Sau nhiều lần cơm chan nước mắt, tôi đã ‘bật’ lại mẹ chồng
Lúc đó tôi đã nghĩ tại sao tôi lại đánh mất hạnh phúc của chính mình mà không thể tranh đấu để giành lại nó? Thế là, tôi rút đơn ly hôn, tự về lại nhà chồng.
Lấy chồng, người phụ nữ không chỉ lấy một người đàn ông mà có khi là lấy cả gia đình họ. May mắn gặp người mẹ chồng tốt, tâm lý, thương dâu thì còn nhẹ nhàng. Xui xẻo gặp đúng bà mẹ chồng soi mói, bắt bẻ, hạch sách con dâu từng chút một thì đời đúng là bi kịch. Nhưng dù mẹ chồng khó khăn thế nào, tôi nghĩ nếu các chị em biết cách nhu cương đúng lúc, thì sẽ vượt qua hết.
Hiện tại, tôi đang có một cuộc sống thoải mái, yên bình. Nhưng trước đó là những đêm gối tôi ướt đẫm, là những bát cơm chan nước mắt và cả hàng chục lần tôi bế con ra khỏi nhà chồng. Tất cả cũng vì mẹ chồng tôi quá khắt khe, bắt bẻ tôi từ những chuyện vụn vặt nhất có thể. Thậm chí, đã có lúc tôi đưa đơn ly hôn vì muốn giải thoát chính mình khỏi cuộc hôn nhân bi kịch với mẹ chồng này. Nhưng tôi đã suy nghĩ và hành động khác sau khi thấy chồng tôi khóc.
Lúc đó, trong đầu tôi bấn loạn. Tại sao tôi lại dễ dàng từ bỏ người đàn ông tôi thương yêu? Tại sao tôi lại chấp nhận đi theo con đường mà mẹ chồng tôi đã vạch ra sẵn? Tại sao tôi lại đánh mất hạnh phúc của chính mình mà không thể tranh đấu để giành lại nó? Thế là, tôi rút đơn ly hôn, tự thu dọn quần áo và ngẩng cao đầu về lại nhà chồng.
Ảnh minh họa
Những ngày đầu không dễ dàng gì. Mẹ chồng thấy tôi về đã ra sức đay nghiến. Bà còn lấy quần áo của tôi vứt ra ngoài sân. Vì đã chuẩn bị tinh thần nên tôi bình tĩnh nhặt lấy. Lúc đi vào, tôi nhìn thẳng mặt bà mà nói đây là nơi chồng tôi ở, nên tôi không đi đâu nữa hết. Và nếu bị bức phải đi lần nữa, tôi sẽ kéo theo con trai bà đi.
Đây là lần đầu tiên tôi bật lại mẹ chồng. Bà cũng bất ngờ đến mức sững sờ. Sau đó, tôi đi nấu ăn, dọn dẹp nhà cửa như chưa từng có chuyện gì xảy ra. Chồng tôi thấy tôi trở về đối đầu với khó khăn thì mừng lắm.
Hàng ngày, tôi vẫn đi làm. Về nhà, tôi chăm sóc con, dọn dẹp, nấu nướng và phớt lờ mẹ chồng. Nói chung, tôi làm hết toàn bộ công việc mà không thèm nhờ vả bà một câu, dù cho con có khóc bên cạnh. Có đêm, tôi lên giường khi đã gần 11 giờ khuya. Nhưng tôi không than vãn, không bực bội với chồng, càng không thể hiện thái độ đá thúng đụng nia nữa.
Video đang HOT
Tôi tập nói chuyện lại với bố chồng để gây dựng lại không khí gia đình. Đi chợ, tôi luôn mua đồ nhắm cho bố lai rai vài ly bia mỗi chiều. Mối quan hệ giữa tôi và bố chồng cải thiện rõ rệt. Và ông bắt đầu đứng về phía tôi trong mỗi trận chiến với mẹ chồng. Điều đó có nghĩa tôi đã cắt được một đồng minh của bà.
Mẹ chồng thấy tôi nhẫn nhịn thì bước tới. Bà mắng tôi từ chuyện cầu thang còn bụi, đến chuyện quần áo chưa phơi kịp trước khi tôi đi làm. Hay con tôi bệnh cũng là nguyên nhân để bà mắng mỏ tôi.
Có những chuyện tôi vẫn nhịn. Nhưng có những chuyện tôi vùng dậy. Như khi con gái tôi nằm viện suốt một tuần, mẹ chồng tôi chỉ vào ngó nghiêng chục phút rồi về. Thế nhưng, tôi còm cõi chăm sóc con bé từ viện về, đã bị bà nhào ra tát cho vài cái xây xẩm. Bà chửi tôi là thứ đàn bà hư, chăm sóc con cũng không nên. Con bé nằm viện, chịu đau đớn là do tôi. Tôi là con mẹ tồi tệ.
Ảnh minh họa
Tôi đứng dậy, nhìn thẳng bà và hét lên: ‘Vậy tại sao mẹ không giữ nó giúp con. Con đi làm, phải đem con bé gửi từ hồi 6 tháng. Con bé 4 tuổi, mẹ đã mua cho cháu nó cái bánh hộp sữa nào chưa? Con bé nằm viện cả tuần, mẹ có vào nhìn nó một lần. Mẹ thương nó, thương đến mức nó có chết mẹ cũng chẳng quan tâm. Vậy mẹ lấy quyền gì mà đánh con’. Mẹ chồng tôi cứng họng. Bố chồng và chồng tôi cũng lên tiếng trách bà vô trách nhiệm.
Còn vài đợt như vậy nữa. Nhưng khi cãi lại, tôi cố gắng hạn chế to tiếng hết mức. Tôi cũng không nói những từ hỗn để khỏi bị mang tiếng. Ngoài ra, tôi vẫn mua quần áo cho bà, dù bà không mặc. Tôi mua sách, báo cho bà đọc. Bà bệnh, tôi nghỉ làm đưa đi khám và chịu toàn bộ chi phí. Nhưng tôi vẫn rất lạnh nhạt với bà. Tôi chỉ làm hết bổn phận con dâu, để nếu bà cố tình mắng tôi, tôi có cớ bật lại.
Cố gắng nhu cương suốt 1 năm, cuối cùng, cũng có kết quả. Mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu của tôi tốt lên trông thấy. Hiện tại, cuộc sống của tôi rất thoải mái. Mẹ chồng tôi cũng không còn soi mói, bắt bẻ tôi nữa mà còn phụ giúp tôi việc nhà và trông cháu. Nếu chị em nào rơi vào hoàn cảnh giống tôi, thì cũng thử áp chiêu xem sao!
Theo Netnews
Tôi thà mang tiếng hỗn còn hơn bị mẹ chồng soi mói, bắt hiếp suốt đời
Mấy hôm nay nghỉ phép, tôi cũng không thèm ra rửa chén. Xem thử mẹ chồng làm gì được tôi. Nhìn bà chị dâu cặm cụi ngồi "nuốt" cả thau chén ngập mặt, tôi hả hê lắm.
Nhìn bà chị dâu cặm cụi ngồi "nuốt" cả thau chén ngập mặt, tôi hả hê lắm. (Ảnh minh họa)
Lấy chồng, chẳng ai muốn gặp phải mẹ chồng khó tính. Nhưng tôi xui xẻo, gặp đúng một bà mẹ chồng đích thị "cổ xưa".
Không phải tôi đanh đá, ghê gớm gì, nhưng càng sống, tôi càng chẳng thể dung hòa nổi với mẹ chồng. Nhà chồng tôi có hai con trai, nhưng mẹ chồng tôi cái gì cũng ưu tiên cho anh chị cả. Lẽ ra, anh chị phải ở nhà từ đường để chăm nom việc hương khói, thì mẹ chồng tôi nhất quyết cho ra ở riêng vì chị chồng làm giáo viên cần không gian dạy thêm. Xây nhà, cũng do tiền bà cho hơn phân nửa. Rồi mọi đồ dùng trong nhà cũng do mẹ chồng tôi mua sắm cho.
Còn vợ chồng tôi nói muốn xây nhà ra ở riêng thì bà không cho vì "tụi mày ra riêng thì ai thờ cúng các cụ?". Tôi phát sợ mỗi khi nghĩ về 5 -6 đám giỗ hàng năm. Thế mà cũng không tránh được. Nghĩ thì đúng là vợ chồng anh cả có số hưởng.
Mẹ chồng tôi bán bún cá rất đông khách. Hàng ngày, bát đũa ngập ngụa nhưng bà kiên quyết không thuê người mà tận dụng triệt để dâu con trong nhà. Trước giờ, ở với bố mẹ, tôi còn chưa rửa cái chén ăn nào, nay lại phải rửa chén cho mẹ chồng. Vả lại, lượng chén nhiều thế, ai rửa cho hết nổi. Tôi còn công việc mỗi ngày. Về đến nhà còn cơm nước tắm rửa cho con. Vậy nên để tránh phiền hà tôi không bao giờ ra quán kể cả ngày nghỉ. Tôi đâu ngờ, mẹ chồng âm ỉ dành dụm trong lòng rồi đem ra mắng tôi một trận nên thân.
Hôm đó, tôi nghỉ làm nên chở con đi chơi siêu thị. Đi tới chiều về, tôi vào thẳng vào phòng. Sau lúc ấy, con trai tôi lấy đồ chơi ra chơi, vứt luôn cái túi nilon ở ngay trước cửa. Tôi luôn muốn con phải có tính tự lập nên thường xuyên phải nhắc lấy đồ chơi xong là phải tự dọn dẹp. Nhưng tính trẻ con còn lơ đãng, lần này chơi xong cháu lại vứt đó rồi bỏ đi chơi mất. Định bụng đợi con về, bắt cháu tự tay dọn dẹp và phải nhắc nhở cho nhớ. Nhưng con chưa về, tôi cũng chưa kịp dạy dỗ thì mẹ chồng tôi đã xông vào mắng tôi một trận xối xả. Bà mắng ác vô cùng.
Mẹ chồng chửi tôi sống như chó, sống với dế. Suốt ngày chỉ biết đi chơi, nằm ưỡn ẹo trong phòng, đến cái nhà cũng không chịu dọn. Rồi bà lôi một tá chuyện ra nói xa xả, giống như đã đợi thời cơ từ lâu rồi.
Bà nói vợ chồng tôi không biết điều. Con cái giao hẳn cho bà trông nom, nhưng chưa bao giờ nói được tiếng cảm ơn. Đến cái quần cái áo cũng ỷ lại vào bà nên chẳng biết tự mua cho con. Ăn uống, đưa đi học cũng một tay bà mà tôi chẳng biết phụ giúp lại. Ngày nghỉ cũng ru rú trong phòng chẳng chịu ra rửa một cái chén, hay quét được cái nhà...
Bà bảo tôi nhìn chị dâu mà xem, cứ rảnh là chạy xuống phụ giúp bà rửa chén, lau dọn nhà cửa. Con cái thì tự lo hết chứ không để cha mẹ chồng phải lo. Rồi bà chốt lại một câu: "Đúng là thứ con cái không được cha mẹ dạy dỗ".
Tôi thà mang tiếng hỗn còn hơn bị mẹ chồng soi mói, bắt hiếp suốt đời. (Ảnh minh họa)
Tôi tức điên lên. Mắng tôi sao cũng được chứ không được động đến cha mẹ tôi. Tôi ức chế quá nên nói lại, tôi cũng chẳng nói thô tục gì đâu, chỉ bảo: "Lo cho cháu là việc ông bà tự muốn, con không ép buộc. Còn rửa chén hay không là quyền của con. Mẹ không thể vì lo cho cháu mà bắt con rửa chén, dọn nhà. Con không thích làm mấy chuyện đó. Còn nếu ba mẹ thấy lo cho cháu mệt quá thì đừng lo. Con làm cả tuần, mệt nhọc rồi thì phải nghỉ ngơi. 2 thau chén to đùng đó mà rửa thì hư tay hết à? Còn chị dâu rửa là đúng rồi. Ai lo cho nhà cửa mà không rửa? Chừng nào mẹ xây nhà cho vợ chồng con thì hãy hay".
Mẹ chồng tôi tức đỏ mặt nhưng tôi kệ, đi thẳng vào phòng. Thời buổi bây giờ đi làm dâu đâu có khổ như ngày xưa nữa. Tôi biết nếu cứ hiền lành, nhẫn nhịn mãi sẽ bị ăn hiếp hoài. Nên tôi không nhịn. Tôi thà mang tiếng hỗn còn hơn bị mẹ chồng soi mói, bắt hiếp suốt đời.
Mấy hôm nay nghỉ phép, tôi cũng không thèm ra rửa chén. Xem thử mẹ chồng làm gì được tôi. Nhìn bà chị dâu cặm cụi ngồi "nuốt" cả thau chén ngập mặt, tôi cũng muốn giúp lắm nhưng cứ nghĩ đến thái độ ức hiếp, hành hạ con dâu của mẹ chồng tôi lại không chịu nổi. Liệu tôi làm vậy có gì quá đáng? Tôi đâu phải ăn không ngồi rảnh, cũng không phải là đứa ăn bám.
Theo Afamily
Khổ sở vì bạn trai bắt bẻ và đòi hỏi đủ kiểu trên giường Nhiều lần Quỳnh tỏ vẻ không hề hào hứng với những ý tưởng của Thiệu, thế là anh quay sang châm chích cô: "Em không vui sao? Không thích sao? Sao em chán và nhạt nhẽo quá vậy?". ảnh minh họa Thiệu là bạn trai Quỳnh và đồng thời cũng là giám đốc của một công ty chứng khoán. Ở Thiệu rất hội...