Sống nhờ nhà vợ, tôi thấy nhục rồi
Có người bàn tán sau lưng tôi, nói tôi là loại đàn ông đi bám váy vợ.
Tôi lấy vợ tưởng chừng hạnh phúc đong đầy vì tôi yêu em, em cũng thật lòng yêu tôi. Tôi cũng không phải chịu mặc cảm bản thân và bởi tôi là đàn ông nên những chuyện xung quanh, bên lề tôi không để ý tới. Ngày cưới em, ai cũng khen chúng tôi trai tài gái sắc, xứng đôi vừa lứa, lấy được người vợ như ý lại con gái Hà Nội. Thông tin nhà cô dâu rất giàu nhanh chóng truyền đến tay họ hàng, ai cũng nói tôi tốt số. Tôi cũng chỉ cười không nói gì vì những lời này tôi đã nghe từ bạn bè quá nhiều rồi.
Nhưng tôi yêu em đâu phải vì nhà em giàu, em là gái Thủ đô. Vả lại em mới chính là người chủ động tấn công tôi, viết thư tỏ tình với tôi. Ban đầu tôi còn nghĩ em là cô tiểu thư kiêu kỳ, nhưng càng tiếp xúc với em, tôi càng cảm nhận em thật dễ mến, vô tư và luôn cho tôi cảm giác thoải mái khi gần nhau.
Chúng tôi cưới nhau sau khi ra trường được 2 năm. Ngày ấy công việc của tôi rất tốt, lương cao nên bố mẹ em cũng đồng ý dù tôi là trai tỉnh lẻ. Vả lại thấy con gái yêu như thế, bố mẹ nào nỡ chia lìa. Chúng tôi thành một cặp hạnh phúc trong mắt của mọi người và tôi cũng nghĩ vậy. Tôi chỉ nghĩ, tôi yêu em và cố gắng vì em, vì gia đình của chúng tôi thế là đủ.
Chúng tôi cưới nhau sau khi ra trường được 2 năm. Ngày ấy công việc của tôi rất tốt, lương cao nên bố mẹ em cũng đồng ý dù tôi là trai tỉnh lẻ. (ảnh minh họa)
Những ngày đầu, vì hai đứa chưa có điều kiện để mua được nhà, bố mẹ em đã giúp cho chúng tôi ở căn chung cư nhỏ của gia đình em. Tôi cũng không nghĩ nhiều về việc này, vì nhà hiện tại không có người ở vì bố mẹ mua để đó cho cậu em đi du học bên Pháp của em. Vả lại tôi cũn chưa có nhà thì chi bằng chúng tôi cứ dọn ra ở riêng như thế cho tiện. Thế là căn hộ ấy dần thành mái nhà ấm cúng của chúng tôi.
Video đang HOT
Những ngày tháng dễ chịu dần trôi đi, tôi bắt đầu nghe điều tiếng từ nhiều người. Có người bàn tán sau lưng tôi rằng, ở nhà vợ mà không biết ngại, ai lại đàn ông đi bám váy vợ, không tự lo được cho cuộc sống của mình lại dựa dẫm vào vợ con. Tôi đã không bận tâm tới những lời nói đó vì cho là những kẻ ghen ăn tức ở, nhưng khi họ xì xào ngay bên cạnh tôi, tôi cảm thấy thật bức xúc. Bây giờ người ta còn đặt điều: “Thằng ấy chắc gì yêu con N thật lòng, chắc nó cũng chỉ hám cái nhà và cái mác con gái Hà Nội thôi. Đẹp trai thế cơ mà, con N chắc bị lừa”. Thật tình, những điều chướng tai gai mắt ấy khiến tôi mệt mỏi vô cùng, tôi cảm thấy chán nản lắm, lần đầu tiên từ ngày lấy vợ, tôi đi uống rượu thâu đêm.
N không vấn đề gì, em yêu tôi thật lòng và không bao giờ nghĩ tính toán chuyện nhà cửa với tôi. Nhưng bố mẹ thì lại khác. Lâu dần, không thấy tôi động tĩnh chuyện mua nhà, ông bà bắt đầu có chuyện để nói. Bố mẹ em cho rằng tôi cũng ăn bám em như bao người khác vẫn nói. Họ bảo &’tưởng tài giỏi gì hóa ra cũng chỉ là hạng bình thường, bám váy vợ. Thảo nào nó bám riết lấy con N. Hứa hẹn mua nhà mà không biết bao giờ mua được, hay cứ sống mãi ở nhà vợ?”, Những lời nói đó của bố mẹ khiến một thằng đàn ông như tôi thấy nhục nhã vô cùng. Tôi cảm thấy mệt mỏi, chán nản, không muốn tiếp tục sống cùng vợ nữa dù em chẳng có lỗi lầm gì với tôi.
N không vấn đề gì, em yêu tôi thật lòng và không bao giờ nghĩ tính toán chuyện nhà cửa với tôi. Nhưng bố mẹ thì lại khác. (ảnh minh họa)
Tôi đang cố gắng, thật sự là rất cố gắng để mang lại hạnh phúc cho em, hi vọng em có thể hiểu được tấm chân tình của tôi. Nhưng dường như mọi thứ đều vô nghĩa khi gia đình em giờ đây đã nghĩ tôi là thằng rể ăn bám. Thú thực, chuyện mua nhà ở Hà Nội đâu phải chuyện một sớm một chiều, nhưng bố mẹ nào hiểu cho tôi. Tôi nản lắm rồi.
Tôi bàn với vợ ra thue nhà ở riêng cho thoải mái. Dù là nhà đi thuê tôi cũng thấy hãnh diện hơn nhiều. Tôi vì thương vợ, không muốn em phải suy nghĩ nhiều về bố mẹ mình nên mới chọn cách đó, may ra còn giữ được tình cảm bố mẹ vợ con rể. Nếu không, khi tôi ức chế lên, không biết tôi có kìm nén được cảm xúc của mình hay không, tôi sợ làm em tổn thương.
Thôi thì thà rằng thuê một căn nhà nhỏ, tự quyết cuộc sống của mình, làm ăn tới khi nào có đủ khả năng mua nhà thì tính toán sau còn hơn như lúc này. Đúng là, ở đời không ai học được chữ ngờ là thế.
Theo Eva
Nỗi lòng chồng ở rể
Dù bố mẹ vợ có tốt đến mấy nhưng vẫn thấy không thoải mái như ở riêng.
Trong cuộc sống hiện đại ngày nay, vẫn còn không ít người có cái nhìn thiếu thiện cảm về những người ở rể. Tuy nhiên, thay vì mặc cảm, nhờ sự khéo léo và thông cảm từ phía người vợ, nhiều chàng rể đã sống tốt hơn và giành được tình cảm từ gia đình vợ.
Tâm sự người trong cuộc
Được dịp như cởi tấm lòng, các chàng ở rể đã có dịp bộc bạch, tâm sự với người viết với những nỗi niềm và quan điểm khác nhau.
Anh Tuấn Hà (36 tuổi, NVKD tại quận 5, TP. HCM): "Vì điều kiện kinh tế, tôi chưa mua được nhà nên phải ở chung với gia đình vợ. Thực ra, chẳng ai thích ở rể bao giờ, dù bố mẹ vợ có tốt đến mấy nhưng vẫn thấy không thoải mái như ở riêng. Đấy là còn chưa kể đến chuyện riêng của 2 vợ chồng, mỗi lần có chuyện lại chẳng dám to tiếng hay giận hờn nhau, nếu có thì các cụ lại bênh "chằm chặp" con gái. Nói chung có nhiều chuyện phức tạp xung quanh việc ở rể lắm...".
Nếu tỏ ra chăm sóc, chiều chuộng vợ, không chỉ tôi được vợ yêu hơn mà còn được mẹ vợ tán thưởng (Ảnh minh họa)
Anh Minh Trung (28 tuổi, Công ty thiết kế xây dựng): " Ai bảo ở rể khổ chứ còn riêng tôi thì lại rất "khỏe". Ở chung với gia đình vợ nhưng tôi lại rất được bố mẹ vợ thương, chắc có lẽ do ông bà sợ con gái mình khổ (cười). Nếu tỏ ra chăm sóc, chiều chuộng vợ, không chỉ tôi được vợ yêu hơn mà còn được mẹ vợ tán thưởng. Vì thế, theo tôi, chuyện ở rể tốt hay không là do cảm nhận của từng người mà thôi. Dù sao, ở rể cũng còn tốt hơn nhiều so với làm dâu".
Anh Quốc Trung (Nhân viên ngân hàng): "Vợ tôi là con một, bố vợ lại mất sớm nên sau khi cưới, tôi về nhà cô ấy ở chung. Đến nay đã được 5 năm rồi, chẳng những không có cảm giác "chui gầm chạn", mà ngược lại, tôi rất sướng. Không có bố vợ, tôi trở thành trụ cột chính trong nhà, mọi việc lớn nhỏ gì, bà (tức là mẹ vợ) đều tham khảo ý kiến của tôi. Thích nhất là con cái được bà chăm sóc, quan tâm chu đáo nên hai vợ chồng tương đối thoải mái. Thỉnh thoảng có thể để con ở nhà với bà để hai vợ chồng đi du lịch. Tôi nghĩ ở rể không phải là vấn đề gì ghê gớm, quan trọng là cách cư xử và xem đó như là gia đình của mình, quan tâm chăm sóc mọi người như thế nào thì mình sẽ nhận được lại như thế thôi".
Quan trọng là cách cư xử của mỗi người
Hiện nay, quan niệm về việc ở rể đã nhẹ nhàng hơn rất nhiều. Để có được một gia đình êm ấm, mỗi thành viên trong gia đình phải cố gắng rất nhiều chứ không riêng gì chàng rể. Nhiều gia đình đã sống đầm ấm, bố mẹ vợ thậm chí còn bênh và thương con rể hơn con gái mình. Để có được điều này, con rể cần phải biết yêu kính bố mẹ vợ, xem đây như là gia đình của mình. Trong cách cư xử, chàng rể cần phải khôn khéo mềm mỏng nhưng cũng không nên nhu nhược và cần giữ chính kiến của mình. Hãy biết dung hòa các mối quan hệ trong gia đình, yêu thương và quý trọng các thành viên trong gia đình vợ. Hình ảnh người chồng đối xử tốt với cha mẹ vợ, không nề hà khó khăn và gánh vác mọi việc của gia đình vợ sẽ làm tăng thêm sự kính trọng trong lòng người vợ, là tấm gương để dạy dỗ các con về sau này. Sống ở đâu cũng vậy, nếu bạn biết quan tâm, biết cư xử, biết tôn trọng người khác thì mình cũng sẽ nhận được những điều tương tự như vậy.
Theo 24h
Ở rể sao cho khéo Trong cuộc sống hiện đại ngày nay, vẫn còn không ít người có cái nhìn thiếu thiện cảm về những người ở rể. Tuy nhiên, thay vì mặc cảm, nhờ sự khéo léo và thông cảm từ phía người vợ, nhiều chàng rể đã sống tốt hơn và giành được tình cảm từ gia đình vợ. Tâm sự người trong cuộc Được dịp...