Sếp nước ngoài không buông tha dù biết tôi có bạn trai
Tôi cố dứt khoát nhưng sếp vẫn trung thành với chiến thuật mưa dầm thấm đất. Tôi không dám nói với bạn trai vì anh rất nhạy cảm, anh sẽ buồn vì điều này.
ảnh minh họa
Tôi còn khá trẻ, tốt nghiệp được vài năm, nhờ phấn đấu và kiên trì mà giờ tôi đã ở vị trí quản lý cấp trung trông một công ty đa quốc gia. Tôi có bạn trai, anh không quá khá giả hay hào nhoáng nhưng chúng tôi hiểu nhau và luôn hòa thuận. Anh hiền, không thích cuộc sống bon chen phức tạp nên lựa chọn con đường sự nghiệp rất yên ả. Nghĩ tôi còn trẻ và anh chưa sẵn sàng cho cuộc sống hôn nhân nên dù bên nhau đã lâu anh chưa nghĩ đến chuyện cưới xin (anh hơn tôi bảy tuổi). Mặc dù tôi luôn muốn ổn định và khao khát một gia đình yên ấm nhưng anh nói chưa sẵn sàng.
Cách đây nửa năm, nơi tôi đang làm việc mới thay sếp tổng người nước ngoài. Tôi hay trao đổi công việc với sếp và sếp tỏ ra quý mến tôi, luôn khen tôi nhanh nhẹn, thông minh. Rồi đến ngày ông ấy chủ động nhắn tôi cho tôi, lúc đầu chỉ hỏi han về công việc, sau đó hỏi những kinh nghiệm ăn uống, đi lại ở Việt Nam. Tôi vô tư, nhiệt tình trả lời. Rồi một lần ông ấy gợi ý liệu tôi có thể đưa đến đâu đó ăn đồ ngon, tôi chẳng suy nghĩ gì dẫn ông đi ăn ở một quán gần chỗ làm. Ông chủ động cầm tay và nói có tình cảm với tôi, mong tôi không từ chối.
Tôi vội vàng buông tay và giải thích mình không muốn vậy, tôi đã có bạn trai, vậy mà dường như ông không muốn bỏ cuộc, luôn nhắn tin hỏi han (hỏi bình thường không thô lỗ). Ở văn phòng công ty ông luôn lấy lý do để ngồi gần hoặc nhìn chằm chằm vào tôi hoặc gọi tôi vào văn phòng riêng chỉ vì một việc nhỏ khiến mỗi ngày tôi phải ngồi đối diện với ông không dưới năm lần. Ông cũng tạo điều kiện cho tôi rất nhiều trong công việc, tuy nhiên tôi không hề thấy thoải mái.
Môi trường công ty tôi rất nhạy cảm, chỉ một chuyện bé tý là cả công ty có thể đồn ầm lên rất kinh khủng. Tôi đã yêu cầu ông đừng làm phiền mình nữa nhưng ông vẫn tiếp tục. Ông nói không ngại lời đồn vì muốn có quan hệ nghiêm túc với tôi. Ông biết bạn trai tôi không thích chuyện cưới xin rồi ngỏ ý muốn lập gia đình với tôi. Có rất nhiều cô gái trẻ đẹp ở công ty rất hâm mộ sếp, họ luôn ganh đua với nhau để lấy lòng ông, không hiểu sao ông cứ cố tình để ý đến tôi – một người bình thường và mong có cuộc sống bình yên.
Video đang HOT
Tôi cố dứt khoát nhưng sếp vẫn trung thành với chiến thuật mưa dầm thấm đất. Tôi không dám nói với bạn trai vì anh rất nhạy cảm, anh sẽ buồn vì điều này. Tôi cũng không muốn làm ầm lên vì dù bản thân có trong sáng nhưng mọi người ở công ty tôi vẫn nói ra nói vào. Chẳng lẽ tôi nên xin nghỉ việc? Tôi thật sự rất yêu thích công việc hiện tại và đã đầu tư rất nhiều cho nó. Xin anh chị cho tôi lời khuyên. Chân thành cảm ơn.
Theo VNE
"Mặc áo vào đi em!"
Vì tôi không thích loại phụ nữ dễ dãi, tự nguyện cởi áo cởi quần trước mặt tôi. Nếu có thể làm điều đó thì hãy để chính tay tôi làm.
Cách nói này có thể sẽ hơi bất lịch sự với em, nhưng đó là những gì tôi yêu cầu ở người phụ nữcủa tôi. Tôi và em quen nhau mới có 5 tháng, không ngắn cũng chẳng dài, đủ để chúng ta có thể hiểu một số điều về nhau. Nhưng hiểu hết thì chưa thể. Tôi có thể sẽ tiến xa hơn với em, tính chuyện tương lai với em nếu như em là một người con gái khiến tôi hài lòng. Tôi không yêu cầu quá cao, chỉ là một cô gái ngoan ngoãn, có lối sống lành mạnh và biết yêu thương chân thành.
Em là một cô gái khá cá tính, thoải mái tự do. Cách sống của em rất hợp với giới trẻ hiện nay. Em xinh đẹp, nhìn sắc sảo, đó là điều tôi cực kì ấn tượng. Tôi đã quen em, nói chuyện với em nhiều nhưng tôi muốn dùng thời gian để hiểu thêm về em. Em luôn biết cách khiến tôi vui, đưa tôi đi rất nhiều nơi, những quán ăn mà tôi chưa từng bước chân tới. Có những lúc buồn, em đưa tôi vào bar, uống rượu, hút thuốc và nhảy nhót để xả stress. Ban đầu tôi có chút bất ngờ về em, vì tôi không nghĩ em thông thạo những địa điểm ăn chơi đến vậy.
Em có nói thẳng, tôi là một chàng trai đẹp, hào hoa lại có điều kiện, đó cũng là một phần nhỏ khiến em thích tôi. Rất thẳng thắn như vậy dễ chịu với nhau vì con người dù thích hay yêu đều phải tính đến chuyện tương lai và cuộc sống sau này. Tôi chẳng trách em, tôi cũng không sợ khi em nói ra điều đó, vì có quá nhiều cô gái giống như em.
Lần này, chúng ta đi du lịch cùng đám bạn, chính em đã chủ động thuê chung phòng. Tôi có chút ái ngại, vì chúng ta chưa chính thức là người yêu. (ảnh minh họa)
Em là một cô gái đáng quý. Tôi quan tâm em, lo lắng cho em như bạn gái vậy, chỉ là tôi chưa từng tỏ tình với em. Tôi muốn dùng thời gian để chứng minh tình yêu của em dành cho tôi. Tôi muốn biết có thực sự em yêu tôi hay không, hay chỉ là vì cái này cái kia của tôi. Tôi giàu có nên tôi sợ những cô gái ngã vào lòng tôi chỉ vì tiền. Tất nhiên, không phải ai tôi cũng sẽ nghi ngờ, nhưng tôi phải cảnh giác, tôi muốn tìm cho mình một người con gái yêu tôi chân thành, hi sinh vì tôi và đảm bảo có thể khiến tôi tự hào với gia đình khi chúng tôi đã là vợ chồng.
Rồi gần 1 năm sau đó, em vẫn cứ là bạn của tôi như vậy. Tính từ thời gian chúng ta quen biết cũng đã ngót 2 năm rồi. 2 năm ấy, em chưa được tôi tỏ tình, em cảm thấy khó chịu hay sốt ruột khi chúng ta chưa có gì chính thức không? Không hẳn, tôi thấy em vui vẻ, cởi mở với rất người người, nhất là bạn trai, em có rất nhiều. Chính tôi còn không phân biệt được, tình yêu em dành cho tôi được bao nhiêu.
"Nếu anh yêu em thì hãy yêu, sau này có chuyện tương lai hay không tính sao, đừng do dự nhiều!". Có lẽ, tôi trẻ nhưng không hợp với phong cách đó của em. Tôi hơi choáng... (ảnh minh họa)
Lần này, chúng ta đi du lịch cùng đám bạn, chính em đã chủ động thuê chung phòng. Tôi có chút ái ngại, vì chúng ta chưa chính thức là người yêu. Em mạnh dạn đến khó hiểu. Em cười vào mặt tôi trước thái độ ngạc nhiên của tôi: "Anh khờ lắm, bây giờ người ta thoáng rồi, không cổ hủ như anh đâu. Yêu thì yêu thôi sao cứ phải tính toán quá nhiều, sao cứ phải nghĩ chuyện thiệt hơn, được mất? Nếu anh yêu em thì hãy yêu, sau này có chuyện tương lai hay không tính sao, đừng do dự nhiều!". Có lẽ, tôi trẻ nhưng không hợp với phong cách đó của em. Tôi hơi choáng...
Tối đó, tôi bảo em nằm trên giường, tôi nằm dưới đất. Tôi không muốn sang phòng khác ngủ vì em yêu cầu như vậy, vả lại, tôi không thân với ai trong đám bạn kia của em. Có vẻ như em không hài lòng, em lôi tôi lên giường, bắt tôi nằm chung và rồi, em chủ động muốn lân la tới tôi. Em thì thầm vào tai tôi những lời ngọt ngào, &'em cởi áo nhé'. Tôi choàng tỉnh dậy giống như tỉnh giấc mộng. "Không được, chúng ta chưa là gì của nhau!".
Tôi yêu một người, đủ thời gian, đủ suy nghĩ chín chắn, đủ sáng suốt để quyết định đi xa hơn với người đó. (ảnh minh họa)
Em ngạc nhiên: "Sao lại phải là gì của nhau, có tình cảm với nhau là được, anh vẽ sự quá. Em tình nguyện, anh không phải lo!". Em sợ tôi lo lắng chuyện phải gánh chịu trách nhiệm với em nên em có lời cản báo như vậy, nhắc tôi là em tình nguyện, còn tôi cứ làm gì thì làm.
Không, tôi dù là đàn ông nhưng không phải loại đàn ông bỉ ổi. Tôi không thích cái kiểu làm ăn phủi sạch như thế dù em có tình nguyện hay không. Hành động của em khiến tôi hoàn toàn thay đổi suy nghĩ, tình cảm bấy lâu nay dành cho một người con gái đã hoàn toàn sụp đổ.
Tôi yêu một người, đủ thời gian, đủ suy nghĩ chín chắn, đủ sáng suốt để quyết định đi xa hơn với người đó. Và tôi cũng biết, điều gì quan trọng đang đến với mình. Tôi có thể lăng nhăng, nói lời ngọt ngào với cả chục cô gái nhưng tôi không làm điều gì hổ thẹn với họ. Khi tôi đã cố tình cởi áo của ai đó, tôi sẽ có trách nhiệm mặc vào và cho tới khi, tôi khoác lên người cô ấy chiếc váy cưới đầy hãnh diện. Vì thế, đừng hi vọng tự nguyện cưởi bỏ y phục trước mặt tôi rồi bắt vạ tôi, rồi ép tôi phải cưới. Với những hành động như vậy, tôi rất kị, sẽ chẳng có sự ép buộc, gò bó hay bao dung gì trong tình yêu này đâu. Nên hãy mặc áo vào đi em, nếu em có ý định cởi đồ trước mặt một gã đàn ông như tôi...
Theo VNE
Em đi lấy chồng... Em đi lấy chồng mặc chiếc áo cưới màu trắng tinh khôi mà em rất thích. Em thường chỉ cho tôi biết, đó là chiếc váy em mơ ước sẽ được khoác lên người trong ngày trọng đại của em, của chúng ta. Tôi là chú rể còn em là cô dâu. Cách đây 2 tháng, tôi cũng tưởng, điều ấy sẽ trở...