Sống ở nhà chị gái mà tôi như người giúp việc
Câu nói của anh rể khiến tôi vô cùng bức xúc.
Hai tháng trước, vợ chồng chị gái tôi mua được một ngôi nhà khá rộng. Chị ấy nói đang còn thừa một phòng, tôi nên chuyển về sống cho đỡ tốn tiền thuê phòng trọ. Hiện tôi đang là sinh viên, tháng nào cũng phải bỏ ra 1,5 triệu thuê phòng.
Lúc đầu tôi không muốn chút nào, vì tôi không hợp với tính khí nóng nảy của anh rể. Đang sống ở ngoài tự do, thoải mái, thích làm gì thì làm, không bị ai quản thúc Nhưng bố mẹ thuyết phục rất nhiều, muốn tôi đến nhà chị ở cho đỡ tốn tiền. Với lại sống cùng anh chị thì bố mẹ ở nhà bớt lo lắng hơn. Cuối cùng tôi cũng thuận theo mong muốn của mọi người.
Từ ngày về sống nhà chị gái, tôi cảm giác mình như là người giúp việc. Do cùng đường đến trường nên ngày nào tôi cũng phải đưa đón hai cháu. Chị gái đi làm về muộn, thế là tôi phải qua chợ mua đồ nấu ăn cho cả ngày. Anh rể về sớm nhưng chẳng phụ giúp tôi việc nấu nướng hay dọn dẹp nhà cửa. Anh nằm xem tivi, đến giờ ăn phải có người mời mới chịu ngồi vào bàn.
Video đang HOT
Trong bữa ăn, nếu có thiếu gì đó là mọi người lại gọi tôi lấy giúp. Nhiều bữa cơm tôi ức lắm, cố nuốt nước mắt vào trong, ăn cho xong bữa. Tôi luôn tự động viên mình có hoàn cảnh sống còn tốt hơn nhiều người khác, có khó khăn nhỏ này không vượt qua thì sao làm được việc lớn.
Tuần vừa rồi, mẹ gửi cho tôi 3 triệu đóng tiền ăn hai tháng. Tôi nói là hàng tháng chị gái cho 1 triệu để chi tiêu sinh hoạt, còn tiền ăn chị không lấy. Mẹ nói là chị em gái cho nhau chút không sao nhưng đừng để anh rể biết được lại lớn chuyện.
Mẹ bảo tôi cứ góp tiền ăn cho anh rể, chắc chắn anh ấy không lấy nhưng tôi vẫn phải đưa để đỡ mang tiếng ăn nhờ ở đậu.
Tối hôm kia, lúc có mặt hai anh chị, tôi đưa 3 triệu tiền ăn góp hai tháng cho chị gái. Chị nói tôi ăn uống đáng là bao nhiêu đâu mà cầm tiền, rồi chị bảo tôi cất tiền đi. Bất ngờ anh rể nói là hai tháng mà tôi góp bằng đó tiền là quá ít. Anh bảo mỗi ngày tôi ăn 3 bữa cộng tiền điện nước, một tháng phải góp 2 triệu mới đủ.
Chị gái nói hằng ngày tôi đưa đón các cháu đi học, lo cơm nước, dọn dẹp nhà cửa gọn gàng. Tôi làm nhiều chẳng khác gì người giúp việc, hàng tháng không trả lương cho thì thôi, sao lại lấy tiền ăn của tôi. Những lời của chị gái quá đúng, anh rể im lặng không nói gì nhưng thái độ không được vui.
Từ sau hôm đó, tôi không muốn ở nhà chị gái nữa, tôi muốn ra ngoài sống. Nhưng tôi mới học có năm hai, sau này còn tốn rất nhiều tiền mà thu nhập của bố mẹ tôi thấp. Tôi thật sự không biết phải làm sao nữa? Cứ ở thế này tôi không thoải mái chút nào.
Lúc mẹ chia tài sản, chị gái nói một câu mà tôi muốn quỳ xuống cảm tạ
Tại sao lúc nào chị tôi cũng chỉ biết nghĩ cho người khác thế?
Ảnh minh họa
Chị gái tôi từng có một người chồng tốt, yêu chiều chị ấy hết mực. Nhưng rồi hai người cưới nhau 7 năm không có con, nguyên nhân là ở chị. Không muốn gia đình chồng bị tuyệt hậu, chị tôi đã tìm vợ mới cho chồng, còn chị quay trở về nhà ngoại sống.
Biết chị tôi chăm chỉ lại hiền hậu, nhiều người đàn ông đến hỏi làm vợ nhưng chị từ chối. Chị nói là không còn thiết tha với chuyện yêu đương nữa. Lấy nhau mà không có tình yêu, không có con thì có khác gì là người giúp việc cho người ta. Thế thì ở nhà phụng dưỡng bố mẹ còn hạnh phúc hơn.
Dù cả gia đình đều rất muốn chị gái đi thêm bước nữa, kiếm chỗ nương tựa về già nhưng chị không muốn lấy chồng nữa thì cũng chịu.
Suốt 10 năm qua, bố mẹ già yếu có chị gái tôi ở bên chăm sóc, tôi cũng yên tâm làm việc và lo cho gia đình nhỏ của mình.
Từ sau khi bố mất, mẹ cũng yếu và ốm đau liên miên. Chị tôi thường xuyên phải nghỉ làm để đưa bà đi bệnh viện. Nhiều lúc tôi muốn ở lại chăm sóc mẹ, chị ấy toàn bắt về nhà lo cho chồng con, còn việc của mẹ đã có chị đảm nhận hết. Tôi thương chị gái lắm, cả đời này có khó khăn nào chị cũng giành lấy hết về mình.
Ngày hôm qua, mẹ gọi vợ chồng tôi đến để nói chuyện chia tài sản, sang tên sổ đỏ. Mẹ bảo tôi đã có chồng con, có chỗ để dựa dẫm lúc khó khăn. Còn chị tôi sau này chỉ biết dựa vào bản thân mình. Vì vậy mẹ muốn cho chị ấy ngôi nhà, vợ chồng tôi nên ủng hộ việc làm của mẹ.
Mẹ vừa dứt lời chị tôi đã phản đối ngay, chị bảo vợ chồng tôi là công nhân, lương tháng chỉ đủ nuôi hai đứa con, hiện đang phải ở chung với bố mẹ chồng. Nhà chồng tôi thì chật chội. Trước sau vợ chồng tôi cũng phải chuyển ra ngoài sống. Chị bảo chúng tôi không phải mua nhà gì cả, ngôi nhà của bố mẹ luôn mở rộng cửa đón gia đình tôi về sống. Sau này chị em mình dựa vào nhau mà sống. Cuối cùng chị chốt lại một câu là không cần sang tên sổ đỏ, cứ để là nhà của chung.
Nghe những lời chị nói mà tôi muốn quỳ xuống cảm tạ, tôi đã bật khóc cảm ơn lòng tốt của chị, lúc nào cũng lo lắng cho gia đình tôi. Chồng tôi đã đứng ra hứa với mẹ, chúng tôi sẽ đối xử thật tốt với chị gái, bà không phải lo lắng cho tương lai của chị ấy. Tôi thật may mắn có được một người chị gái như vậy!
Đi làm giúp việc được trả 12 triệu một tháng nhưng chồng tôi quyết ngăn cản Một tháng tôi làm bằng lương 3 tháng của chồng vậy mà anh ấy không chịu cho vợ đi làm. Ảnh minh họa. 3 hôm trước, đứa cháu - con chị gái của tôi - về quê và đến nhà tôi chơi. Sau 5 năm dì cháu không gặp nhau mà có nhiều thay đổi quá. Cháu tôi xinh đẹp và giàu sang,...