Sau khi chia tay, cô ấy mới biết tôi là một đại gia
Tôi với Ban gái hẹn hò được 3 tháng đột ngột đề nghị chia tay, mặc dù tình cảm giữa chúng tôi vẫn rất tốt. Theo như lý do mà cô ấy nói là tài sản của tôi chỉ có một chiếc xe máy cũ và một ngôi nhà thuê
Nguyên văn lời cô ấy như sau : ” Em họ của em tìm được người bạn trai có nhà có xe, sao anh lại thế này, tiền không, xe không, nhà không. Bạn bè em muốn đến chơi, em cũng ngại chẳng dám đưa đến” . Lúc nói với tôi những lời này tôi cảm nhận được cô ấy đang khinh rẻ mình.
Từ lúc chúng tôi quen nhau đến lúc chính thức yêu nhau, chúng tôi đã sống chung cùng nhau gần 2 tháng rồi. Nhưng trước giờ cô ấy đối xử với tôi có chút hờ hững, lạnh nhạt. Cô ấy không hài lòng với điều kiện kinh tế của tôi , luôn cảm thấy tôi không đủ khả năng để cho cô ấy một cuộc sống giàu sang . Thực ra thì, cô ấy tình nguyện đến sống chung với tôi cũng chỉ vì có thể tiết kiệm được ít tiền thuê nhà.
Lúc cô ấy đề nghị chia tay, tôi cũng thử níu giữ lại mối tình này, nhưng thái độ cô ấy rất kiên quyết, tôi đành phải đồng ý. Nhưng trước lúc chính thức đường ai nấy đi, tôi nói dẫn cô ấy đi xem ít đồ. Cô ấy hỏi đi xem gì. Tôi nói đến lúc đó sẽ biết. Hai chúng tôi cùng nhau xuống lầu, tôi tiến về phía chiếc Audi Q7 đang đậu trước ngõ, chứ không phải chiếc xe máy cũ thường ngày.
Cô ấy hỏi : ” Đây là xe của ai?”
Tôi nói : “Xe của anh”.
Cô ấy nhìn tôi nghi hoặc : “Làm sao có thể. Sao có thể mua được chiếc xe này.”
Tôi mở cửa , mời cô ấy lên xe, sau đó phóng đi. Suốt cả quãng đường tôi không nói lời nào, chạy xe đến một căn biệt thự ở ngoại ô thành phố. ( Đây là chỗ tôi ở trước khi quen cô ấy, sau khi quen cô ấy tôi hầu như không đến đây nữa , diện tích căn nhà không lớn lắm, chỉ khoảng hơn 500 m2). Người giúp việc nhìn thấy tôi đi vào, rất lễ phép chào hỏi : Cậu về rồi à!
Cô ấy nhìn tôi bán tín bán nghi, tôi dẫn cô ấy lên lầu, bước vào phòng sách trên tầng 2, tôi từ trong ngăn kéo lôi ra một sổ đỏ và một hợp đồng thuê nhà . Sổ đỏ là ngôi nhà tôi đang dẫn cô ấy đi tham quan, hợp đồng thuê nhà là ngôi nhà tôi và cô ấy sống chung. Tôi bình tĩnh nhìn vào mắt cô ấy, đôi mắt long lanh tràn đầy kinh ngạc. Nhìn thấy biểu cảm phức tạp đó, tôi thực sự không biết nên khóc hay nên cười nữa.
Video đang HOT
Tôi mời cô ấy xuống phòng khách nói chuyện, sau đó tôi điềm đạm nói : ” Anh từng nói với em anh là nhân viên một công ty, không sai, chẳng qua công ty đó của anh, anh là tổng giám đốc, còn bố anh là chủ tịch hội đồng quản trị. Xem ra, em chia tay anh là một sự lựa chọn sáng suốt, anh không hợp với em, em cũng không hợp với anh. Thực ra, anh chỉ hy vọng tìm được một cô gái chân thành, lương thiện, không ham mê vật chất, thật lòng yêu con người của anh chứ không phải vì khối tài sản này. 3 tháng chúng ta ở bên nhau , anh cảm nhận được em là người con gái chỉ yêu tiền bạc, thích nói dối, thích hưởng thụ mà thôi.”
Tôi nói tiếp : ” Thực ra ngôi nhà cũ chúng ta sống cũng là nhà của gia đình anh, là ngôi nhà lúc bố mẹ anh phá sản đã từng ở. Ban đầu anh muốn biết em có thực sự yêu anh hay không nên mới nói dối em, và chờ đến lúc thích hợp anh sẽ nói ra toàn bộ gia thế nhà anh. Còn chiếc xe máy cũ đó là quà sinh nhật bố anh tặng năm anh học cấp 2, đã rất lâu rồi nhưng anh không nỡ bán.”
Cô ấy ngồi trên sôpha, cúi gằm mặt xuống không dám nhìn thẳng vào tôi, không nói lời nào, từng giọt nước mắt rơi xuống
Thực ra, thời gian tôi và cô ấy ở bên nhau, tôi giả vờ nghèo khổ, bảo với cô ấy tiền lương mỗi tháng chỉ 5 -6 triệu thôi, cũng rất nhiều lần tàn nhẫn từ chối mua hàng hiệu cho cô ấy, nhiều lần từ chối đi ăn ở nhà hàng. Thực ra, tất cả những thứ này không là gì đối với tôi, nhưng thời gian này tôi cảm thấy cô ấy coi trọng vật chất hơn tình cảm. Thậm chí còn lấy tiền bạc ra để đong đếm tình yêu, trước mặt tôi luôn nói bóng gió bạn trai của cô A B C nào đó mua cho họ bao nhiêu hàng hiệu… Cô ấy cho rằng tôi không có tiền, khi đi với tôi sẽ mất giá, cảm thấy vô cùng xấu hổ với bạn bè, người thân.
Đúng lúc không khí trầm xuống, người làm bước vào hỏi chúng tôi có ăn cơm ở nhà không? Tôi hỏi cô ấy muốn ăn gì. Cô ấy im lặng một lúc rồi nói : muốn ăn bít tết. Tôi nói với người làm chúng tôi muốn ra ngoài ăn, rồi đưa cô ấy đến nơi một nhà hàng vô cùng sang trọng . Lúc đang ăn, cô ấy khóc thút thít, vẻ mặt rất tội nghiệp, bẽn lẽn hỏi tôi cô ấy có thể rút lại lời chia tay được không? Cả bữa ăn tối hơn một tiếng đồng hồ, cô ấy cứ lải nhải biện minh , xin lỗi bên tai tôi. Còn tôi sớm đã hết hứng thú nghe cô ấy giải thích rồi.
Hai đưa mắt nhìn ra cửa sổ không muốn nhìn trực tiếp vào mặt cô ấy, cũng không muốn trả lời, chỉ nói với cô ấy, đợi sau khi ăn xong hãy nói. Chúng tôi cùng nhau trở về ngôi nhà cũ, giúp cô ấy thu dọn đồ đạc chuẩn bị chuyển nhà.
Sau bữa ăn tối, tôi lái con xe Audi Q7, đưa hết tất cả hành lí tư trang của cô ấy trở về phòng trọ cũ mà cô ấy thuê cùng người chị gái. Sau đó vẫy tay chào tạm biệt, từ đó chúng tôi không bao giờ gặp lại nữa.
Theo VNE
Đêm tân hôn, chồng vừa động vào là vợ cười rũ rượi
Khi chị H.T cố gắng nhịn cười, xua chồng ra thì anh lại ngỡ rằng vợ đùa với mình để cả hai có màn "dạo đầu" cuồng nhiệt.
Đêm tân hôn thường là đêm thiêng liêng nhất với rất nhiều cặp vợ chồng. Nhưng cũng có nhiều cặp đôi khi nhớ về đêm tân hôn lại cười đến sái cả quai hàm.
Chồng đụng vào người vợ cười rũ rượi
Mở đầu câu chuyện bi hài của mình, chị H.T (Đống Đa - Hà Nội) bộc bạch rằng vốn dĩ chị là một người có "máu nhột" bẩm sinh. Hễ ai đụng vào người chị thì dù chỉ là lướt qua thôi cũng khiến chị rùng mình và co rúm người lại. Chị cho biết, ngày chị và chồng hiện tại còn đang trong giai đoạn tìm hiểu, quan niệm về tình dục trước hôn nhân vẫn khá khắt khe. Do đó, khi hẹn hò, hai anh chị ngoài việc hôn má và cầm nắm tay thì "vượt rào" là chuyện "không tưởng". Mọi sự dâng hiến đều phải "để dành cho đêm tân hôn". Cũng chính vì thế nên dẫu rất hiểu sự nhạy cảm của cơ thể mình nhưng chị H.T không thể tránh khỏi đêm tân hôn chật vật chỉ vì khi anh cứ đụng đến người là chị lại cười rũ rượi.
Đỏ mặt kể lại đêm tân hôn từ hơn mười năm trước, chị H.T thủ thỉ cho biết: "Trước đó hai đứa yêu nhau, hẹn hò rất đứng đắn, không dám làm gì vượt quá giới hạn. Vì thế cho nên mình cũng không để tâm đến việc cái máu nhột bẩm sinh sau này trở thành sự cố điêu đứng thế. Đêm tân hôn, sau khi chờ mình bước ra khỏi phòng tắm, anh ấy tắt đèn và tự &'thanh lý' quần áo trên người, và toan &'vào cuộc'. Ai đời khi mình cũng vừa dẹp được hết thẹn thùng, hồi hộp thì... sự đụng chạm, mơn chớn của chồng khiến mình nhột vô cùng tận. Và không kiềm được, mình cứ thế cười ré lên rồi co rúm người lại, tay mình huơ búa xua để gạt anh ấy ra".
Thế nhưng khi chị H.T cố gắng nhịn cười, xua chồng ra thì anh lại ngỡ rằng vợ đùa với mình để cả hai có màn "dạo đầu" cuồng nhiệt. "Có lẽ đang trong lúc đang cao trào, thấy tôi càng tránh thì anh ấy càng lấn tới. Cảm giác bị nhột một khi đã để ý thì chỉ cần chạm nhẹ là đã co quắp cả người. Bởi thế anh ấy chạm vào tôi thì tôi lại càng cười và vùng ra. Cứ thế, mất gần cả tiếng đồng hồ hai vợ chồng như chơi trò rượt đuổi trong phòng. Tôi cười nhiều quá đến rũ cả người, còn anh ấy cũng mệt không kém vì bị vợ cho chơi trò &'mèo vờn chuột'" - chị H.T bật cười khi kể lại.
Chị H.T cho hay, mãi tới khi không còn sức để né, chị vừa lấy chăn trùm kín người, vừa ló mặt ra nói với chồng rằng "Em nhột, em nhột lắm..." thì chồng chị mới vỡ lẽ. "Nhìn vẻ mặt của anh ấy nghệt ra khi nghe mình nói, thật không nhịn được cười. Về sau hai vợ chồng phải áp dụng chiến thuật cách ly bằng một lớp chăn lên người mình để anh ấy không vuốt ve, mơn trớn... Đêm tân hôn của hai vợ chồng bị cấm không được dùng tay... Về sau không hiểu anh ấy đọc tài liệu gì mà, mỗi khi hai vợ chồng gần gũi anh ấy biết cách thuần hóa những cơn nhột của tôi" - chị H.T vẻ ngượng ngùng, nói.
Với nhiều cặp vợ chồng khi nhớ về đêm tân hôn là họ lại cười đến sái cả quai hàm...
"Thế thôi ư? Xong thật á?"
Với kiểu tính cách hài hước, chị D. (Thanh Xuân - Hà Nội) cũng khiến người nghe cười sái quai hàm khi nghe chị kể lại câu chuyện đêm tân hôn của mình. Theo lời chị D. kể, chồng chị vốn dĩ là anh chàng mọt sách. "Nụ hôn đầu tiên, hôn như thế nào là do mình dạy cho anh ấy. Suốt mấy năm yêu nhau, khi nào muốn hôn thì mình là người chủ động. Còn anh ấy đúng kiểu &'cô dắt thế nào thì tôi theo thế ấy'. Cho nên trong khi các đôi lứa kéo vào nhà nghỉ &'xử lý' nhau trước khi cưới nhiều vô kể, thì anh chàng của mình vẫn dửng dưng như không. Suốt ngày chỉ biết cắm cúi đọc và nghiên cứu..." - chị D. khá mạnh bạo khi nói.
Chị cho hay, là người cởi mở về quan niệm tình dục trước hôn nhân nhưng khi gặp phải anh chàng "đồ cổ" thì dù chị D. có cố "phổ cập" nhưng anh cũng nhất nhất một quan điểm "Tình dục là bản năng có sẵn, không phải dạy và tân hôn chỉ có một nên phải để dành". Chính bởi vì thế mà đêm tân hôn của vợ chồng chị trở thành kí ức hài hước kinh điển với chị D.
Chị kể: "Trong khi các cặp vợ chồng mới cưới sau khi xong xuôi mọi việc, là nhấm nháy vào phòng. Hoặc ít ra anh chồng là người chủ động chèo kéo tân nương vào. Thế nhưng lão chồng mình thì không. Cứ lâng láo lo đủ thứ việc bao đồng, còn phần &'chuyên môn' thì có vẻ cố phớt lờ. Mười một giờ đêm, cả nhà chồng, ai nấy đều về phòng riêng thì lão ngồi cắm chốt, ôm cái tivi. Mình không biết lúc đó trong đầu lão nghĩ gì, nhưng có vẻ hồi hộp còn hơn gái mới về nhà chồng là mình khi đó".
Chị D. kể tiếp rằng, sau khi tắm rửa xong xuôi và khoác lên mình bộ váy ngủ sexy, nhưng chờ mãi không thấy chồng vào. "Trong khi cả nhà đã im ắng, 11h đêm vẫn không thấy chồng đâu, mình lại phải buộc lòng thay bộ quần áo khác để ra ngoài, lôi tuột lão vào. Tân hôn, gã đàn ông nào cũng mong mau chóng được &'nuốt chửng' cô ả của mình với đủ trò khiêu khích thì ông chồng mình không hôn, không dạo đầu. Lão tân hôn với mình mà khi lão xong xuôi, mình còn phải tròn mắt ngạc nhiên hỏi: &'Thế thôi ưu? Xong rồi à?'. Nghe mình hỏi thế mà chàng còn rất tự tin gật đầu và trùm chăn ngủ" - chị D. tếu táo kể lại.
Và phải mất một thời gian sau đêm tân hôn, nhờ sách báo và sự chủ động của chính mình mà chị D. mới truyền đạt được cho chồng vài bí kíp "yêu" để hai vợ chồng hứng thú, hòa hợp trong đời sống chăn gối.
"Chú... à... anh... anh tạm tha cho em!"
Với M.T (Hoàng Mai - Hà Nội) thì đêm tân hôn là một kỉ niệm mà mỗi lần nhớ đến khiến cô vừa buồn cười vừaxấu hổ. M.T cho biết: "Đúng là chả có cô gái nào đêm tân hôn lại van lạy chồng tha cho mình giống như tôi. Không những thế trong lúc cuống quýt tôi còn gọi chồng là chú. Chồng tôi sau này mỗi lần nhắc lại vẫn bảo đó là chuyện hài hước có một không hai".
Chuyện là, M.T và chồng chênh lệch nhau 13 tuổi. "Anh ấy vốn là bạn của chú út nhà tôi. Tôi gặp anh ấy khi 21 tuổi và anh ấy lúc đó đã 34 mà vẫn chưa kết hôn. Ban đầu tính theo mối quan hệ với chú út nhà tôi thì tôi vẫn gọi anh ấy bằng chú. Sau này, cũng không hiểu duyên số vồ vập thế nào mà nhận lời yêu rồi thì đôi lúc vẫn quen miệng gọi anh ấy bằng chú" - M.T kể lại.
Yêu nhau được một năm thì M.T nhận lời kết hôn. Trước đó M.T chưa từng trải qua bất cứ mối tình nào nên "Kinh nghiệm của bản thân về tình yêu, hôn nhân không có gì nhiều nhặn. Cho nên sau khi đã bước lên xe hoa mình mới bắt đầu thấy rối bời và lo lắng" - M.T nói.
Sự lo lắng đó cộng với việc thiếu kinh nghiệm giường chiếu của M.T bỗng trở thành đối kháng với chồng khi anh là người tỏ ra khá thuần thục trong đêm tân hôn. "Khi phòng chỉ còn ánh đèn ngủ lờ mờ và anh ấy tiến lại gần là tôi đã run cầm cập. Đến khi tay anh ấy lần dò mở cúc áo thì tôi hốt hoảng, khóc òa và đã... van xin anh ấy. Điều buồn cười là lúc đó hoảng loạn cứ thụt lùi về phía cuối giường rồi gọi chồng là chú và năn nỉ rằng &'Chú... à... anh... anh tạm tha cho em!'. Xin là thế nhưng đâu có được tha. Cũng may anh ấy khéo léo, biết dụ dỗ nên sau đó mình đã nằm ngon lành trong vòng tay anh ấy" - M.T nhớ lại.
Theo VNE
Mưu cao trị nhân tình của chồng phải khóc thét Chồng tôi cặp kè với một cô gái trẻ (mới lấy chồng), làm cùng tòa nhà với anh. Bạn tôi còn mách rằng họ hay đi ăn sáng, ăn trưa với nhau. Có hôm đi cả buổi trưa đến đầu giờ chiều mới về. Tôi lấy chồng đã được 7 năm. Chúng tôi cũng như bao bạn trẻ khác, quen biết, yêu nhau...