Stress nặng sau 5 đêm ngủ ở nhà chồng mới cưới
Vừa mới cưới và vừa mới ở quê chồng ra được 2 ngày nay, nhưng sao tôi thấy cảm giác trong tôi khác một trời một vực.
ảnh minh họa
Nói thật, dù đã lên Hà Nội rồi mà cảm giác kinh hoàng với 5 đêm sau cưới ở quê chồng vẫn còn hiện hữu.
Các bạn có thể tưởng tượng được không, không kinh hoàng sao được khi ngay sau cưới mà vợ chồng trẻ chẳng được ngủ cùng nhau. Đã vậy, lại phải ngủ cùng bao nhiêu người lạ trên một chiếc giường chật chội. Chắc đó là những ngày trong tuần trăng mật mà tôi không bao giờ có thể quên được.
Tôi và chồng năm nay đều 26 tuổi. Chúng tôi quyết định tiến tới hôn nhân sau hơn 2 năm hẹn hò. Tôi ở Hà Nội còn anh quê ở Bắc Giang. Ngay trước khi kết hôn, chúng tôi thuê một căn chung cư nhỏ trên Hà Nội để tiện cho cuộc sống mới.
Sau khi tổ chức đám cưới xong, chúng tôi được tận hưởng 3 ngày đầu đầy mật ngọt và thoải mái ở trên này. Đêm tân hôn thật sự không có gì phải bàn cãi. Song ở Hà Nội được 3 ngày thì 2 vợ chồng tôi phải nhanh chóng về quê. Bởi mẹ chồng muốn 2 vợ chồng tôi về ra mắt họ hàng. Hơn nữa ở quê cũng có đám cưới anh nhà bác chồng nên cũng bận làm giúp 2-3 ngày.
Tất nhiên, vợ chồng tôi rất vui vẻ về quê chồng. Vợ chồng còn dự định, sau khi về quê ra mắt họ hàng và ăn cỗ cưới anh họ thì sẽ có kế hoạch đi du lịch Nha Trang luôn. Song quả thật suốt 5 đêm ở quê chồng là những ngày khiến tôi bị stress nặng.
Video đang HOT
Ngay hôm đầu về quê chồng, mẹ chồng đã đưa 2 vợ chồng tôi sang bên họ ngoại của bà ở cách đấy 7 cây số chào hỏi. Vì được mọi người yêu quý giữ lại nên mẹ chồng quyết định sẽ ở bên ngoại chơi 3 hôm mới về nhà. Cứ ngỡ ở lại chơi không thôi và đến tối vợ chồng mình sẽ được ra thị xã để thuê nhà nghỉ hay khách sạn ở. Nào ngờ, vừa đến chiều, mẹ chồng đã chủ động phân công vợ chồng tôi phải ngủ cùng mẹ chồng, chị họ và 1 người cháu.
Chồng tôi phản ứng ra mặt không chịu ngủ chật chội như vậy nhưng bị bà mắng cho một trận. Bà bảo rằng, đã về quê là không có chuyện được ra ngoài ngủ riêng cũng như không được ngủ riêng cùng nhau vì phải ý tứ với mọi người. Thấy mẹ chồng tỏ thái độ dứt khoát, lại là dâu mới nên dù không thoải mái tôi cũng đành phải chịu và nghe theo.
Vậy là những đêm ngủ tại quê ngoại của chồng đồng nghĩa với những đêm tôi bị mất ngủ. Làm sao tôi có thể ngủ được khi phải ngủ cùng giữa bao người xa lạ, ở nơi xa lạ và nhất là trên chiếc giường chật chội 5 người nằm cùng. Chiếc giường 1,8×2m ấy gồm có chị họ, vợ chồng tôi, mẹ chồng và người cháu 10 tuổi nằm. Nằm chật chội đến mức, từ sáng đến tối tôi nằm nguyên 1 tư thế không thể cựa mình nhúc nhích được. Chồng mới cưới nằm ngay bên cạnh, muốn ôm vợ nhưng tôi cũng phải gạt tay chồng ra vì giữ ý tứ với mọi người. Còn mẹ chồng, chị họ thì cứ vô tư ngủ ngon lành.
Mấy ngày ở quê ngoại chồng đêm đã không ngủ được, trong khi ban ngày thì chỉ có quanh ra quẩn vào là làm cơm ăn uống rồi đi thăm hỏi bà con. Cứ guồng quay như vậy khiến tôi mệt bở hơi tai mà vẫn phải cố gắng gượng và tươi cười.
Hết 3 ngày ở quê ngoại chồng thì vợ chồng về lại nhà chồng để ăn cỗ cưới anh nhà bác chồng. Nhà bác chồng cách đó có 3 cây số nhưng buổi tối mẹ chồng và các anh chị em nhà chồng cũng không cho vợ chồng tôi về nhà ngủ. Mọi người bảo ngủ ở nhà bác để còn tranh thủ dậy sớm làm cỗ bàn và dọn dẹp. Vậy là thêm 2 đêm nữa vợ chồng lại phải ở lại nhà bác làm lụng. Làm mệt thì lên phòng ngủ vạ vật cùng các anh chị, cô dì nhà chồng.
Vậy là những đêm ngủ tại quê ngoại của chồng đồng nghĩa với những đêm tôi bị mất ngủ. Làm sao tôi có thể ngủ được khi phải ngủ cùng giữa bao người xa lạ, ở nơi xa lạ và nhất là trên chiếc giường chật chội 5 người nằm cùng (Ảnh minh họa)
Sau 5 đêm về quê chồng, vợ chồng mới cưới mà chẳng được ngủ cùng nhau. Chưa kể lại phải ngủ chung với nhiều người trên chiếc giường chật chội. Đến ngày thứ 6, vừa xong đám cưới anh họ là 2 vợ chồng ấm ức bỏ về Hà Nội luôn. Cả hai chúng tôi cũng quá mệt mỏi, bỏ luôn kế hoạch đi Nha Trang nghỉ trăng mật. Vợ chồng sau khi “thoát nạn” xong đều bảo biết thế nên đi trăng mật luôn sau khi cưới để trốn về quê.
Kể ra đây tuần trăng mật ở quê của vợ chồng tôi mà tôi không khỏi vừa buồn cười vừa ấm ức. Dù sao, tôi cũng đã “biết ý biết tứ” chịu khổ để không bị nói sau lưng. Nhưng thật hãi hùng quá mọi người ạ. Không biết có vợ chồng mới cưới nào đã từng rơi vào hoàn cảnh trớ trêu như vậy không?
Theo Afamily
Băn khoăn giữa sự nghiệp và tình yêu
Giờ em không biết nên làm gì cho đúng để sau không phải hối hận. Em là phận gái, tuổi không còn trẻ nữa, cũng không thể đợi một người không chắc chắn. Tới khi anh ra trường mà không thể đến với nhau thì em khó làm lại từ đầu.
Năm nay em 27 tuổi, đã ra trường và đi làm, ngành em học chỉ có thể ở Hà Nội thì mới phát triển được, về quê thì khó xin việc và em cũng đã định hướng sẽ lập nghiệp ở Hà nội. Từ Tết đến giờ gia đình em liên tục giục năm nay phải lập gia đình. Nhưng hiện giờ em không biết nên làm thế nào nữa.
Bạn trai em theo ngành công an, sang năm mới ra trường. Cái quan trọng là anh học xong không biết chắc chắn có ở lại Hà Nội với em được không. Trước đây anh bảo đợi hết năm anh mới biết chắc chắn có ở lại Hà Nội được không. Hết năm anh lại bảo đợi tới rằm tháng giêng. Nhưng tới rằm anh chỉ trả lời là "Anh yêu em. Còn ở lại Hà Nội hay không thì anh chưa quyết định được". Cuối cùng, anh quyết định ra đi vì không muốn làm lỡ tương lai của em, cũng không muốn làm em phải khổ.
Nhưng từ hôm đó tới nay tụi em vẫn nhắn tin hỏi thăm hàng ngày, rồi dần dần tin nhắn thưa hơn trước một chút. Giờ em không biết nên làm gì cho đúng để sau không phải hối hận. Nhưng chia tay để tìm người mới lại thấy xót xa và khó quên vì yêu hơn một năm rồi. Rất khó tìm được người hiểu em như anh, luôn yêu thương chiều chuộng em. Em nên làm gì đây? (Phương Lan)
Ảnh minh họa: News.
Trả lời:
Chào Phương Lan!
Điều đầu tiên bạn cần làm lúc này là hãy nói lời cảm ơn với bạn trai của mình nhé. Một chàng trai trung thực, dám đưa ra một quyết định dứt khoát và đúng đắn khi biết rằng mình không thể đáp ứng được những điều mà người yêu mong muốn.
Rõ ràng, anh ấy yêu bạn thực sự. Chàng không muốn hứa cho qua chuyện, hứa để bạn vui lòng. Vì thế anh bảo bạn chờ hết năm để anh cố gắng tìm kiếm cơ hội ở lại Hà Nội. Khi biết chắc chắn không thể có cơ hội đó, anh đã dám dũng cảm làm người ra đi để bạn có thể yên tâm với quyết tâm ở Hà Nội. Bạn hãy thông cảm cho chàng trai ấy, vì nghề nghiệp của anh quá đặc thù nên không thể tự mình quyết định chọn nơi chốn để làm việc được.
Phần bạn, nếu thực sự bạn cảm thấy đó là một chàng trai tốt, là một người đáng yêu và bạn yêu anh ấy thực sự hãy chấp nhận đánh đổi công việc của bạn ở Hà Nội để chọn anh ấy đi bạn. Nếu có một động cơ thúc đẩy (ở đây là hy sinh vì tình yêu) bạn có thể làm tốt một công việc nào đó cho dù không được đào tạo bài bản bằng con đường tự học, tự bồi dưỡng, thông qua học hỏi đồng nghiệp.
Ngược lại, sẽ thật khó cho bạn nếu bạn sống suốt đời bên một người chồng mà mình không có tình yêu. Nếu tình yêu của bạn không đủ mạnh để đánh đổi cuộc sống và công việc ở Hà Nội để lấy người mình yêu, bạn hãy chấp nhận lời đề nghị chia tay của anh ấy. Bởi vì có níu kéo gì chăng nữa, với điều kiện công tác của bạn và anh ấy, với quyết tâm bám trụ Hà Nội của bạn, cuộc tình của hai bạn cũng sẽ không đi đến đâu. Để rồi tuổi bạn mỗi ngày mỗi lớn, khi muốn bắt đầu một cuộc tình khác cũng sẽ khó khăn.
Vì thế, việc giải quyết tiếp tục yêu hay chia tay như lời đề nghị của anh ấy là một quyết định tự bạn phải đưa ra sau khi đã cân nhắc, so sánh giữa "tình yêu Hà Nội" và tình cảm dành cho anh ấy. Điều này không ai có thể biết chính xác bằng bản thân bạn. Chỉ có điều xin bạn nhớ cho tìm một công việc bao giờ cũng dễ dàng hơn là tìm được người đúng là một nửa của mình.
Chúc bạn có được quyết định đúng đắn cho tình yêu của mình.
Theo VNE
Làm sao giữ được 'phi công trẻ' Em 26 tuổi, đã đi làm và có công việc ổn định. Bạn trai ít hơn em 4 tuổi, hiện vẫn còn đi học và chuẩn bị tốt nghiệp đại học. Quen nhau được 2 năm nhưng chúng em vẫn chưa công khai mối quan hệ với mọi người, phần vì ngại, phần vì sợ mọi người lời ra tiếng vào (vì bề...