Sống không yên với mẹ chồng chỉ tìm cách bòn rút tiền bạc, chèn ép công việc làm ăn của con dâu
Đi làm ở công ty, mở cửa hàng kinh doanh thêm, nhưng tôi chẳng khác nào cỗ máy kiếm tiền cho mẹ chồng.
Tôi năm nay 32 tuổi, đã kết hôn được 6 năm. Sau cưới tôi về sinh sống ở nhà chồng với bố mẹ chồng. Biết phận con dâu, tôi luôn cố gắng mỗi ngày để làm tốt nhiệm vụ của mình đó là chăm sóc bố mẹ chồng và chồng, làm các công việc nhà. Trong nhà ai cũng hài lòng với tôi, duy chỉ có mẹ chồng có ác cảm, không vừa lòng với con dâu, dù tôi chưa làm bất cứ điều gì trái với ý của bà.
Nhìn bề ngoài, ai cũng nói tôi thật có phúc, được vào nhà chồng có điều kiện, sẽ không phải băn khoăn về chuyện tiền bạc. Thế nhưng, có ở bên trong mới hiểu hết được mọi chuyện, không như người ta nghĩ. Nhà chồng tôi đúng là bề thế, có điều kiện, nhưng mẹ chồng tôi rất chặt chẽ về mặt tiền bạc, thâu tóm mọi khoản thu chi trong gia đình.
Thấy vợ chồng tôi thu nhập cao, mẹ chồng tìm cách quả lý hết, bà bắt chúng tôi phải nộp đủ các khoản thu nhập. Tôi cũng không dám trái lời vì nghĩ, nhà cửa chi tiêu nhiều như vậy có cho tôi quản lý chi các khoản thì cũng không dám. Nhưng điều lạ ở chỗ, dù bắt các con phải nộp hết thu nhập, nhưng mẹ chồng lại muốn vợ chồng tôi phải thanh toán nhiều khoản trong nhà.
Ví dụ như tiền điện chẳng hạn, mẹ chồng tôi lấy cớ không cầm tiền để bảo con dâu thanh toán và hứa trả: “Con cứ ứng ra đi, lúc nào mẹ đưa cho sau”. Mẹ chồng luôn nói vậy, nhưng chưa bao giờ gửi lại con dâu bất cứ một đồng nào. Nhiều khi không có tiền, tôi đành phải gọi điện về nhà hỏi vay bố mẹ đẻ, mang tiếng là vay mượn mà tôi không khác nào đi xin vì không có khả năng gửi lại.
Video đang HOT
Mẹ chồng luôn chèn ép còn muốn bòn rút tiền bạc của con dâu. (Ảnh minh họa)
Đi làm công ty cảm thấy thu nhập không đủ trang trải và với sức ép vòi vĩnh của mẹ chồng, tôi buộc phải nghĩ cách làm thêm. Sẵn nhà chồng rộng, có chỗ cho kinh doanh nên tôi vay mượn bạn bè, người thân bên nhà tôi để mở cửa hàng quần áo thời trang. Công việc kinh doanh thuận lợi, tôi cũng có khoản thu nhập thêm mỗi tháng.
Đang làm ăn tốt, mẹ chồng thấy vậy liền nghĩ cách để kiểm soát chuyện làm ăn của con dâu. Mẹ chồng lấy rất nhiều quần áo đẹp của con dâu, còn chọn thêm rất nhiều bộ khác để gửi về quê để tặng các em, các cháu dưới đó. Tôi đành phải chịu chứ không biết làm sao cả. Chưa hết, khi thấy khách đến ngày một đông, mẹ chồng kiếm cớ để vay mượn, ép buộc tôi phải đưa tiền với danh nghĩa coi như là tiền thuê nhà. Có lần tôi phàn nàn liền bị mẹ chồng mắng: “Làm ăn tốt thì cho mẹ chồng ít tiền có gì đâu mà tính toán. Nếu không muốn thì cứ dẹp cửa hàng đi, tôi cho người khác thuê”.
Bỏ tiền ra mở cửa hàng, tôi chẳng khác nào người làm thuê, không có lợi nhuận, không được quyền chủ động trong làm ăn vì bị mẹ chồng bòn rút, can thiệp. Nhiều khi cảm thấy ấm ức tôi có phàn nàn với chồng thì cũng nhận câu trả lời thờ ơ: ” Tại em chứ tại ai, cứ vẽ việc ra làm rồi còn kêu than cái nỗi gì. Cứ đi làm thuê, mẹ bảo đưa tiền thì cứ đưa, chẳng phải lo nghĩ gì không sướng hơn à”.
Đi làm, mở cửa hàng để muốn khẳng định mình, nhưng lại ra nông nỗi này nhiều khi tôi nghĩ mà nản, không muốn làm gì cả vì càng làm nhiều càng bị mẹ chồng lợi dụng, bòn mót tiền bạc, chồng thì thờ ơ vô trách nhiệm. Quá mệt mỏi vì bị mẹ chồng chèn ép, tôi có nên đề nghị chồng ra ngoài ở riêng hay là chấp nhận cam chịu để được tiếng lấy chồng nhà giầu?
Chị chồng liên tục kêu bị mất trộm, em dâu ngỡ ngàng khi vô tình tìm ra thủ phạm là ai
Tiền bạc, đồ cá nhân liên tục bị mất, chị chồng ra sức mượn cớ để bóng gió mắng nhiếc em dâu.
Tôi rất mệt mỏi khi làm dâu nhà chồng, chịu đựng mẹ chồng đã mệt rồi lại còn thêm bà chị chồng khó tính sống chung cùng nhà nữa. Nhà chồng tôi có 3 anh em, anh cả đã kết hôn và cùng vợ ra ngoài ở riêng. Chồng tôi là con út, trên chồng tôi là chị gái, năm nay 35 tuổi, hơn chồng tôi 4 tuổi nhưng vẫn chưa chịu lấy chồng.
Mẹ chồng tôi khó tính, hay để ý con dâu từng chút một, tôi phải nhẫn nhịn chịu đựng. Cũng may là mẹ chồng còn phân biệt được đúng sai, nên tôi cứ việc đúng mà làm thì cũng được yên thân chút ít. Nhưng với chị chồng đỏng đảnh, trẻ không ra trẻ, già không ra già, lười nhác thì chắc thuộc hàng hiếm có luôn.
Từ lúc về làm dâu nhà chồng đến nay, tôi chưa một lần nào thấy chị chồng động vào cái chổi, cây lau nhà. Chưa bao giờ vào bếp, mặc dù nhà có việc đi chăng nữa thì vẫn mặc kệ em dâu và mẹ làm hết. Đã vậy còn thích thể hiện, không nấu ăn bao giờ nhưng lại giỏi chê bai, phán xét người khác trong việc nấu nướng.
Vào bữa ăn là lấy đũa gẩy thức ăn, chê món này, món kia... Còn dỗi, không ăn vì em dâu nấu quá dở. Có lần chồng tôi cũng bất bình, bênh vợ mà nói chị: " Bây giờ nhà già trẻ có cả, biết nấu thế nào cho vừa lòng. Không ăn được món này thì ăn tạm món khác, chê bai ai chịu nổi. Muốn ăn thế nào thì cứ nói trước cho em dâu biết đường chứ".
Nói về độ bừa bãi, ở bẩn thì tôi cũng thấy chị chồng cũng thật đáng sợ. Phòng lúc nào cũng bừa bộn. Tắm xong là quần áo bẩn vứt bừa bãi, mỗi chỗ một nơi. Quần áo cũ treo ở móc sau cửa phải đến mấy chục chiếc chưa giặt, lười đến nỗi không mang nổi vào máy giặt để em dâu giặt cho.
Chị chồng luôn tìm cách để đổ lỗi, nạt nộ em dâu. (Ảnh minh họa)
Mẹ chồng rất chiều con gái, coi là nhất luôn. Trong mắt mẹ chồng, con gái bà là tiểu thư, yếu ớt nên không phải làm gì. Vậy nên, chị chồng có làm gì thì mẹ vẫn bênh vực, không ai dám động vào. Có lần tôi nghe chị chồng tuyên bố: " Ở nhà sung sướng thế này, chả tội gì mà đi lấy chồng. Tự dưng đi hầu hạ chồng và bố mẹ nhà người khác. Cứ độc thân cho sướng, có gì em dâu làm và lo cho hết".
Buồn nhất là chị chồng tôi rảnh rỗi, soi mói em dâu chưa đã, chị chồng còn bày ra chiêu trò để hạ nhục em dâu trong mắt cả nhà. Gần đây, chị chồng liên tục nói là mất đồ cá nhân, lúc là tiền, lúc là trang sức, mỹ phẩm... Chị ta bóng gió: " Trước đây tiền có bày trên bàn, ném xuống đất cũng chẳng mất đi đâu. Giờ lắm trộm cắp thật, vào hẳn nhà để lấy".
Để chứng minh mình mất đồ, chị chồng dẫn cả nhà đi xem khắp phòng để thấy rằng đồ đã bị mất. Chị ta nói thế khác nào đổ cho em dâu vì tôi là "người lạ" trong nhà. Tôi đi làm, có lương, muốn mua gì cũng được. Thậm chí thường xuyên tặng quà đắt tiền cho chị chồng. Vậy mà giờ đây cứ không vừa lòng thì chị ấy lại réo tên "kẻ cắp" nào đó để mắng nhiếc.
Cuối cùng tôi đã tìm ra sự thật, trong lúc dọn phòng cho chị chồng, tôi tình cờ phát hiện ra chiếc hộp giấu kỹ dưới gầm giường. Trong đó toàn những món đồ mà chị chồng tôi lu loa lên là bị mất cắp. Hóa ra, chính chị ta tự giấu các món đồ cá nhân của mình đi để vu vạ cho em dâu, ra sức mắng nhiếc, ám chỉ.
Tôi rất thất vọng với chị chồng, muốn giữ chuyện này, nhưng chị ta ngày càng quá đáng. Mượn cớ bị mất cắp đồ, còn xúi giục mẹ chồng đuổi tôi ra khỏi nhà... Trước sự quá đáng của chị chồng, tôi có nên nói ra sự thật để cả nhà biết không? Tôi làm như vậy liệu có mất lòng mẹ chồng và chồng tôi?
Mẹ chồng bị ốm nhờ đi tặng quà Tết, con dâu muốn rời khỏi nhà chồng khi biết được người nhận là ai Thì ra, bấy lâu nay mẹ chồng vẫn giấu tôi một chuyện bí mật, còn hay tới thăm và tặng quà cho người đó. Tôi bật khóc, sốc nặng trước sự thật. (Ảnh minh họa) Tôi kết hôn được 3 năm, từ sau khi cưới tôi ở nhà chồng cho đến tận bây giờ. Chỉ 3 năm ở nhà chồng giúp tôi từ...