Sinh nhật không anh, không bánh và không hoa
Cần giống nhau một chút để có thể hiểu nhau, cần khác nhau một chút để có thể yêu nhau. Tình yêu thì chỉ có một nhưng cái na ná thì có rất nhiều. Nó và anh có quá nhiều điểm chung mà chưa thấy hiểu nhau, có quá nhiều cái khác nhưng chưa thấy bù trừ cho nhau. Giữa cuộc sống xô bồ cuồng quay và có phần vội vã này, thì việc gặp nhau trên cùng một con đường mà lại vút qua, chẳng nhận ra thì đâu phải là chuyện hiếm gặp…
***
Lạnh. Đôi chân nó bước đi giữa phố thị ồn ào tất bật. Tiếng còi xe, tiếng rú ga lẫn trong dòng người hối hả về với gia đình sau một ngày làm việc mệt mỏi đầy rẫy những bon chen. Mới đây thôi nó còn trông rõ hình ảnh vạn vật trong cái không gian sáng loáng khi thời gian còn níu giữ được sự hiện diện của vầng dương. Trời tối dần, trong cái nhậm nhoạng, nhá nhem của buổi chiều muộn, nó vẫn hi vọng dù chỉ một lần phá vỡ những thói quen, anh sẽ điện cho nó, hỏi xem nó đang ở đâu và đứng yên một chỗ chờ anh đến. Nó sẽ hồi hộp chờ đợi một sự bất ngờ kì diệu. Anh sẽ đến với bánh và hoa trên tay, trán ướt đẫm mồ hôi và hơi thở dồn dập vì sợ đến muộn sẽ không gặp được nó nên chạy thật nhanh dù nó đang ở cách khu trọ không bao xa. Nụ cười anh rạng rỡ xua tan đi những muộn phiền, lo âu, mệt mỏi của đời sống thực, mà ngân nga hát câu chúc mừng sinh nhật bằng cái giọng khàn khàn nửa như muốn ốm bởi cả tháng qua dốc hết sức, âm thầm chuẩn bị cho ngày vui quan trọng này. Nó bụp miệng cười khúc khích, chỉ là tưởng tượng thôi mà lại lấy đi của nó những nụ cười mãn nguyện vậy. Nhưng dẫu sao ngày vẫn chưa hết, nó vẫn có quyền hi vọng, con người ta sống mà không có ước mơ và hi vọng thì chẳng phải cuộc sống này quá ư vô nghĩa và tẻ nhạt sao.
Đôi chân nó bước từng bước chậm chãi qua từng vỉa hè. Đường phố đã bắt đầu lên đèn. Nó thấy bụng cũng hơi đói khi ngang qua những hàng quà quán nghi ngút mùi nước dùng thơm phức hay thật khó để có thể cưỡng lại sự hấp dẫn của những chiếc bánh ngọt, humburger…bên trong những chiếc tủ kích trong suốt kia… Nhưng nó vẫn đợi, đợi một cuộc điện thoại của anh rủ nó đi ăn, như một sự bất chợt anh nhớ đến và thèm cái cảm giác được cùng nhau dùng bữa… Nó lại mỉm cười, một nụ cười viên mãn, bởi tất cả những gì nó đang suy nghĩ trong đầu đều rất hoàn hảo. Đôi chân nó lại tiếp tục dạo bước trên con đường Xuân Thủy phồn hoa đô hội. Lẽ ra thì nó cũng có thể nhấc điện thoại lên gọi cho anh, nhưng chuyện tình của hai đứa đã đi qua biết bao ngày kỉ niệm, anh quên. Đến khi nó nhắc thì anh tỏ vẻ không đồng ý, nói rằng ghét nhất là bị gợi ý, cái gì cũng phải tự tâm người ta chứ. Và nó cứ đợi. Đợi không biết đã bao mùa giáng sinh đi qua ngõ, biết bao ngày lễ tình nhân ảm đạm; không quà, không hoa không lời chúc trong ngày 8/3, 20/10… và cả sinh nhật nữa… Tất cả đều đến rồi đi, một ngày như mọi ngày. Ba năm yêu nhau, nó đã quen với cảm giác hụt hẫng, vô vị ấy, vậy ngày hôm nay nó còn chờ đợi điều gì. Phải chăng hai chữ “tự tâm” vẫn tạo lên một tia hi vọng, chẳng mong manh đâu mà vẫn khát khao cháy bỏng.
Anh là nhà quản trị kinh doanh, hơn nó một tuổi. Nó là sinh viên năm cuối khoa Biên Kịch trường Sân Khấu Điện Ảnh. Nó và anh cùng quê, quen nhau trên chuyến xe định mệnh một ngày nắng hạ khi cả hai còn đang là sinh viên những năm đầu xa quê lên Hà Nội học. Anh tên Long, dáng người dong dỏng, nước da ngăm ngăm bánh mật toát lên sự khỏe khoắn, dạn dày của con trai vùng biển. Nó là người con gái có chiều cao khiêm tốn, mái tóc đen dài óng ả cùng gương mặt bầu bĩnh trắng hồng lại có phần tương phản với anh.
Nó và anh cùng có sở thích ngắm mưa, nghe nhạc Trịnh và đi dạo qua rất nhiều con phố mà đôi chân không hề biết mỏi. Chỉ có điều là anh không bao giờ nắm tay. Anh nói “Nhỡ gặp người quen thì ngại lắm”. Ghét.
Anh nấu ăn rất ngon. Nó đã từng bất ngờ đến nơi anh ở và có dịp được thưởng thức tài năng ẩm thực đó. Những món anh thích ăn cũng là những món nó rất nghiền như canh chua cá ngừ, sò điệp sốt cay, cua rang me, mực chiên giòn, tôm chua ngọt… toàn những món đậm đà hương vị biển. Nhưng nếu như cả hai có chủ ý cùng nhau ăn bữa cơm chung thì chưa bao giờ anh chịu đi chợ và động tay vào bất kì vấn đề bếp núc nào. Dù cho nó có năn nỉ gãy lưỡi và nấu ăn không bằng một phần của anh thì anh cũng vẫn thản nhiên mặc kệ.
Vậy mà chẳng biết vì sao nó lại yêu con người khô khan ấy nhiều như thế. Anh vẫn luôn là như vậy. Không biết nói lời quan tâm. Không tin nhắn nhớ nhung. Không một cành hồng trao tay hay một lời khen tặng để người yêu thấy mình có một điểm gì dễ thương trong mắt anh. Đã bao lần nó giận hờn, trách móc anh vô tâm, là bấy nhiêu lần anh lẳng lặng bỏ đi. Một lần nó quyết đuổi theo nói chuyện cho rõ ràng, anh đã quay lại nổi cáu với nó. Nói nó là dân biên kịch nên có phần mộng mơ thái quá. Nó tủi thân, nó khóc. Anh chưa một lần biết đưa tay lên lau những giọt lệ tủi hờn ấy. Vì đơn giản anh ghét nhìn thấy con gái khóc. Và cũng chưa một lần anh nói với nó lời xin lỗi hay đại loại như thế bởi trong quan niệm của anh thì dường như, mắc lỗi với nó là cụm từ quá xa xỉ với anh…
Nhiều lúc nó tự hỏi, như vậy có phải là Tình yêu không. Con người ta có thể không yêu qua lời nói nhưng sẽ thể hiện qua hành động. Còn anh…? Nhưng rồi nó lại gạt phăng những suy nghĩ đó ra khỏi đầu, gom góp những ký ức vụn vặt mà khi xa anh nó cảm thấy rất nhớ, khi gần nó tận hưởng được niềm vui và hạnh phúc. Có chăng bản chất của Tình yêu mang trong mình quá nhiều tiềm ẩn, mà những gì chúng ta thấy, ở một khía cạnh nào cũng chỉ cần có vậy thôi.
Thế nhưng nó lại không thể lý giải được vì sao anh lại có thể nói lời xin lỗi, xin lỗi rất chân thành cô nhân viên cấp dưới khi anh là sếp của cô nhưng khi cô bị sếp Tổng đuổi việc chỉ vì một lý do lãng nhách mà lỗi không phải do cô ấy, anh lại không đứng ra làm chủ được. Nó cũng đã từng thấy trong điện thoại những lời chúc 8/3 rất thành ý anh gửi cho các nữ đồng nghiệp, học lại bài hát chúc mừng sinh nhật mỗi dịp cơ quan có ai đó sắp kỉ niệm ngày sinh và đi ăn mừng cùng họ với mỗi dịp như thế… Nó cũng đã mỏi mòn chờ đợi cho đến khi kim đồng hồ điểm 0:00 giờ, rồi lặng lẳng cất điện thoại, không tin nhắn, không cuộc gọi đến, không buổi hẹn hò kỉ niệm ngày đáng nhớ… Rồi sau đó, không một ngày gì cả, anh vẫn nhắn tin, vẫn gọi điện, vẫn rủ nó đi dạo… Nhiều lúc nó tự hỏi, anh yêu nó theo cách của riêng mình, hay nó là một con bé ngốc nghếch đến nỗi không biết phân biệt đâu là Tình yêu và đâu là cái na ná giống Tình yêu. Anh giải thích cho sự tâm lý với các nữ đồng nghiệp của anh là vì công việc. Là ngoại giao. Mặc dù nó chưa bao giờ tin cũng như chưa bao giờ bị thuyết phục bởi cách giải thích đó cả. Nhưng con người ta chỉ có thể nói ra chứ không thể bắt buộc một người khác quan tâm đến mình khi mà họ không muốn. Và càng không đủ tỉnh táo để phân biệt đâu là lời nói dối, đâu là sự bao biện và đâu là nói nói thật lòng bởi nó còn bị chi phối vì một điều na ná giống Tình yêu.
Trở về với thực tại, đôi chân nó độc bước từng bước dài lê thê. Đồng hồ đã điểm 20:00. Sau quãng trầm của sự giao thoa giữa ngày và đêm, phố bắt đầu hoạt động trở lại. Dòng người và xe đổ ra đường tấp nập, huyên náo. Những quán trà đá vỉa hè, những quán ăn đêm, những chốn mua sắm sầm uất như chợ đêm sinh viên, các siêu thị lớn nườm nượp người ra vào vui chơi, ăn uống, trao đổi mua bán… Nó cũng không rõ đôi bàn chân đã trải qua bao con phố, chỉ biết rằng đến đâu nó cũng cố gắng nhận mặt từng con phố để nỡ anh có gọi, nó còn biết để chỉ cho anh đến tìm. Rồi lại lãng quên khi bước chân qua một con phố khác mà chiếc điện thoại kia thì vẫn cứ im lìm.
Bước chân đến quán cà phê sách cuối đường Thụy Khuê, nó dừng chân ngó vào bên trong. Một trong những sở thích của nó là nhâm nhi cốc cà phê sữa nóng hổi và đọc những trang văn học yêu thích. Điều mà rất nhiều lần nó ngỏ ý với anh, và lần nào anh cũng đồng ý nhưng với một cái hẹn “để hôm khác”. Anh thường lui tới những quán trà đá vỉa hè, tụ tập cùng đám bạn trai có, gái có, mà tán gẫu, trải lòng, thậm chí bàn về công việc bằng những ngôn ngữ bình dân. Anh nói chỉ có như vậy anh mới cảm thấy thoải mái sau những giờ làm việc căng thẳng. Nó đồng tình với anh, chỉ có điều, anh hay cất giấu nó cho riêng mình, chẳng khi nào cho nó góp mặt vào những cuộc vui giản dị như thế. Nó nhớ có lần, anh đi đón nó, trong lúc cao hứng anh nhắn tin khoe với nó đang ngồi trà đá cùng với mấy cô bạn đồng nghiệp ở gần trường nó. Nó hí hứng nhắn cho anh nó đã tan giờ học. Tay sắp xếp sách vở và trong đầu nghĩ anh sẽ đến đón hay gọi nó ra giao lưu cùng. Anh không nhắn tin lại. Nó gọi điện anh không bắt máy. Nửa tiếng sau anh xuất hiện, đưa nó về thẳng xóm trọ. Nó ngạc nhiên hỏi : “Em cứ tưởng mình được ra uống nước cùng cơ đấy”. Anh thẳng thắn: “Lúc đó anh mà đứng dậy thì mọi người cũng về chứ còn ngồi lại làm gì”. Nó thắc mắc “Từ đó đến chỗ em có bao xa đâu mà phải mất nửa tiếng anh mới đến đón em được”. Anh thản nhiên: “Thì đang dở câu chuyện, cũng phải cần có thời gian anh mới đứng dậy được chứ…”. Nó khóc. Anh không dỗ mà nổi khùng, gắt “Có thế mà em cũng khóc được” rồi vút ga đi với vận tốc nhanh vọt…. Chẳng lẽ lại chia tay.
Video đang HOT
Quyết định bước chân vào quán cà phê, gọi cho mình một nâu nóng, nó đưa tay với lên giá sách, chọn cho mình một cuốn truyện ngắn. Cẩn thận lật từng trang, từng trang, nó ngấu nghiến đọc… hết truyện này đến truyện khác… Thỉnh thoảng đưa tay với ly cà phê nhấm nháp, vị ngọt của sữa hòa cùng vị đắng của cà phê như số phận lúc êm đềm, lúc thăng trầm của những số phận nhân vật trong truyện, như tình yêu đôi lứa… Bỗng nhìn lại, thấy mình cũng là một nhà biên kịch tương lai, cũng cho ra đời khá nhiều sáng tác được thầy cô đánh giá cao, vài ba cuốn truyện được xuất bản thành sách, mà rốt cuộc chuyện của mình lại mù mịt, ngây ngô, hay con người ta chỉ có thể sáng suốt khi mình là người ngoài cuộc và có đủ mọi lý do chính đáng để bào chữa cho những nét khuyết hay lỗi lầm người trong cuộc, để cuộc tình trở nên hoàn hảo và người yêu luôn đẹp trong mắt người đang yêu. Bởi trong hàng ngàn nguyên nhân cho ra kết quả tất yếu, nhưng lẫn đâu đó vẫn có những trường hợp ngoại lệ đó thôi. Và bởi trong cuộc sống này không có gì là tuyệt đối cả, mà cái tương đối lại có quá nhiều.
Rời quán cà phê, đôi chân nó lạc bước đến phố Hòe Nhai tự bao giờ. Phố này cũng là một trong những tuyến phố ăn đêm nổi tiếng của thủ đô Hà Nội, mà trong đó nó thích nhất là món bò né nóng sốt, thơm ngon. Bụng đói cồn cào, nó muốn hạ quyết tâm tự gọi cho mình một suất, nhưng rồi lại nghĩ, biết đâu đấy anh đang ở nhà chuẩn bị một bữa cơm tinh tươm đợi nó về. Nhưng vì hôm nay tan ca muộn và để gây bất ngờ, khâu chuẩn bị lại có phần chu đáo nên bây giờ anh mới chưa gọi. Nó lúc nào cũng vậy, cũng đặt niềm tin mà không cần biết có đúng chỗ hay không. Kim đồng hồ đã chuyển sang 22:00 mà vẫn viễn hoặc ra một cảnh tượng thơ mộng dưới ánh nến lung linh, có bánh, hoa và anh đang ngồi đợi. Mà không biết được rằng ước mơ tưởng chừng như nhỏ nhoi ấy, ngay từ khi mới yêu anh đã xác định không bao giờ nó có được.
Anh đến với nó là mối tình thứ hai sau khi trải qua mối tình đầu đầy sóng gió. Mối tình đầu thời học sinh với bao mộng mơ, hồn nhiên trong sáng. Nhưng anh yêu say đắm và chiều theo mọi sở thích, quan tâm đến từng thói quen dù là nhỏ nhất của nàng. Một năm có bao nhiêu ngày lễ lớn nhỏ thuộc về nàng, về phụ nữ anh đều cất công chuẩn bị những điều bất ngờ trước cả tháng trời chỉ mong được thấy nàng cười. Anh cũng không ngại lao vào bếp nằng nặc đòi mẹ dạy bằng được cách nấu ăn, thậm chí còn vừa huýt sáo vừa tranh rửa bát với đứa em gái… Nàng cũng chính là động lực để anh thêm quyết tâm vào Đại học. Ngày hai đứa nắm tay nhau bước vào giảng đường, cứ tưởng rằng những ngày tháng êm đẹp cứ thế trôi đi và không có gì có thể chia lìa được họ. Nhưng rồi cuộc sống phồn hoa nơi đô thị đã khiến người con gái ấy không vượt qua được cám dỗ mà thay lòng đổi dạ. Yêu càng nhiều thì hận càng sâu. Sau lần đổ vỡ ấy, anh đã tự thề với lòng nếu có lần sau, anh sẽ yêu theo một cách hoàn toàn khác… Nhưng cái cách mà anh chọn, có công bằng không, khi lỗi lầm của kẻ đến trước lại để lại thiệt thòi cho người đến sau. Và tình cảm anh dành cho nó, là Tình yêu hay đơn giản chỉ là một phép thử cho người thay thế.
Bước chân nó về xóm trọ khi kim đồng hồ dần chuyển sang 12 giờ khuya. Chẳng có bánh và hoa và càng không có anh đứng đợi ở đó. Quẳng điện thoại lên bàn, nó leo lên giường và vùi mình vào trong chăn. Kết thúc một ngày như mọi ngày. Có thể ngày mai hoặc ngày kia anh sẽ đến, chở nó đi chơi hay hai đứa lòng vòng đi dạo đâu đó, nhưng nó biết chắc là anh sẽ chẳng bao giờ đề cập đến sự kiện ngày hôm nay. Thấp thoáng trong giấc ngủ chập chờn, nó lại thấy mình bước chân trên từng con phố. Có một lối rẽ khi ngang qua ngã tư, bóng nó vừa khuất thì anh chạy xe đến. Có một đoạn nó đứng trước cửa quán cà phê sách, vừa lúc anh ngang qua nhưng nó quay mặt vào trong nên cả hai không nhìn thấy nhau. Và cuối cùng hình ảnh con phố Hòe Nhai nhạt nhòa dần khi nó vừa quay đi, anh và đám bạn đồng nghiệp táp xe vào quán bò né, hôm nay là ngày lĩnh lương thì phải…
Ngày mai khi tỉnh giấc, nó và anh cần ngồi lại để nói chuyện nghiêm túc. Nó sẽ mạnh dạn nói với anh rằng “Có phải là Tình yêu thì sẽ cùng nhau bước tiếp, còn một cái gì đó na ná thì mình dừng ở đây thôi anh nhé!”
Theo VNE
Em đã rời xa tôi đấy ư? (Phần 2)
Tôi đẹp trai và hấp dẫn thế kia mà, hẳn là em cũng đã cảm nắng tôi hoặc chí ít thì cũng thấy tôi lôi cuốn.
- "Chào em!"
Tôi chủ động cất lời khi vừa nhìn thấy em ngồi ở chiếc bàn một quán cà phê đã trở nên quen thuộc với chúng tôi bây giờ. Em không cười xã giao như những người gặp nhau lần đầu, mặt em lạnh tanh, mắt vẫn dán vào màn hình điện thoại mà không ngẩng lên nhìn người bạn mới của mình. Em cất giọng chắc nịch kiêu kỳ.
- "Anh cũng đúng giờ đấy chứ, em tưởng sẽ được leo cây cơ".
Một người đàn ông lịch sự, trau truốt như tôi thường không quen với cách trả lời có phần sỗ sàng này của em. Nhưng không sao, có lẽ em đang cố tình gây ấn tượng hoặc em vốn có lối ăn nói không mượt mà như những cô gái mà tôi vẫn thường cà phê trước đó. Tôi khẽ nhếch môi cười một cách thân thiện nhưng có lẽ em không nhìn thấy, vì em vẫn chẳng chịu rời mắt khỏi màn hình.
- "Ồ, lần đầu mà lỡ hẹn thì đâu còn cơ hội để gặp em nữa chứ. Anh đâu có dại dột như vậy".
Em bắt đầu ngẩng lên, gương mặt em thật xinh đẹp nhưng có chút gì lạnh và kiêu hãnh. Còn đôi mắt đen huyền và cái ánh nhìn sâu hun hút như soi được thấu tâm can kẻ đối diện kia thật sự làm tôi bị choáng ngợp và có chút bối rối. Tôi chớp mắt vài nhịp liên tục, ngại ngùng kéo ánh nhìn sang một bên. Dường như sự tự tin vốn có trong tôi đã bị ánh mắt em làm tiêu tan tất cả. Tôi đã muốn làm chủ cuộc gặp gỡ này, vậy mà giờ đây tôi bỗng chốc bị em biến thành vị khách chẳng còn chút uy lực nào trong cuộc đối thoại. Có lẽ em đã bắt thóp được sự ngượng ngùng của tôi, em khẽ nhếch môi cười bí hiểm rồi đáp lại:
- "Nếu anh có cho em leo cây vài lần thì cũng có thể em vẫn tới mà"
- "Em quả là khéo nói đùa. Cô gái xinh đẹp, đầy sức hút như em mà phải chịu hạ mình trước một gã đàn ông lạ hơ lạ hoắc để chờ đợi dù cho bị vài lần leo cây hay sao. Tôi bỗng cười phá lên, phá tan bầu không khí có vẻ hơi trầm từ đầu tới giờ"
- "Anh có nghe nhầm không vậy, dù sao thì anh vẫn muốn từng lời em nói có thể thành hiện thực để anh có cơ hội làm kẻ dối lừa".
Em nghiêng mặt đầy kiêu kỳ, một vẻ đáng yêu khiến tim tôi loạn nhịp.
- "Vậy chúng ta thử chơi trò này nhé".
Em nghiêng mặt đầy kiêu kỳ, một vẻ đáng yêu khiến tim tôi loạn nhịp. (Ảnh minh họa)
Em đứng dậy ra về để tôi lại một mình ngơ ngác không hiểu chuyện gì. Em thích chơi trò thật hay sự ngờ vực của tôi khiến em tự ái. Dù sao thì tôi vẫn còn muốn được tìm hiểu về em thêm nữa. Tôi đứng dậy bước vội ra cửa quán định gọi em lại. Nhưng biết tên em là gì, tôi há miệng trong giây lát rồi đành ngậm ngùi khép lại nhìn bóng dáng yêu kiều của em xa tít. Em leo lên một chiếc taxi và mất hút khỏi tầm mắt của tôi.
Tôi thẫn thờ trở lại chỗ ngồi trong cảm giác lâng lâng khó hiểu. Em như một cơn gió lạ bí hiểm, đầy sức lôi cuốn khiến tôi không sao rời suy nghĩ khỏi em. Rốt cuộc em là cô gái như thế nào ? mạnh mẽ, cộc lốc hay lạnh lùng bí hiểm, em ngoan hiền hay đã là gái hư như những cô đã từng lên giường với tôi. Dù sao gương mặt xinh đẹp của em mà tôi chắc thấy cũng đã đủ thu hút tôi rồi. Còn em ngoan càng tốt, mà hư cũng muôn phần thú vị. Lòng tôi nôn nóng, tôi phải gặp lại em, nhất định là như vậy, không chỉ một lần mà còn nhiều lần khác nữa. Chưa gì ý nghĩ phải có được em đã xâm chiếm mọi suy nghĩ của tôi.
Tôi trở về cả đêm thao thức không thể chợp mắt. Lòng tôi rạo rực khi nhớ tới em. Hình như tôi đã phải lòng em mất rồi, cứ nghĩ đến em là trái tim tôi đập loạn xạ. Tôi bắt đầu tò mò về em. Em còn trẻ thế có lẽ em vẫn còn đi học. Mà em có đi làm sớm cũng tốt. Em đã có bạn trai chưa nhỉ, thời này chả mấy cô xinh đẹp mà không cai trị được vài anh. Chắc em cũng từng yêu rồi. Chàng trai nào mà không siêu lòng trước vẻ đẹp yêu kiều của em được cơ chứ. Nhưng em có bạn trai rồi cũng chẳng sao, tôi sẽ tiếp cận em bằng gia thế và sự menly hấp dẫn của tôi. Hàng tá em đã chết vì vũ khí lợi hại ấy của tôi thì chắc em cũng khó lòng mà cưỡng nổi. Tôi sẽ đánh bật gã người yêu của em và sẽ chinh phục được em thôi. Nhưng có lẽ một cô gái xinh đẹp và có vẻ kiêu kỳ như em sẽ tốn của tôi khá nhiều công sức và thời gian....
Ý nghĩ chinh phục em khiến một kẻ mang bản năng săn mồi như tôi vô cùng phấn khích. Tôi ngồi bật dậy, bật vội máy tính và dò ngay vào nick chát facebook của em. Em không online, đèn nhà em tối om khiến tôi hơi hụt hẫng. Tôi sẽ nhắn gì cho em bây giờ nhỉ. Một cô gái xinh đẹp như em hẳn sẽ thích đàn ông phải hạ mình, lễ phép. Tôi sẽ làm như vậy sao, không, tôi cũng là thằng đàn ông cao giá lắm chứ. Nhưng để có được em thì tôi làm vậy có sao, cũng sẽ chỉ có mình em biết và tôi biết về sự hạ mình của tôi thôi mà. Tôi ngẫm nghĩ vài phút rồi bắt đầu gõ phím :
- "Chào Moonlona xinh đẹp - (moonlona là tên facebook của nàng). Anh có diễm phúc được chơi trò cùng em không nhỉ? Anh đã thật sự chết mê chết mệt em từ lần gặp đầu tiên rồi. Đây là số phone của anh, em có thể gọi nếu như lúc nào đó giận dỗi người yêu mà cần tâm sự em nhé. Anh cũng có thể xin phone của em không, để anh có thể chủ động mời em đi cà phê? Hãy hồi âm cho anh sớm nhé. Anh là Dương Tú, anh sẽ cho em biết về anh nhiều hơn khi chúng ta gặp lại nhau lần sau và em cũng sẽ như vậy được chứ. Cảm ơn em. Chúc thiên thần xinh đẹp ngủ ngon và có giấc mơ đẹp".
Tôi yên tâm với những dòng tin nhắn đầy lịch thiệp và có cánh của mình rồi quay sang tìm hiểu thông tin cá nhân về em. Tôi hy vọng một chút lý lịch này có thể giúp tôi giải tỏa đôi chút sự tò mò về em đang ngập tràn trong tâm trí tôi. Chỉ cần một cái tên, ngày tháng năm sinh để tôi có thể ghi nhớ chúc mừng em sau này, hoặc vài dòng nơi xuất thân, trường em học, nơi em làm việc hoặc một vài sở thích cá nhân cũng được. Nhưng không, tất cả đều trống trơn, ngoài cái nick name moonlona và hình ava quen thuộc xao xuyến tim tôi. Tôi thất vọng nhìn lướt phần danh sách bạn bè, em cũng chẳng có nhiều bạn, hình như ba bốn người, chắc em mới chơi facebook và những người kia cũng chỉ vừa kịp làm quen add facebook của em như tôi. Tôi chẳng quan tâm đến họ làm gì, tôi quay ra bắt đầu lo lắng. Nếu như em không bao giờ vào facebook nữa thì sao nhỉ, hoặc em vào nhưng chẳng còn muốn tiếp chuyện tôi nữa thì tôi sao có thể gặp lại em. Không, tôi đẹp trai và hấp dẫn thế kia mà, hẳn là em cũng đã cảm nắng tôi hoặc chí ít thì cũng thấy tôi lôi cuốn. Chắc tôi sẽ sớm gặp lại em thôi.
Tôi lại ngồi dán mắt vào vi tính lạch cạch tám chuyện cùng bạn bè, thy thoảng lại alt - tab xem nich em có sáng không. Tôi ngồi tới 11 giờ thì hai mắt díp vào nhau, trước khi thoát facebook và gấp laptop lại tôi còn không quên ngó qua ních em một lượt. Đèn nhà em vẫn tối om, nhưng kìa, em đã trả lời tôi từ bao giờ. Tôi đoán chắc cũng khá lâu rồi nên có lẽ lúc này em đã đi ngủ hoặc đợi mãi không thấy tôi trả lời nên em đã giận dỗi out ra. Nhưng dù như thế nào thì tôi vẫn phải trả lời em cái đã. Có thể tôi sẽ phải chờ câu trả lời tiếp theo của em đến sáng hôm sau, trưa hôm sau, hoặc các hôm sau nữa nữa. Nhưng không sao, miễn là tôi có thể tiếp tục được trò chuyện cùng em, tôi đủ kiên nhẫn để chờ được tiến lại gần em cơ mà. Và quan trọng hơn, lúc này tôi được thỏa nỗi mong mỏi được nhìn thấy những dòng tin nhắn của em dù ngắn ngủi, cộc lốc, lạnh lùng...
- "Không phải anh đã nhận lời chơi trò chơi leo cây này rồi sao? Trông anh cũng hấp dẫn đấy. Nhưng còn phải để xem thế nào đã. Cứ gọi em là Vân. 5h chiều mai, chúng ta gặp nhau ở địa điểm lần trước. Chúng ta sẽ cùng chơi trò này nhưng không phải vào ngay ngày mai đâu nhé".
Trời đất! Vẫn là cái giọng điệu đầy kiêu ngạo và khiêu khích của em, nhưng nó làm tôi phấn khích, tò mò về em hơn bao giờ hết. Tôi không nghĩ sẽ được em mở lòng để tiếp tục ban cho cơ hội gặp gỡ thứ hai nhanh đến như vậy. Hoặc cũng có thể em cũng đổ siêu đổ vẹo tôi rồi thì sao. Có thể lắm, tôi hấp dẫn và ăn nói tình tứ thế kia mà.
Mất nửa đêm tôi không sao ngủ được, những dòng tin nhắn của em như có ma lực cứ thôi thúc tôi phải nhớ đến em, phải tưởng tượng ra em, phải tìm cách đối đáp và ghi điểm trong mắt em. Tôi cứ lật qua lật lại, trằn trọc trong sự háo hức khó tả. Ngày mai nhất định tôi phải được ngồi đối mặt với em để chiêm ngưỡng cái gương mặt xinh đẹp và dò xét cái ánh mắt đầy bì ẩn kia.
Thú thực là lúc nào tôi cũng rất sợ những khoảng trống bỏ ngỏ ấy nhất là với một cô gái có đủ sức hấp dẫn tôi như em. (Ảnh minh họa)
Tôi thức dậy lúc 6h, ăn vội mẩu bánh mì rồi lao tới công ty để giải quyết nhanh công việc ngày hôm đó cho sớm. Tôi ngồi dán mắt và vi tính, lạch cạch thống kê từng con số nhưng chẳng hiểu sao đầu óc tôi cứ bồng bềnh trong cảm giác được gặp em mà không thể tập chung vào công việc. Tôi đứng dậy rót ly cà phê, châm một điếu thuốc rồi vòng qua ban công. Ở ngoài này gió mát lồng lộng, không khí ngập đầy thật dễ thở. Tôi phóng tầm mắt ra xa nhìn ngắm thành phố rực rỡ trong nắng đầu hè rồi lại thu ánh nhìn xuống phía dưới tòa nhà. Có hai cô gái trẻ mặc đồ đôi đi cùng nhau khiến tôi chú ý. Hình như họ rất trẻ, có lẽ là sinh viên thực tập. Nhưng thôi, tôi chẳng quan tâm, ở cái tòa nhà văn phòng này cứ ra tết thì năm nào mà chẳng tấp nập các em sinh viên tới thực tập. Tôi lại thoáng nghĩ tới cô gái bí ẩn của mình trong đầu "Chẳng biết em học trường gì nhỉ, nếu em học năm ba, hoặc năm cuối ngành tài chính - ngân hàng thì tiện cho kế hoạch săn mồi của tôi quá. Tôi sẽ đóng vai một người anh tốt bụng, nhiệt tình giới thiệu em vào thực tập chỗ tôi. Tôi sẽ kèm cặp em đến nơi đến chốn, nếu em ngoan và sáng dạ thì có thể lắm tôi còn mang tới cho em một công việc đáng mơ ước ở tập đoàn của gia đình tôi ấy chứ.
Suốt cả buổi làm đó, hình bóng của em cứ phảng phất trong đầu khiến lòng tôi lâng lâng, mụ mị cả đi. Có lẽ thứ duy nhất mà tôi nhắc mình cần phải ghi nhớ ngày hôm đó là rời công ty lúc 3h chiều để sửa soạn cho buổi gặp gỡ. Như đã định, đúng 3h chiều tôi đứng dậy đánh xe về nhà tắm gội. Tôi sẽ phải khoác lên mình bộ cánh nào cho buổi gặp này nhỉ? Tôi dạo quanh tủ quần áo một lượt, rồi quyết định chọn lấy một bộ vest xanh dương lịch thiệp. Tôi sẽ vào vai một thiếu gia thành đạt, quyền thế thay vì anh chàng phóng khoáng, trẻ trung với quần bò, áo phông như lần hẹn trước. Tôi sẽ xịt nước hoa vừa menly vừa quyến rũ để tiến lại gần em, để rồi xem, em sẽ chết mê chết mệt vì tôi thôi.
Mọi thứ đã xong xuôi đâu đấy, tôi tự tin lao xe ra phố, ghé vào tiệm hoa quen thuộc chọn lấy một bó hồng xanh sang trọng, thời thượng nhất. "Hẳn là em sẽ rất thích" - tôi nghĩ thế rồi phóng xe đi tiếp. Đường phố tập nập xe cộ, khói bụi khiến tôi chợt nghĩ đến em mà thấy xót xa. Hàng ngày em phải ngồi trên xe máy, xe đạp rồi chen vào cái đám đông kia thì tệ quá. Dáng vẻ ngọc ngà của em sao có thể để đám khói bụi đó làm lấm lem được chứ. Em phải ngồi ở xe hơi, mà chuẩn hơn là phải ngồi ở cái ghế cạnh tôi mới đáng. Không biết giờ này em đã rục rịch đi chưa nhỉ? Chẳng biết em có định cho tôi leo cây, hay phải sững sờ nhìn em quay gót như lần trước không nữa. Cũng có thể em sẽ sà vào lòng tôi cho tới khuya mà chẳng chịu rời. Trời ơi, làm sao mà tôi biết chính xác được cơ chứ, em bí hiểm và nhiều ý tưởng khó lường thế kia mà. Thôi, dù sao thì tôi cứ hy vọng là sẽ được ngồi bên em lâu lâu một chút, ít nhất là nhiều hơn lần gặp đầu kia, không thì tôi sẽ lại nhớ em, tiếc em, mong mỏi em đến chết mất thôi.
Những ý nghĩ về em khiến lòng tôi nôn nóng. Tôi muốn rú ga mà lao ù đến nơi hẹn để gặp em ngay tức khắc, nhưng lúc này đang giờ tan tầm đông nghìn nghịt, hàng trăm chiếc xe phía trước như gài vào nhau ngăn chặn những kẻ bị kẹt ở giữ như tôi. Tôi sốt ruột chốc chốc lại ngó vào đồng hồ xem giờ. "Chết tiệt" - tôi bực bội thốt lên khi kim phút đã chỉ tới con số 45. Tôi chỉ còn đúng 15 phút để thoát khỏi cái vòng vây đáng ghét này để đến nơi hẹn. Hy vọng, tôi sẽ kịp giờ hoặc em sẽ kiên nhẫn chờ tôi. Tôi sẵn sàng trơ cái mặt tiền bảnh bao ra để em sỉ vả trong cơn giận dữ vì phải chờ lâu, hoặc sẽ phải đau đầu nghĩ chiêu trò chọc cười em khi em tự ái im lặng. Ôi thế nào cũng được, miễn sao em đừng để lại cho tôi một chiếc ghế trống trơn mà không có em. Thú thực là lúc nào tôi cũng rất sợ những khoảng trống bỏ ngỏ ấy nhất là với một cô gái có đủ sức hấp dẫn tôi như em.
(Còn nữa)
Theo VNE
Kí ức kinh hoàng của cô gái phá song thai Ngọc ngồi khóc ngất trong phòng để đợi phá thai. Ngọc thấy mình giống như người ngoài hành tinh vậy. Chẳng có người mẹ nào muốn vứt bỏ đứa con trong bụng mình, cũng chẳng có người mẹ nào không muốn nuôi nấng đứa con do mình đứt ruột đẻ ra. Chỉ là, ở một vài hoàn cảnh khác nhau, họ buộc lòng...
![Bé trai khóc thét khi rơi thẳng từ mái nhà xuống đất: Đoạn camera khiến gia chủ run rẩy](https://t.vietgiaitri.com/2025/2/2/be-trai-khoc-thet-khi-roi-thang-tu-mai-nha-xuong-dat-doan-camera-khien-gia-chu-run-ray-600x432-0f3-7373137-250x180.webp)
![Người mẹ run rẩy, gào thét khi thấy con sốt cao, co giật vì cúm A: Lời cảnh báo sức khỏe trước tình hình dịch cúm](https://t.vietgiaitri.com/2025/2/3/nguoi-me-run-ray-gao-thet-khi-thay-con-sot-cao-co-giat-vi-cum-a-loi-canh-bao-suc-khoe-truoc-tinh-hinh-dich-cum-600x432-834-7373643-250x180.webp)
![Clip kinh hoàng: Khoảnh khắc chiếc xe khách lật đổ trên đường vào nửa đêm khiến 29 người thương vong tại Phú Yên](https://t.vietgiaitri.com/2025/2/3/clip-kinh-hoang-khoanh-khac-chiec-xe-khach-lat-do-tren-duong-vao-nua-dem-khien-29-nguoi-thuong-vong-tai-phu-yen-600x432-e02-7374187-250x180.webp)
![Bất lực nhìn bóng mẹ rời xa, tiếng khóc xé lòng trong đêm cùng câu nói của bé gái khiến ai cũng nhói lòng](https://t.vietgiaitri.com/2025/2/2/bat-luc-nhin-bong-me-roi-xa-tieng-khoc-xe-long-trong-dem-cung-cau-noi-cua-be-gai-khien-ai-cung-nhoi-long-600x432-9a0-7372058-250x180.webp)
![Đoạn video vỏn vẹn 20 giây từ camera của một gia đình lúc 4 giờ sáng khiến ai cũng phải bật khóc: Nhân vật chính lại là người không hề xuất hiện](https://t.vietgiaitri.com/2025/2/2/doan-video-von-ven-20-giay-tu-camera-cua-mot-gia-dinh-luc-4-gio-sang-khien-ai-cung-phai-bat-khoc-nhan-vat-chinh-lai-la-nguoi-kho-600x432-8f2-7372178-250x180.webp)
![1 nhân vật nổi tiếng đang livestream thì người yêu nhờ lấy khăn tắm, sợ lộ bí mật nên ra tín hiệu ngay: 12s ngượng ngùng thấy rõ](https://t.vietgiaitri.com/2025/2/2/1-nhan-vat-noi-tieng-dang-livestream-thi-nguoi-yeu-nho-lay-khan-tam-so-lo-bi-mat-nen-ra-tin-hieu-ngay-12s-nguong-ngung-thay-ro-600x432-22f-7372306-250x180.webp)
![Video vỏn vẹn 22 giây từ camera trong một gia đình ghi lại 3 từ của bé trai khiến ai cũng nhói lòng](https://t.vietgiaitri.com/2025/2/4/video-von-ven-22-giay-tu-camera-trong-mot-gia-dinh-ghi-lai-3-tu-cua-be-trai-khien-ai-cung-nhoi-long-600x432-9b7-7376140-250x180.webp)
![Nam xe ôm công nghệ làm hành động lạ rồi vái lạy 3 cái giữa đêm, gia chủ check camera xong thì không biết nên làm thế nào](https://t.vietgiaitri.com/2025/2/3/nam-xe-om-cong-nghe-lam-hanh-dong-la-roi-vai-lay-3-cai-giua-dem-gia-chu-check-camera-xong-thi-khong-biet-nen-lam-the-nao-600x432-d6a-7373684-250x180.webp)
![Clip: Khoảnh khắc "đứng tim" khi xe khách bất ngờ lấn làn suýt lao thẳng vào xe con ở Nam Định, chỉ còn 1 giây là gây thảm hoạ](https://t.vietgiaitri.com/2025/2/2/doan-clip-25-giay-ghi-lai-canh-ba-dang-say-toc-cho-chau-gai-thi-su-co-dang-so-xay-ra-600x432-857-7372803-250x180.webp)
![Mỹ nhân dao kéo nổi tiếng đưa người yêu mới về ra mắt gia đình sau 1 tháng chia tay: Cuối clip khui ra "sít rịt" gây sốc](https://t.vietgiaitri.com/2025/2/2/my-nhan-dao-keo-noi-tieng-dua-nguoi-yeu-moi-ve-ra-mat-gia-dinh-sau-1-thang-chia-tay-cuoi-clip-khui-ra-sit-rit-gay-soc-600x432-8c4-7372791-250x180.webp)
![Gần 1 triệu người bật khóc khi nhìn vào bức hình này](https://t.vietgiaitri.com/2025/2/2/gan-1-trieu-nguoi-bat-khoc-khi-nhin-vao-buc-hinh-nay-600x432-dcd-7371843-250x180.webp)
Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất
![Càng xem cô gái này trong phim Sex Education, tôi càng xót xa vì đã khắc nghiệt với chính con mình!](https://t.vietgiaitri.com/2025/2/4/cang-xem-co-gai-nay-trong-phim-sex-education-toi-cang-xot-xa-vi-da-khac-nghiet-voi-chinh-con-minh-600x432-eab-7375920-250x180.webp)
Càng xem cô gái này trong phim Sex Education, tôi càng xót xa vì đã khắc nghiệt với chính con mình!
![Chồng hả hê khi tôi ra đi tay trắng, khi tôi đưa ra tờ giấy anh ta vội quỳ gối xin lỗi](https://t.vietgiaitri.com/2025/2/4/chong-ha-he-khi-toi-ra-di-tay-trang-khi-toi-dua-ra-to-giay-anh-ta-voi-quy-goi-xin-loi-600x432-3cd-7375904-250x180.webp)
Chồng hả hê khi tôi ra đi tay trắng, khi tôi đưa ra tờ giấy anh ta vội quỳ gối xin lỗi
![Anh trai mượn 500 triệu suốt 10 năm, tôi đòi thì anh tuyên bố: "Đây là món nợ vợ chồng em phải trả"](https://t.vietgiaitri.com/2025/2/4/anh-trai-muon-500-trieu-suot-10-nam-toi-doi-thi-anh-tuyen-bo-day-la-mon-no-vo-chong-em-phai-tra-600x432-a79-7375719-250x180.webp)
Anh trai mượn 500 triệu suốt 10 năm, tôi đòi thì anh tuyên bố: "Đây là món nợ vợ chồng em phải trả"
![Nửa đêm nghe tiếng lục đục dưới bếp, tôi lò mò xuống xem thì tá hỏa, hét toáng lên: "Sao mẹ lại..."](https://t.vietgiaitri.com/2025/2/4/nua-dem-nghe-tieng-luc-duc-duoi-bep-toi-lo-mo-xuong-xem-thi-ta-hoa-het-toang-len-sao-me-lai-600x432-343-7375704-250x180.webp)
Nửa đêm nghe tiếng lục đục dưới bếp, tôi lò mò xuống xem thì tá hỏa, hét toáng lên: "Sao mẹ lại..."
![Đưa vợ 20 triệu/tháng trong 5 năm, khi hỏi tiền để đầu tư thì cô ấy chỉ vào đống Baby Three, trả lời một câu khiến tôi nổi điên](https://t.vietgiaitri.com/2025/2/4/dua-vo-20-trieuthang-trong-5-nam-khi-hoi-tien-de-dau-tu-thi-co-ay-chi-vao-dong-baby-three-tra-loi-mot-cau-khien-toi-noi-dien-600x432-d18-7375686-250x180.webp)
Đưa vợ 20 triệu/tháng trong 5 năm, khi hỏi tiền để đầu tư thì cô ấy chỉ vào đống Baby Three, trả lời một câu khiến tôi nổi điên
![Vừa ra Tết chồng đã vội vàng đi đón chị giúp việc, tôi sụp đổ khi biết sự thật đáng sợ](https://t.vietgiaitri.com/2025/2/4/vua-ra-tet-chong-da-voi-vang-di-don-chi-giup-viec-toi-sup-do-khi-biet-su-that-dang-so-600x432-c2d-7375675-250x180.webp)
Vừa ra Tết chồng đã vội vàng đi đón chị giúp việc, tôi sụp đổ khi biết sự thật đáng sợ
![Mẹ chồng tương lai dẫn đi mua tặng hàng hiệu rồi bất ngờ đưa tờ giấy khiến tôi hụt hẫng muốn hủy hôn](https://t.vietgiaitri.com/2025/2/4/me-chong-tuong-lai-dan-di-mua-tang-hang-hieu-roi-bat-ngo-dua-to-giay-khien-toi-hut-hang-muon-huy-hon-600x432-522-7375666-250x180.webp)
Mẹ chồng tương lai dẫn đi mua tặng hàng hiệu rồi bất ngờ đưa tờ giấy khiến tôi hụt hẫng muốn hủy hôn
![Xốn xang khi chồng cũ ngỏ ý muốn tái hợp](https://t.vietgiaitri.com/2025/2/4/xon-xang-khi-chong-cu-ngo-y-muon-tai-hop-600x432-0e9-7375109-250x180.webp)
Xốn xang khi chồng cũ ngỏ ý muốn tái hợp
![Ngăn mẹ chồng cuồng cúng bái đầu năm, con dâu 'ù tai' nghe lời nhiếc móc](https://t.vietgiaitri.com/2025/2/4/ngan-me-chong-cuong-cung-bai-dau-nam-con-dau-u-tai-nghe-loi-nhiec-moc-600x432-ea8-7375104-250x180.webp)
Ngăn mẹ chồng cuồng cúng bái đầu năm, con dâu 'ù tai' nghe lời nhiếc móc
![Đưa vợ đi ăn bánh tôm Hồ Tây, tôi bị họ hàng lên mặt dạy dỗ: "Vợ chú như thế là hỏng"](https://t.vietgiaitri.com/2025/2/3/dua-vo-di-an-banh-tom-ho-tay-toi-bi-ho-hang-len-mat-day-do-vo-chu-nhu-the-la-hong-600x432-9b5-7374525-250x180.webp)
Đưa vợ đi ăn bánh tôm Hồ Tây, tôi bị họ hàng lên mặt dạy dỗ: "Vợ chú như thế là hỏng"
![Thăm chồng cũ nằm viện, anh yếu ớt đưa tôi một tập hồ sơ đã chuẩn bị sẵn, mở ra xem mà tôi chết điếng với thứ bên trong](https://t.vietgiaitri.com/2025/2/3/tham-chong-cu-nam-vien-anh-yeu-ot-dua-toi-mot-tap-ho-so-da-chuan-bi-san-mo-ra-xem-ma-toi-chet-dieng-voi-thu-ben-trong-600x432-b8c-7374523-250x180.webp)
Thăm chồng cũ nằm viện, anh yếu ớt đưa tôi một tập hồ sơ đã chuẩn bị sẵn, mở ra xem mà tôi chết điếng với thứ bên trong
![Chồng so sánh tôi với vợ cũ, bố chồng U60 đấm thùm thụp vào lồng ngực rồi đưa ra một quyết định khiến chúng tôi đứng hình](https://t.vietgiaitri.com/2025/2/3/chong-so-sanh-toi-voi-vo-cu-bo-chong-u60-dam-thum-thup-vao-long-nguc-roi-dua-ra-mot-quyet-dinh-khien-chung-toi-dung-hinh-600x432-d1a-7374521-250x180.webp)
Chồng so sánh tôi với vợ cũ, bố chồng U60 đấm thùm thụp vào lồng ngực rồi đưa ra một quyết định khiến chúng tôi đứng hình
Có thể bạn quan tâm
![Phú Quốc Một trong 5 điểm đến có tốc độ phát triển nhanh nhất Đông Nam Á](https://t.vietgiaitri.com/2025/2/4/phu-quoc-mot-trong-5-diem-den-co-toc-do-phat-trien-nhanh-nhat-dong-nam-a-600x432-fbe-7376221-250x180.webp)
Phú Quốc Một trong 5 điểm đến có tốc độ phát triển nhanh nhất Đông Nam Á
Du lịch
12:09:29 11/02/2025![Đặt cây đỗ quyên đỏ ở các vị trí sau sẽ thuận lợi trong công việc và hạnh phúc](https://t.vietgiaitri.com/2025/2/4/dat-cay-do-quyen-do-o-cac-vi-tri-sau-se-thuan-loi-trong-cong-viec-va-hanh-phuc-600x432-8b1-7376210-250x180.webp)
Đặt cây đỗ quyên đỏ ở các vị trí sau sẽ thuận lợi trong công việc và hạnh phúc
Sáng tạo
11:49:03 11/02/2025![Hung thủ dùng súng bắn chết nam thanh niên tại phòng ngủ sa lưới](https://t.vietgiaitri.com/2025/2/4/hung-thu-dung-sung-ban-chet-nam-thanh-nien-tai-phong-ngu-sa-luoi-600x432-6ec-7376205-250x180.webp)
Hung thủ dùng súng bắn chết nam thanh niên tại phòng ngủ sa lưới
Pháp luật
11:42:01 11/02/2025![Choáng ngợp với số lượng cầu thủ nhập tịch gốc Hà Lan của Indonesia](https://t.vietgiaitri.com/2025/2/4/choang-ngop-voi-so-luong-cau-thu-nhap-tich-goc-ha-lan-cua-indonesia-600x432-1a2-7376203-250x180.webp)
Choáng ngợp với số lượng cầu thủ nhập tịch gốc Hà Lan của Indonesia
Thế giới
11:35:34 11/02/2025![Cháy nhà khiến một phụ nữ tử vong, cảnh sát phong tỏa hiện trường](https://t.vietgiaitri.com/2025/2/4/chay-nha-khien-mot-phu-nu-tu-vong-canh-sat-phong-toa-hien-truong-600x432-598-7376201-250x180.webp)
Cháy nhà khiến một phụ nữ tử vong, cảnh sát phong tỏa hiện trường
Tin nổi bật
11:32:52 11/02/2025![Cẩm nang mặc đẹp với 4 kiểu áo dành cho cô nàng công sở](https://t.vietgiaitri.com/2025/2/4/cam-nang-mac-dep-voi-4-kieu-ao-danh-cho-co-nang-cong-so-600x432-b69-7376188-250x180.webp)
Cẩm nang mặc đẹp với 4 kiểu áo dành cho cô nàng công sở
Thời trang
11:20:39 11/02/2025![Bức ảnh khiến vợ Văn Hậu được ví như "bạch nguyệt quang", sự chú ý đổ dồn vào 1 bộ phận mới thẩm mỹ](https://t.vietgiaitri.com/2025/2/4/buc-anh-khien-vo-van-hau-duoc-vi-nhu-bach-nguyet-quang-su-chu-y-do-don-vao-1-bo-phan-moi-tham-my-600x432-f6c-7376184-250x180.webp)
Bức ảnh khiến vợ Văn Hậu được ví như "bạch nguyệt quang", sự chú ý đổ dồn vào 1 bộ phận mới thẩm mỹ
Sao thể thao
11:16:35 11/02/2025![HOT: Hyomin (T-ara) kết hôn, danh tính chú rể gây ngỡ ngàng](https://t.vietgiaitri.com/2025/2/4/hot-hyomin-t-ara-ket-hon-danh-tinh-chu-re-gay-ngo-ngang-600x432-a8f-7376174-250x180.webp)
HOT: Hyomin (T-ara) kết hôn, danh tính chú rể gây ngỡ ngàng
Sao châu á
11:07:48 11/02/2025![5 lỗi sai phổ biến khiến da lên mụn bọc, lão hóa nhanh chóng](https://t.vietgiaitri.com/2025/2/4/5-loi-sai-pho-bien-khien-da-len-mun-boc-lao-hoa-nhanh-chong-600x432-b8f-7376160-250x180.webp)
5 lỗi sai phổ biến khiến da lên mụn bọc, lão hóa nhanh chóng
Làm đẹp
10:53:17 11/02/2025![Sao Việt độ tuổi 40 cực mê quần ống đứng: Mặc lên thanh lịch và tôn dáng rất tốt](https://t.vietgiaitri.com/2025/2/4/sao-viet-do-tuoi-40-cuc-me-quan-ong-dung-mac-len-thanh-lich-va-ton-dang-rat-tot-600x432-2d3-7376157-250x180.webp)
Sao Việt độ tuổi 40 cực mê quần ống đứng: Mặc lên thanh lịch và tôn dáng rất tốt
Phong cách sao
10:50:14 11/02/2025![Những hố thiên thạch triệu năm tuổi nổi tiếng trên thế giới](https://t.vietgiaitri.com/2025/2/4/nhung-ho-thien-thach-trieu-nam-tuoi-noi-tieng-tren-the-gioi-600x432-7bc-7375746-250x180.webp)