Sau sinh vợ rất cần tình yêu và sự chia sẻ của chồng
Mang thai rồi sinh nở, nuôi con nhỏ là cả một quá trình đầy gian nan với rất nhiều sự hy sinh thầm lặng của người phụ nữ.
Khi chứng trầm cảm ở nữ giới sau sinh ngày càng tăng, tình yêu của chồng chính là cứu cánh cho họ trong giai đoạn nhạy cảm này.
Chị Kim Anh (30 tuổi) đang làm thư ký tại văn phòng bất động sản có tiếng ở quận 2. Kim Anh hầu như chỉ quanh quẩn trong môi trường văn phòng khép kín. Công việc bận rộn khiến chị rơi vào trạng thái căng thẳng, mệt mỏi. Tâm trạng của chị trở nên tồi tệ hơn khi Kim Anh hạ sinh em bé đầu lòng. Sự thay đổi tâm sinh lý cùng những áp lực dồn nén bấy lâu khiến chị rơi vào trạng thái nguy hiểm – trầm cảm sau sinh.
Chị thường xuyên cáu gắt, bực mình vô cớ vì bất cứ chuyện gì, lý do gì mà chị không vừa mắt. Chị bị ám ảnh bởi tiếng khóc trẻ em và hay giật mình thảng thốt giữa đêm khuya. Sắc thái chị ngày càng trở nên xanh xao, vàng vọt. Ngoại hình xuống dốc khiến chị không còn muốn tiếp xúc với mọi người.
Tâm trạng các bà mẹ trẻ sẽ rất dễ trở nên tồi tệ khi hạ sinh em bé đầu lòng.
May mắn thay, mẹ chồng chị là một người tâm lý. Bà thấu hiểu tất cả, vì bà đã từng trải qua giai đoạn này. Sau một buổi tối tâm sự cùng mẹ, anh đã thấu hiểu và đồng cảm được với những hy sinh thầm lặng của vợ mình. Anh biết mình phải làm gì để giúp vợ vượt qua quãng thời gian khó khăn này.
Anh chủ động dẹp bớt công việc lại. Mỗi tối anh về nhà sớm hơn, tự nấu bữa cơm cho hai vợ chồng. Anh bế con và chơi với bé để chị có thời gian cho bản thân mình. Anh còn ân cần hỏi han chị về những vấn đề gặp phải, cũng như cùng vợ đưa ra giải pháp để chăm sóc con trẻ.
Một tối cuối tuần, anh nhờ mẹ sang trông bé giúp. Anh muốn đưa chị đi dạo cho khuây khỏa. Chị có vẻ lúng túng và tự ti vì ngoại hình của mình xuống dốc. Như thấu hiểu được tâm tư của vợ, đặt hai tay lên vai, anh nhìn thẳng vào mắt chị và nói: “Anh yêu em không vì diện mạo bên ngoài, anh yêu em vì em là chính em.” Nét mặt chị ngập tràn sự xúc động. Khóe mắt rưng rưng. Chị ôm chầm lấy anh và cùng anh bước xuống phố trong niềm hân hoan và hạnh phúc.
Với sự chia sẻ của anh, chị dần lấy lại tinh thần và sự lạc quan trong cuộc sống. Chị thầm cám ơn cuộc đời vì đã ban tặng cho mình một người chồng tuyệt vời như vậy. Giờ đây, việc nuôi dạy con cái không còn là gánh nặng với chị nữa khi luôn có sự đồng hành của anh bên cạnh.
Phụ nữ là những người cực kỳ nhạy cảm và mong manh. Quãng thời gian sau khi sinh họ phải chịu rất nhiều áp lực về mặt tâm lý. Vào những lúc dễ tổn thương nhất, họ luôn cần sự
Mất cân bằng nội tiết tố (hormone) ở nữ giới sau sinh
Về mặt sinh học, quá trình mang nặng đẻ đau 9 tháng 10 ngày của người phụ nữ mang đến sự xáo trộn rất lớn về cơ địa cũng như nội tiết tố bên trong cơ thể. Cơ thể sẽ có những phản ứng để chống lại sự thay đổi này.
Hai hormone sinh sản ở nữ giới là Estrogen và Progesterone. Trong thời kỳ mang thai, lượng Progesterone được kiểm soát ở mức cân bằng bởi nhau thai. Sau khi sinh, mức Progesterone bị sụt giảm. Lúc này, lượng Estrogen trong cơ thể nữ giới sẽ cao hơn lượng Progesterone. Sự mất cân bằng nội tiết tố trong cơ thể được thiết lập. Đây là một trong những nguyên nhân dẫn đến chứng trầm cảm ở nữ giới sau khi sinh.
Video đang HOT
Đối mặt với sứ mệnh làm mẹ lớn lao, nhiều bà mẹ cảm thấy áp lực và chưa thích ứng được, đặc biệt với những người lần đầu tiên làm mẹ.
Thay đổi yếu tố tâm lý ở nữ giới sau sinh
Thiên chức làm mẹ là một điều gì đó rất thiêng liêng mà thượng đế đã ban tặng cho người phụ nữ. Việc chăm sóc, nuôi dưỡng sinh linh bé bỏng không chỉ cần một tình yêu thương vô bờ bến mà còn cần một sự kiên trì vô cùng tận. Đối mặt với sứ mệnh lớn lao, nhiều bà mẹ cảm thấy áp lực và chưa thích ứng được, đặc biệt với những người lần đầu tiên làm mẹ.
Em bé sinh hoạt theo bản năng và có thể khóc bất cứ lúc nào. Điều này làm đảo lộn lịch sinh hoạt của các mẹ bỉm sữa. Về lâu dài có thể dẫn đến tình trạng mệt mỏi, căng thẳng, dễ cáu gắt, suy nhược… Đó là những manh nha nha ban đầu cho sự trầm cảm ở nữ giới sau khi sinh
Sự thay đổi về vai trò cũng khiến các mẹ chưa kịp thích ứng. Từ vị trí là một thai phụ được chăm sóc chu đáo, giờ đây các mẹ phải luôn luôn bên cạnh để túc trực cho con mình. Vì vậy, sự chia sẻ của người chồng lúc này là rất quan trọng trong việc giúp chị em vượt qua áp lực và lấy lại tinh thần. Việc chủ động động viên, chia sẻ của người bạn đời là cách mà một người chồng cần thấu hiểu để giúp vợ mình vượt qua quãng thời gian khó khăn này.
Theo thegioitiepthi.vn
Chuyện tình yêu là minh chứng: "chúng ta không thể quay lại nhưng có thể bắt đầu lại"
Chúng ta bắt đầu tình yêu sao đầy háo hức, vậy mà lúc kết thúc chỉ là chàng rẽ trái, nàng rẽ phải, không một lần giải thích, xin lỗi, càng không một lời hứa hẹn.Thế nhưng có những quy luật của cuộc đời ngỡ là phi thường nhưng lại
Người ta nói rằng, tình yêu của thời cấp 3 trong sáng, tình yêu của thời đại học thì đầy hoang dại và thường rất dễ rơi vào kết cục bi thương. Bởi lẽ tuổi trẻ là bồng bột, nông nổi, sở hữu cái tôi quá lớn và chưa ổn định về cả tâm sinh lý, công việc và nhất là tài chính.
Chẳng còn cái thời một túp lều tranh, hai trái tim vàng, đến một cốc trà sữa, một bữa ăn sinh nhật cũng đều được quy ra số tiền lớn. Thường các cặp đôi dễ dàng chia xa nhau vì những lý do vô cùng đơn giản như: không hiểu, không hợp và nhất là không đủ tài chính.
Hai nhân vật chính trong câu chuyện dưới đây cũng như vậy, chàng và nàng đã có một tình yêu rất đẹp, đã từng vượt qua gần 3 năm yêu xa, trải qua bao nhiêu sóng gió, cứ ngỡ cái ngày "cả hai về chung một nhà" sắp sửa đến thôi thì họ lại im lặng rời xa nhau vì một lý do "từ trên trời rơi xuống": Nhà anh mắc một khoản nợ quá lớn, nếu tiếp tục đến với anh, cô sẽ phải chịu đựng cảnh khổ cực.
"Tôi năm nay 27, anh bằng tuổi tôi. Chúng tôi yêu nhau năm 22, yêu xa. Nhà tôi ở Hà Nội. Anh ở Hà Tĩnh nhưng vào Đồng Nai công tác.
Khi chúng tôi 25 thì cả hai dự định về chung một nhà. Nghĩa là tôi sẽ theo anh vào Đồng Nai sinh sống. Khi ấy lương sỹ quan của anh được 7 triệu hơn. Tôi cũng đi làm, lương của tôi khoảng 7 triệu. Làm gần nhà nên mọi chi phí không phải quá lo lắng. Chúng tôi không quá dư giả nhưng rất hạnh phúc và vui vẻ dù yêu xa hơn nghìn cây số. Trong mấy năm đó, chúng tôi chưa từng cãi vã quá lớn để dẫn đến chia tay. Chúng tôi chưa từng để đối phương thốt ra câu đó.
Năm 26, chúng tôi im lặng rời xa nhau. Không vì ngoại tình, không vì có người thứ ba, cũng không vì hết yêu. Nhưng tôi biết, khi ấy gia đình anh đổ nợ. Gánh nặng trên đôi vai anh bỗng lớn. Khoản nợ không tên nào đó vô tình đè lên anh. Dự định đám cưới không thành. Chúng tôi đã chờ lắm ngày hai đứa về chung nhà, ngủ chung giường, cùng thức dậy.
Tôi biết lý do. Tôi thương anh. Thương anh nhiều lắm. Nhưng, chúng tôi chẳng ai nói lời nào, cứ thế im lặng rời ra nhau. Xót xa vô cùng. Khoảng thời gian sau đó, anh vẫn một mình, tôi vẫn một mình. Và tôi chỉ dám hỏi về anh qua vài người ở đơn vị anh công tác. Cuối cùng, tôi "đánh liều" vào nam sinh sống mà anh không biết.
Ngày tôi đi, gia đình tôi bỗng trầm lại. Ba tôi không nói với tôi một lời. Mẹ buồn. Nhưng mẹ biết lý do tôi vào đó. Vì, cả ba và mẹ thương cả người tôi thương nữa! Tôi luôn biết ơn ba mẹ vì điều đó!
Tôi bỏ hết số tiền dành dụm ra để làm kinh doanh. Công việc trong nam của tôi khá thuận lợi. Có một vài khách hàng ngỏ lời tán tỉnh và yêu đương. Nhưng họ k để ý ngón áp út của tôi đã đeo nhẫn rồi. Là nhẫn anh tặng tôi trước đó. Tôi từ chối.
Cho đến cuối tháng 2 vừa rồi, khi tôi vô tình check in ở "Biên Hòa" thì chuông điện thoại của tôi reo. Là số điện thoại của anh, là ảnh nền điện thoại hai đứa khiến tôi run bần bật. Tôi cố không khóc, vì tôi đã đợi cuộc gọi này suốt hơn 1 năm qua. Tôi nghe. Anh hẹn gặp tôi. Lúc đó anh chỉ nghĩ tôi vào trong này du lịch cùng bạn bè.
Tôi gặp anh. Anh vẫn vậy. Cái dáng 1m76 của tôi đang đứng trước tôi, vẫn rất quen thuộc. Vẫn đeo nhẫn của chúng tôi. Vẫn cái áo, đôi giày tôi tặng. Vẫn dịu dàng, vẫn yêu thương tôi như trước. Tôi cảm nhận mọi thứ chẳng khác xưa. Tôi nhận một lời xin lỗi, một lời cầu hôn.
Những ngày sau đó, tôi đã biết quyết định của mình là đúng. Dù vào đây tôi không còn làm đúng ngành mình học. Dù tôi phải sống xa vòng tay của ba mẹ. Nhưng, tôi có người đàn ông đó, như người ba, người anh. Và sau này, sẽ là người chồng, người ba của các con tôi.
Chúng tôi đã yêu nhau suốt 4 năm. Và có hơn một năm không liên lạc, im lặng vì một điều rất khác, là kinh tế gia đình! Giờ, chúng tôi vẫn không dư giả lắm so với trước. Nhưng tôi cảm thấy hài lòng và tự nhủ cả hai không ngừng cố gắng. Ba mẹ hai bên đã gặp mặt, đã định ngày cưới, chúng tôi sắp về một nhà như từng ước ao.
Cuối cùng thì chúng tôi đã bắt đầu lại thay vì quay lại, phải không?".
Câu chuyện tình yêu bao giờ cũng vậy, nếu con đường cứ trải hoa hồng, không vượt qua những ngày tháng khốn khó, thậm chí là chịu đựng những tai hoạ bất ngờ thì làm sao dám sống cùng nhau đến cuối cuộc đời. Và tình yêu cũng có những quy luật rất khó hiểu, im lặng đôi khi là một cách giải quyết tạm thời chứ chẳng phải là một sự chia xa mãi mãi. Trên đời này âu cũng có nhân duyên, những người chưa hết duyên, hết nợ thì chưa thể tách rời nhau được.
Trong câu chuyện "Cuộc đời của Pi", cậu bé Pi sau khi lênh đênh giữa đại dương có đôi lần đã mặc kệ, cứ thả trôi con thuyền của mình, vô định phương hướng, trôi dạt về đâu cũng được, cuối cùng con thuyền của câu trôi vào một ốc đảo. Cuộc sống của chúng ta và cả những chuyện tình yêu cũng như vậy. Đâu phải cái gì cũng đúng theo sự sắp đặt của chúng ta, đâu phải cứ phải là happy ending như câu chuyện công chúa hoàng tử thì mới gọi là hạnh phúc?
Nếu đặt bạn vào chàng trai trong câu chuyện ấy, nếu thực sự có tình cảm chân thành, chắc chắn bạn cũng sẽ xử sự bằng cách im lặng ra đi như vậy. Nếu đặt bạn là cô gái trong câu chuyện ấy, nếu thực sự dành hết cả tuổi thanh xuân đặt hết cả niềm tin vào tình yêu ấy thì chắc chắn bạn cũng khó lòng tìm được một người nào thay thế được bóng hình xưa cũ.
Đã ai từng rơi vào cảnh chia ly trong im lặng, dù đau lắm nhưng vẫn thổn thức mãi nỗi nhớ mong người cũ? Đã ai từng không giải thích được số phận cuộc đời trớ trêu? Đã ai từng chỉ biết vùi đầu vào công việc để cố quên đi một người nhưng kết quả vẫn là một con số 0?
Đã ai từng cố tình chia tay rồi hối tiếc đến mức dốc hết công lực để mong một ngày được sửa lỗi lầm? Hãy yêu nhau ngay cả khi thấy đã chia xa, đừng khiên cưỡng lãng quên. Thời gian là liều thuốc mạnh mẽ. Nếu không dành cho nhau, thì dù có yêu đến bao nhiêu, nó cũng sẽ tự phai nhạt. Còn lại, thì tình yêu mãi mãi trường tồn, và thế giới này, chỉ còn lại một mình người ấy.
Câu chuyện ngôn tình trên cũng không phải là hiếm trong cuộc đời này. Đâu đó len lỏi trong cuộc sống phức tạp này vẫn còn những tình yêu rất đẹp, rất trưởng thành và rất "có duyên". " Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ. Vô duyên đối diện bất tương phùng. Trời cho ta cái duyên, còn phận do ta quyết định. Khi đã trưởng thành, người ta sẽ biết cách tĩnh lặng, cách hi sinh, cách chờ đợi... cho những điều, những người mà ta thấy quý giá".
Bạn còn nhớ câu chuyện tình yêu của đạo diễn Khải Anh và diễn viên Đan Lê chứ? Đan Lê và Khải Anh yêu nhau từ thời còn là học sinh THPT Thăng Long, Hà Nội. Xinh trai đẹp gái và đều giỏi giang, họ là cặp tình nhân nổi tiếng không kém các hot boy, hot girl thời ấy. Nhưng chuyện tình đẹp của họ cũng trải qua vô vàn sóng gió. Trong đó, lần chia ly lớn đầu tiên là khi Khải Anh lên đường du học.
Và rồi họ cũng đã im lặng chia tay, thậm chí Đan Lê cũng đã có một cuộc hôn nhân khác. Nhưng rốt cuộc, Khải Anh vẫn xuất hiện, quay trở lại với đúng bóng hình của chàng trai năm xưa ấy và giờ họ đã có một cuộc sống hạnh phúc, viên mãn nhưn đúng câu nói: "Chúng ta không thể quay lại, nhưng chúng ta có thể bắt đầu lại". Tình yêu chưa bao giờ là muộn để vun đắp, miễn là hai trái tim vẫn còn chung một nhịp đập dù có qua bao nhiêu cách xa.
Theo bestie.vn
Chồng tôi muốn ly hôn để quay về bên vợ cũ Sau ba năm chung sống, anh đưa ra những so sánh và thấy tôi thua kém chị Thục, vợ cũ của anh, mọi mặt. Chồng hay xúc phạm tôi ở chỗ đông người Em gái kết nghĩa của chồng muốn đến nhà tôi ở nhờ Em gái chồng lười làm, xin tiền như ra lệnh Tôi đang sống những ngày mệt mỏi vì...