Sau này có gia đình, vẫn sẽ yêu nhau anh nhé!
Khi nghe em nói câu ấy, tôi biết, mình đã gây cho em một nỗi đau quá lớn, đã khiến em tổn thương quá nhiều.
Em thật lòng yêu tôi say đắm, thật lòng muốn được ở bên tôi. Thế nhưng, tôi lại chẳng thể đáp lại tình cảm của em.
Cuộc tình 8 năm ở quê khiến tôi cảm thấy mình cần phải có trách nhiệm. Yêu nhau từ hồi còn là học sinh, đi học đại học, rồi cao học, ra trường đi làm, mối tình của tôi và người con gái ở quê đã tròn 8 năm. Tôi hứa hẹn khi công việc tốt, có chút vốn liếng, tôi sẽ về quê cưới cô ấy. Người con gái ấy cũng kiên trì chờ đợi tôi, bám lấy công việc ở quê để nuôi gia đình.
Nhưng khi ra nơi đất khách quê người, tôi lại gặp người con gái khác. Đó là một cô gái dễ mến, một người mong manh, yếu đuối lúc nào cũng cần người khác che chở. Tôi thích điều đó ở em và hơn hết, em yêu tôi thật lòng. Tôi muốn được bên em, được chăm sóc em nhưng tôi lại sợ, tình cảm lớn dần và tôi không thể nào giữ được bản thân mình, sẽ khiến em khổ tâm.
Thật khổ cho em. Tôi đã lợi dụng tình yêu của em, biến em thành con người như thế này. (ảnh minh họa)
Tôi chính làm một gã đàn ông ích kỉ. Đúng là ra ngoài, gặp nhiều người khác nhau, có nhiều người có cá tính riêng mới thấy cảm tình và thêm yêu thương họ. Tôi cũng dặn lòng mình không được đi quá xa nhưng em cứ chủ động gần tôi, nói yêu tôi, vậy nên tôi thật không kìm được lòng. Và tôi đã yêu em. Chúng tôi bên nhau thắm thiết từ đó. Hạnh phúc ngập tràn. Nhưng khi không ở bên cạnh em, tôi lại cảm thấy mình thật hèn và đê tiện.
Cuối cùng, sau vài tháng yêu nhau, tôi nói với em tất cả. Vì càng gần em tôi càng thương em. Tôi không muốn từ bỏ em, từ bỏ một người con gái mong manh và chân thành yêu tôi như vậy. Tôi phải thú nhận tất cả và chịu mọi hình phạt của em dành cho tôi.
Video đang HOT
Vậy mà khi biết sự thật, em chẳng hận tôi. Em đã khóc rất nhiều vì còn yêu tôi quá. Nhưng em nói, em không quan trọng. Em vẫn sẽ yêu tôi cho tới khi tôi đi lấy vợ. Và dù tôi đi lấy vợ, em có đi lấy chồng, em vẫn muốn chúng tôi có mối quan hệ yêu đương như bây giờ. Em hiểu hoàn cảnh của tôi, hiểu rằng tôi không thể bỏ người tình 8 năm kia để cưới em, và vì thế, em chọn con đường đó.
Thật khổ cho em. Tôi đã lợi dụng tình yêu của em, biến em thành con người như thế này. Giờ em đã quá yêu tôi, không thể nào yêu người đàn ông khác. Nhưng dù tôi có ở lại đây 1 năm nữa, tôi cũng không muốn làm khổ em, không muốn em quá chìm đắm vào cuộc tình này. Tôi chọn từ bỏ vì yêu em, để em có được cuộc sống của mình, sẽ hạnh phúc và quên được tôi.
Theo Eva
Hãy ở bên em, anh nhé!
Tình yêu chúng ta tròn một tuổi rồi anh nhỉ? 365 ngày qua với biết bao yêu thương, giận hờn, nhớ mong và cả những sóng gió. Cảm ơn tất cả những cung bậc ấy đã giúp em hiểu thế nào là cảm giác yêu và được yêu.
Ngồi ngẫm nghĩ lại, em vẫn thấy tình yêu chúng mình như một giấc mơ vậy. Giấc mơ ấy chất chứa mọi cung bậc cảm xúc, vui có, buồn có, giận hờn, trách móc, nhớ nhung.... Tất cả đã giúp em hiểu thế nào là yêu và cần có một người ở bên, một bờ vai chở che. Dù nước mắt nhiều lần tuôn rơi hay lặn vào trong, nhưng nghĩ về tình yêu này, nụ cười vẫn nở rộ trên môi em. Cảm ơn anh nhé- tình yêu ạ.
Yêu anh, em biết cảm giác thế nào là đợi chờ ngóng trông. Cầm điện thoại lên và chỉ mong có một tin nhắn nhưng lòng tự ái lại không cho em nhắn tin trước.
Yêu anh, con đường tới trường với em như gần hơn và em mong con đường ấy cứ dài mãi. Vì bên em có bước chân ai đó đồng hành và có bàn tay ấm áp của ai đó trong những ngày thu se lạnh.
Yêu anh...
Mùa đông với em không còn lạnh giá như trước nữa vì em có anh bên cạnh, có bàn tay ấm áp và vòng tay ấm êm.
Yêu anh...
Trái tim không còn do dự, băn khoăn tự hỏi rằng đã thực sự yêu chưa?
Chỉ thấy cần có anh, cần có tình yêu ấy...
Yêu nhiều lắm, miệng cười nhe nhe, yêu nhiều lắm, cái chau mày mỗi khi em giận dữ, nóng nảy.
Yêu nhiều lắm cái giọng nói trầm ấm ấy, cái dáng cao cao ấy.
Yêu anh... nhiều ... thật nhiều...
Bên anh, em thấy mình thật nhỏ bé. Đúng rồi anh nhỉ, vì anh cao hơn em tận 22cm cơ mà. Mấy đứa bạn em vẫn đùa, nhìn chúng mình như số 10 ấy. Ban đầu em hơi buồn một chút, nhưng kệ anh nhỉ vì chúng mình là điểm 10 cho chất lượng mà.
Cảm ơn anh đã mang đến cho em những rung động và những xúc cảm đầu tiên về tình yêu- thứ mà suốt 3 năm học đại học em đã không tìm được. Cảm ơn anh vì anh đã xuất hiện, dù anh không phải là mẫu hình mà bấy lâu em ước mơ. Nhưng tất cả những khuôn mẫu ấy, giờ đã trở nên nhạt nhoà trước anh. Cảm ơn đã cho em tình yêu của anh.
Tình yêu đến với em ngọt ngào và ấm áp như những tia nắng đầu xuân (Ảnh minh họa)
Hãy tin ở em và luôn tin ở tình yêu của chúng mình anh nhé!
Người bạn đồng hành cùng em tới suốt cuộc đời em đã tìm thấy- là anh đó.
Một năm trong em, bao kỉ niệm, bao điều muốn nói!
Anh nhớ không, ngày đầu tiên gặp nhau- ngày đông gió lạnh, lạnh giá hơn khi em vừa chia tay mối tình đầu thời sinh viên...
Nhưng cũng từ ấy trái tim em đã không còn lạnh băng nữa.
Bước chân ai nhẹ nhàng, lặng lẽ dõi theo...
Lắng nghe nhịp đập trái tim...
Và tình yêu đến với em, thật bất ngờ, ngọt ngào và ấm áp như những tia nắng đầu xuân.
Một năm qua đi, bước chân em giờ đã không còn e ngại, do dự nữa, và trái tim cũng không còn những trăn trở, ưu tư như trước đây.
Bài hát nhạc chờ cho riêng anh- tới giờ vẫn không hề thay đổi, bởi em đã tìm được người khiến trái tim biết rung động và ngân lên những nhịp đập yêu thương - "Stand by me". Con đường phía trước còn dài và nhiều chông gai anh nhỉ. Còn biết bao những dự định, những hoài bão ấp ủ... Tin vào tình yêu của em, của chúng mình anh nhé, để hạnh phúc gieo trồng nên quả ngọt, thuyền tình yêu cập bến bờ hạnh phúc.
Stand by me- mãi luôn bên em, anh nhé!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Giọt đắng Giờ đây câm tờ đơn ly dị trên tay, và môt tờ giây nghuêch ngoạc vài dòng: "Chúng ta không thê sông cùng nhau nữa. Em đã có người khác rôi..." Lãm ức đên nghẹn cô. Đây cửa bước vào, trước mắt Lãm, toàn bô căn nhà trông huyêch trông hoác, vài thứ đô đạc lặt vặt nằm lôn nhôn, được vứt bừa...