Số phận hẩm hiu của người đàn bà “cô quạnh”
Sống cảnh không chồng, đứa con trai duy nhất cũng đột ngột qua đời khiến người đàn bà ấy càng suy sụt. Hiện đang phải cấp cứu tại khoa Hồi sức tích cực của bệnh viện Bạch Mai nhưng vì không có tiền nên chị liên tục ra tín hiệu đòi về để chết cùng con.
“Bệnh nhân bị nhược cơ rất nặng nên phải tiến hành lọc huyết tương. Hiện bệnh nhân đã lọc được đến lần thứ 4 rồi, giờ phải cố lọc thêm từ 3-5 lần nữa là có cơ hội phục hồi nhưng họ kiệt quệ lắm rồi không đủ sức đi tiếp được nữa. Nếu như buộc phải bỏ cuộc giữa chừng thì khả năng tử vong đối với bệnh nhân là điều chắc chắn”. Đó là những lời chia sẻ gan ruột của bác sĩ Giang Thục Anh – Khoa Hồi sức tích cực của bệnh viện Bạch Mai về bệnh nhân Trần Thị Hoàn (45 tuổi, thôn Tân Thắng, xã Kỳ Ninh, huyện Kỳ Anh, Hà Tĩnh) hiện đang được cấp cứu trong khoa.
Bị nhược cơ, hiện chị Hoàn đang phải cấp cứu tại khoa Hồi sức tích cực của bệnh viện Bạch Mai.
Hiện chị phải sử dụng phương pháp lọc huyết tương để cứu sống tính mạng.
Đi chăm chị gái ở viện, chị Trần Thị Viện suốt từ hôm qua đến giờ không một hạt cơm vào bụng, chị sụt sùi khóc: “Tiền mua cơm thì chị vẫn còn 1 ít ở đây em ạ nhưng chị lo cho chị Hoàn quá. Cả đại gia đình, mấy anh chị em cố gắng chạy vạy, vay mượn khắp mọi nơi được mấy chục triệu để lọc huyết tương cho chị ấy được 4 lần rồi, giờ không vay ai được nữa. Chị ấy khổ lắm, có chồng đâu, có 1 đứa con trai thì nó cũng chết mất rồi… giờ chẳng lẽ ông trời lại cướp chị ấy đi sao?”.
Trên giường bệnh, chị Hoàn tỉnh táo và vẫn nghe được tiếng mọi người gọi nhưng không đáp trả được bởi phải cắm ống thở. Làn da đen đúa, gầy sọc và quầng mắt thâm, chị chỉ có thể gật, lắc khe khẽ khi bác sĩ hỏi. Tuy vậy khi được động viên chị hãy cố gắng sống vì còn mẹ già gần 90 tuổi ở nhà đang chờ, hai hàng nước mắt của chị rỉ ra, chảy dài xuống khóe miệng khiến mọi người có mặt ai cũng xót thương cho chị.
Trong khoa Hồi sức tích cực các bác sĩ ai cũng thương chị.
Chị đã lọc huyết tương được 4 lần, giờ phải lọc thêm 3-5 lần nữa nhưng gia đình chị kiệt quệ tiền bạc để giúp chị cứu mạng sống.
Là người chị thứ 2 trong gia đình có 5 anh chị em, chị Viện nhớ lại những ngày xưa: “Chị ấy cứ cặm cụi làm suốt ngày để nuôi 3 đứa em dưới trong đó có chị, rồi đến lúc bọn chị đứa lấy chồng, đứa lấy vợ thì quay ra chị đã quá lứa lỡ thì, lận đận mãi cũng không nên duyên với anh nào cả. Đứa con trai duy nhất của chị ấy cũng là do chị ấy đi kiếm về có được, các chị ai cũng mừng vì nghĩ sau này chị có người để dựa vào nhưng thằng bé chết cách đây 2 năm vì tai nạn giao thông mất rồi”.
Video đang HOT
Không chồng, không con, chị sống dựa vào tình thương của các anh chị em cùng người mẹ già năm nay đã gần 90 tuổi. Chị Viện kể: “Mấy hôm nay mẹ của chị cũng bỏ ăn cơm vì bảo chờ cái Hoàn về. Cụ già lắm rồi, nhìn tội lắm mà chẳng biết làm sao em ạ”.
Không chồng, đứa con trai duy nhất cũng qua đời, chị chẳng còn ai để bấu víu.
Biết được hoàn cảnh gia đình bệnh nhân Hoàn nên các bác sĩ trong khoa ai cũng xót. Nỗi lo lắng càng nhiều hơn khi bệnh nhân Hoàn không có bảo hiểm y tế nên mọi chi phí đều phải tự xoay sở. “Chúng tôi cũng tìm mọi cách để vừa chữa trị cứu sống bệnh nhân, vừa giảm thiểu tối đa chi phí cho bệnh nhân nhưng có 1 số vấn đề thế này: Phương pháp lọc huyết tương nếu bệnh nhân lọc bằng máu lĩnh thì sẽ rẻ hơn nhưng ở bệnh nhân này đã xảy ra tình trạng sốc nên phải chuyển sang lọc bằng albumin với chi phí từ 15-20 triệu/ lần lọc. Hiện bệnh nhân đã lọc được 4 lần rồi nên tiến triển nhanh, giờ mà phải dừng lại thì đó là 1 điều vô cùng đáng tiếc. Chúng tôi các bác sĩ điều trị cho bệnh nhân tha thiết mong muốn được các bạn chung tay để cứu sống chị ấy để chị được trở về tiếp tục cuộc sống nuôi mẹ già” – Bác sĩ Thục Anh chia sẻ.
Trong cuộc chiến đấu với tử thần này, chị hoàn toàn bất lực.
Chị Viện không có cách nào cứu chị gái.
Hàng ngày vào chăm chị, chị Viện đau như có ai cắt đi từng khúc ruột khi chị gái cứ ra hiệu về nhà để chết đi theo con luôn vì không muốn mọi người phải vì mình mà khổ nữa. Chị kể chị ấy biết thân, biết phận của mình nên không dám cầu xin hay nói với em điều gì cả, buồn quá vì bất lực thì chị ấy chỉ khóc 1 mình thôi nên tội nghiệp lắm.
Xin hãy cứu chị để chị có cơ hội được sống về với mẹ già.
Hiện tại tính mạng của chị Hoàn chỉ trông chờ vào những lần được lọc huyết tương sau nhưng gia đình thì kiệt quệ lắm rồi. Cùng cảnh bần nông nghèo khổ, chị Viện khóc ròng: “không còn biết hỏi vay ở chỗ nào nữa em ơi, chị gái của chị chết mất” khiến ai cũng xót ruột. Chắp tay cầu xin những điều kì diệu để chị không phải một mình trong cuộc chiến đấu với tử thần ác liệt. Người phụ nữ ấy chẳng còn gì nữa rồi, xin hãy cho chị được sống để trở về phụng dưỡng mẹ già những ngày cuối đời mòn mỏi.
Mọi đóng góp hảo tâm xin gửi về:
1. Mã số 1821: Chị Trần Thị Hoàn (thôn Tân Thắng, xã Kỳ Ninh, huyện Kỳ Anh, Hà Tĩnh) Số ĐT: 0165.2228.330 (Số ĐT của chị Viện là em gái chị Hoàn) Hiện chị Viện đang chăm chị Hoàn tại khoa Hồi sức tích cực – Bệnh viện Bạch Mai 2. Quỹ Nhân ái – Báo Khuyến học & Dân trí – Báo điện tử Dân trí. Ngõ 2 nhà số 48 Giảng Võ, Đống Đa, Hà Nội Tel: 04. 3. 7366.491/ Fax: 04. 3. 7366.490 Email:quynhanai@dantri.com.vn Bạn đọc ủng hộ qua các tài khoản sau: * Tài khoản VNĐ tại VietComBank:
Tên TK: Báo Khuyến học & Dân trí
Số TK: 045 100 194 4487
Tại: Ngân Hàng TMCP Ngoại thương Việt Nam – Chi nhánh Thành Công – Hà Nội. * Tài khoản USD tại VietComBank:
Account Name: Bao Khuyen hoc & Dan tri Account Number: 045 137 195 6482 Swift Code: BFTVVNVX Bank Name: THE BANK FOR FOREIGN TRADE OF VIETNAM (VietComBank) * Tài khoản VNĐ tại VietinBank:
Tên TK: Báo Khuyến học & Dân trí
Số TK: 10 201 0000 220 639
Tại: Ngân hàng Thương mại Cổ phần Công Thương Việt Nam – Chi nhánh Hoàn Kiếm * Tài khoản VNĐ tại Ngân hàng Quân đội (MB) Tên TK: Báo Khuyến học & Dân trí
Số TK: 0721100356359 Tại Ngân hàng TMCP Quân đội – Chi nhánh Thái Thịnh – Hà Nội * Tài khoảnUSD tại Ngân hàng Quân đội (MB) Tên TK: Báo Khuyến học & Dân trí
Số TK: 0721100357002 Swift Code: MSCBVNVX Bank Name: MILITARY COMMERCIAL JOINT STOCK BANK – MCSB ( No.3, Lieu Giai str., Ba Dinh Dist., Hanoi, Vietnam) 3. Văn phòng đại diện của báo: VP Hà Tĩnh: 46 Nguyễn Công Trứ, Phường Tân Giang, TP Hà Tĩnh. Tel: 039.3.857.122 VP Đà Nẵng: 25 Nguyễn Tri Phương, Quận Thanh Khê, TP Đà Nẵng. Tel: 0511.3653.725 VP TPHCM: số 39L đường 11 (Miếu Nổi), phường 3, quận Bình Thạnh, TP.HCM. Tel: 0866786885 VP Cần Thơ: 53/13 Lý Tự Trọng, Q Ninh Kiều, TP Cần Thơ. Tel: 0710.3.733.269
Thiên Ân
Theo Dantri
Phận hẩm hiu của 1 cô dâu có bầu trước khi cưới
Ngày tôi về nhà chồng, họ hàng bạn bè đến chung vui nhưng cha mẹ tôi ai cũng rớt nước mắt vì thương số con gái mình khổ. Tuổi mới đôi mươi, lại đang là sinh viên đã vội "bỏ cuộc chơi" bước theo chồng vì lỡ "ăn cơm trước kẻng" rồi mang bầu.
ảnh minh họa
Chồng tôi tên Minh, chúng tôi yêu nhau từ hồi cấp ba. Lên Hà Nội học, hai đứa đã từng chia tay vì nhiều lý do và có lẽ vì cả hai tính cách còn quá trẻ con. Vậy mà không hiểu sao chúng tôi vẫn quay lại được với nhau, để cuối cùng lĩnh cái hậu quả không mong muốn như vậy. Chúng tôi đành phải cưới sớm, bởi cái thai trong bụng mỗi lúc một lớn dần.
Mà có phải bảo cưới là cưới luôn được đâu, dùng dằng mãi đến khi cái thai trong bụng tôi tới tháng thứ 6. Không biết mẹ của Minh nghe lời ai đi xem bói, thầy bói phán "cái thai không sống được qua tháng thứ 5", thế nên bà lần lữa chờ cho hết tháng thứ 5 mới cho cưới.
Cuối cùng cũng đến ngày tôi lên xe hoa, áo cưới phải nới dây nơ. Hai bên họ hàng, bạn bè đến chung vui, chúc phúc cho chúng tôi. Ai cũng cười nói cố ra vẻ tự nhiên nhưng tôi biết trong lòng họ mỗi người một suy nghĩ, người thì thương tôi thật, nhưng nhiều người đến với tôi chỉ tò mò muốn xem cô dâu hóa trang cái "bụng ễnh" thế nào.
Tôi ngại ngùng và xấu hổ vô cùng, mỗi khi có bạn bè tới là tôi là đỏ ửng mặt. Tôi cố làm ra vẻ tự nhiên nhưng trong lòng thì bất an, lo sợ, cảm giác như lúc đó có cái kẽ nẻ nào ở dưới đất thì tôi sẵn sàng chui ngay xuống dưới để không cảm thấy mất mặt với bạn bè và mọi người tới dự.
Cưới nhau không được bao lâu, tôi đã phải rơi lệ vì anh chồng chưa qua được tuổi trẻ con ham chơi tối ngày. Anh còn công khai đi tán tỉnh bên ngoài, khiến tôi cảm thấy ấm ức. Cái bụng thì mỗi ngày một to, mà Minh thì chẳng hề đoái hoài gì tới tôi.
Đã thế tôi còn phải chịu cảnh "mẹ chồng nàng dâu". Từ khi tôi về làm dâu đến giờ, mẹ chồng không hề hỏi han tôi một câu. Bà có mở lời với tôi cũng chỉ là những lời bóng gió, mát mẻ. Bà kể chuyện con dâu nhà hàng xóm mới lấy nhau về mà bụng đã "vượt mặt", rằng là "con gái bây giờ dễ dãi thật" đâu có như thời ngày xưa...
Mẹ còn nói sau này sẽ đưa đứa bé con tôi đi xét nghiệm ADN để xem có phải cháu nội của bà thật không. Mỗi khi nghĩ đến những câu nói của mẹ chồng là lòng tôi cảm thấy đau nhói, chỉ còn biết ôm mặt mà khóc trong phòng một mình cho đỡ tủi.
Gần đến tháng sinh, mà công việc trong nhà đều đến tay tôi lo liệu, trước thì mẹ chồng đi chợ, nấu cơm giờ đã có con dâu đảm nhận. Cô em chồng cũng tiện thể nhờ luôn chị dâu giặt giũ, phơi phóng áo quần. Chồng thì cứ đi cả ngày, chẳng thèm hỏi han, quan tâm gì tới vợ, đêm về lăn ra ngủ. Có hôm đêm khuya, tôi thấy đói liền than với Minh, anh cằn nhằn giọng khó chịu "tối không ăn, giờ lại giở chứng. Thôi, để sáng mai", rồi anh tiếp tục chìm vào giấc ngủ.
Nghĩ đến mấy đứa bạn mình, có đứa cũng có bầu trước mà sướng đến vậy, được mẹ chồng vồ vập, tâm lý "bây giờ người ta hiếm muộn nhiều, chuyện có cháu sớm là chuyện mừng", lại được chồng quan tâm, cưng chiều.
Tôi cám cảnh cho bản thân mình, thật là khôn ba năm dại một giờ. Sao phận mình lại trớ trêu, hẩm hiu đến vậy. Vì đứa con sắp chào đời, tôi cắn răng chịu đựng tất cả. Âu đó cũng là cái giá mà tôi phải trả cho sự nông nổi của mình.
Theo VNE