Số hai vợ
Ngân lên phòng, tìm tờ giấy viết đơn l.y h.ôn chỉ còn mình Dương ngồi thần giữa căn phòng. Chồng Ngân thú nhận mọi việc. Nhưng điều khiến cô bàng hoàng hơn là cái lí lẽ mà anh ta bao biện cho việc chẳng lấy gì làm hay ho của mình: Ngoại tình!
Ngân và chồng sống với nhau không có điều tiếng gì. Họ hàng hai bên đều khen ngợi. Cuộc sống với hai đứa con học hành giỏi giang, ngoan ngoãn và hơn hết là kinh tế khấm khá nhất họ khiến Ngân cảm thấy mình là người phụ nữ hạnh phúc. Ấy vậy mà, ở cái t.uổi 40, cô mới ngỡ ngàng nhận ra, hơn chục năm nay Dương có “vợ bé” và một đứa con riêng.
Dương chưa bao giờ về nhà mà gằn hắt vợ con, cũng chưa bao giờ anh tỏ ra lạnh nhạt với vợ, kể cả việc “chăn gối”. Bởi thế hơn chục năm là vợ chồng, Ngân chưa bao giờ từng mảy may nghĩ rằng chồng có người khác. Vậy mà thực tế quá phũ phàng, chỉ hơn một năm sau ngày cưới, Dương đã sinh sống với người đàn bà khác.
Kể ra Dương cũng giỏi giấu giếm khi có quan hệ với người đàn bà khác hơn chục năm trời mà không một lần để vợ có cơ hội nghi ngờ. Người nhà, bạn bè đồng nghiệp trong cơ quan cũng vậy. Ai cũng lấy Dương ra là người đàn ông lí tưởng để soi vào. Mọi chuyện chỉ vỡ lẽ khi có một thằng bé gọi điện đến nhà đòi gặp bố và ngày hôm sau người đàn bà đó đến tìm chị.
Dương biện minh cho việc n.goại t.ình của mình là do duyên số (Ảnh minh họa)
Người đàn bà ấy không quá đẹp, nhưng có lẽ cũng được chăm chút bởi phấn son nên có vẻ trẻ hơn t.uổi. Gương mặt có chút gì đó buồn mang mác. Chị ta bắt đầu bằng một lời xin lỗi. Câu chuyện của chị ta nảy sinh từ hơn chục năm trước, khi mà Ngân mới thành vợ Dương được hơn một năm.
Chị ta là người đàn bà “trót dại” với một gã đàn ông khác. Sau khi buộc phải phá bỏ cái thai, bố mẹ chị ta quá xấu hổ với bà con họ hàng nên đuổi chị ra khỏi nhà. Rồi Dương gặp chị ta. Sau khi nghe câu chuyện, anh đưa ra đề nghị, nếu chị ta làm “vợ bé” của anh với điều kiện không được quấy rối, công khai cho ai biết thì anh sẽ lo chu cấp cho. Ngày đó, chị ta chẳng có gì để thiết tha, để bấu víu. Chị ta nhắm mắt đưa chân, mặc cho số phận đưa đẩy. Thấy anh là người tốt, chị ta cũng chẳng đắn đo gì nữa, gật đầu cái rụp.
Rồi anh mua nhà cho chị ta, tất nhiên là nhỏ thôi nhưng cũng đủ làm chỗ chui ra chui vào. Mọi đồ đạc trong nhà dù không quá sang trọng nhưng cũng không thiếu thứ gì. Duy chỉ có điều anh vẫn luôn nhắc mỗi lần đến với chị ta: “Tuyệt đối không được có bất kì một hành động nào để lộ mối quan hệ này và không được có con”.
Video đang HOT
Chị ta chẳng có khát khao yêu đương gì sau lần đầu bị bội ước. Cái mà chị ta cần bây giờ là một chỗ dựa và một đứa con làm niềm an ủi. Và chị ta sinh con trong sự không bằng lòng của Dương. Đ.ứa t.rẻ hơn 8 t.uổi, bằng đứa con thứ hai của Ngân. Tối qua, chính đ.ứa t.rẻ ấy đã “hồn nhiên” điện thoại đến nhà đòi gặp “Ba Dương” và có lẽ biết chẳng thể bưng bít được nữa ngày hôm nay chị ta đến gặp Ngân để “thú tội” và cầu xin tha thứ.
Ngân c.hết lặng người đi. Cô uất hận là bấy lâu nay cô cứ đinh ninh tin chồng hết mực để giờ đây đâu đớn khi biết cái sự “đểu cáng” của Dương lại bắt đầu quá sớm đến như thế. Nhưng nghĩ rằng chẳng thể thay đổi điều gì được nữa, cô cắn răng tha thứ cho chồng. Ba người cùng ngồi lại để giải quyết mọi việc. Dương cúi gằm mặt thừa nhận. Ngân nói sẽ cho qua tất cả. Giờ cô muốn anh chấm dứt hoàn toàn chuyện này, tất nhiên vẫn chu cấp đủ cho đứa con riêng của anh sinh sống. Nhưng hai mẹ con hãy chuyển đến nơi khác thật xa kèm với một số t.iền. Cô không thể nào chấp nhận được việc họ còn qua lại hay gặp gỡ nhau.
Sự tham lam không phải là thứ níu giữ được hạnh phúc gia đình (Ảnh minh họa)
Nhưng Dương lại giãy nảy lên phản đối: “Không được! Sở dĩ anh có mối quan hệ này là vì ngày trước khi lấy em, thầy bói bảo rằng nếu muốn có cuộc sống sung sướng thì phải có hai vợ. Hơn nữa, cả em và cô ấy là số ích phu lợi tử, có hai vợ anh sẽ cực kì thăng tiến trong con đường công danh, sự nghiệp. Em không thấy anh phát nhanh đến thế à? Nhà mình cũng giàu lên nhanh chóng. Đâu phải bình thường ai cũng được thế? Giờ em biết rồi thôi thì em hãy nhắm một mắt mở một mắt mà chấp nhận đi”.
Ngân ức lên đến tận cổ khi nghe cái lí do của chồng. Anh ta thật ích kỉ. Hóa ra, cả hai người đàn bà với anh ta đều chỉ là “thần may mắn” mà thôi. Ngân quả quyết:
-”Anh lựa chọn đi, hoặc là dừng mối quan hệ một ông hai bà này lại, hai là đường ai nấy đi.”
Dương vẫn còn găng:
-”Anh không thể thiếu một trong hai được, như thế anh sẽ lụi bại, thầy bói bảo thế”.
Người đàn bà đó giờ mới lên tiếng:
-”Hôm nay em đến để cầu mong sự tha thứ từ chị. Em cũng muốn chào tạm biệt vì ngần ấy năm sống trong cảnh đi cướp chồng người em cũng n.hục n.hã lắm rồi. Giờ em muốn cùng con chuyển đi nơi khác sinh sống. Chỉ có hai mẹ con thôi. Xin chị tha lỗi cho em”.
Rồi cô ấy ra về, Ngân cũng lên phòng, tìm tờ giấy viết đơn, chỉ còn mình Dương ngồi thần giữa căn phòng.
Theo VNE
Đã tới lúc em phải quay về
Có những thứ tự trong cuôc đời này mà dù không can tâm nhưng người ta vân buôc phải châp nhân.
Biêt bao lân em đã tự nhắc nhở mình rằng thứ tình cảm mà em đang có với anh chỉ là môt cơn say nắng. Em đang nhìn anh, nhưng chỉ dám đứng nhìn từ phía xa thôi bởi vì em đã không còn đủ dũng cảm đê nhìn thẳng vào đôi mắt ây. Em sợ mình sẽ không thê vượt qua nôi sự cám dô ây, bởi vì em chỉ có thê say nắng rôi sau đó lại tỉnh chứ không thê đi lạc đê rôi không biêt đường vê.
Em im lặng tự đôi diên với những cảm xúc của chính mình bởi vì biêt rằng nêu như nói ra thì ngay lâp tức tât cả sẽ vỡ nát. Em hiêu trái tim mình đang hướng vê anh, nhưng em cũng hiêu rằng mình không muôn mât đi những gì đang có. Em tham lam muôn được yêu anh, muôn được cùng anh phiêu lưu trong những cảm giác mới lạ nhưng lại không dám thay đôi mình bởi vì cuôc tình mà em đang có tuy bình lặng tới mức nhàm chán nhưng cũng đã theo em gân bôn năm trời.
Em đã tự nhắc nhở mình rằng thứ tình cảm mà em đang có với anh chỉ là môt cơn say nắng (Ảnh minh họa)
Em rât dê hài lòng với cuôc sông, bởi vây nên em đã từng rât hài lòng với môi tình nhẹ nhàng và bình lặng của chính mình. Em gọi cảm giác đó là sự bình yên dù cho nhiêu hơn môt lân bản thân em cũng nhân thây rằng sự bình yên này đi kèm với tẻ nhạt. Thoảng hoặc cũng có những phút giân hờn, thoảng hoặc cũng có những phút giây đây lãng mạn, môt cuôc tình với đủ đây kỷ niêm nhưng có lẽ bởi vì càng yêu nhau lâu mọi thứ càng trở nên đơn điêu tới mức nhàm chán chăng?
Từ buôi gặp anh và bắt đâu bị " say nắng", ý muôn được nôi loạn đã bắt đâu xuât hiên trong em. Em muôn vùng vây, muôn thoát ra khỏi cái ranh giới của tình yêu an toàn ây đê được phiêu lưu cùng những cảm giác mới lạ mà anh mang tới cho mình. Nhưng rôi em đành kìm hãm nôi khát khao được bùng cháy của bản thân lại, bởi vì em không có đủ can đảm đê bỏ lại sau lưng người đã cùng chia ngọt sẻ bùi với mình suôt bao nhiêu năm trời.
Có những thứ tự trong cuôc đời này mà dù không can tâm nhưng người ta vân buôc phải châp nhân. Anh mạnh mẽ, canh cuông si, anh giông như môt cơn giông ào tới dữ dôi, đ.ánh thức bản năng yêu đương cuông nhiêt của em và khiên cho trái tim em dây sóng. Anh đã mang tới cho em những khát khao, những cảm giác rạo rực mà từ trước tới giờ em chưa hê cảm nhân được khi ở bên người ây. Thê nhưng có môt điêu không thê thay đôi được: Anh là người đên sau.
Em sẽ ở lại với nơi chôn bình yên này (Ảnh minh họa)
Em cứ dùng dằng, chới với đứng giữa anh và người ây, không muôn quay lại, không dám bước tới mà cũng chẳng đành lòng đê buông tay ai. Em tham lam muôn có được cả hai, dù biêt rằng điêu ây là không thê. Em muôn cùng anh bước lên phía trước đê trải nghiêm những cảm giác yêu đương mãnh liêt, nhưng lại không có đủ can đảm đê châm dứt tình yêu đang có, bởi chẳng nhân tâm nhìn môt người đau khô, bởi sợ rằng như thê thì sẽ mât đi mảnh đât bình yên mà em đã cô gắng gìn giữ suôt ngân ây năm trời.
Em thích phiêu lưu nhưng lại sợ cảm giác đau, sợ rằng biêt đâu chừng có môt ngày cơn bão là anh sẽ lại bỏ em đê phiêu du tới những chân trời mới. Em sợ sau này sẽ có lúc mình phải hôi hân bởi vì ngày hôm nay đã từ bỏ hiên thực đê chạy theo môt giâc chiêm bao. Em sẽ ở lại với nơi chôn bình yên này, sẽ không thay lòng đê rôi phải trở thành môt kẻ phản bôi. Dừng lại những yêu thương cuông nhiêt thôi, đã tới lúc em phải quay vê.
Em chẳng dám đ.ánh đôi mà chỉ tự mình nôi loạn trong tư tưởng. Đừng giân em anh nhé, bởi cuôc sông vôn đã có quá nhiêu những phong ba bão táp nên em sẽ hèn nhát lựa chọn môt phương án an toàn cho tình yêu và hạnh phúc của chính mình.
Theo Eva
Em sẽ buông tay anh Tình yêu đâu phải là môt chiêc xe đê cho người ta muôn điêu khiên nó đi tới đâu cũng được. Sớm nay thức giâc, nó bông cảm thây trong lòng mình nhẹ bâng. Có lẽ cơn mưa đêm qua đã giúp nó gôt sạch tât cả những suy nghĩ ngôn ngang ở trong lòng. Sớm nay thức giâc, lân đâu tiên nó...