Sau khi có thai, chồng lạnh nhạt, bạn trai cũ đòi cưới
Hân không dám về nhà gặp Minh, chỉ sợ vừa gặp mặt, Minh sẽ dùng những lời lẽ thậm tệ để sỉ nhục cô. Trong thâm tâm, Hân cảm nhận, Minh không hề yêu cô, thậm chí anh còn hiểu lầm cô đã quay về bên tình cũ.
Sau khi chia tay Tuấn, Hân gần như suy sụp tinh thần, cô luôn đến các quán bar uống rượu giải sầu, Hân tắt điện thoại, nhiều lúc chỉ vùi mình ngồi lẻ loi trong một góc. Tình yêu kéo dài 5 năm, Hân không nỡ buông tay, Hân càng không cam tâm, cô gần như rơi vào hố sâu tuyệt vọng.
Cũng thời gian đó, Hân quen biết Minh – là chủ của quán bar cô thường lui tới. Lúc đó, Hân chỉ chuốc mình trong cơn say, cô không hề quan tâm mọi điều đang diễn ra. Có lần, khi Hân đang chếnh choáng trong cơn say, Minh đến nói với Hân: “Cô gái nè, đã 3 giờ sáng rồi có biết không? Quán của tôi chuẩn bị đóng cửa đấy”.
Hân ngẩng đầu lên, nhìn thấy một khuôn mặt không có vẻ gì là đáng ghét, ấy vậy mà những lời từ miệng anh ta khiến lòng cô cảm thấy khó chịu. Hân mặc kệ, cô tiếp tục uống, cô đập bàn đập ghế kêu Minh mang rượu ra. Minh im lặng, mang rượu ra cho Hân, cô nốc rượu đến mức thừa sống thiếu chết.
Tỉnh dậy, Hân mới biết, thì ra cô đã ngủ ngay tại quán bar, Minh đã ở lại cả đêm để trông chừng cô, đến ngủ anh ta cũng không dám ngủ. Hân rất cảm động, một phần vì Minh đã không “thừa nước đục thả câu”. Ngày hôm sau, Hân bày tỏ lòng cảm kích đối với Minh, Minh nửa đùa nửa thật bảo:”Nếu muốn cảm ơn anh, chi bằng em làm bạn gái của anh nhé”. Hâ mỉm cười trả lời:”Được ạ, đừng nói làm bạn gái, làm vợ anh em cũng đồng ý”.
Dù Hân chỉ nói đùa, nhưng không ngờ có ngày điều đó lại thành sự thật. Chưa đến 2 tháng, Minh và Hân đã yêu nhau và cô dính thai, hai người vội tiến hành hôn lễ. Khi đó, Hân không biết cô đồng ý cưới Minh vì điều gì, vì lời nói đùa với Minh, vì giận dỗi người yêu cũ hay vì đứa bé trong bụng, Hân quả thật không hiểu rõ lòng mình.
Dù nguyên nhân gì, Hân biết rõ tình cảnh hiện tại, cô đã kết hôn rồi. Rất nhiều bạn bè của cô đều tỏ ra kinh ngạc, thậm chí họ còn không hiểu điều gì đang diễn ra. Nhưng Hân biết, việc đã đến mức này, chi bằng cứ bình tâm mà đối diện. Hân đã cưới chồng, cô biết mình cần phải làm tốt bổn phận của người làm vợ.
Sau hai tháng kết hôn, bụng bầu của Hân vẫn chưa lộ rõ, nhưng họ hàng nội ngoại hai bên đều hiểu rõ đây là đám cưới chạy. Khi thai nhi trong bụng Hân sắp được 7 tháng, Minh vẫn đều đặn về nhà tối mịt, thậm chí Minh về nhà lúc nào Hân cũng không hề hay biết, nhiều lúc gọi điện thoại Minh không thèm nghe máy, thế là, hôm ấy Hân quyết định đến quán Bar tìm Minh.
Video đang HOT
Vào lúc 2 giờ sáng ở quán Bar, khách đã thưa dần. Khi bước vào quán bar, Hân nhìn thấy Minh đang ngồi tụ tập với bạn bè uống rượu. Có người nhận ra cô nên gọi một tiếng chị dâu, còn Minh thì đã say đến mức mê man, mắt nhắm chặt. Hân cảm thấy cơn giận dâng trào, cô vội kéo Minh về nhà, không muốn anh say xỉn nữa.
Không ngờ Minh hất tay Hân ra, to tiếng quát mắng: “Cô nghĩ mình là ai? Hôm nay, trước mặt anh em và bạn bè, tôi muốn nói cho cô biết. Loại đàn bà dễ dãi lên giường với đàn ông như cô, lại còn bảo mang thai con của tôi, ai biết được trước đó cô ngủ với bao nhiêu thằng? Cô là loại đàn bà rẻ tiền, cô đừng có quản tôi, lo quản bản thân trước đi”. Hân nghe xong liền tát Minh một bạt tai khiến anh ngã dúi dụi, Hân giận đến mức tái cả mặt, cơ thể cô run rẩy gần như ngã khụy.
Bạn bè Minh thấy vậy biết mọi chuyện không ổn, vội kéo Hân lại bảo:”Minh đang say nên nói bậy bạ, chị đừng để tâm, chị nên về nhà trước, khi nào tỉnh thì anh ấy sẽ về ngay với chị”.
Hân không nhớ tâm trạng của cô lúc đó thế nào, chỉ biết rằng khi vừa ra khỏi quán Bar, cô đã gục xuống đất òa khóc nức nở, cô cảm thấy khó chịu đến mức không thể kiểm soát được chính mình. Hân rút điện thoại ra gọi điện cho Tuấn – người yêu cũ, đây là lần đầu tiên sau khi chia tay cô tìm đến anh, không ngờ Tuấn đã đến ngay khi cô gọi.
6 giờ sáng, Hân ngồi trong xe của Tuấn khóc đến mức mắt sưng đỏ, sau đó Hân dựa vào vai Tuấn ngủ lúc nào chẳng hay. Lúc tỉnh dậy, Hân phát hiện cô đang ở trong căn phòng mà cả hai đã từng sống chung.
Khi cầm điện thoại lên, đập vào mắt cô là màn hình hiển thị số điện thoại của Minh, tiếp theo Tuấn nói một câu khiến Hân tỉnh cả người:”Anh vừa gọi cho chồng em, bảo là em đang ở bên cạnh anh”. Hân hỏi mà như muốn khóc: “Tại sao anh làm vậy? Anh làm vậy là đang giết em đó”.
Tuấn nhìn sâu vào mắt Hân, giọng nói thể hiện sự kiên quyết: “Khi em đang vô vọng, em đã tìm đến anh, khi em cần người an ủi, anh là người đầu tiên đến bên cạnh em. Chúng ta đáng lẽ không nên chia tay, tình yêu 5 năm trời lẽ nào tan biến như vậy? Chúng ta từng giận hờn, từng to tiếng với nhau, nhưng anh vẫn yêu em. Còn anh ta thì sao? Ngoài việc làm cho em có thai, anh ta thật lòng yêu em sao? Người đàn ông yêu em sẽ không tùy tiện xúc phạm em, em có hiểu không?”
Hân cảm thấy đắng ngắt trong miệng, cô không biết nên nói gì, cô chỉ cầm điện thoại lên, bấm số và áp điện thoại vào tai, cô nghe thấy tiếng Minh quát mắng cô xối xả trong điện thoại: “Tôi thật không ngờ đấy, chỉ vì say nên tôi mới nói những lời như vậy, không ngờ cô thật sự đi tìm thằng bạn trai cũ để tâm tình, cô đúng là loại đàn bà rẻ tiền, cứ cãi nhau là cô đi tìm tình cũ à? Cô có lên giường với nó không đấy?”
Hân kìm nén tiếng khóc nói với Minh: “Mọi chuyện không như anh nghĩ đâu, anh nghe em giải thích được không?”
Tuấn lúc này đang đứng bên cạnh, anh vội gào lên như hét vào điện thoại: “Đúng rồi đấy, bọn tôi đã lên giường với nhau đấy, thì sao nào? Có ngon thì đến đây nói chuyện, địa chỉ ở đây là XXXX, không đến thì không đáng mặt thằng đàn ông”. Hân vội can ngăn Tuấn, cô sợ hai người này gặp nhau rồi lại xảy ra chuyện.
Hiện giờ, Hân đã về nhà mẹ đẻ, Tuấn khẩn thiết muốn cưới Hân về làm vợ. Nhưng lúc Tuấn và Hân đang mặn nồng, mẹ Tuấn một mực can ngăn không cho hai người ở bên nhau, giờ đây Hân đã có thai với người đàn ông khác, mẹ Tuấn sẽ không dễ dàng chấp nhận Hân làm con dâu.
Hân không dám về nhà gặp Minh, chỉ sợ vừa gặp mặt, Minh sẽ dùng những lời lẽ thậm tệ để sỉ nhục cô. Trong thâm tâm, Hân cảm nhận, Minh không hề yêu cô, thậm chí anh còn hiểu lầm cô đã quay về bên tình cũ, rắc rối này, Hân không biết nên tháo gỡ từ đâu?
Theo Trí thức trẻ
Gia đình tôi bị mẹ anh sỉ nhục trong ngày chạm ngõ
Tôi về để nói cho ông bà biết đường mà dạy dỗ con cháu mình phải biết có lòng tự trọng, đừng có cố bám theo con trai nhà chúng tôi nữa.
Tôi vốn là con gái tỉnh lẻ, lên Hà Nội học rồi lập nghiệp ở đó rồi được quen anh. Anh là con trai duy nhất trong một gia đình giàu có ở Hà Nội. Bố mẹ anh có tới mấy cửa hàng lớn kinh doanh vàng bạc đá quý, có tới 3 cái biệt thự sang trọng. Đó cũng chính là lý do tôi yêu anh nhưng vẫn ngại ngần. Bởi sợ người đời sẽ nghĩ xấu về tôi, nghĩ tôi là kẻ lợi dụng, hám của, thấy tiền, nhà là sáng mắt lên.
Nhưng anh đã động viên tôi rất nhiều để tôi vượt qua tất cả. Anh là người tán tỉnh, yêu thương tôi trước. Phải sau gần 1 năm anh theo đuổi nhiệt tình, thể hiện đủ mọi kiểu tình cảm tôi mới chấp nhận anh. Nhận lời yêu anh là vì thấy trái tim mình rung động chứ không phải vì vật chất. Bởi khi đó tôi cũng đâu có biết để gia thế nhà anh.
Duyên số thế nào, anh say tôi như điếu đổ, chính vì thế ngay sau khi tôi nhận lời làm bạn gái anh là anh đã muốn dẫn tôi về ra mắt để chính thức hóa mối quan hệ rồi. Anh làm như thể sợ tôi đổi ý, sợ tôi bỏ anh vậy.
Nhưng buổi ra mắt đó không được vui vẻ cho lắm bởi thoáng qua tôi đã nhận thấy ánh mắt coi thường của mẹ anh dành cho tôi. Bà không thích con gái tỉnh lẻ, với bà thì con trai duy nhất của bà phải lấy tiểu thư đài các, lá ngọc cành vàng chứ không phải gái tỉnh lẻ như tôi. Nhưng vì mọi chuyện từ trước tới giờ, bà đều rất chiều anh nên chuyện yêu đương bà cũng không dám ra mặt phản đối ngay.
Thật bất ngờ, ngay ngày hôm sau, chẳng hiểu sao bà có được số của tôi. Bà gọi tôi ra hàng café nói chuyện. Nội dung câu chuyện thật nhẹ nhàng mà sâu cay: "Thằng Huy nhà bác không suy xét mọi chuyện nên mới yêu vội vàng thế. Cháu đến nhà thì thấy rồi đấy, nhà bác phải chọn dâu kiểu khác cháu ạ!" Chỉ ngần ấy lời nói đã khiến lòng tôi quặn thắt, đớn đau. Đó gián tiếp là lời yêu cầu, tôi nên thầm lặng mà chia tay người yêu theo ý bà.
Lòng tự trọng bị tổn thương, tôi cũng định nói lời chia tay thật. Nhưng càng tìm ra lý do để nói càng bị anh gạt đi và anh lại càng giữ chặt tôi hơn nữa. Rồi 1 thời bẵng đi, tôi không thấy mẹ anh ý kiến gì nữa, tôi cứ ngỡ bà đã chấp nhận tôi. Dần vui trở lại, 1 ngày tôi lại được anh báo, gia đình anh sẽ sắp xếp về Nam Định quê tôi để thăm nhà, rồi tiến hành lễ chạm ngõ và các thủ tục hôn lễ khác. Tôi vui lắm vì biết chắc bà đã đồng ý chuyện của chúng tôi nên mới như thế. Nhưng điều đó tất cả chỉ là 1 sự sắp xếp đến cay nghiệt.
Ngày hẹn đã tới, bố mẹ tôi mời ông bà nội ngoại và các bác tới đón khách nhà trai. Bố mẹ tôi tính cẩn thận, lại là khách Hà Nội nên mọi chuyện được chuẩn bị rất chu đáo. Từ bàn ghế, chỗ ngồi cho tới cốc chén uống nước... Chỉ là ngày nhà trai về thăm nhà thôi mà cũng đủ làm tôi hồi hộp lắm. Rồi nhà họ cũng tới, cũng bắt tay, niềm nở như không có chuyện gì xảy ra. Rồi câu chuyện được mở đầu.
Nhưng thật bất ngờ là mẹ anh đứng lên tuyên bố rất dõng dạc: "Thưa các cụ các ông các bà, nay chúng tôi về tận đây không phải là để thăm nhà như mọi người tưởng. Tôi về để nói cho ông bà biết đường mà dạy dỗ con cháu mình phải biết có lòng tự trọng, đừng có cố bám theo con trai nhà chúng tôi nữa. Đũa mốc chớ chòi mâm son..." Nói đến đây, anh gắt to bảo mẹ nói linh tinh này khác. Rồi bà hô mấy người đi cùng ra thẳng xe về, bỏ lại tôi và gia đình trong nỗi uất ức đến nghẹt thở. Anh lúc đó cũng ở lại, ra lời xin lỗi, hứa sẽ nói chuyện lại với mẹ để xin tiếp tục tình yêu này.
Nhưng tôi biết, tôi không thể tha thứ cho mẹ anh được, người đã dám xúc phạm đến đại gia đình chúng tôi và chà đạp lên lòng tự trọng của tôi một cách không thương tiếc. Tôi sẽ chấm dứt cuộc tình này mặc dù trong lòng còn rất yêu anh và tôi biết anh vẫn yêu tôi tha thiết. Làm như vậy cũng đúng theo ý của gia đình tôi nhưng như thế có quá đáng với anh không?
Theo Đất Việt
Sốc nặng với bí mật của chồng sắp cưới Tôi tiếp tục sốc tập 2 bởi bên kia cũng hiện lên 1 hình ảnh 1 cô gái với tình trạng như anh đang ưỡn ẹo mời gọi. Chào cả nhà, Tôi ngồi viết những dòng này không phải để mọi người thương hại bản thân tôi hay để chửi rủa bạn trai cũ của tôi. Tất cả chỉ là tôi muốn được...