Số sướng
Khi bạn bè khen số sướng, Hải Anh đã nói: “Chị chưa thấy ai ngồi không mà hưởng phước em ạ. Hạnh phúc không tự nhiên mà có được”.
Ảnh mang tính minh họa – Shutterstock
- “Đời người có số hết rồi, số chị sướng thì mặc sức mà hưởng thôi”, cô đồng nghiệp trẻ nói khi mấy chị em thay nhau kể về cuộc hôn nhân màu hồng của Thủy Anh.
Tưởng Thủy Anh sẽ cười cười như cách cô vẫn vui vẻ với mọi người, nhưng lần này cô đáp: “Chị chưa thấy ai ngồi không mà hưởng phước em ạ. Hạnh phúc không tự nhiên mà có được”.
Lúc Thủy Anh nghỉ việc ở công ty cũ, đồng nghiệp kháo nhau rằng “Thủy Anh có chồng lo hết nên muốn nghỉ là nghỉ”. Khi Thủy Anh sinh con thứ ba, người quen biết lại bảo nhau “nếu có chồng chịu khó như Thủy Anh thì họ cũng chẳng ngại sinh nở”.
Thủy Anh rất vất vả vì 3 đứa con nhỏ, đứa út lại không khỏe mạnh khiến cô thường xuyên phải nghỉ phép. Thế nhưng nhìn cô vẫn vui vẻ và không than vãn lời nào, người ta lại nói: “Nhà có kinh tế thì con có đau ốm vợ vẫn tươi”.
Video đang HOT
Có một giai đoạn, vợ chồng Thủy Anh chuyển về nhà mẹ chồng. Cô nói, về sống cùng để chăm sóc mẹ, nhưng mọi người lại nói, nếu nhà chồng ở ngay trung tâm thành phố như Thủy Anh thì ai cũng muốn “ sống với mẹ chồng”.
Thủy Anh chưa từng “thanh minh”, vì theo cô, đời ai người nấy sống. Thế nhưng lần này, giữa căng tin công ty và trong vòng tròn thân thiết của những đồng nghiệp lâu năm, sau câu “phán” của cô bé mới vào làm, cô mới trải lòng.
Thủy Anh và chồng là “thanh mai trúc mã”, lớn lên bên nhau rồi yêu và cưới. Cả hai cùng trải qua những giai đoạn công việc như nhau, cùng nếm mật nằm gai, chia ngọt sẻ bùi, và không ai là “chỗ dựa kinh tế” cho ai. Nhà chồng Thủy Anh từng rất giàu có, nhưng đến đời ba mẹ thì là công chức nhà nước, thu nhập chỉ đủ lo cho con cái học hành. Căn nhà ở trung tâm thành phố là của ông nội để lại, với tâm nguyện sẽ để cho con cháu làm chốn đi về và không được bán hay cho thuê.
Từ lúc yêu ông xã bây giờ, Thủy Anh đã có tâm nguyện sẽ sinh thật nhiều con để bù đắp cho sự thiếu vắng của nhà chồng. Ba mẹ chồng Thủy Anh có 3 người con, nhưng tai họa khiến ông bà phải trải qua 2 lần mất con. Hải – chồng Thủy Anh – trở thành con một.
Khi Thủy Anh bắt đầu sinh con thì ba chồng bệnh nặng. Để duy trì kế hoạch hôn nhân và lo toan cho ba mẹ chồng, Thủy Anh phải nỗ lực sắp xếp và cực kỳ kỷ luật trong mọi thứ – từ giờ giấc, tài chính, cho đến những việc cần làm trong ngày, cô đều phải lên kế hoạch và cố gắng tuân thủ.
Lúc Thủy Anh vừa sinh đứa con đầu thì nhà có giỗ lớn. Mẹ chồng gọi điện nhắc cô “còn ở cữ thì không dự giỗ, nhưng phải gửi tiền qua cho mẹ lo đám”. Số tiền “lo đám” khi ấy vượt xa khả năng chi trả của cặp vợ chồng trẻ. Sau khi cân nhắc, Thủy Anh quyết định lấy tiền để dành gửi cho mẹ. Việc này khiến Hải khá ngỡ ngàng. Anh biết rõ mẹ mình đang “đòi hỏi quá quắt” và hành động của vợ thì lại “vung tay quá trán”. Thế nhưng, Thủy Anh nói, cãi mẹ lúc này chỉ làm rạn nứt tình cảm, chuyện đâu còn có đó.
Sau đám giỗ, Thủy Anh có nhiều cơ hội để gần gũi mẹ chồng. Cô hỏi thăm và nghe mẹ kể về việc họ hàng đến dự đông vui ra sao, mọi người khen nhà mình chu đáo thế nào. Rồi trong những cuộc nói chuyện ấy, Thủy Anh mới chia sẻ với mẹ chồng rằng cô cũng rất muốn làm giỗ lớn nhưng chắc phải vài năm thì nhà mình mới có thể làm lớn một lần, vì vợ chồng cô đã hết tiền để dành.
Cô khoe với mẹ rằng 2 đứa đã tích cóp bao lâu mới được mấy chục triệu nọ và cũng tự hào khi dùng tiền tiết kiệm của mình để lo giỗ trong gia đình. “Nỗi niềm tộc họ” cũng được Thủy Anh chia sẻ với mẹ, rằng lúc yêu Hải thì cô đã định sẽ sinh nhiều con để nhà mình đông vui và kế hoạch của 2 đứa thế nào, chuẩn bị tài chính ra sao cho chuyện con cái…
Khoảng cách giữa mẹ chồng nàng dâu được rút ngắn. Khi không còn chủ ý “thử thách con dâu”, ba mẹ chồng cũng trở nên gần gũi và chân thành. Vì cha mẹ già, con thơ dại, đôi trẻ luôn nặng gánh trách nhiệm, nhưng Thủy Anh chọn chấp nhận thử thách và đương đầu một cách nghiêm túc, khoa học.
“Thỉnh thoảng, mình cũng tận hưởng thử thách bằng việc tự khen mình mỗi lần hoàn thành một việc gì đó, nhờ vậy mà nhìn mình cứ vui vẻ hoài, nên người ta nghĩ mình số sướng”. Thủy Anh kết thúc câu chuyện bằng câu nói khiến ai cũng ngậm ngùi, rồi tràn đầy cảm hứng sống. “Số sướng” như Thủy Anh thì ai cũng có thể có.
Tôi luôn là người phụ nữ tuyệt vời trong mắt chồng
Tôi nhìn đĩa cá kho cháy khét rồi ái ngại nhìn chồng. Hành động sau đó của anh khiến tôi ngạc nhiên.
Ảnh minh họa
Tôi không giỏi giang chuyện bếp núc. Hồi còn sống với bố mẹ thì mẹ tôi lo hết, tôi chỉ biết nhặt rau, luộc trứng hoặc nấu mì tôm thôi. Từ lúc có chồng, chồng tôi lại là đầu bếp nên tôi càng sướng thân, chẳng phải lo nấu nướng gì mà cũng có đồ ăn ngon mỗi ngày. Nhiều người còn bảo tôi khéo chọn chồng, chọn đúng người 'lấp đầy' khuyết điểm của bản thân, thật đúng là một cặp 'trời sinh'.
Dù tôi không biết nấu ăn, chẳng khéo léo may vá nhưng vợ chồng tôi vẫn sống hạnh phúc 12 năm nay. Tôi lo công việc kinh doanh buôn bán nội thất, là người kiếm tiền chính trong gia đình. Chồng tôi mở quán ăn, buôn bán cũng đắt khách và có thời gian đưa đón con đi học. Buổi tối, sau khi đóng cửa hàng, vợ chồng lại nhâm nhi cà phê trò chuyện đời. Cuộc sống cứ vậy mà bình yên trôi qua.
Tôi vẫn luôn sợ chồng chán vợ vì sống với nhau lâu năm, cái gì cũng thành cũ kĩ với nhau rồi. Mỗi lần tôi thì thầm hỏi anh có bao giờ chán vợ không? Có từng nảy sinh suy nghĩ có những mối quan hệ ngoài luồng chưa? Chồng đều nhăn nhó. Anh nói anh vẫn yêu vợ như ngày đầu tiên cưới, tình cảm ấy không bao giờ thay đổi kể cả khi chúng tôi già đi.
Tôi chê chồng sến sẩm nhưng trong lòng cảm thấy rất vui. Ngẫm lại, chồng tôi vẫn luôn chiều chuộng vợ, ngày lễ thì tặng quà tặng hoa. Sinh nhật vợ thì đưa cả nhà đi nghỉ dưỡng hoặc đi du lịch. Vợ bệnh, anh lo lắng đến mất ngủ. Anh vun đắp cho gia đình từ những hành động nhỏ nhặt nhất.
Hôm qua là sinh nhật của chồng tôi. Tôi đóng cửa hàng sớm, về nhà định bụng sẽ chuẩn bị một bữa cơm thật ngon cho cả nhà, cũng là để chúc mừng sinh nhật chồng mình. Nhưng khi mọi thứ hoàn thành, tôi lại chỉ muốn tìm cái hố mà chui xuống cho đỡ xấu hổ.
Chồng và 2 con sau khi thử ăn thì nhìn mâm cơm một cách sững sờ. Mâm cơm gồm thịt gà, cá, rau luộc, cái bánh kem. Nhưng thịt gà kho xả mặn chát đến nỗi nghe cả mùi mắm tỏi. Rồi đĩa cá chiên bị cháy đen do tôi không biết căn chỉnh nhiệt độ, thời gian của nồi chiên không dầu. Đĩa rau luộc cũng bèo nhèo, vàng vọt vì quá lửa.
Tôi ái ngại nhìn chồng. Anh bật cười, bảo đây là lần thứ n tôi vào bếp và phá hỏng mấy món ăn rồi. Nói rồi, chồng đành gọi điện đặt thức ăn nhanh về ăn. Tôi hỏi chồng có thấy tôi vụng về quá không? Anh nói dù tôi có thế nào thì trong mắt anh, tôi vẫn là người vợ tuyệt vời nhất. Tôi biết đối nhân xử thế, biết thương yêu, hiếu thuận với cha mẹ chồng; sống phóng khoáng với mọi người xung quanh; biết giúp đỡ, cho đi khi gặp những hoàn cảnh khó khăn; với anh như vậy là quá đủ rồi.
Bữa cơm diễn ra ấm cúng, hạnh phúc dù toàn những món ăn nhanh. Tôi có nên bảo chồng dạy tôi một khóa nấu ăn cơ bản không nhỉ? Tôi luôn muốn mình nâng cao giá trị bản thân, nếu tôi biết nữ công gia chánh, có thể nấu ăn cho cả nhà, chắc hẳn chồng tôi sẽ rất vui.
Mẹ bị tai biến anh trai vội đòi ra ở riêng, tôi bực tức vô cùng nhưng mẹ bật dậy mỉm cười Lúc bà còn khỏe mạnh, giúp được anh chị nhiều việc thì chưa khi nào anh đề cập tới chuyện ra riêng. Giờ đây bà vừa mới ngã bệnh hôm trước, hôm sau anh đã đòi ra ngoài ở, không muốn chăm sóc mẹ. Nhà tôi có hai anh em trai, bố tôi mất lâu rồi chỉ còn mình mẹ thôi. Tôi và...