Sinh xong 2 con chồng không đoái hoài, đêm nào đi ngủ cũng quay mặt vào tường
Nằm bên chồng, tôi đưa tay ôm lấy anh, thế nhưng anh gạt phắt tay tôi ra, không nói không rằng, quay mặt vào tường ngủ tiếp. Nỗi tủi hơn của người đàn bà 30 tuổi, lấy chồng được 4 năm như tôi trào lên trong lòng.
Con cái là niềm hạnh phúc lớn nhất của các cặp vợ chồng. Nhưng thực sự bây giờ điều khiến tôi hối tiếc nhất là sinh con quá sớm, quá dày, để rồi bây giờ ngoảnh lại, tôi thấy mình mất mát quá nhiều trong chuyện tình cảm vợ chồng.
Cũng giống như nhiều cô gái khác, 25 tuổi tôi lên xe hoa về nhà chồng. Chúng tôi cũng yêu nhau tới 2 năm mới cưới. Vì lo sợ chuyện khó có con nên sau khi cưới tôi có bầu luôn.
Niềm hạnh phúc hân hoan được đón đứa con đầu làm khiến tôi rất vui. Tuy nhiên do cơ địa của tôi khá yếu nên suốt thời kì mang thai hầu như phải kiêng hoàn toàn “chuyện ấy”.
Điều khiến tôi hối tiếc nhất là sinh con quá sớm, quá dày để rồi bây giờ ngoảnh lại tôi thấy mình mất mát quá nhiều trong chuyện tình cảm vợ chồng. (Ảnh minh họa)
Từ một thân hình mảnh khảnh, vòng nào ra vòng đấy, tôi bắt đầu mập lên. Nghĩ đến con tôi không dám ăn kiêng. Sinh con xong, người tôi sồ sề, béo ú. Tôi cũng không có thời gian để tập luyện thể thao vì bận nuôi con nhỏ.
Một mình tôi vật lộn, chồng đi làm cả ngày, tôi không có cơ hội để chăm sóc chính mình. Sau khi sinh, tôi thấy chồng cũng không đoái hoài, không mặn mà chuyện chăn gối lắm. Tôi nghĩ có lẽ anh thấy con nhỏ đêm nào cũng bám tôi nên ngại.
Thế rồi bé đầu được 1 tuổi, tôi dự định sẽ đi làm, chăm sóc lại nhan sắc thì… tôi lại có bầu lần hai. Tôi không biết nên vui hay nên buồn vì điều đó.
Chồng tôi động viên đẻ luôn một lần cho xong, tập trung nuôi con rồi sau này nhàn. Vậy là tôi lại tiếp tục ở nhà làm công việc của một bà mẹ bỉm sữa.
Video đang HOT
Sau khi sinh, tôi thấy chồng cũng không đoái hoài, không mặn mà chuyện chăn gối lắm. Tôi nghĩ có lẽ anh thấy con nhỏ đêm nào cũng bám tôi nên ngại. (Ảnh minh họa)
Hai lần sinh nở khiến cơ thể tôi “xuống cấp” nghiêm trọng. Nhiều lần chính tôi nhìn mình trong gương còn thấy chán. Bụng mỡ, vai to, thân hình sồ sề… Tất cả khiến tôi mất tự tin vô cùng. Đặc biệt là khi tôi bắt đầu nhận ra sự thay đổi trong thái độ của chồng.
Đêm nào nằm bên nhau anh cũng quay mặt vào tường. Không có cử chỉ yêu thương, càng không có lời nói ngọt ngào. Anh về nhà gần như chỉ để ngủ. Nhiều lần tôi cố gắng tạo sự thân mật nhưng đáp lại chỉ là hành động đầy lạnh lùng của anh.
Tôi đoán anh có bồ. Bởi đàn ông làm sao có thể “ăn chay” trong ngần ấy thời gian. Tôi buồn tủi, xấu hổ và mệt mỏi. Nhìn lại thân hình của mình tôi tự hỏi vì ai mà tôi ra nông nỗi này? Tại sao anh lại đối xử với tôi như thế. Lẽ ra là chồng, anh phải giúp đỡ, hỗ trợ tôi…
Tôi đoán anh có bồ. Bởi đàn ông làm sao có thể “ăn chay” trong ngần ấy thời gian. Tôi buồn tủi, xấu hổ và mệt mỏi. (Ảnh minh họa)
Mới gần 30 tuổi, cưới chồng được 4 năm mà tôi đã phải sống trong cảnh chăn gối lạnh lùng. Tôi gửi con để xin đi làm nhưng tìm việc khó khăn với tôi lắm. Tôi đã không động tới kiến thức cả mấy năm nay, ngoại hình thì xấu xí nên chẳng tìm được việc gì vừa ý cả.
Chuyện thuê giúp việc tốn kém trong khi tôi lại chưa tìm được việc làm… Vậy là tôi lại đành quay về nhà, gánh lấy trách nhiệm nuôi dạy con để chồng yên tâm đi làm.
Cuộc sống của tôi giờ đây là một vòng luẩn quẩn mà tôi cảm thấy đau khổ vô cùng.Tôi không có cách nào thoát ra khỏi. Tôi chán vì chồng lạnh lùng và thờ ơ với mình.
Điều tôi sợ hãi nhất là anh sẽ bỏ tôi mà chạy theo những ả đàn bà hấp dẫn khác. Tôi phải làm sao đây?
Theo Tuệ Lâm (Theo bold) (Khám phá)
Khi yêu phụ nữ có thể chịu thiệt thòi, nhưng không thể tha thứ cho sự phản bội
Tôi vẫn cho rằng phụ nữ khi yêu có thể chịu đựng thiệt thòi,nhưng không thể tha thứ cho sự phản bội. Bởi tình yêu luôn là một phương trình hoàn hảo giữa hai chiều, muốn hạnh phúc thì bạn phải cho đi và nhận về tương xứng
Đồng ý rằng con gái khi yêu có thể cam chịu rất nhiều, có thể bất chấp mà đánh đổi rất nhiều. Nhưng những điều đó cũng phải được dành cho những người xứng đáng.
Bạn hỏi tôi, nếu một ngày nào đó, người đàn ông tôi yêu lạc đường trong vòng tay tình ái với một cô gái khác và sau đó quay trở lại xin lỗi tôi, thì tôi có tha thứ cho anh không? Tôi rất thẳng thắn đáp, bất cứ lỗi lầm nào tôi cũng có thể bao dung, nhưng chuyện phản bội thì không bao giờ.
Tôi từng chứng kiến cuộc tình trầm luân vật vã của người chị mình. Chị tôi có thể nói là thuộc dạng phụ nữ dễ tính, chứ không phải mạnh mẽ như người bạn trai của chị vẫn nghĩ. Bằng chứng là chị vẫn than thở với tôi mỗi khi chị mệt mỏi, chị cảm thấy cô đơn, không được yêu thương, chiều chuộng như những người phụ nữ khi yêu.
Tôi cảm thán không biết bao lần, tại sao chị tôi có thể chấp nhận hẹn hò và yêu đương với một người đàn ông vô tâm đến vậy?
Đành rằng là ai cũng bận rộn, đành rằng là nam nữ bình đẳng, nhưng những cái cảm xúc bình dị ấy, chẳng phải con gái khi yêu ai ai cũng được trải qua sao? Tại sao chị tôi lại không?
Tôi giận anh ta một thì tôi giận chị tôi mười. Bởi lẽ chị tôi quá dễ tính, chấp nhận trao đi tình yêu thương mà không cần người ta bù đắp lại.
Nhưng rồi tôi nhận ra phụ nữ là giống loài kỳ lạ. Vì yêu bạn, họ có thể bất chấp và không màng tới bất kỳ lời dị nghị hay dèm pha nào. Nhưng cũng vì yêu bạn, chỉ cần biết trong lòng bạn đã từng tơ tưởng tới bóng hình một người khác, không cần biết nông sâu, họ sẽ tự động ghi hằn điều đó vào sâu trong lòng mình.
Vậy nên phụ nữ khi yêu có thể chịu đựng sự thiệt thòi, nhưng không thể tha thứ cho sự phản bội.
Mọi thứ trên đời đều có giới hạn và một khi đã cố vượt qua cái giới hạn đó thì rất khó có thể quay lại từ đầu. Có những thứ mất đi sẽ không bao giờ tìm lại được, cũng có những người khi bạn không trân trọng thì sẽ không bao giờ tìm thấy.
Bạn có món đồ quý, nhưng lại không biết cách giữ gìn, đến khi nó mất bạn sẽ trách ai. Trách mình không biết giữ gìn hay trách kẻ tham lam đã cuỗng mất món đồ.
Tình yêu cũng vậy, chẳng có lý nào chỉ vì sự ham vui nhất thời của bạn mà đòi người khác rộng lượng tha thứ. Thử hỏi đó có phải là ích kỷ hay không?
Khi bị phải bội, có những người phụ nữ chấp nhận tha thứ, họ có thể mỉm cười với bạn, nhưng đằng sau nụ cười ấy là thao tác gói ghém tất cả những lỗi lầm của bạn cho vào một chiếc rương khóa thật chặt, rồi vứt vào thật sâu một góc trong trái tim. Và tôi chắc chắn rằng, khi họ vui vẻ thì không sao, nhưng bất cứ khi nào bạn khiến họ phiền lòng, khiến họ cô đơn hay buồn tủi, cái rương kia sẽ tự động bung khóa, bao nhiêu ký ức đớn đau vì bị phản bội sẽ bủa vây lấy tâm hồn họ.
Có thể bạn không biết, cái giây phút bạn chấp nhận đánh đổi sự hạnh phúc, và bình yên với sự vui vẻ trong phút chốc, đã khiến cho người con gái bạn yêu đau khổ đến nhường nào.
Vậy nên đừng dùng bất cứ lý do gì để bao biện, thanh minh cho hành động lầm đường đầy sai trái của mình. Con người ta, nếu không biết đường thì sẽ hỏi, sẽ tìm. Chứ không phải là cố chấp mà lao đi. Và một khi đã chấp nhận đi sai đường, thì phải chấp nhận những hậu quả khôn lường.
Khi bạn yêu thật lòng một ai đó, bạn sẽ hiểu thế nào là sự ích kỷ và lòng chiếm hữu. Ai cũng muốn mình là duy nhất trong trái tim người mà mình yêu thương. Cho nên, nếu không là tất cả, thì sẽ chẳng là gì cả!
Tôi vẫn cho rằng phụ nữ khi yêu có thể chịu đựng sự thiệt thòi, nhưng không thể tha thứ cho sự phản bội. Bởi tình yêu luôn là một phương trình hoàn hảo giữa hai chiều, muốn hạnh phúc thì bạn phải cho đi và nhận về tương xứng, có nghĩa là cả hai sẽ phải yêu thương và tôn trọng như nhau.
Duyên Đoàn
Người vợ bị chồng đuổi ra khỏi nhà chỉ vì 1 câu nói của con trai Quá cô đơn và buồn tủi, trong thời gian chồng đi công tác xa nhà, tôi đã phản bội anh ấy. Tôi và chồng quen biết qua những người bạn chung. Sau lần gặp gỡ đó, anh thường xuyên hẹn tôi đi chơi, quyết "cưa đổ" tôi bằng được. Trước tấm lòng và sự chân thành của chồng, tôi quyết định nhận lời...