Sau phản bội, chồng lại thờ ơ chăn gối
Sau khi chia tay nhân tình, chồng em bỗng trở nên lạnh nhạt trong chuyện chăn gối.
Chị Thanh Bình thân mên!
Em thât sự rât bôi rôi và mêt mỏi. Em cứ ngỡ sau khi chia tay nhân tình, chồng em quay về với gia đình và hạnh phúc gia đình được bảo tồn. Nhưng em có ngờ đâu, còn bao nỗi tủi hờn chờ đợi em. Mong chị hãy cho em một lời khuyên.
Thời gian đó em đau khổ vô cùng. Em thật sự bị sốc. Em đã cố gắng trấn an mình, ở đời này, ai ăn phở được mãi rồi cũng có ngày anh sẽ phải quay về với gia đình mà thôi. Quả đúng như những gì em hình dung, một thời gian sau đó anh và cô ấy chia tay. Em vui mừng vì tổ ấm của mình đã trở lại như xưa. Nhưng mọi việc lại không như mình mong đợi.Em đã có gia đình và một đứa con gần 5 tháng tuổi. Chồng em là người rất yêu thương gia đình nhưng khổ nỗi anh ấy rất đào hoa. Và rồi bản tính đó của anh ấy không vượt qua được cám dỗ khi nó xuất hiện. Anh phản bội em để quan hệ với người cũ.
Từ ngày anh chia tay người đó cho tới nay cũng đã được 3 tháng. Chồng em không một lần đòi hỏi chuyện chăn gối mặc dù trước kia nhu cầu của anh cũng khá cao. Lúc đầu em cứ nghĩ là do anh bận rộn công việc nhưng những lúc rảnh rỗi anh cũng chỉ vuốt ve vợ rồi thôi. Em biết sức khỏe anh vẫn tốt, có lẽ là do tình cảm của anh không còn dành cho em như trước đây. Em phải làm gì đây? Liệu có phải anh vẫn còn qua lại với người đàn bà kia. Em phải làm thế nào để anh quay về với em mãi mãi. Mong chị hãy cho em một lời khuyên! Em cảm ơn chị nhiều lắm! (Em gái)
Khi biết anh ngoại tình với người cũ, em đã vô cùng đau khổ và tuyệt vọng (Ảnh minh họa)
Trả lời:
Em gái thân mến! Cảm ơn em đã gửi những tâm sự của mình về cho chuyên mục. Qua thư chị hiểu rằng giờ đây em đang vô cùng đau khổ, mông lung khi người chồng của em sau khi dứt mối quan hệ với tình cũ bỗng trở nên lạnh nhạt với em trong chuyện chăn gối. Em muốn tìm cách để thắp lửa lại tình cảm vợ chồng, muốn đưa chồng quay lại bên mình cả về thể xác lẫn tâm hồn, giữ vững hạnh phúc gia đình.
Đọc thư của em, chị cảm nhận được rõ ràng em là người phụ nữ tốt, một người vợ yêu chồng, thương con, hết lòng vì tổ ấm của mình. Ngay cả cái cách em đối diện với việc chồng ngoại tình cũng mang đầy tính cam chịu. Chị đánh giá cao sự bao dung, độ lượng của em nhưng để giữ được hạnh phúc gia đình, sự cam chịu thôi chưa đủ mà em còn cần phải chủ động để điều chỉnh những gì đi lệch hướng.
Video đang HOT
Em đã tha thứ cho anh ấy sau lỗi lầm mà anh ấy tạo ra. Em không phải bắt anh chịu ơn vì điều đó nhưng cần phải khiến anh ấy hiểu rằng anh ấy cần làm những gì để xứng đáng với tấm lòng của vợ. Có như vậy anh ấy mới hiểu ra và có cách hành xử đúng đắn.
Sau khi chia tay nhân tình, trở về bên em nhưng anh lại lạnh lùng chuyện ân ái (Ảnh minh họa)
Lúc này, khi chồng em lạnh nhạt chuyện chăn gối, em hãy chủ động trao đổi thẳng thắn với anh ấy. Trong câu chuyện, em có thể không nhắc quá nhiều về chuyện đã qua nhưng cần phải giúp anh ấy hiểu rằng em đã đau khổ và buồn tủi như thế nào khi anh ấy phản bội song bây giờ em luôn tin và chờ đợi hạnh phúc sẽ quay trở lại với cả hai vợ chồng. Hãy nói với anh ấy những mong ước của em, những khao khát mà em mong đợi từ phía anh ấy và yêu cầu một sự thay đổi.
Nếu như anh ấy còn có ý thức trong việc bảo vệ hạnh phúc gia đình, còn muốn giữ gìn tổ ấm của mình thì anh ấy cần phải nhận ra rằng hạnh động hiện giờ của anh ấy là rất khó chấp nhận. Khi anh ấy sẵn sàng thay đổi, em hãy chủ động kết hợp với chồng. Em vừa sinh con xong nhưng đừng vì thế mà coi nhẹ ngoại hình. Khi người đàn bà khác đã từng hấp dẫn được chồng em thì giờ em cần phải làm cho mình đẹp hơn trong mắt anh ấy. Em hãy chuẩn bị cho mình những món đồ đẹp mắt, gợi cảm và chủ động hơn trong chuyện ấy. Có thể điều ấy sẽ khiến chồng em thêm một lần nữa bị thu hút và quyến rũ bởi em.
Em cũng cần phải theo dõi thái độ của anh ấy để đề phòng anh ấy còn qua lại với người cũ. Một khi sự thật đau lòng đó xảy ra thật em cần phải kiên quyết để giải quyết vấn đề. Sự cam chịu sẽ không giúp em giữ được hạnh phúc vì anh ấy sẽ thấy rằng em không dám phản kháng hoặc cao hơn là không dám rời xa anh ấy ngay cả khi mà anh ấy đã mắc lỗi.
Chúc em đủ mạnh mẽ, thông minh để giữ vững hạnh phúc gia đình!
Theo Eva
Những con hạc giấy và điều ước
Tôi không khỏi buâng khuâng mỗi lần nghe câu hát "Tình đẹp muôn thuở là tình trong trắng tuổi học trò...."
Ai trên đời chẳng có cho mình một mối tình đầu, dù là ngọt ngào hay cay đắng, tôi cũng thế cũng yêu như bao người cũng có một mối tình đầu thơ mộng thời áo trắng.
Ngày ấy tôi chỉ là một cậu học sinh lớp 11 đầy vẻ ngây thơ và vẫn còn đôi chút trẻ con, và rồi em đã xuất hiện - một cô nữ sinh, xinh xắn đã làm thay đổi trong tôi nhiều thứ, chững chạc hơn, suy tư hơn, biết suy nghĩ nhiều hơn về tương lai, biết quan tâm và chia sẻ và điều quan trọng hơn là biết làm sao để yêu em trong từng cảm giác.
Em như một thiên thần nhỏ dẫn lối tôi vào ước mơ, em giúp tôi tiến bộ nhiều trong học tập, em làm thay đổi tính ham chơi hơn ham học của tôi,câu nói của em giống như một kịch bản mà tuần nào tôi cũng được nghe "Tuần này anh không đạt vài điểm tốt thì thứ bảy đừng hòng rủ em đi chơi hay em với anh cùng cố gắng nhe phải đậu tốt nghiệp rồi đại học nữa..."
Thế đấy, tình yêu đầu ngọt ngào và nên thơ với những giờ học nhóm tôi thường dùng viết vẽ lên mặt em những cọng râu mèo để rồi nhìn thấy vẻ giận dỗi đến dễ thương hoặc những lúc tôi trễ hẹn, để em ngồi một mình trong quán kem để rồi bị em phạt chép bài giúp em cả tuần lễ hay những lúc tôi lén hôn em, làm đôi má kia ửng đỏ vì ngượng ngùng....và như thế thời gian trôi nhanh, kì thi tốt nghiệp cũng qua với biết bao nhiêu cố gắng, để rồi hai đứa cùng mừng rỡ bước vào giảng đường đại học nhưng thật chớ trêu, hai đứa phải học ở hai ngôi trường cách nhau hàng trăm cây số.
Nhưng điều đó không quan trọng, bởi vì trong tim hai đứa luôn có nhau,bởi vì tôi tin vào tình yêu của tôi, cũng như tin vào lời tình em đã hứa sẽ suốt kiếp trọn đời yêu chỉ mình tôi.
Cứ đến mỗi lần sinh nhật em là tôi tự tay xếp lấy những con hạc giấy để tặng em, mỗi lần như thế em rất vui và chạy đến ôm chầm lấy tôi, em nói rằng em rất hạnh phúc rồi em nhìn lên những vì sao và ước hai đứa được mãi mãi bên nhau. Nhưng ở đời có ai học được chữ ngờ, tôi cũng thế cứ ngu ngơ yêu đương, mộng mị một ngày cùng em bước vào thánh đường, trao nhau vòng nhẫn cưới, để rồi khi là chàng sinh viên năm ba mơ ước ấy càng cháy bỏng hơn.
Sắp đến ngày sinh nhật của em, từng đêm thâu tôi lại lặng lẽ ngồi xếp những con hạc giấy để tặng em vì tôi đã từng hứa nếu một ngày nào đó em nhận được con hạc giấy thứ 1000 thì cũng là lúc tôi ngỏ lời cầu hôn với em niềm rạo rực trong lòng đang tràn đầy, thì vào một chiều thu nắng nhạt, tôi sững sờ khi nhận được lá thư em nói chia tay, đọc những dòng chữ tím ngắt mà tim tôi như ai khứa từng nhát đau đến nghèn nghẹn không thở được:
"Anh à những tháng ngày qua được ở bên anh được anh yêu thương là những ngày mà em cảm thấy hạnh phúc nhất trong cuộc đời nhưng giờ đây em chợt nhận ra một điều,có lẽ em sẽ không thể mang đến cho anh hạnh phúc,có lẽ tình cảm mà em dành cho anh lâu nay chỉ là ngộ nhận và rất nhều cái có lẽ khác mà em cảm thấy mình không hợp với anh,em biết là anh sẽ rất buồn nhưng em cũng đành phải cắn môi để nói rằng chúng ta chia tay đi anh và đừng hỏi em tại sao và cũng đừng liên lạc với em nữa......".
Tôi đã cố gắng để đứng vững, những ngày sau đó dù tôi có gọi hay nhắn tin thì em vẫn không trả lời, những suy nghĩ cứ chồng chéo làm cho tôi muốn điên lên, tôi muốn chạy đến để hỏi em tại sao lại như thế? nhưng đang phải đối mặt với kì thi nên đành gấp lại những trăn trở vào tim.
Những con hạc giấy còn xanh màu tình yêu, những điều ước còn đang ươm mầm thế mà em lại nói những lời phũ phàng như thế. Sau kì thi tôi mang theo những con hạc giấy với hy vọng lại được cùng em như xưa, với hy vọng những lời trong thư chỉ là những ý nghĩ nhất thời hay chỉ vì một điều gì đó..!
Một buổi tối chủ nhật tôi đứng dưới kí túc xá để chờ em 1 giờ, 2 giờ rồi 3 giờ đồng hồ trôi qua nhưng chẳng thấy em xuống gió bắt đầu nổi lên có thể trời sẽ mưa, tôi không thể ngờ rằng tình yêu của tôi giống như trong phim, tôi đang làm gì đây khi những ánh mắt mọi người đâu đó nhìn tôi trầm trồ bàn tán..., tôi đang làm những gì có thể, để níu kéo một tình yêu, dù kết quả có thế nào đi nữa thì cũng không phải hối tiếc, tôi khẽ cười trong vô vọng, đã mấy lần chú bảo vệ đến nói với tôi cháu thật là si tình, trời sắp mưa rồi cháu về đi có lẽ người con gái cháu chờ sẽ không đến đâu, tôi chỉ cười.. và cứ tin rằng ở trên tầng 3 kí túc xá cô ấy sẽ thấy được tấm lòng của tôi.
Một giờ nữa lại trôi qua, em đang làm gì đây? có thật sự dứt tình như thế không? tôi lấy điện thoại ra và gọi cho em từng hồi chuông ngân vang như đang xé tan lòng tôi, lần này thì em đã bắt máy, tôi nói cho em hết tất cả những gì mà tôi nghĩ những mong muốn những cố gắng cho một tình yêu và cả những con hạc giấy nhưng rồi được gì khi em một lần nữa đặt dấu chấm hết cho một tình yêu đầu nhiều ước vọng.
Em đã quyết định chia tay, quyết định rời xa tôi bằng những câu nói vô tình đến đau lòng, phải chăng vì em không còn yêu tôi nữa? phải chăng...? tôi không thể hiểu!.Tôi muốn bật khóc, nhưng đã cố để nén lại bởi gì tôi biết rằng những giọt nước mắt của tôi không đủ chảy thành những dòng sông để tình yêu và những kỉ niệm ngọt ngào cùng em quay ngược về nguồn.
Tôi lặng lẽ bước từng bước ra về trong niềm thất vọng, cầm những con hạc giấy trên tay tôi đã tung nó lên trời và giờ chỉ cầu một điều ước" chúc em hạnh phúc" dù biết rằng khó có ai cao thượng để thứ tha khi người ta phụ phàng nhưng tôi tin rằng thời gian sẽ nhấn chìm em vào kỉ niệm nơi còn là ký ức của trái tim.
Vậy là hơn một năm trôi qua, tôi phải sống với vết thương lòng không mấy gì là dễ chịu, rồi bỗng dưng có một hôm người bạn thân của em đã đến gặp và cho tôi biết, ngày đó sau một ca phẫu thuật do tai nạn giao thông, bác sĩ đã nói rằng em vĩnh viễn sẽ không thể mang thai, thế là em đã chọn cách lặng lẽ rời xa tôi để nhường hạnh phúc cho một người khác, em không muốn tôi sẽ phải buồn nhiều hơn trong cuộc sống sau này. Cầm sấp hồ sơ bệnh án tôi như muốn thét lên!
Tại sao ông trời lại trêu đùa chúng tôi như thế? Vậy mà tôi nào biết nào hay, có lẽ nỗi đau mà những tháng ngày qua em phải chịu còn lớn gấp trăm ngàn lần tôi. Em khờ thế! em biết không? Và giờ đây tôi sẽ lại bắt đầu như những ngày trước, những ngày đầu biết rung cảm trước nụ cười màu hồng, tôi sẽ lại chờ em sau những buổi tan trường trao cho em từng cánh thư hồng, sẽ làm mọi thứ để có em một lần nữa dù cho em có thế nào đi chăng nữa...
Tại sao tôi không thể cho em cuộc đời và sinh mạng chứ? khi em đã dành cho tôi cả một vùng trời tươi đẹp. Những con hạc giấy giờ đây sẽ sống lại để mang những điều tốt đẹp nhất cho em và cho cả tình yêu mới của chúng tôi. Chờ anh nhé cô gái ngốc!!!
Theo Eva
Anh đã quên lời thề cũ... Lại một mùa Giáng sinh nữa trôi qua mà không có anh bên cạnh. Anh đã xa em thật sao em không muốn tin điều đó là sự thật nhưng sự thật không cho phép em được nghĩ khác. Nhìn thấy người người tay trong tay em cũng khao khát được như họ nhưng giờ chỉ mình em đón Giáng Sinh một mình...