Sinh nhật, chồng tặng món quà nhỏ xinh khiến vợ khóc không thành tiếng
Tôi ôm lấy chồng, khóc nấc lên vì quá cảm động trước món quà anh tặng.
Ảnh minh hoạ
Tôi và anh đều là người ngoại tỉnh đến thành phố học tập và trụ lại làm việc. Chúng tôi dự định khi nào ổn định về nhà cửa thì mới tổ chức đám cưới. Nhưng rồi tôi có bầu nên buộc phải cưới gấp. Đám cưới tổ chức vội vàng, không hoa tươi, không linh đình rộn rã. Ngay cả nhẫn cưới cũng được mua vội, rẻ t.iền.
Đêm tân hôn, chồng ôm lấy tôi, xin lỗi vì đã không cho tôi một đám cưới trọn vẹn, hoành tráng. Anh còn hứa sẽ cố gắng làm việc, mua cho tôi một chiếc nhẫn mới thật đẹp, sẽ không để tôi phải chịu thiệt thòi nữa.
Quả nhiên, sau đó, chồng tôi suốt ngày chìm trong công việc. Làm ở công ty, tối về anh đi trông giữ xe cho nhà hàng. Khuya, anh về nhà với một món đồ ăn vặt cho vợ chứ chưa bao giờ về tay không. Nhờ sự cố gắng của anh mà kinh tế trong nhà cũng khá dần lên.
Video đang HOT
Hiện tại, sau 5 năm nỗ lực không ngừng, vợ chồng tôi cũng mua được căn hộ chung cư. Dù vẫn còn nợ nần nhưng nhìn chung cuộc sống đã ổn định hơn trước rất nhiều.
Hôm qua là sinh nhật tôi. Nguyên cả ngày chồng tôi chẳng nhắn tin chúc mừng, tôi cứ tưởng anh đã quên ngày sinh nhật của vợ rồi. Nào ngờ chiều về, anh lại tạo cho tôi một bất ngờ lớn lao.
Anh chuẩn bị một mâm cơm thật ngon, toàn những món mà tôi thích ăn. Anh còn chu đáo cắm một bình hoa hồng đỏ, loại hoa tôi thích. Chúng tôi ăn tối, trò chuyện rôm rả, cùng ôn lại những kỷ niệm ngày còn khó khăn.
Ăn xong, chồng đưa cho tôi một món quà. Mở ra xem mà tôi sững người. Một chiếc nhẫn vàng được khắc tên vợ chồng tôi. “Anh hứa mà mãi 5 năm sau mới làm được. Đưa tay đây, anh đeo cho vợ”. Chồng đeo chiếc nhẫn vào tay tôi. Còn tôi, tôi xúc động đến mức ôm lấy anh mà khóc nấc lên.
Con trai ngồi bên, thấy bố mẹ như vậy thì cười thích thú. Với tôi, hạnh phúc như vậy mà đủ trọn vẹn và bình yên rồi. Chỉ mong hạnh phúc sẽ kéo dài mãi mãi như thế này cho đến khi chúng tôi già đi.
(linhvan…@gmail.com)
Không đẻ để chăm sóc con riêng của chồng được tốt, ngày nó lấy vợ tặng tôi món quà khiến tôi ngã quỵ
Lời nói của nó khiến tôi nhói buốt tim can...
Đàn bà 35 t.uổi chưa kết hôn, được ví là ế. Và tôi cũng vậy, tôi không xinh, không nhanh nhẹn, giỏi giang và khéo miệng như người khác. Tôi luôn e dè với đàn ông mà sống khép mình, cho đến lúc khát khao có một gia đình thì đã lớn t.uổi. Ở t.uổi này, chẳng trai tân nào chịu lấy một bà cô ế chồng như tôi. Người đến hỏi tôi đều đã từng lỡ dở 1 lần đò hoặc hơn tôi nhiều t.uổi. Nhưng rồi tôi vẫn lấy được chồng.
Vĩ - chồng tôi hơn tôi 3 t.uổi. Anh đã goá vợ, có đứa con trai lên 7 t.uổi. Tôi chấp nhận lấy Vĩ vì anh rất chân thành, hiểu tôi và thằng bé cực kỳ ngoan, nó quấn tôi như mẹ đẻ. Có lẽ nó mất mẹ quá sớm, thiếu thốn tình mẫu tử nên như vậy. Gặp bố con Vĩ tôi thương nhiều hơn yêu, cứ thế chúng tôi đến với nhau rất tự nhiên.
Về chung một nhà, anh bàn với tôi kế hoạch có con tôi vẫn phân vân suy nghĩ rồi quyết định "không đẻ" đẻ toàn tâm toàn ý nuôi Thành - con riêng của chồng. Thành bé quý tôi như mẹ và tôi coi nó như con ruột. Tôi muốn chăm con chồng thật tốt, bù đắp những thiệt thòi mà nó phải chịu đựng từ quá sớm. Chỉ cần nhìn thấy con cười, nũng nịu gọi mẹ là tôi hạnh phúc rồi.
Ba người chúng tôi cứ thế sống hạnh phúc, cho đến khi Thành trưởng thành, đi làm có cuộc sống riêng. Hơn 20 năm, vợ chồng tôi đã già cả rồi, giục con trai chuyện lấy vợ nhưng nó vẫn khất lần. Thành là tất cả với vợ chồng tôi. Vậy mà chưa kịp dự hôn lễ của con trai, chồng tôi đã ra đi vì cơn bạo bệnh.
Bố mất, Thành ít về nhà hơn. Có chăng nó chỉ về thoáng qua rồi đi. Ba năm sau Thành lấy vợ, tôi mừng cho nó mà có bao nhiêu vốn liếng mang cho các con hết. Vậy mà ngày cưới nó tặng lại tôi một món quà giá trị, tôi nhận mà lòng buồn rười rượi. Thành tặng tôi cuốn sổ đỏ căn nhà 2 tầng mới xây. Nó tâm sự, bảo tôi nên dọn ra đó ở và mở một cửa hàng tạp hoá bán lấy vui lại có kinh tế.
Gặng hỏi con lý do, nó thở dài rồi bảo: "Đây coi như món quà con cảm ơn mẹ bao năm qua đã nuôi dưỡng con như con đẻ. Nhưng mẹ à, mẹ đẻ của con chỉ có một. Mẹ không thay thế được. Con xin lỗi...". Lời nói của nó khiến tôi nhói buốt tim can. Nuôi con chồng bao năm, coi như con đẻ giờ nó quay ra trả công, coi như tôi nuôi con có tính toán, có lãi ư?
Từ chối món quà đó, tôi nói mình sẽ không đi đâu cả. Dù Thành không coi tôi là mẹ nhưng tôi vẫn coi nó là con đẻ, quan tâm và chăm sóc nó. Cả đời tôi đã hy sinh không có con để chăm sóc, yêu thương con riêng của chồng, tôi không thể mất nó và để nó coi như người ngoài được.
Bây giờ chồng tôi mất rồi, con thì ở chỗ khác, một mình cô quạnh trong căn nhà thân quen này sao tôi thấy buồn quá. Thành gợi ý tôi đi bước nữa để tìm tình yêu và niềm vui t.uổi già. Mà sao càng nghe nó nói tôi càng đau lòng đến thế?
Xin giấu tên
Ngày về ra mắt, mẹ chồng tương lai gửi một món quà khiến tôi bật khóc Tôi từng nghĩ, chẳng một ai có thể chấp nhận chuyện con dâu từng qua một lần đò. Đã vậy, tôi còn có hai đứa con riêng. Tôi làm mẹ đơn thân được 4 năm rồi. Bước ra khỏi cuộc hôn nhân đầu, tôi dặn lòng sẽ ở vậy nuôi con, không bao giờ tái hôn. Thế rồi khi gặp Mạnh, chứng kiến...