Sống trong bạ.o hàn.h từ bé đến tận khi làm mẹ…
Ngày lên xe hoa, T. ao ước cuộc đời của mình sẽ được chuyển sang một trang mới. Cô nghĩ rằng những hình ảnh về sự chì chiết, đán.h đấm sẽ không còn tái hiện nữa. Nhưng rồi cô lại phải đối diện với một thực tế phũ phàng…
Tuổ.i thơ thấm đầy bạo lực
Chị Nguyễn Thị T. (Phù Lỗ, huyện Sóc Sơn, Hà Nội) sinh ra trong một gia đình có 3 anh chị em. Cha T. làm nghề thợ xây, mẹ cô buôn bán. Ngay từ khi nhận thức được mọi chuyện thì cũng là lúc T. nhận ra mái nhà của mình không hạnh phúc. Người cha thường xuyên đán.h đậ.p và chì chiết mẹ cô. Tiề.n kiếm ra được không bao giờ ông dùng để chăm lo cho gia đình. Họ chia tay nhau nhưng vì kinh tế khó khăn nên vẫn phải ở chung một nhà. Dù bố mẹ đã l.y hô.n nhưng bạo lực vẫn diễn ra, bố vẫn đán.h m.ẹ.
Còn nhỏ, T. phải chứng kiến những trận đòn của bố giáng xuống đầu mẹ. Ảnh minh họa
T. là con gái duy nhất trong nhà. Cô cũng là người chứng kiến rõ ràng nhất những niềm đau, giọt nước mắt tủi buồn của mẹ. Tự bao giờ, T. trở thành người tự ti, luôn thui thủi một mình, không có bạn thân.
Xong lớp 9, mới tròn 16 tuổ.i, thương mẹ không thể cáng đáng thêm việc học của mình, T. nghỉ học và đi làm may công nghiệp để mong kiếm được tiề.n giúp mẹ. Sau gần 1 năm đi làm, cô được người quen dắt mối cho một người đàn ông xa lạ ở xã bên hơn cô 10 tuổ.i. Mẹ T. thương con gái, bà bảo: “Gia đình mình thế này, con đi lấy chồng đi. Người ta già dặn, chắc sẽ chín chắn và là chỗ dựa tốt cho con”. Mặc dù chưa đủ tuổ.i kết hôn, mặc dù không có cảm xúc cũng không cần tìm hiểu rõ ràng người ta, T. vẫn đồng ý đi làm dâu nhà người.
Tìm đường quang lại quàng bụi rậm
Ngày lên xe hoa, T. có ao ước cuộc đời của mình sẽ được chuyển sang một trang mới. Cô nghĩ rằng những hình ảnh về sự chì chiết, đán.h đấm sẽ không còn tái hiện nữa. Nhưng, chỉ vài tuần sau khi cưới, chồng T. chuyển ra ở riêng một mình ngoài cửa hàng cách nhà khá xa – nơi anh thuê để buôn bán. Thế là chỉ có một mình T. phải ở lại trong căn nhà xa lạ. Cô bắt đầ.u rơ.i vào cái nhìn “chăm chú” của người bố chồng. Cô bị chịu đựng những hành động kín đáo của ông khi va chạm vào người cô kiểu nửa sà.m s.ỡ, vô tình, nửa uy quyền, chủ ý.
Quá sợ hãi nên khi vừa mang bầu, để lẩn tránh bố chồng, T. xin chồng được theo ra ở cùng ngoài cửa hàng. Chồng T. đồng ý tách vợ ra. Việc mang bầu, sinh con, sức khoẻ yếu, đã khiến cô không có khả năng kiếm ra tiề.n, chỉ biết sống dựa vào chồng.
Video đang HOT
Thi thoảng, trong những cơn say, bực tức, người chồng chử.i, mắng vợ là kẻ ăn bám… rồi đán.h đậ.p
Sau đó là những lời lẽ khin.h b.ỉ gia đình nhà cô rồi tiến đến thượng cẳng chân, hạ cẳng tay. Càng ngày, tần số đán.h đậ.p ngày một tăng. Nó khiến T. tắt hẳn nguồn hy vọng về một gia đình không bạo lực…
Khi đứa con của T. tròn 1 tuổ.i cũng là lúc cô thấy mình bắt đầu có biểu hiện của sự thay đổi về tâm lý. Nhiều khi T. không kìm chế được bản thân. Cô đán.h đậ.p, cáu gắt ầm ĩ với con. Tim cô đậ.p nhanh, mất ngủ, không ăn uống được. Nhưng sau đó T. lại rơi vào sự sợ hãi, bất ổn, lo lắng, buồn bã triền miên. Cô tự cảm thấy mình không có khả năng tự ra một quyết định gì, không muốn làm bất kỳ việc gì. Một lần u ám quá, T. còn nảy sinh ý định sẽ tự kế.t liễ.u đời mình nhưng không thành.
Với người phụ nữ, bị tổn hại về sức khỏe tinh thần do tác động của bạo lực gia đình luôn nặng nề và khó khăn khi điều trị
Khi ấy, người hàng xóm bên cạnh nhà T. vô tình kể cô nghe về một người quen của họ bị bạo lực gia đình dẫn đến mắc bệnh trầm cảm, u ám, phải đi bệnh viện điều trị. Bác sĩ nói bệnh đó nếu để lâu thì sẽ có hậu quả nặng nề. T. nghe, thấy sợ hãi và bắt đầu chú ý hơn đến tình trạng tâm lý của mình. Khó có thể kể chuyện mình cho ai nghe một cách trực tiếp nên cô đã dò tìm và có được số điện thoại tư vấn của nhà tạm trú chuyên hỗ trợ nạ.n nhâ.n bị bạo lực ở nội thành rồi gọi ra và nhờ hỗ trợ.
Tại đây, chị T. đã phải trải qua 12 lần tham vấn về tâm lý thì mới có thể ngồi một cách “tạm tĩnh tâm” để nói về một số mong muốn của mình như muốn “giải thoát”, muốn học nghề làm đầu và muốn có trách nhiệm cho việc nuôi con…
Theo Phụ Nữ Việt Nam
"Đàn ông trên đời này chế.t hết rồi sao?"
Mẹ tôi hắng giọng nói những lời khó nghe ấy với tôi ngay trong điện thoại. Khổ là, điện thoại hôm đó tôi lại bật loa ngoài, còn anh thì ngồi ngay bên cạnh.
"Đàn ông trên đời này chế.t hết rồi sao mà mày định lấy thằng ấy? Nhìn thì như nhà quê, chẳng có gì trong tay, nghèo kiết xác. Con gái mẹ như thế thảo nào chả lấy được anh giàu có, đẹp trai, nhà mặt phố? Sao lại phải lao vào kẻ nghèo hèn. Sau này sẽ chẳng có ích gì đâu con, con hãy nhớ, tình yêu chẳng là gì cả, tiề.n bạc mới là quan trọng".
Mẹ tôi hắng giọng nói những lời khó nghe ấy với tôi ngay trong điện thoại. Khổ là, điện thoại hôm đó tôi lại bật loa ngoài, còn anh thì ngồi ngay bên cạnh. Tôi run lẩy bẩy, lập tức cắt ngay loa và ra ngoài nói chuyện. Tôi nhìn thấy rõ biểu hiện lạ trên khuôn mặt anh, và biểu cảm rất khó hiểu của anh. Có lẽ trong lòng anh đang dâng lên niềm tự ái rất lớn, có lẽ là anh đang thầm nguyền rủa tôi.
Tôi không còn mặt mũi nào nữa, tôi phải nói với mẹ một tràng bắt đầu mẹ mới thôi cái giọng ấy đi. Mẹ đã quá thành kiến về anh, người đàn ông tôi yêu rồi. Khổ thay, tôi không thể tưởng tượng được, mẹ lại có thể thốt ra những lời như vậy. Thật vô ý khi tôi đã để loa cho anh nghe được câu chuyện đó.
Nhưng có một điều thật lạ, sau lần ấy, anh làm như không nghe thấy gì. Anh chẳng phản ứng gì. Mỗi lần ở bên cạnh anh, tôi đều tìm cách giải thích nhưng anh lại lảng đi chuyện khác. Anh bảo chẳng quan trọng chuyện đó, chỉ cần chúng tôi yêu nhau là đủ. Anh vốn không bận tâm chuyện mẹ tôi nói gì, mẹ tôi làm sao. Lúc nào anh cũng cười, ôn tồn và ân cần với tôi, vẻ mặt điềm đạm của anh khiến tôi xúc động. Chính vì vậy tôi lại càng tin tưởng anh, nghĩ rằng, anh vì yêu tôi nên không quan trọng chuyện khác, không coi trọng mẹ tôi nghĩ gì.
Anh chẳng phản ứng gì. Mỗi lần ở bên cạnh anh, tôi đều tìm cách giải thích nhưng anh lại lảng đi chuyện khác. (ảnh minh họa)
Nhìn anh, tôi cảm thấy tội nghiệp vô cùng, cứ cảm thấy áy náy có lỗi với anh. Tôi luôn tự hỏi bản thân mình, có phải là, anh rất hận tôi, tức bố mẹ tôi nên cứ im lặng như thế mãi. Người ta tức thì phải nói ra, phải gào thét lên, bực tức. Vậy mà anh lại không hề nghĩ vậy vì bao nhiêu lần tôi hỏi anh, anh đều lắc đầu nói không có gì, anh chẳng nghĩ gì, người lớn có suy nghĩ của người lớn, mình là thế hệ trẻ thì không nên nặng đầu quá vì chuyện này.
Tôi vì quá yêu anh nên cũng không còn bận tâm chuyện đó nữa. Ngày tháng cũng trôi qua, chúng tôi ở bên nhau suốt thời gian đại học. Mẹ tôi cũng nhiều lần gọi điện lên nói anh này kia nhưng tôi đều không muốn nghe. Mẹ tôi nói quá nhiều làm tôi bực. Còn anh, anh có lẽ biết mẹ tôi luôn nói về chuyện này, mà anh không động tĩnh gì.
Ngày tháng trôi qua, cho đến khi chúng tôi ra trường, biết bao nhiêu lần mẹ tôi phản đối chuyện này. Tôi không muốn nhắc đi nhắc lại chuyện đó nên dù mẹ có giục thế nào, tôi cũng nói không yêu ai. Còn anh, lúc nào anh cũng ân cần chăm sóc tôi, nói lời yêu tôi, nên chưa bao giờ tôi có ý định sẽ yêu người khác ngoài anh, dù cho mẹ có nói gì đi chăng nữa. Trước giờ tôi chưa từng cãi mẹ nhưng vì anh, tôi đã cãi lại mẹ nhiều lần.
Ngày tháng trôi qua, cho đến khi chúng tôi ra trường, biết bao nhiêu lần mẹ tôi phản đối chuyện này. (ảnh minh họa)
Sau khi ra trường được một năm, tôi nói với anh rằng, chúng tôi sẽ cưới nhau năm sau. Trước lúc đó, tôi muốn anh về ra mắt gia đình tôi, gặp bố mẹ tôi nói chuyện. Tôi cảm thấy mặt anh biến dạng, có vẻ anh nghĩ đến chuyện ngày trước. Anh nói đồng ý cưới...
Và ngày đó, tôi đã thưa chuyện với bố mẹ, nói rõ ngọn ngành nhưng nhất định mẹ tôi không đồng ý. Tôi cũng có nói qua chuyện này với anh để anh chuẩn bị tâm lý và hi vọng anh sẽ không vì chuyện đó mà nản lòng. Anh cười bảo tôi yên tâm.
Nhưng trước khi cưới, anh có đề nghị rằng muốn tôi và anh có con trước. Anh bảo, có như thế sẽ dễ dàng hơn, khó bị gia đình ngăn cấm, với lại thời nay, nhiều người có bầu trước mới cưới không sao. Tôi thấy cũng là một ý kiến hay, tôi còn đang sợ mẹ mình sẽ không chấp nhận. Và tôi quyết định làm theo ý anh.
Hơn 2 tháng sau, tôi biết tin mình có bầu. Tôi báo với mẹ tôi, mẹ tôi hốt hoảng lắm, khóc lóc không thôi nhưng không còn nghe mẹ ngăn cấm gì. Còn anh, anh cũng không mảy may bận tâm khi tôi nói mình có bầu.
Giờ thì tôi đã hiểu lý do vì sao anh ra đi như vậy, anh đã biến tôi thành con bài để thế mạng cho anh. (ảnh minh họa)
Ngày đó, tôi đã nói rằng, mẹ tôi đồng ý chuyện cưới xin của hai đứa, anh không phản ứng gì, cũng không thấy anh hào hứng hay chuẩn bị gì cho đám cưới. Đùng một cái, hơn 1 tháng sau, anh nói, chúng tôi phải chia tay, vì anh đã có người con gái khác. Anh dẫn đến trước mặt tôi một cô gái rất xinh xắn, nói rằng, đó là người anh yêu thực sự và muốn cưới cô ấy. Còn đứa con trong bụng tôi, anh không hề nhắc đến.
Tôi khóc hết nước mắt, tưởng anh đùa mình nhưng tất cả là sự thật. Anh phản bội tôi. Tôi gọi điện cho anh, khóc lóc ỉ ôi, nói sao anh lại phũ phàng như vậy, anh bỏ cả con mình để chạy theo người đàn bà khác. Anh không nói nhiều, chỉ trả lời tôi &'đó là cái giá em phải trả vì chính những lời nói của mẹ em ngày trước. Mẹ em đã dùng những từ ngữ không thể nào diễn tả nổi để phủ nhận tình yêu của tôi, để xúc phạm tôi. Và bây giờ, tôi muốn mẹ em phải gánh chịu hậu quả. Tôi nghèo, đúng vậy, và tôi có tình yêu của người nghèo chứ không phải người giàu có như em, xin lỗi em'.
Giờ thì tôi đã hiểu lý do vì sao anh ra đi như vậy, anh đã biến tôi thành con bài để thế mạng cho anh. Anh lừa dối tôi chủ yếu là để lập kế hoạch trả thù. Mọi thứ đã chấm hết. Người đàn ông ấy thật ích kỉ. Tôi biết chuyện này là do mẹ tôi nhưng tôi yêu anh thật lòng, con anh có tội gì đâu mà anh lại độc ác như thế? Đàn ông trên đời này lại có người như anh sao? Nếu vậy, anh chỉ cần bỏ tôi, cần gì phải khiến tôi mang bầu để làm khổ một sinh linh bé nhỏ? Có phải anh quá hận tôi nên mới hành động như vậy? Tôi hối hận quá rồi, thật sự quá hối hận vì đã yêu người như anh! Chỉ vì mẹ tôi chê anh nghèo mà anh lại hành xử như vậy sao? Sự trả giá này quá đắt đối với tôi...
Theo Khám Phá
8 năm thanh xuân yêu nhau, để rồi đến cuối lại phải nói "Đừng hạnh phúc anh nhé" vì người thứ 3 Lại thêm tâm sự của cô gái đã dành hết tuổ.i thanh xuân để yêu một người, nhưng rồi đến cuối vì người thứ 3 mà tất cả đổ vỡ được đăng trên NEU Confessions. Có những người mang cả tuổ.i thanh xuân ra để yêu một người, nhưng rồi cuối cùng điều nhận lại chỉ là một lời nói dối. Có những...