Sốc khi chồng ôm t.iền bỏ trốn cùng người tình
Anh đã ôm số t.iền mà tôi chắt chiu, dành dụm cao chạy xa bay cùng người tình…
ảnh minh họa
Tôi lấy chồng năm 28 t.uổi, trước khi lấy anh tôi đã từng trải qua vài mối tình, nhưng không có kết quả như mong muốn. Sau đó, tôi quen anh là chồng tôi sau này, chúng tôi tình cờ quen nhau ở lớp học Anh văn buổi tối.
Chúng tôi nhanh chóng dành tình cảm cho nhau, với tôi gặp được anh là điều may mắn nhất trong cuộc đời này. Anh không những đẹp trai, ăn nói rất có duyên mà có công việc ổn định với mức lương cũng không tồi so với những bạn trai mà tôi quen trước đây. Tìm hiểu tầm một năm chúng tôi cưới nhau, niềm hạnh phúc càng nhân đôi khi tôi sinh cho anh một b.é g.ái kháu khỉnh.
Khi tôi sinh con, anh luôn thể hiện là một người chồng yêu thương vợ và người cha tuyệt vời. Trong những tháng tôi ở cư, sợ anh mệt, tôi nhờ mẹ ở quê kêu người giúp việc nhưng anh nói anh muốn tận tay chăm sóc cho mẹ con tôi, vì anh không muốn tình cảm bị cho một ai đó…
Video đang HOT
Các bạn không thể tưởng tưởng tôi ngập tràn hạnh phúc như thế nào. Tôi còn ước rằng giá như tôi gặp anh sớm hơn tôi sẽ sinh cho anh thật nhiều con, vì anh luôn nói rằng anh rất thích trẻ con. Nhìn anh chăm con, và nói chuyện cùng con, mọi mệt nhọc trong lòng tự nhiên tan biến hết.
Sau khi tôi sinh con được 5 tháng, anh bàn với tôi không thể để cho tôi và con cứ ở mãi trong căn nhà trọ vừa nhỏ vừa oi bức được. Anh dự định muốn mua một căn hộ chung cư cho mẹ con tôi ở, nhưng một căn hộ giá bình thường nhất cũng trên dưới 1 ti đồng. Thấy anh luôn buồn rầu, lo lắng, người làm vợ như tôi luôn thây xót xa. Thương chồng tôi đem hết t.iền tiết kiệm từ thời con gái, cả cuốn sổ tiết kiệm mẹ cho, tôi cũng giao hết cho anh. Nhận t.iền tôi đưa, anh mừng như bắt được vàng, anh hứa hẹn chỉ trong vòng 1 tháng sẽ đưa mẹ con tôi về nhà mới ở.
Khi con bắt đầu 6 tháng t.uổi, anh thường xuyên đi công tác xa nhà, nên việc mua nhà anh cứ khất lần khất hồi. Sau đó, tôi phát hiện anh có bồ, khi biết chuyện tôi làm dữ và yêu cầu anh nghỉ làm, vì người tình của anh ta cùng làm chung công ty. Nhưng tôi có năn nỉ cỡ nào, anh ta cũng không đồng ý mà còn ra vẻ thách thức…
Tôi đã nhiều lần đòi lại số t.iền gần 1 ti đồng tôi đã đưa anh trước đây, nhưng anh tìm mọi cách thoái thác, lẫn đe dọa tôi. Sau đó anh ta ôm số t.iền mà tôi đa danh dum, cao chạy xa bay cùng người tình.
Tôi thiệt có mắt như mù, cứ nghĩ anh ta là người chồng tốt, nhưng rốt cuộc thì lại ngậm ngùi trong cay đắng, bẽ bàng. Cứ nghĩ anh ta sẽ biến khỏi cuộc đời tôi, nào ngờ cuối tuần rồi tôi nhận được điện thoại của anh ta yêu cầu tôi làm giấy ly hôn. Anh ta còn nói rằng, nếu tôi đồng ý ly hôn, anh ta sẽ trả lại tôi nửa số t.iền mà anh đã lấy của tôi trước đây…
Tuy nhiên nhiều bạn bè tôi cho rằng, anh ta đang dùng chiêu này để tiếp tục lừa gạt tôi vì mục đích khác, vì luật pháp bây giờ cho phép có thể đơn phương ly hôn…
Tôi thật sự không biết ý đồ tiếp theo của anh ta là gì? Tôi đang rất lo lắng cho con gái, vì sợ anh ta sẽ cướp mất con gái của tôi. Mặt khác tôi cũng muốn lấy lại số t.iền để ổn định cuộc sống cho mẹ con tôi sau này, mà tôi không biết phải làm sao.
Theo Phununews
Làm sao để chữa “bệnh sĩ” của chồng?
Từ hồi yêu nhau, em đã biết chồng em là người tiêu t.iền không nghĩ ngợi. Lúc đó đang yêu, chưa nắm rõ gia cảnh và khả năng tài chính của anh ấy, lại nghĩ đàn ông hào phóng không keo kiệt thế là tốt nhất rồi. Đời em chỉ sợ lấy phải ông chồng keo kiệt "đo lọ nước mắm, đếm củ dưa hành" thì tận khổ. Nhưng bây giờ thì em lại đang quá chán nản vì sự "phóng khoáng" của chồng em.
ảnh minh họa
Hai vợ chồng lương cũng không quá cao, hàng tháng trừ t.iền thuê nhà, t.iền ăn, t.iền các kiểu, số t.iền còn lại không được bao nhiêu. Thế nhưng chồng em lại luôn tỏ ra là người có t.iền. Anh luôn nói với em: "ra ngoài đừng có kêu nghèo kể khổ. T.iền trong ví mình có bao nhiêu chỉ có mình biết. Than nghèo người ta cũng chẳng cho mình đồng nào mà họ còn khinh thường cho". Em cũng đồng ý là không nên kể lể khổ nghèo, nhưng như vậy cũng đâu nhất thiết là phải tỏ ra mình giàu có.
Đi chơi hay đi ăn uống với bạn bè, không phải em tính toán gì nhưng "có đi có lại" mới vui, hôm nay đi ăn người này trả t.iền, thì lần sau người khác trả. Khổ nỗi chồng em cuộc vui nào cũng xung phong "bao" hết. Lúc nào anh ấy cũng "một vài triệu bạc, ai trả chẳng được mà phải tranh nhau", dù cho có khi trả xong thì hôm sau chìa tay xin vợ t.iền đổ xăng hay nạp điện thoại.
Em sợ nhất là mỗi lần giỗ chạp hay tết nhất về quê. Đến thăm nhà ai anh cũng mua những loại quà bánh đắt t.iền. Anh bảo "sợ mang tiếng ở thành phố mà mua đồ rẻ t.iền bà con họ cười cho." Nhà chồng có ba anh chị em, anh cả và cô út đã lập gia đình, ở quê nhưng biết làm ăn nên kinh tế khá giả. Thế nhưng trong nhà có việc gì anh cũng đòi góp phần hơn, kể cả việc họ hàng anh cũng tình nguyện đóng góp hơn mức quy định. Thấy chồng em hào phóng, mọi người lại nghĩ bọn em ở thành phố kiếm được nhiều t.iền, ai cũng tâng bốc lên tận mây xanh, bố mẹ chồng nở mặt nở mày, còn chồng em thì hả hê sung sướng.
Bọn em lấy nhau đã gần một năm, hai đứa đều có thu nhập tương đối vậy mà không để dành được đồng nào. Gần đây chồng em bảo em đưa mấy triệu để anh về góp xây lăng mộ tổ ở quê, em bảo: "Hàng tháng anh chỉ đưa em t.iền ăn, còn lại anh bảo tiết kiệm. Anh không muốn đưa t.iền em giữ thì thôi em không ép, nhưng có việc cần anh lấy tiết kiệm của anh ra mà góp. T.iền em, em phải dành dụm còn lo sinh con đẻ cái, chẳng lẽ cứ làm đến đâu tiêu đến đấy, rồi bao giờ cho có nhà mà ở, sau này lấy gì mà lo cho con?" Em tự thấy em chẳng nói sai điều gì, vậy mà chồng em sửng cồ lên: "Tiền! tiền! tiền! Cái gì cần tiêu thì cứ phải tiêu. Mình sống đâu chỉ riêng mình, cha mẹ, anh em, họ hàng, bè bạn cũng phải quan hệ chứ. Có đồng t.iền mà cứ khư khư giữ thì mất hết tình cảm. Sống không quan hệ giao lưu qua lại với ai à? Đã thế từ nay t.iền anh anh tiêu, t.iền em cứ giữ lấy, anh không hỏi nữa".
Nghe chồng nói xong, em chán đến phát khóc lên được. Nào có phải em không biết đối nhân xử thế gì đâu, nhưng cái gì cũng vừa phải chừng mực. Lương tháng có gần vài chục triệu mà anh ấy đối đãi với mọi người như thể đại gia. Đi với bạn bè thì lúc nào cũng "để đấy tao trả". Với bố mẹ thì "cứ để con lo", với anh em họ hàng thì "khoản này cháu tài trợ". Thế nhưng với vợ thì "tiền anh anh tiêu, t.iền em em giữ".
Hồi chưa cưới em yêu chồng em lắm đấy chứ, vậy mà lấy nhau về bao nhiêu trận cãi vã chỉ vì chuyện t.iền nong. Nói ra thì chồng cho rằng em thực dụng, lúc nào cũng coi trọng đồng t.iền, coi đồng t.iền lớn hơn tình cảm. Nhưng em nào có đòi hỏi gì lắm đâu, chỉ mong chồng em biết chăm lo vun vén cho gia đình riêng của mình, đừng đi đâu cũng tỏ ra mình có t.iền rồi "vung tay quá trán".
Công bằng mà nói, chồng em ngoài tính thích sĩ diện, tỏ vẻ ta đây ra thì tính tình cũng không đến nỗi nào. Ai có chiêu nào chữa "bệnh sĩ" mách em để em áp dụng cho chồng em với. Chứ cứ đà này chắc vợ chồng em đi ở nhà thuê suốt đời mất.
Theo Dân Trí
Lao đao, khốn đốn vì cô vợ hờ ôm t.iền bỏ trốn trước ngày cưới Cô ấy khóc mếu kêu năm xưa nghe người ta xúi dại, sợ hãi không dám cưới nên bỏ trốn. Giờ cô ấy hiểu ra tất cả chỉ là sai lầm, nên mong tôi tha thứ để hai đứa quay về bên nhau. Cho đến giờ, tôi vẫn không thể nào quên được cái cảm giác ê chề, nhục nhã không chỉ của...