Sốc với kế hoạch giúp ôsin trẻ mang bầu của mẹ chồng
Mẹ chồng nói với cô giúp việc rằng hãy an tâm dưỡng thai, bà sẽ khiến vợ chồng tôi ly hôn.
Ngày trước lúc chúng tôi mới đang ở giai đoạn yêu đương, mẹ chồng tôi đã tỏ ra không đồng ý chuyện của hai đứa. Tuy nhiên bởi chúng tôi kiên định, cuối cùng cũng được ở bên nhau. Cũng bởi thế mà chồng tôi gặp nhiều áp lực từ phía gia đình, tôi rất thương anh và cảm động vì anh đã vì tôi mà chịu nhiều khổ cực.
Chính vì nghĩ đến nỗ lực của anh, mặc dù mẹ anh không thích tôi, tôi vẫn cố gắng đem hết khả năng, tâm sức của mình ra để lấy lòng bà. Chồng tôi cũng thường xuyên nói tốt cho tôi, muốn cải thiện thái độ của mẹ anh đối với tôi. Đáng tiếc, khác máu thì tanh lòng, mẹ chồng tôi luôn tỏ ra hờ hững, lạnh nhạt và coi thường tôi.
Mẹ chồng tôi luôn tỏ ra hờ hững, lạnh nhạt và coi thường tôi (Ảnh minh họa)
Cuối cùng, chịu không nổi thái độ coi tôi như người không tồn tại, tôi nói chuyện thẳng thắn với chồng, nói rằng muốn ra ngoài thuê nhà ở, nói chung tôi không muốn nhìn thấy mẹ chồng ngày ngày bày ra bộ mặt ghét bỏ tôi. Sống chung như vậy, tôi căng thẳng và khổ sở vô cùng.
Chồng tôi thường ngày công tác bề bộn nhiều việc, tôi nói đi nói lại vài lần, anh ấy đều lảng tránh không trả lời, lúc thì nói là công tác quá mệt mỏi không muốn nói chuyện này, lúc lại nói để anh suy nghĩ thêm. Tôi biết anh ấy đang cố ý lảng tránh nhưng thực sự chuyện sống chung với bố mẹ chồng đã chạm đến giới hạn của tôi rồi.
Sau đó, không biết anh ấy nói gì, mẹ chồng tôi thôi không còn móc máy, xỉa xói tôi, chỉ là bà vẫn giữ thái độ lãnh đạm, không mặn không nhạt để đối phó với tôi. Tôi nghĩ, nếu như tôi mang thai, mẹ chồng có lẽ sẽ tốt với tôi hơn và tạm hoãn lại ý định chuyển ra ngoài.
Thế nhưng ông trời trêu ngươi, mặc kệ tôi cố gắng thế nào vẫn trước sau không có thể có bầu. Lo lắng, tôi đi bệnh viện làm kiểm tra, sau khi xem xét nghiệm bác sĩ nói, do tôi bị nội tiết mất cân đối, phải điều trị thật tốt mới dễ mang thai.
Video đang HOT
Có lẽ là công việc của tôi thường xuyên phải tăng ca, áp lực khá lớn nên cũng ảnh hưởng. Tuy nhiên, vừa nghĩ đến chuyện ở nhà tĩnh dưỡng thân thể, hàng ngày phải đối diện nhiều lần với gương mặt chán ghét của mẹ chồng, tôi đoán chừng căn bệnh nội tiết mất cân đối của tôi sẽ thêm nặng.
Được một thời gian, mẹ chồng tôi mắc bệnh phải nằm viện. Do không tiện, chồng tôi nhờ người nhà tìm giúp một người giúp việc. Không ngờ, cô gái giúp việc lại chính là con gái của một người chị em kết nghĩa với mẹ chồng tôi. Tôi thấy phức tạp nhưng cũng không tiện phản đối, vì vậy ậm ừ cho qua.
Chẳng thể đoán được, nửa năm sau đó, cô giúp việc trẻ tuổi ấy đột nhiên mang thai. Tôi nhìn thấy trong thùng rác que thử thai, lúc đó không biết mẹ chồng và chồng tôi có biết chuyện này hay không nên tôi quyết định lén hỏi riêng cô giúp việc trước. Cô ấy thừa nhận tất cả. Tôi bèn nói, bây giờ cô mang thai rồi, không tiện làm việc, tốt nhất trở về nhà dưỡng thai, tôi sẽ thanh toán tiền lương nhiều hơn để cô ấy thoải mái.
Bất ngờ là cô ấy không muốn về nhà, mẹ chồng tôi cũng nói khéo muốn cho cô ấy nương tựa. Tôi nghi ngờ nhưng không nói gì. Về sau có đề nghị riêng với cô giúp việc, muốn cô ấy tự rời đi vài lần nhưng cô ấy đều khó chịu nói không muốn đi, thậm chí thái độ của cô ấy cũng dần dần thay đổi, bắt đầu tranh luận công khai với tôi, không chịu làm việc nhà, hoàn toàn cho mình là nữ chủ nhân của nhà tôi.
Tôi thấy nhất định là có vấn đề, bèn nói chuyện với chồng để anh ra mặt đuổi cô ấy đi. Ai ngờ chồng tôi nói rằng không đồng ý, cho rằng cô ấy cũng là người quen, giờ cô ấy đang bụng mang dạ chửa đuổi đi là thất đức.
Mối nghi ngờ của tôi ngày càng lớn cho đến ngày hôm trước, tôi tỉnh dậy nửa đêm, xuống giường ra phòng khách rót nước thì nghe thấy tiếng mẹ chồng tôi và cô giúp việc rầm rì. Linh tính mách bảo, tôi quyết định bước thật nhẹ và nghe lén buổi nói chuyện.
Kết quả, tôi nghe được mẹ chồng tôi nói với cô giúp việc rằng hãy an tâm dưỡng thai, bà sẽ cố gắng khiến chồng tôi và tôi ly hôn sớm.
Tôi tưởng mình nghe nhầm nhưng không, bà vẫn tiếp tục nói, nói rằng ngay từ đầu đã không thích tôi, phải rất vất vả mới khuyên được chồng tôi ngoại tình và có ý định chia tay tôi. Nếu như đứa con trong bụng cô ấy sắp tới quả thực là con trai, chồng tôi sẽ bỏ tôi để lấy cô ấy.
Ta tức giận đến mức run mãi không bình tĩnh được, vốn định đá văng cửa xông vào mắng chửi một trận, tung hê hết tất cả nhưng đột nhiên lại không có can đảm đó. Tôi hèn nhát về phòng, nhìn chồng tôi đang say ngủ mà lòng đau như cắt.
Cả đêm đó tôi không ngủ, sáng hôm sau tôi bịa đặt một lý do để trở về nhà mẹ đẻ. Hiện tại, tôi đã ở nhà mẹ đẻ ở ba ngày, nội tâm rất mâu thuẫn, không biết đến tột cùng nên làm gì bây giờ?
Theo Tư Tuyền/24h
Cửa phòng vừa mở, tôi chết lặng hiểu vì sao dù biết phải "đổ vỏ" chồng vẫn tổ chức đám cưới linh đình
Mặc dù biết đứa con trong bụng tôi không phải con anh nhưng anh và mẹ chồng vẫn vui vẻ tổ chức một đám cưới rềnh rang cho tôi, hóa ra sự thật là đây.
Tôi năm nay 27 tuổi, đang làm văn phòng cho một công ty vốn nước ngoài. Mức thu nhập của tôi khá dư giả. Hơn nữa, gia đình tôi cũng có điều kiện nên hầu như về kinh tế tôi chẳng phải lo lắng gì.
Tôi cũng được nhận xét là có vẻ ngoài khá ưa nhìn nên cũng không ít chàng trai theo đuổi. Cuối cùng tôi cũng nhận lời yêu Tuấn. Tuấn là một công tử khét tiếng, ai cũng nói tôi dại vì Tuấn đào hoa nhưng khi Tuấn yêu tôi, anh ta vô cùng chiều chuộng. Tôi muốn gì anh ta đều đáp ứng.
Có bầu cái Tuấn bỏ tôi mà không nói lời nào.
Tôi không phải mẫu con gái quá cổ hủ nên khi yêu Tuấn chúng tôi cũng đã vượt rào. Song trong một lần nhỡ nhàng, tôi đã quên không uống thuốc tránh thai, hậu quả là tôi mang bầu song phải đến tháng thứ 2 tôi mới phát hiện ra. Nghe tin tôi có bầu, Tuấn phủi trách nhiệm, cắt đứt mọi liên lạc mà không thèm nói với tôi một lời nào.
Tôi không dám bỏ con nhưng cũng không biết đối diện với gia đình thế nào vì bố mẹ tôi rất trọng sĩ diện. Đúng lúc đó thì Hùng đến bên tôi. Thực ra, tôi chơi cùng nhóm Hùng từ lâu, Hùng cũng tỏ ý tán tôi nhưng vì gia thế Hùng cách biệt nên tôi chẳng để tâm đến Hùng. Thời gian này, Hùng đã ở bên lo lắng động viên tôi rất nhiều. Hùng hiền lành, chân thành và chất phác. Cách sống và quan điểm sống của Hùng cũng khác hoàn toàn với Tuấn.
Chính điều đó làm tôi mủi lòng, tôi còn bất ngờ hơn khi Hùng ngỏ lời cầu hôn mình. Sợ sau này có vấn đề gì đó, tôi nói hết sự thật với anh nhưng Hùng vẫn cùng mẹ chồng đon đả tổ chức đám cưới cho tôi. Phần vì muốn đứa có có danh chính ngôn thuận, phần vì không muốn làm bố mẹ phật lòng, mất mặt tôi đồng ý.
Đám cưới của tôi diễn ra vô cùng linh đình. Nhà tôi có điều kiện nên của hồi môn bố mẹ cho tôi cũng không ít. Tôi vui mừng vì mình đã tìm được người đàn ông xứng đáng cuộc đời mình. Đêm tân hôn, tôi quá mệt mỏi nên tính đi ngủ trước, vì dù sao bầu bí tôi cũng chẳng thể làm được gì.
Đau đớn hiểu lý do vì sao phải đổ vỏ mà chồng vẫn tổ chức đám cưới linh đình.
Khi vừa thiu thiu thì Hùng vào. Anh ngồi bên cạnh giường rồi gọi tôi dậy và nói "em không kiểm phong bì à". Tôi bảo "tiền đó em cũng chưa dùng đến nên cứ để đấy, nay em mệt lắm". Hùng nhẹ nhàng đưa cho tôi vài tờ hóa đơn. Tôi cầm đọc thì choáng váng vì đó đều là những khoản nợ nần của nhà anh và cả của Hùng. Tôi ngạc nhiên "Anh đưa thứ này cho em làm gì, sao nhà anh làm gì nợ lắm thế".
Hùng thản nhiên "Vậy chứ em nghĩ tự dưng anh lấy em về mặc dù biết phải "đổ vỏ" à, đâu có thằng đàn ông nào điên như vậy. Cái gì cũng có cái giá của nó. Những khoản nợ đó chính là việc đầu tiên em đền đáp lại anh khi anh chấp nhận cưới em và con em. Nhà em giàu thế thì số này cũng chả đáng gì. Hơn nữa, tiền em cũng là tiền anh, giờ anh cũng là chồng em, lo lắng cùng chồng là chuyện đương nhiên vợ phải làm".
Tôi há hốc miệng nhìn Hùng. Còn chưa kịp hiểu sự tình thì anh đã khua tôi dậy kiểm phong bì. Đúng là trên đời này chẳng ai cho không ai cái gì, hóa ra vì để trả nợ, anh chấp nhận cưới tôi dù biết phải "đổ vỏ" cho thằng khác. Tôi thật quá ngốc ngếch khi tin bọn đàn ông. Nhưng giờ tôi phải làm sao chứ, tôi không muốn ly hôn cũng không muốn mình trở thành cái cây ATM cho nhà anh ta, xin độc giả cho tôi lời khuyên với.
Theo Tuyetmaihatay/Phunutoday
Không có bằng đại học giờ tôi chẳng biết làm nghề gì Nhiều lúc tôi nghĩ đi xuất khẩu lao động nhưng thật sự không muốn bao năm ăn học giờ chẳng được gì. Sau khi tốt nghiệp cấp 3 tôi không thi đại học mà mất một số tiền lớn xin vào trường trung cấp xa nhà. Trường này sau khi tốt nghiệp bằng cấp chỉ xin được việc trong ngành, tuy là trung...