái độ độ đối xử bất công quá đáng của mẹ chồng. Chị nghĩ sự phản kháng này của mình là đúng, đã đế lúc mẹ chồng chị phải hiểu chị là một người con dâu thông minh, bản lĩnh chứ không phải một người con dâu cam chịu, ngốc ngếch trước sự đàn áp của mẹ chồng.
Theo Blogtamsu
Đàn ông cũng khổ như ai... Đàn ông chúng tôi khổ vì luôn phải kẹt giữa một đàn bà là người đẻ ra con mình và một người đàn bà khác đẻ ra mình. Khi chúng tôi, vẫn những gã đàn ông cần mẫn của đại gia đình bé nhỏ đang hối hả cà phê để bàn chuyện khủng hoảng di cư ở Châu Âu, nạn đói kinh niên...