Sợ tình vợ chồng “chết yểu”
Vợ chồng tôi kết hôn mới 6 năm nhưng tôi đã thấy tình cảm vợ chồng mình dửng dưng, nguội lạnh.
Ngoài cậu con trai 4 tuổi thì hình như, giữa hai vợ chồng tôi không có điểm nào chung, cứ việc ai người ấy làm…
Mọi người cứ nghĩ tôi rất thành công và hạnh phúc vì tôi là phó phòng kinh doanh của một ngân hàng lớn, có lương cao, nhà đẹp, xe sang. Chồng tôi cũng làm ở một bộ lớn, nghiêm túc, chỉn chu, không cờ bạc, rượu chè, đánh vợ, chửi con…
Nhưng thực sự trong thâm tâm, vợ chồng tôi rất xa cách. Tôi mải miết với công việc, chồng tôi cũng thế nên tình cảm vợ chồng dường như đã “ chết yểu” từ lúc nào tôi cũng không hay biết. Có lúc chồng tôi về (chồng tôi còn kinh doanh thêm bất động sản với ông anh trai) thì tôi và con đã ngủ. Có lúc tôi về thì con và chồng đã ngủ.
Video đang HOT
Cứ thế, tôi có cảm giác chồng mình không quan tâm đến mình như trước. Anh không hỏi han xem tôi đi đâu, làm gì, sinh nhật tôi cũng không lời chúc, không món quà… “Chuyện kia” với vợ chồng tôi cũng rất nhạt và lưa thưa. Có vài điểm tôi không hài lòng ở chồng (ít tình cảm, ít gần con, không giúp vợ việc nhà) nhưng tôi cũng không muốn tranh cãi nữa vì cãi nhau mãi chồng tôi không tiến bộ. Bây giờ tôi mệt mỏi lắm, chẳng muốn và cũng chẳng biết phải làm sao để tình vợ chồng nồng ấm? Liệu cứ thế này thì chúng tôi còn sống với nhau được bao lâu?
Ý kiến tư vấn
Tìm kiếm sự thành đạt trong công việc là mong muốn chính đáng của phụ nữ nhưng phụ nữ vẫn còn trách nhiệm rất lớn là giữ gìn hạnh phúc gia đình. Ngay từ đầu, bạn đã chưa biết cùng chồng khéo léo cân bằng giữa việc kiếm tiền và làm mới hạnh phúc gia đình, dẫn tới vợ chồng mỗi người mỗi hướng… Trách nhiệm này, tất nhiên một mình bạn không thể gánh vác mà cần có chồng san sẻ và hỗ trợ.
Vợ chồng bạn có điều quan tâm lớn nhất là con trai. Vậy thì sao không để con trai là cầu nối hâm nóng tình vợ chồng? Cả nhà bạn có thể sắp xếp thời gian đi chơi, du lịch, nghỉ mát, đưa con tới những khu công viên, giải trí… Khi vợ chồng có thời gian ở bên nhau, hãy cùng nói chuyện về con, những chuyện vui vẻ trong cuộc sống. Hoặc những ngày cuối tuần, cùng dọn dẹp nhà cửa, nấu ăn, chơi với con…
Điều quan trọng là vợ chồng cần xác định “giữ lửa” cho hôn nhân cũng quan trọng như chuyện kiếm tiền. Đôi khi, cũng phải cần hy sinh một vài ngày kiếm tiền để ở nhà vui chơi cùng gia đình. Đó không phải là lãng phí thời gian, đó là cách để bạn tái tạo lại năng lượng cho những ngày làm việc tiếp theo và giữ gìn hạnh phúc gia đình… Do đó, tránh tận dụng tất cả thời gian trong ngày, các ngày trong tuần… chỉ để làm việc. Nếu biết sắp xếp khéo, bạn vẫn có thể vừa làm việc hiệu quả, vừa có thời gian nghỉ và chăm sóc tổ ấm.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Em đã đánh mất anh 2 lần
Anh T. thương nhớ. Anh ơi, tối qua, người ta đã ngỏ lời cưới em. Cho đến trước giây phút ấy, em vẫn luôn cảm thấy mình hạnh phúc khi bên người ấy, được tôn trọng, được quan tâm, được cảm thấy bình yên, được cảm thấy mọi nhu cầu của mình sẽ được người ta đáp ứng dù em chẳng cần gì.
Nhưng tại sao trong giây phút ấy, giây phút mà đáng lẽ ra người con gái phải hạnh phúc nhất trên đời thì em lại thấy buồn ghê gớm. Em khóc và về nhà trong sự ngơ ngẩn của người ta.
Em khóc vì nếu em gật đầu đồng ý, em sẽ mãi mãi mất anh. Em cần sự ân cần của anh, cần sự quan tâm lo lắng như nỗi lo của mình ở anh và cần cả sự nghiêm khắc nơi anh nữa. Em đã bỏ anh ra đi theo người ta vì sự nóng giận, sự thiếu thông cảm cho anh, hiểu cho anh và thiếu niềm tin vào anh. Em đã quá kiêu ngạo để tự tin mình sẽ lìa xa anh được và quá hấp tấp để đến với người ta trong khi anh nhiệt huyết yêu thương và lo lắng cho em biết nhường nào.
Không ai ép em quyết định cả nên em chỉ biết trách mình. Đã 5 tháng từ ngày em bỏ anh ra đi. Sáng nay, em đi tìm anh, tìm anh để nói rằng em chỉ yêu mình anh, em tin rằng anh yêu em và mình có thể hạnh phúc với nhau. Em xin lỗi vì đã sai với anh. Em không mong anh tha thứ để quay trở lại với em nhưng em chỉ muốn nói thế thôi, nói thật lòng mình anh ạ.
Anh nói rằng anh sẽ lo lắng, chăm sóc em đến suốt đời. Nếu anh không được trực tiếp chăm sóc em thì anh sẽ làm điều tốt nhất để mong cho em hạnh phúc dù rằng không ở cạnh em. Em đã khẩy cười khi nghe anh nói điều đó giống như sự vô tình của em trước tình yêu thương bao la của anh lúc đó. Và điều tốt nhất mà anh nói đó là anh đã nương nhờ nơi cửa Phật để cầu nguyện cho em được hạnh phúc, cầu nguyện cho những cuộc tình giống như mình sẽ không tan vỡ một ngày trước lúc em quyết định đi tìm anh.
Em đã đánh mất một tình yêu bao la, trìu mến và đánh mất luôn cả cơ hội để được nói với người mình yêu thương nhất rằng, em xin lỗi và em chỉ yêu anh mà thôi. Em giận mình, giận mình lắm và giận mình đã hấp tấp, giận mình đã quá giận mất khôn, giận mình quá tự ái và giận mình nhất là khi em đã nguôi ngoai cơn giận và nhớ anh nhưng đã không mạnh dạn nói với anh mà cố đè nén nó đi bởi sự cố chấp của mình. Giờ em biết sống sao đây.
Giờ em mới thấu hiểu lời "chăm sóc" theo cách của anh với em là Dù em giận và chán anh, nhưng em hãy để con tim mình nguội lạnh trước khi tìm cảm xúc mới, như thế mới xác định được tình yêu. Em không biết sẽ sống tiếp tục ra sao nhưng trước hết, em sẽ phải đủ tự tin để từ chối lời cầu hôn, không cố đeo đuổi để chứng tỏ mình với anh dù em biết rằng, nếu từ chối, niềm an ủi cuối cùng của em cũng vụt tắt.
Em sẽ để con tim mình nguội lạnh, để bình yên, để tiếp tục cuộc sống, để tìm lại mình cùng với anh dù tương lai phía trước chưa biết ra sao.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Em sợ làm người lãnh cảm Em thực sự sợ rằng mình sẽ trở thành người đàn bà lãnh cảm anh ạ. Mới có 27 tuổi, cái tuổi còn nhiều mơ mộng và nhiều điều muốn làm, thế mà em lại dửng dưng với hầu hết mọi chuyện, dửng dưng với ngay cả người chồng của em, là anh. Anh cứ bị cuốn theo những cuộc vui của bạn...