Sống cạnh hàng xóm có tình nghĩa, gia đình tôi được giúp đỡ nhiều
Với tôi, hàng xóm là những người luôn sống có tình có nghĩa nghĩa, luôn sẵn sàng giúp đỡ nhau trong cuộc sống đời thường.
Vợ chồng tôi lập nghiệp xa quê, mua nhà trong khu tập thể của cơ quan. Khi có con nhỏ, bà nội chỉ lên trông giúp vài tháng. Chúng tôi phải tự thân vận động, lúc thuê người trông con, lúc thay nhau vừa trông con vừa đi làm ca kíp.
Tuy nhiên, mỗi tháng có vài ngày, hai vợ chồng bị trùng ca. Tôi đành nhốt con ở nhà. Con ngủ dậy không thấy mẹ, khóc lóc ầm ĩ. Những lần ấy, bác hàng xóm lại chạy sang dắt con sang nhà bác xem TV đợi bố mẹ.
Thỉnh thoảng cơ quan họp buổi sáng, tôi lại nhờ bác ấy trông con giúp.
Hàng xóm đã giúp đỡ gia đình tôi nhiều việc. Ảnh minh họa: iStock
Căn nhà của vợ chồng tôi là nhà cấp 4. Trước đây, vợ chồng tôi phải tích góp, vay mượn khắp nơi mới mua được căn nhà này cùng một vài vật dụng cần thiết. Những thứ xa xỉ quá, chúng tôi không dám mua.
Tôi toàn phải ngồi giặt quần áo cả tiếng liền, rồi mang qua sân nhà bác hàng xóm phơi nhờ. Những hôm trời nắng to, sân nhà bác ấy luôn rộn ràng bởi các gia đình hàng xóm xung quanh sang phơi nhờ chiếu, vỏ chăn, màn.
Video đang HOT
Trận mưa lịch sử năm 2008 khiến nhiều điểm ở Hà Nội bị ngập nặng. Khu tôi ở cũng thuộc vùng trũng, nước tứ phía đổ về. Nhà tôi bị ngập sâu hơn 1m. Nhà bác hàng xóm lúc ấy là căn duy nhất trong ngõ xây 2 tầng.
Thế là mấy nhà xung quanh chạy sang nhà bác gửi đồ. Tủ lạnh, máy giặt được các anh hì hục bê lên tầng 2. Xóm tôi phải “di cư”, đến ở nhờ nhà người quen suốt một tuần, chờ nước rút mới quay về dọn dẹp.
Năm 2020, nhà tôi xây nhà. Ngõ chật hẹp, vợ chồng tôi lại sang xin phép bác hàng xóm cho để nhờ vật liệu xây dựng trong sân nhà bác. Tôi còn xin gửi cả một số đồ đạc sang kho và bếp nhà bác ấy. Bác vui vẻ đồng ý.
Ngày phá dỡ nhà cũ, đào móng xây nhà mới, thợ làm vỡ đường nước sạch của nhà bác. Bác chạy sang báo chúng tôi biết để khắc phục, không hề tỏ ra khó chịu. Suốt nửa năm xây nhà, gây bao phiền toái, bác cũng không một lời kêu ca.
Bác phải chịu đựng bụi xi măng, cát sỏi vương vãi, sân vườn ngổn ngang vật liệu xây dựng. Đôi khi rảnh rỗi, bác còn giúp thợ vài việc vặt.
Nhờ vả bác hàng xóm nhiều như vậy, nhưng tôi chỉ biết nói lời cảm ơn và thỉnh thoảng biếu bác chút quà quê đơn sơ như quả bưởi, mớ rau, túi chè xanh.
Sau khi có căn nhà khang trang, tôi trồng cây kín khu vực ban công tầng 2, tầng 3 để căn nhà mát mẻ, xanh tươi và có hoa nở 4 mùa. Để cây lên xanh tốt, mỗi ngày tôi đều tưới nước, thậm chí có ngày tưới vài lần.
Lần nào tưới cây, tôi cũng để nước tràn qua ống thoát nhỏ xuống lối đi, có khi còn rơi xuống đầu bác hàng xóm. Bác nhắc tôi vài lần, tôi mới để ý, chuyển bớt cây ra phía sau và chèn giẻ lau ở ống thoát nước để nước không rơi xuống lối đi.
Là hàng xóm, tôi nghĩ không thể tránh được có lúc xảy ra va chạm xích mích, nhưng chúng ta nên tế nhị góp ý và tránh chấp vặt, thù hằn nhau. Vì hàng xóm láng giềng là người thân cận nhất để giúp đỡ khi ta gặp khó khăn hoạn nạn.
Những khi nhà hết sạch tiền, tôi vẫn “vay nóng” hàng xóm. Gia đình nào trong ngõ có việc, hàng xóm xung quanh đều hỗ trợ nhiệt tình. Với tôi, hàng xóm là những người sống tình nghĩa, luôn giúp đỡ nhau trong cuộc sống đời thường.
Biết ơn hàng xóm suốt đời vì đã cứu con tôi một mạng
Khi nghe thấy tiếng tôi cầu cứu, đã có rất nhiều anh chị hàng xóm chạy tới giúp đỡ.
Tôi là người sống hướng nội nên không thích quan hệ xã giao, đặc biệt là với hàng xóm. Khi chuyển đến chung cư mới mua, tôi không có ý định kết giao với ai. Tôi muốn sống thảnh thơi, tự do tự tại, chỉ quan tâm tới gia đình mình.
Thế nhưng, một việc xảy ra đã khiến tôi thay đổi hoàn toàn. Hôm đó là ngày cuối tuần, tôi ở nhà trông con, tranh thủ nấu nướng, dọn dẹp nhà cửa.
Trong lúc đang hì hụi nấu đồ ăn ở bếp, con tôi chạy loanh quanh rồi líu lo bảo mẹ lấy giúp con quả vải. Vừa thấy con chạy nhảy vui vẻ, quay lại tôi đã thấy con nấc nghẹn, mặt đỏ tía tai.
Ảnh minh họa: P.X
Tôi chạy tới xem con làm sao, thì phát hiện con nuốt phải hạt vải, nghẹn ở cổ. Con tôi nước mắt giàn giụa cầu cứu mẹ.
Tôi sợ hãi vô cùng, vừa khóc vừa gào thét: "Con đừng làm mẹ sợ. Mẹ xin con"... Rồi tôi một tay đỡ sấp con xuống, một tay vỗ mạnh vào lưng. Nhưng vì không có kinh nghiệm, lại xử lý trong lúc run sợ, tôi đã không làm được.
Tôi mở tung cửa, gào thét: "Các anh chị ơi, cứu con em với"... Rất nhanh nhiều người chạy tới. Một anh nhận là bác sỹ bảo mọi người lùi ra cho con có khoảng không để thở, sau đó anh ôm chặt con từ phía sau, lấy hết sức ấn vào thượng vị.
Chỉ một thao tác rất đơn giản của anh, hạt vải trong họng con đã phụt ra. Tôi như người chết đi sống lại, ôm con khóc nức nở, cúi đầu cảm ơn anh và mọi người.
Những người hàng xóm xa lạ đó đã động viên mẹ con tôi: "Không sao rồi em. Đừng lo lắng nữa nhé", "Lần sau cẩn thận hơn với con là được, hàng xóm tối lửa tắt đèn có nhau, có việc gì cứ gọi bọn chị"...
Tối hôm đó, anh bác sỹ hàng xóm lại sang thăm khám cho con. Hàng xóm người mua cho con dây sữa, người gửi cho con ít hoa quả và chúc con mau bình phục. Tự nhiên, nước mắt tôi cứ thế tuôn trào vì xúc động.
Vài hôm sau, tôi pha ấm trà to, mua ít bánh trái và mời những người hàng xóm sang cảm ơn. Tôi cũng chia sẻ những tâm tư, suy nghĩ của mình bấy lâu và cảm ơn các anh chị đã giúp đỡ, động viên gia đình chúng tôi trong lúc hoạn nạn.
Cũng kể từ đó, tôi bắt đầu thay đổi thế giới quan của mình, luôn nhìn nhận tích cực mọi thứ, sẵn sàng giao lưu với những người mới.
Tôi có thêm những người hàng xóm tốt bụng, giờ họ như những người anh, người chị thân thiết của gia đình tôi, không chỉ chia sẻ với nhau những niềm vui, nỗi buồn mà cả những kiến thức trong công việc, nuôi dạy con cái.
Tôi cảm thấy may mắn và thực sự biết ơn những người sống quanh mình. Tôi biết ơn anh bác sỹ tốt bụng đã cứu sống con tôi. Những ân tình này, tôi sẽ luôn trân trọng và cố gắng sống thật tốt để báo đáp tấm lòng của mọi người.
Tôi muốn vay số tiền dưỡng già của mẹ để giúp chồng Tôi rất biết ơn khi mẹ đã cho chúng tôi mượn sổ đỏ để vay tiền ngân hàng. Nhưng bây giờ nếu mẹ không tiếp tục giúp đỡ vợ chồng tôi thì gia đình tôi tan nát mất. Cách đây 2 năm, kinh tế của vợ chồng tôi rất vững. Có nhà đẹp, xe sang và các con được học trường tốt. Khi...