Sẽ có người nắm tay em đi qua giông bão cuộc đời- mà không phải là anh!
Có những ngày mưa về trên phố, chợt nhói lòng, người có kịp níu tay người tìm chỗ trú mưa, hay chỉ mình mình cứ đứng mãi dưới cơn mưa rào đỏng đảnh, mặc kệ cho mưa xối xả tát nước vào mặt.
Nhìn mưa mà khắc khoải cho những nhớ nhung đã tưởng chừng lùi vào quên lãng. Lại sống dậy ngỡ ngàng, nước mắt hoen nhòe mi, hoang hoải những kí ức vụn vỡ. Đưa tay hứng lấy, chỉ thấy mưa vô tình lọt qua những kẻ tay.Đem những cảm xúc thả vào trong mưa, thả vào bao nỗi nhớ.
Ai đó từng nói “tuổi trẻ như một cơn mưa rào, dù ướt mưa nhưng ai cũng muốn được quay lại dưới cơn mưa ấy một lần nữa”. Đó là những năm tháng đẹp nhất của một đời người vốn hạn hữu, nhưng có những khi ta đã sống hoài, sống phí cho những năm tháng ấy. Và người cũng vậy, người là tình đầu, nhưng bây giờ ta gọi là tình cũ, cũng là người bên ta trong khoảnh khắc đẹp nhất của đời người con gái.
Người dạy ta cách yêu một người, người dạy ta nhiều bài học nhân tình, thế thái. Và ta cũng đã yêu người bằng nhiệt huyết của tuổi trẻ căng tràn sức sống. Ta cũng đã vẽ ra bao nhiêu bức tranh đẹp như những câu chuyện cổ mà mẹ vẫn thường hay kể mỗi lúc ta còn thơ bé. Thế nhưng rồi, người cũng ra đi, người bỏ mặc ta với nỗi đau mà chẳng dạy ta cách làm sao để quên một người. Người là người dưng, rồi thành người quen, và bây giờ lại trở về người dưng đúng nghĩa. Một vòng luẩn quẩn đưa người đến với ta, rồi cũng đưa người đi xa ta, xa mãi. Bây giờ quay về thực tại lại là mình đơn côi, ôm lấy nỗi đau của ngày đã cũ. Người đã đi rồi, để lại một mình ta. Trong cơn mưa chiều giăng xuống, cũng chẳng còn ai nắm lấy tay ta đi tìm chỗ trú mưa. Ta đi qua mưa, đi qua những phố phường đông nghịt. Ai cũng hối hả với cuộc sống của mình, ta cũng hối hả với dòng đời xuôi ngược. Nhìn lại chặng đường đã qua, thấy mình vẫn còn quá nhiều thứ đã lỡ làng vụt mất. Người cũng là một phần tuổi trẻ của ta, ta mong được quay lại thời tuổi trẻ ấy, vì đó là lúc ta thấy bản thân căng tràn sức sống nhất với bao nhiêu mơ ước, bao nhiêu khát khao. Và ta cũng mong được quay lại cơn mưa rào ấy, để ta vẫn được gặp người, vẫn được yêu thương.
Thế nhưng,
Video đang HOT
Người ạ! Người là tình đầu, mà người ta vốn vẫn ví với những dấu chân trên bãi cát, bước nhẹ nhàng thôi, nhưng dấu chân ấy lại in hình rõ nét thật lâu. Thế nhưng, sóng cứ mãi xô bờ như quy luật muôn thuở, thì những dấu chân ấy dù có đậm nét đến đâu cũng phai mờ đi bởi sự bồi đắp bằng cát của đại dương mênh mông rộng lớn. Và phải chăng, tình cảm cũng sẽ thế. Dấu chân người để lại trong tim ta, đến một ngày cũng sẽ bị lấp đầy bởi một tình yêu chân thật của một người đến sau yêu ta bằng cả trái tim. Và ta cũng sẽ quên đi những năm tháng khờ dại ấy, ta quên người, quên nỗi đau người để lại.
Ta sẽ yêu người khác không phải là người, sẽ làm mẹ của những đứa trẻ đáng yêu, sẽ làm vợ của một người chồng có bàn tay ấm áp, chăm sóc ta những ngày ta ốm, làm ta cười sau một ngày mệt nhoài vì cơm, áo, gạo, tiền… Bàn tay người ấy sẽ nắm lấy tay ta đi tìm chỗ trú mưa khi mưa về bất chợt, bàn tay ấy sẽ nắm lấy ta ta cùng ta đi qua giông bão của cuộc đời mà không cần những lời hứa hẹn, những lời nói bay bổng không bao giờ trở thành hiện thực mà không biết bao lần người đã nói với ta những ngày đầu ta còn quen nhau.
Chỉ cần thế là đủ rồi, có phải thế không người ? Nên thôi, tạm biệt kí ức đã cũ, tạm biệt người lạ đã từng quen..
Theo Yume
Không lối thoát
Kính gửi chị Hạnh Dung! Tôi là một phụ nữ bất hạnh, lấy chồng được bốn năm thì phát hiện không thể có con do tử cung dị dạng.
Tôi đã chạy chữa khắp nơi, thậm chí nghe ai chỉ chùa miễu nào thiêng cũng đến cầu xin nhưng không kết quả. Tôi nghĩ mình phận bạc, nên ly hôn để chồng còn tìm người khác sinh con nối dõi.
Lúc ly hôn, chồng tôi có nhường lại cho tôi căn nhà. Tôi sống một mình được sáu năm thì kêt bạn với ông T. - cũng đã ly hôn vợ. Ông T. dọn về ở chung với tôi. Chúng tôi quyết định chỉ sống với nhau, không kết hôn chính thức.
Tưởng chuyện vậy là yên, không ngờ ông T. ngoài tôi ra còn có quan hệ với một phụ nữ khác. Khi phát hiện, tôi đề nghị ông ấy ra khỏi nhà, nhưng ông ấy không chịu, còn đánh chửi tôi. Tệ hơn, ông ta ngang nhiên dẫn bồ về nhà nấu nướng ăn uống. Tôi đau khổ chưa biết tính sao, thì lại nhận được tin chồng cũ làm ăn thua lỗ, nay muốn đòi lại căn nhà. Tôi thấy mình như cùng đường, không còn lối thoát...
Với hai vấn đề: người sống chung và căn nhà, chị cần giải quyết theo hai cách khác nhau. Nếu để hai chuyện dính chùm lại sẽ rất khó giải quyết. Theo Hạnh Dung, chị nên giải quyết chuyện người sống chung trước, chuyện căn nhà để sau. Có thể khi xong được chuyện con người, chuyện căn nhà cũng sẽ được thu xếp.
Chị đã sai khi nghĩ chỉ cần sống chung không kết hôn thì mọi việc sẽ yên ổn. Mỗi con người luôn sẵn có hàng loạt mối quan hệ xã hội phức tạp. Ông bà đã dạy khó ai học hết chữ "ngờ" là vậy.
Nay ông T. lợi dụng hoàn cảnh đơn chiếc của chị, không chịu ra khỏi nhà, lại ngang nhiên công khai quan hệ với người khác, chừng đó đủ để thấy không thể trông mong gì ở con người đó nữa, càng để lâu càng sinh thêm rắc rối.
Chị không nên đau khổ nữa làm gì, coi như đây là cái họa lầm người, phải chấm dứt càng sớm càng tốt. Chị cần cất giữ cẩn thận giấy tờ nhà, tài sản. Cần tuyên bố rõ ràng với ông ta, kiên quyết, dứt khoát đưa ra yêu cầu của mình, nhưng cũng thận trọng tránh cãi vã gay gắt, bạo hành khi mình chỉ có một mình.
Muốn vậy, một mặt chị có thể gửi đơn nhờ chính quyền, nhờ Hội Phụ nữ can thiệp. Mặt khác cần người thân, bạn bè phụ giúp, luôn ở bên cạnh mình để tránh bớt rủi ro. Phải sớm giải quyết dứt điểm chuyện này, để càng lâu càng phức tạp. Điều cốt yếu trong chuyện này là xác định không còn tình cảm với nhau thì chia tay, không nên kéo theo chuyện người đàn bà thứ ba nào đó, kẻo lại vướng vào ghen tuông.
Căn nhà hiện tại là tài sản của chị sau khi ly hôn. Chồng cũ không có quyền "đòi lại". Có thể do thấy chị sống chung không rõ ràng với người không tốt, nên chồng cũ của chị mới nhắn nhe vậy thôi. Khi xong chuyện với người đàn ông sống chung rồi, chị có thể hỏi thẳng chồng cũ.
Ngày xưa chị chia tay người ta êm ấm, nay cũng có thể thẳng thắn nói chuyện với nhau. Khó khăn gì chị giúp được thì giúp, cái gì không giúp được thì thôi. Giờ anh chị đã rạch ròi hai gia đình khác nhau, không thể xử sự ngang tàng vậy được.
Phụ nữ sống một mình thường cũng phải tự mình cố gắng cứng rắn lên để đương đầu với mọi chuyện. Bất hạnh đường con cái không có nghĩa là bất hạnh trong mọi chuyện ở đời, chị đừng chấp nhận buông xuôi, cam chịu.
Hãy vững vàng lên để sống, để giành lấy quyền của mình, tìm lấy hạnh phúc của mình. Tập trung vào công việc, xin một đứa con nuôi... có thể là những lối thoát. Hạnh phúc có thể vẫn chờ mình đâu đó trong cuộc sống. Chúc chị vượt qua được giai đoạn khó khăn này.
Theo VNE
Anh giờ là của người con gái khác Hãy yêu cô gái ấy thật nhiều, hãy yêu cả những gì mà chúng ta chưa từng trải qua với nhau. Tình cờ gặp lại nhau trong một quán nhỏ ven con đường mình đi qua, em và anh né tránh cái nhìn trực diện. Anh nắm chặt tay người con gái ấy và nhìn em đầy ngượng nghịu. Người đó hỏi anh:"Anh...