Sốc khi bị buộc phải ly hôn bởi âm mưu thâm độc của mẹ và em chồng
Chồng tôi cho rằng người đàn bà không thể có bầu vì quá khứ phá thai không xứng đáng làm vợ anh. Vậy là âm mưu của mẹ và em chồng đã thành công.
Tôi không khỏi hãnh diện khi lấy được Tuấn, người đàn ông có ý chí hơn mình 8 tuổi. Bản thân gia đình anh không giàu, nhưng với nỗ lực của bản thân, Tuấn đã sớm trở thành người đàn ông thành đạt với sự nghiệp riêng, đứng ra gánh vác mọi việc trong gia đình.
Điều khiến tôi không thoải mái duy nhất là sau khi kết hôn, Tuấn đề nghị vợ chồng tôi sống chung với gia đình anh. Bố chồng mất sớm, nhà anh chỉ còn mẹ và một cô em gái. Từ trước khi kết hôn, cả hai đã không có cảm tình với tôi ra mặt. Nguyên nhân do từ lâu cả hai đã muốn Tuấn cưới Hạnh, một cô gái nhà khá giả, có thể nói là môn đăng hộ đối hơn tôi. Nhà tôi không giàu có gì, nhưng nhà Tuấn có được ngày hôm nay, cũng đều do một tay anh gây dựng nên, vì vậy tôi nghĩ mẹ chồng không có cớ gì mà so sánh giữa hai nhà.
Cuối cùng, Tuấn mua một căn biệt thự rộng rãi để cả nhà chuyển đến ở. Anh cho tôi đứng tên ngôi nhà, vì vậy tôi cũng đành nhượng bộ một bước, chấp nhận sống chung với mẹ và em chồng.
Mẹ và em chồng không có cảm tình với tôi.
Chồng tôi cũng đã có tuổi, vì vậy sớm mong có con cái. Nhưng vợ chồng tôi kết hôn đã lâu mà vẫn chưa có tin vui. Thật ra, trước đây tôi đã từng phá thai 2 lần. Nhưng bác sĩ bảo không ảnh hưởng gì đến việc sinh con, chỉ có điều vẫn nên giữ gìn, để tránh bị sẩy thai.
Mẹ chồng cũng mong sớm có cháu bế, nên từ lâu không cho tôi làm mọi việc trong nhà, bảo rằng cố giữ gìn, chăm sóc sức khỏe để có con, đó mới là việc quan trọng nhất. Vậy là mọi việc trong nhà đều do giúp việc làm, chỉ có nấu cơm, mẹ chồng tôi không tin vào tay nghề giúp việc nên đề nghị em chồng làm. Cô em chồng tôi vốn lười chảy thây, bình thường ngay cả việc cất quần áo của nó cũng một tay giúp việc làm, vậy mà cũng đồng ý lo việc cơm nước. Tôi cũng lấy làm mừng thầm, có lẽ em chồng cũng đã biết nghĩ cho anh chị.
2 năm trôi qua, vợ chồng tôi vẫn chưa có tin vui. Quá sốt ruột, vợ chồng tôi cùng đi khám. Bác sĩ nghi ngại hỏi tôi có phải đã từng phá thai. Tôi chỉ biết gật đầu xác nhận. Chuyện này trước khi kết hôn tôi vốn giấu kín, nên giờ biết chuyện, Tuấn vô cùng kinh ngạc, lần đầu tiên anh cáu giận và quát mắng tôi.
Video đang HOT
Từ khi biết chuyện quá khứ của tôi, Tuấn bắt đầu đi sớm về muộn, ngày càng ít xuất hiện ở nhà. Lúc này, Hạnh, cô nàng theo đuổi Tuấn không thành công lại từ đâu xuất hiện. Trước đây, Hạnh và Tuấn chơi với nhau khá thân. Nhưng tình cảm Tuấn dành cho Hạnh chưa đủ là tình yêu, nên cuối cùng tôi là người chiến thắng, được anh cưới về làm vợ. Vậy mà trong lúc vợ chồng tôi lục đục, cô ta lại xuất hiện bên chồng tôi là có ý gì?
Hóa ra lâu nay Hạnh vẫn muốn loại bỏ tôi để đường đường chính chính vào ngôi nhà này.
Tai họa bắt đầu ập đến. Chồng tôi tuyên bố nhanh chóng làm thủ tục ly dị. Một người phụ nữ không có khả năng sinh con như tôi chỉ vì tuổi trẻ hư hỏng, phá thai không còn xứng đáng làm vợ của anh. Hơn nữa, Hạnh đã có mang đứa con của anh. Cần nhanh chóng làm thủ tục ly hôn để cô ấy được danh chính ngôn thuận vào nhà này. Về tài sản, ngôi nhà này vốn đứng tên của tôi và sẽ là của tôi, ngoài ra không có gì hơn. Nói xong, chồng tôi lại đùng đùng bỏ đi.
Tôi ở lại như thấy mặt đất đang sụt dưới chân mình. Tôi một lòng yêu thương chồng như vậy, chỉ vì chưa may mắn có con mà sẽ mất tất cả sao?
Tôi đi về phòng thì bất chợt nghe thấy giọng Hạnh và em chồng vọng ra. Dường như em chồng đang cảm ơn Hạnh về một món quà. Hạnh cười trả lời: “Chị phải cảm ơn em mới phải chứ. Nếu không nhờ em, cô ta đã sớm có thai, thì làm sao chị bước vào nhà này được nữa!”.
Em chồng thì có liên quan gì tới việc có thai của tôi? Tôi xấn xổ bước vào phòng quát hỏi: “Cô làm gì để tôi không có thai?!”. Cả hai chết đứng trong phòng vì bị tôi bắt quả tang. Mà cũng không cần giải thích nữa, tôi đã đoán ra mọi chuyện. Hóa ra vì sao cô ta lười nhác là vậy mà lại chịu cất công đi nấu cơm, lại còn thỉnh thoảng nấu canh cho tôi ăn bồi bổ sức khỏe. Hóa ra món canh đó đều có thuốc tránh thai. Vậy mà bao lâu nay tôi không hề nghi ngờ, vì không thể nghĩ được rằng lòng dạ cô ta có thể hiểm ác đến vậy.
Hóa ra vì sao kẻ lười biếng như cô ta lại chịu khó nấu canh cho tôi ăn mỗi ngày.
Tôi như phát điên lao vào em chồng để làm rõ mọi chuyện, thấy vậy Hạnh vội nhảy vào can ngăn. Giữa cảnh tượng ồn ào ấy, chồng tôi trở về, đẩy tôi ra vì sợ nguy hại đến cái thai trong bụng Hạnh. Tôi vội vàng giải thích nguyên nhân tôi không có thai đều do âm mưu của mẹ và em chồng. Nhưng “Bốp!”, chồng tôi không còn muốn nghe gì nữa, quá bực dọc anh tát tôi một cái như trời giáng và đề nghị ly hôn luôn. Tôi đau đớn chạy ra khỏi nhà, bỏ đi suốt một đêm.
Ngày hôm sau trở lại, gia đình chồng tôi đã chuyển đi. Hóa ra anh đã chuẩn bị sẵn sàng mọi chuyện. Âm mưu của mẹ và em chồng cùng Hạnh cũng đã thành công mỹ mãn. Tôi là người vốn ra không thuộc về gia đình này rồi cũng không thuộc về gia đình này. Tất cả những gì tôi còn chỉ là căn nhà lạnh lẽo trống không.
Theo Emdep
Thì ra, chồng nằng nặc bắt tôi về quê sinh con là vì...
Tôi muốn khi sinh con có chồng bên cạnh nhưng anh nằng nặc ép tôi về quê sinh. Nghe theo lời chồng mà tôi không biết đấy là một âm mưu.
Tôi lấy chồng phải hơn 3 năm mới có con. Đó là niềm hạnh phúc rất lớn với cả hai vợ chồng vì chúng tôi mong ngóng nhiều lắm. Điều này cũng là do thể trạng của tôi không tốt, khó có con. Hơn 3 năm đó, vợ chồng tôi phải chạy vạy khắp nơi để chữa trị.
Thế rồi kể từ khi tôi mang bầu, chuyện chăn gối vợ chồng phải kiêng tuyệt đối vì sợ có gì bất trắc xảy ra. Tôi không dễ có bầu thế nên hai vợ chồng hết sức giữ gìn. Bình thường chồng tôi là người có nhu cầu chăn gối rất cao nên gần 1 năm kiêng cữ thực sự là một nỗi khổ với anh. Tôi thương anh lắm nhưng vì điều kiện như vậy nên đành phải chấp nhận.
Tôi dự định sẽ ở lại thành phố để chăm con vì muốn được gần chồng. Nhưng không hiểu vì sao chồng tôi cứ nằng nặc bắt tôi phải về quê với lí do ở nhà có bố mẹ, những người có kinh nghiệm chăm sóc trẻ nhỏ, con của chúng tôi sẽ tốt hơn là ở đây hai vợ chồng lóng ngóng.
Mặc dù rất buồn khi phải xa chồng nhưng nghe anh phân tích thế nên tôi cũng ưng thuận. Tôi về quê trước khi sinh 2 tháng để chuẩn bị... Ngày ngày ở quê, mong ngóng con chào đời và nỗi nhớ nhung chồng trên thành phố khiến tôi buồn lắm. Chồng tôi bận rộn công việc, cứ 1 tháng mới về được 1 lần.
Tôi đâu có ngờ... Chồng tống tôi về quê là để trên này thoải mái dẫn gái về nhà... Thậm chí anh còn trơ trẽn đến mức cho người tình đến ở hồn nhiên trong nhà như vợ chồng. (Ảnh minh họa)
Tôi đâu có ngờ... Chồng tống tôi về quê là để trên này thoải mái dẫn gái về nhà... Thậm chí anh còn trơ trẽn đến mức cho người tình đến ở hồn nhiên trong nhà như vợ chồng.
Sinh con xong được 5 tháng tôi quyết định chuyển lên thành phố dù trước đó hai vợ chồng thống nhất tầm hơn 6 tháng anh sẽ về đón tôi lên. Hôm điện thoại cho anh, anh không nghe máy. Vậy là ngày hôm sau, mẹ con tôi thuê xe lên vì muốn gây bất ngờ. Cứ hình dung cảnh chồng nhìn thấy vợ với con lên thì sẽ vui lắm. Vậy mà...
Đập vào mắt tôi là hình ảnh một người phụ nữ vô tư đi lại trong căn nhà của chúng tôi. Vừa nhìn thấy tôi tay bế, tay bồng con, cô ta hốt hoảng, khóc mếu rồi chạy vào trong nhà gọi chồng tôi. Anh tím mặt khi thấy vợ đứng ngoài cửa rồi yêu cầu cô kia thu đọn đồ đạc. Bình thường tôi nghĩ có lẽ tôi sẽ nổi điên lên nhưng không hiểu vì sao hôm ấy tôi bình tĩnh đến lạ. Ôm con trong lòng, tôi thấy mình có sức mạnh và chẳng còn sợ hãi điều gì nữa cả.
Hạnh phúc được làm cha dường như chẳng đủ để anh giảm đi cái ham muốn đàn ông đó. Anh đã phụ công tôi và biến mình thành một người cha tồi tệ. (Ảnh minh họa)
Tối hôm đó vợ chồng tôi nói chuyện. Anh thú nhận dẫn gái về nhà sống từ hôm tôi về quê chưa đẻ. Anh bảo bao tháng qua thiếu thốn chuyện đó nên anh làm liều. Anh với cô ta cũng chẳng phải yêu đương gì mà chỉ đơn giản là đôi bên cùng có lợi. Cô ta có bạn trai đi nước ngoài, làm cùng một chỗ với chồng tôi nên hai người dắt díu nhau về đây bên nhau vài tháng cho khuây khỏa chứ không ai có ý định gắn bó với người kia. Chồng tôi nói xin tôi bỏ qua, coi như anh dại dột đi "giải khuây" chứ không phải anh chán vợ, ngoại tình, tất cả chỉ vì nhu cầu sinh lí mà thôi.
Ôm con vào lòng, tôi khóc và không biết phải ra sao. Hạnh phúc được làm cha dường như chẳng đủ để anh giảm đi cái ham muốn đàn ông đó. Anh đã phụ công tôi và biến mình thành một người cha tồi tệ. Nhưng phải khó khăn lắm tôi mới có được đứa con này, tôi không muốn con mình vừa chào đời bố mẹ đã ly dị. Tôi có nên tha thứ cho anh không?
Theo Tamsubuon
Vợ hiến thân cho sếp để mưu cầu danh vọng Vợ tôi là một người có tài, ai cũng tấm tắc như vậy khi nghe kể về những thành tích khủng của cô ấy. Tốt nghiệp đại học kinh tế bằng giỏi, cộng với sự năng động của mình, Trang (vợ tôi) nhanh chóng xin được việc trong một công ty lớn. Trang đi làm được hơn 1 năm thì quen tôi, tôi...