Sống như búp bê còn chồng đại gia suốt ngày cặp kè chân dài
Tôi 28 tuổi, lấy chồng được 7 năm, có 1 cậu con trai. Tôi sống trên đống nhung lụa vì chồng tôi là một “đại gia” nho nhỏ. Anh ấy kinh doanh thuận lợi, kiếm được khá nhiều tiền. Anh ấy cũng rộng rãi chi tiêu, thường vứt cho tôi hàng “cục” tiền, tôi muốn tiêu như thế nào tuỳ thích. Mỗi lễ, tết, anh ấy lại tặng tôi những “đồ chơi” đắt tiền như xe xịn, điện thoại đời mới nhất, quần áo đồ hiệu, vòng vàng, nhẫn kim cương.
ảnh minh họa
Nhưng tôi có điều phiền muộn là chồng tôi luôn lấy cớ tiếp khách, đi giao lưu tạo mối quan hệ để cặp kè với các cô gái trẻ. Có khá nhiều buổi tối anh ấy không về nhà, cũng không giải thích nhiều với tôi. Tôi thừa biết bên chồng tôi luôn có phụ nữ.
Anh ấy cũng không phủ nhận mà bảo đó là những mối quan hệ giải trí trên bàn nhậu chứ không có ý định bỏ vợ lấy họ. Khi tôi đòi đi tiếp khách cùng thì chồng tôi cũng từ chối. Anh ấy bảo đi bar, đi quán nhậu xô bồ không thể dẫn vợ vào chỗ đó nhưng không thể từ bỏ cuộc sống như vậy. Chồng tôi bảo nếu tôi không chịu được thì tuỳ tôi định đoạt. Chữ “tuỳ” ở đâu cũng bao hàm cả việc “có thể ly hôn”.
Tôi sống lệ thuộc vào chồng vì lương của tôi chỉ hơn 3 triệu/tháng, chưa đủ cho tôi một lần đi thẩm mỹ. Thấy tôi mệt mỏi, bạn bè tôi khuyên nên nghĩ thoáng, lấy tiền của chồng mà tiêu xài thoả thích, cũng tự kiếm lấy một người đàn ông chăm sóc, nâng niu mình. Đồng thời tôi cũng nên tranh thủ vơ vét ít tiền vốn từ chồng, phòng khi anh ta đá tôi ra khỏi cửa. Nhưng tôi thấy mệt mỏi, rầu rĩ. Tôi cũng sợ bẩn mỗi lần chồng tôi mò lên giường. Tôi phải làm gì để cải thiện tình hình này?
Hoàng Hoa (Hoanghoa…@gmail.com)
Video đang HOT
Tơ Hồng gỡ rối
Giữa tiền, tình yêu và lòng tự trọng đôi khi rất khó “ở chung” một chỗ, nhất là khi em lại đang tiêu tiền của người không tôn trọng em. Em không ưa lối sống của chồng, cách đối xử của chồng nhưng vẫn không từ chối khi anh ấy quẳng cho em những “cục” tiền để tiêu xài, dùng xe đẹp, điện thoại xịn mà anh ấy mua cho. Trong nhận thức của chồng em, anh ấy sẽ cho rằng em cũng chỉ thích tiền, không thể sống nổi nếu tách rời anh ấy, em sẽ không dám ly hôn…
Nhận tiền của chồng không sai nhưng tiêu tiền một cách phung phí, xa xỉ rồi lại nhắm mắt chấp nhận lối sống xô bồ, phản bội của chồng mà không dám phản kháng gì sẽ khiến anh ta càng ngày càng coi thường em hơn. Đó là một vòng luẩn quẩn.
Em có thể hưởng thụ gấp gáp bằng tiền của chồng mà không cần để tâm anh ta làm gì, cặp kè với phụ nữ khác cũng mặc kệ. Em khinh bỉ lối sống xô bồ của chồng nhưng vẫn “tôn trọng” tiền anh ta nhờ lối sống đó mà có thì em cũng khó có thể tôn trọng chính mình. Dù em có thể vụng trộm với người đàn ông khác nhưng chắc chắn cũng sẽ không nhận được tình cảm chân thành và sự tôn trọng từ anh ta. Lợi dụng hôn nhân, bán tình cảm của mình thì làm sao có được sự vui vẻ, thanh thản. Chẳng phải chính em cũng cảm thấy “bẩn” mỗi lần chồng đụng chạm đến mình hay sao?
Vì vậy, em phải có nghị lực, tự chăm lo cho cuộc sống của mình, không lệ thuộc vào tiền của chồng thì mới có thể tìm được lòng tự trọng và hạnh phúc.
Đầu tiên, em nên hạn chế chi tiêu, dù không đến mức nhất định không nhận tiền chồng đưa nhưng chỉ trong mức giới hạn sinh hoạt gia đình và những nhu cầu thiết yếu tối thiểu của bản thân và con trai. Để chồng em hiểu, dù chia tay anh ta, em vẫn có thể chăm lo cho cuộc sống của mình. Sau đó, em nên , nói rõ tình cảm của mình cho chồng biết, xác định anh ấy có thực sự còn cần gia đình, cần vợ con hay không? Nếu còn yêu thương vợ con, anh ta cần từ bỏ lối sống xa đoạ, cặp bồ lăng nhăng.
Còn nếu thực sự anh ấy coi em là một món đồ trang sức, thích thì dùng, không thích thì xếp xó thì có lẽ em cũng cần dũng cảm đưa ra một lựa chọn. Anh ta chắc chắn sẽ có nghĩa vụ với con trai. Còn em cũng nên tự chăm lo cho cuộc sống bằng chính sức lao động của mình. Hạnh phúc không từ trên trời rơi xuống, cũng không chỉ hưởng thụ mà có được. Có thể đích đến còn xa nhưng trên con đường đi tìm hạnh phúc em đã có thể cảm nhận được niềm vui, khi tìm thấy sự tự chủ và tự tôn cho chính mình.
Theo PNSK
Đêm tân hôn 'cười ra nước mắt' với người chồng 67 tuổi
Ở bên nhau một năm rưỡi, tôi lên xe hoa về làm vợ vị đại gia già. Cuối cùng thì ước mơ nhà cao cửa rộng, xe sang của tôi cũng thành hiện thực.
Sau khi tốt nghiệp, bạn bè tôi từng người một dựa vào tiền và mối quan hệ để xin được một công việc tốt, "chắc chân" còn tôi thì vẫn chơi vơi với tập hồ sơ xin việc. Kể từ đó, tôi căm thù cái xuất thân nông thôn của mình. Tôi thậm chí còn tự hỏi vì sao mình không có được bố mẹ giàu có, quyền cao chức trọng để có thể có được một công việc tốt như chúng bạn.
Ảnh: Igov.com
Kể từ khi đi làm, tôi cũng hiếm khi trở về nhà. Nguyện vọng duy nhất của tôi lúc đó chỉ là kiếm được tiền để mua xe, mua nhà, để thoát nghèo. Tôi nhớ công việc đầu tiên của tôi là làm nhân viên bán xe ô tô. Mỗi tháng tôi phải tư vấn và bán được 3 chiếc xe thì mới đủ chỉ tiêu và không bị đuổi việc. Do thiếu chỉ tiêu, sợ bị đuổi việc nên tôi chấp nhận ngủ với gã trưởng phòng kinh doanh để "xin" chỉ tiêu.
Sau vài năm làm việc kết hợp cặp kè, làm bồ nhí của vài phó giám đốc, trưởng phòng, tôi đã tự mua xe, xây nhà ở quê cho bố mẹ. Tôi gặp người chồng của mình trong một hội nghị. Anh là một người đàn ông rất giàu có, từng trải. Mặc dù tôi nghe bạn của tôi nói rằng anh đã 67 tuổi nhưng tôi cũng không quan tâm lắm. Tôi nghĩ rằng, nếu trở thành bạn gái, vợ của anh ấy, tôi sẽ có tất cả.
Tôi cố gắng hết sức để tiếp cận và theo đuổi anh. Chẳng bao lâu, chúng tôi đã là một cặp. Anh nói rằng, vợ anh đã mất một thời gian dài, các con anh đều đã trưởng thành, anh thậm chí đã có cháu nội. Chỉ cần tôi đối tốt với anh, anh không tiếc tôi bất cứ thứ gì.
Sau khi ở bên anh một năm rưỡi, tôi bỏ hết các mối cũ và lên xe hoa với anh. Cuối cùng thì ước mơ nhà cao cửa rộng, xe sang của tôi cũng thành hiện thực. Sau khi báo tin kết hôn, nhìn ánh mắt ghen tỵ của những người bạn cùng học đại học với tôi, tôi chỉ biết cười sung sướng.
Trước đó, tôi đã nhiều lần nói tôi muốn kết hôn nhưng anh ấy không đồng ý. Tuy nhiên, cuối cùng anh ấy cũng phải đồng ý cưới tôi. Tôi rất hãnh diện vì đám cưới của tôi được tổ chức tại một khách sạn sang trọng. Tôi đã mời tất cả những người bạn tôi quen biết để họ chứng kiến khoảnh khắc hạnh phúc của tôi.
Tối hôm đó, tôi rất hồi hộp và mong rằng mình sẽ có một đêm tân hôn đáng nhớ. Vì yêu anh đã 1 năm rưỡi nhưng chúng tôi chỉ dừng lại ở ôm hôn, động chạm cơ thể. Vì vậy, tôi cố tình mặc một chiếc váy ngủ gợi cảm, "thiếu trên hở dưới" để quyến rũ chồng.
Nào ngờ khi vừa nhìn thấy tôi, chồng tôi đã ôm ngực, thở gấp, ngã khuỵu rồi kêu tôi mở ngăn kéo lấy thuốc cho anh uống khiến tôi cũng hốt hoảng làm theo. Sau khi uống thuốc gần 1 tiếng, chồng tôi mới khỏe lại, anh nói rằng anh vốn mắc bệnh tim nên bác sỹ khuyên không nên làm chuyện gì khiến anh ấy phấn khích, kích thích quá.
Vậy là kể từ ngày cưới đến giờ, chúng tôi vẫn chưa có một lần động phòng thực sự. Anh ấy cũng bảo tôi không được ăn mặc hở hang kẻo anh ấy lại "bị kích thích". Tôi cũng sợ khi đang ái ân, anh ấy đột nhiên lên cơn đau tim nên không dám đòi hỏi. Nhưng sống mãi trong cảnh "gối chăn lạnh lùng" thế này, chẳng biết tôi có thể chịu đựng được bao lâu nữa.
Theo Vietnam
Thấy lạ vì thằng em đẹp trai lại cưới vợ xấu như ma, chị chồng lén rình lúc em tắm để tìm Mai, chẳng có gì là vũ khí hay bí mật hết cả. Trước đó Hương cứ nghĩ rằng Mai đã bỏ bùa em trai mình nhưng không hề phải. Mai và Bình là tình cảm chân thành. ảnh minh họa Hương đi đâu cũng tự hào về Bình lắm. Nhiều người không biết còn nghĩ Bình là chồng của Hương cơ đấy. Nhưng...