Sau đêm ân ái mặn nồng, em đã để lại phong bì và ra đi mãi mãi
Tôi quen Lê trong một buổi đi xem phim với thằng bạn thân.
Lần đầu nhìn em lững thững cầm bỏng ngô, nước một mình đi vào xem phim mà tôi không sao kìm lòng lại được. Có lẽ tôi đã mê em từ lần đó. Kết thúc bộ phim tôi tìm cách tiếp cận và làm quen em nhanh chóng. Càng nói chuyện với Lê nhiều hơn, tôi càng thấy em là một cô gái yếu đuối nhẹ nhàng cần được bảo vệ.
Sau hơn 3 tháng quen nhau, em gật đầu làm bạn gái tôi. Điều này làm tôi khá vui sướng.Ở bên cạnh em, tôi luôn cảm nhận được đôi mắt u sầu của em còn chất chứa nhiều bí mật, nhưng tôi không muốn hỏi em. Tôi muốn em tự chia sẻ với mình, tôi sẽ lắng nghe và cảm thông dù đó là chuyện gì.
Một bữa đi sinh nhật bạn tôi về cũng tầm hơn 10h đêm. Đi ngang đường trời bắt đầu đổ cơn mưa. Vì trời mưa to quá tôi kéo em vào nhà nghỉ bảo ở tạm một đêm và hứa sẽ không làm gì em. Em cũng gật đồng ý không hỏi và có vẻ gì đề phòng tôi.
Lên nhận phòng, tôi vội vàng giục em vào tắm không cảm lạnh. Em nhìn tôi với ánh mắt nghi ngờ, rồi ngoan ngoãn đi tắm. Giữ lời hứa, đêm ngủ tôi kê gối ở giữa để tránh chuyện gì xảy ra. Nhưng không hiểu sao đêm gối bay đi đâu mất, còn tôi đã ôm trọn em vào lòng. Giây phút ngọt ngào ấy tôi không thể làm chủ được mình, tôi nhẹ nhàng tiến lại hôn và trao cho em những yêu thương ngọt ngào. Khi cánh tay tôi lần mò cởi chiếc cúc áo đầu tiên của em ra thì em giữ tay tôi, đôi mắt em nhỏ lệ và chỉ nói vẻn vẹn câu:
- Anh muốn điều này thật ư?
- Xin lỗi em, anh không kiềm chế được bản thân mình. Sau đêm nay anh sẽ bảo bố mẹ tới nhà em nói chuyện.
- Vậy à – Em cười nhếch miệng, rồi để mặc tôi làm gì thì làm.
Xong việc, tôi hôn lên trán Lê cười mãn nguyện rồi chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay. Sáng dậy, không thấy em nằm bên cạnh. Nghĩ em đang ở trong nhà tắm, tôi vội vàng vào nhà tắm để ôm em nhưng rốt cuộc chẳng thấy em đâu. Ngồi thần người xuống giường lấy điện thoại gọi cho em, thì tôi đã thấy một bì thư được kê cẩn thận dưới điện thoại của tôi. Giở thư ra xem, tôi giật mình trước những gì em viết.
“Thì ra anh đến với em cũng chỉ vì &’chuyện ấy’. Trước khi đến với anh, em đã yêu một người và người đó sau khi cướp đi đời con gái của em rồi biến mất. Em rất đau, buồn và hận anh ta nữa. Anh đến bên em, nhẹ nhàng ân cần khiến em rung động. Nhưng anh lại bộc lộ bản chất của một người đàn ông muốn lên giường và hứa suông. Em đi đây, đừng tìm em nữa. Em không muốn bất kỳ ai làm đau, và tổn thương chính mình”.
Video đang HOT
Tôi vội vã mặc quần áo lao ra ngoài tìm em, nhưng tôi biết tìm em ở đâu bây giờ? Trong khi tôi không hề biết em sống ở đâu, bạn bè có ai và quê em ở đâu nữa. Nghĩ lại tôi thấy một người vô tâm quá, yêu Lê mấy tháng rồi mà không hay biết gì về em.
Đi đến chỗ làm của Lê, đồng nghiệp của cô nói Lê đã xin nghỉ và chuyển đi nơi khác rồi. Tuyệt vọng, tôi chán chường lui tới rạp chiếu phim, ngồi ở đúng vị trí mà trước đây tôi đã từng ngồi với em. Tất cả những hồi ức đều ùa về, duy chỉ thiếu mỗi Lê bên cạnh.
Từ ngày đó đến giờ cũng được hơn năm rồi. Hơn năm trời tôi tìm kiếm em trong vô vọng. Tôi muốn chịu trách nhiệm về cái đêm đầu tiên đó với em, nhưng Lê không cho tôi cô hội. Em đang chơi trốn tìm với tôi, và tôi biết tìm em nơi đâu để có thể lại được yêu em như ngày đầu. Lê à, hãy cho em cơ hội được chứng minh tình yêu với em được không?
Theo Webtretho
Sau đêm ân ái cuồng nhiệt, bạn gái cầm theo 500 triệu bỏ trốn biệt tích
Ân ái với nhau cuồng nhiệt cuối cùng mất trắng 500 triệu và bạn gái cũng biệt tích. Oán trách em nhiều để rồi ngày biết được chỉ thấy thương em nhiều hơn.
Tôi từ bé đã sống trong nhung lụa nên cũng chưa từng biết khó khăn là thế nào. Dù là thế nhưng bản thân với tính tự lập tôi cũng được gọi là có sự cố gắng nên có cho mình một cơ ngơi ổn định, công việc sự nghiệp vững vàng. Trước đây tôi cũng từng yêu, nhưng cái ngày khó khăn ấy thì lại chẳng có cô gái nào ở bên cạnh tôi cả vì tôi giấu họ chuyện tôi là con của một gia đình giàu có.
Chẳng phải đàn ông thì chỉ lúc nào nghèo nhất mới biết mình có ai ở bên cạnh thôi hay sao. Còn tôi, trong cái khoảng thời gian mà tôi khó khăn nhất thì đã không ai ở cạnh tôi cả. Một mình cố gắng, 1 mình gồng lên với công việc của mình với hi vọng có thể xây dựng cho riêng mình 1 công việc mà không dựa dẫm vào cơ ngơi của bố mẹ để lại và cuối cùng tôi cũng đạt được thứ mà mình muốn.
Có công việc tốt với gương mặt cũng khá ưa nhìn tôi cũng tìm cho mình 1 nửa như bao người. Nhưng sau bao nhiêu công sức bỏ ra, tôi nhận ra chẳng có cô gái nào thật sự thật lòng với tôi cả. Họ đến với tôi vô cùng đơn giản, tất cả chỉ vì tiền mà thôi.
Tôi có tiền rồi tôi lại chẳng còn thấy mình tin tưởng ai cho đến khi tôi gặp em. Em chính là cô gái khiến cho tôi cảm thấy cuộc đời này thật đáng sống và em đáng cho tôi tin tưởng và yêu thương em nhiều hơn.
Đêm ân ái mặn nồng - Ảnh: Internet
Quen biết rồi tán tỉnh cũng cả nửa năm trời em mới gật đầu đồng ý. Tình yêu ấy cũng ngọt ngào, cũng hạnh phúc. Trải qua đủ các cung bậc, chỉ có điều nó cũng chẳng kéo dài được bao lâu. Tôi cay đắng nhận ra rằng hóa ra em cũng chỉ như những cô gái khác đến với tôi mà thôi.
Ngày hôm đó, khi mà tôi đang ngồi làm nốt việc thì em gọi tôi đến phòng mình ăn tối cùng. Dĩ nhiên tôi thích ăn đồ bạn gái nấu và lập tức qua. Hôm đó em cũng biết tôi vừa rút được 500 triệu từ chỗ khách hàng về. Chúng tôi có một bữa cơm vui vẻ với nhau. Sau bằng đó lâu em mới đồng ý tự nguyện trao cho tôi cả cái ngàn vàng của mình.
Đúng cái thời khắc đó, tôi cảm giác mình như lâng lâng trong hạnh phúc vì có được em. Cái đêm ấy chúng tôi đã vô cùng cuồng nhiệt. Nhưng rồi, sáng tỉnh giấc tôi thấy em biến mất. Mọi thứ trong căn phòng vẫn ngăn nắp như vậy chỉ có quần áo của em tất cả đã bỏ đi. Em không nhắn nhủ lấy 1 lời thậm chí còn cầm cả 500 triệu đó của tôi biệt tích.
Tôi tìm em, tìm khắp nơi không được. Uất hận, tức tối và cảm giác bị lừa gạt càng khiến gã đàn ông như tôi hận em hơn bao giờ hết. Thế là tôi cười, cười chua chát. Tôi vẫn thuê căn phòng em đó, vẫn đóng tiền hàng tháng suốt hơn 3 năm qua chỉ với hi vọng sẽ có ngày em tìm về với tôi. Cuối cùng thì ngày đó tôi cũng đợi được. Nhìn thấy em gầy xanh, tay dắt theo cậu bé chừng 2 tuổi giống hệt tôi ngày bé tôi ngơ ngác hỏi:
3 năm sau mới hiểu lý do ngày đó em bỏ đi - Ảnh minh họa: Internet
- Đây là, đây có phải là con anh không?
- Em... sao em lại bỏ anh đi suốt thời gian qua? Lý do gì sao em lại bỏ đi.
- Em xin lỗi.
- Anh cần câu trả lời.
- Em... tại mẹ anh có gặp em. Nhưng giờ bà biết hơn 3 năm qua anh chưa yêu ai cũng biết em có con với anh nên muốn em quay về.
- Vì mẹ anh sao, sao em không nói với anh? Sao tự ý làm mọi chuyện như vậy? Còn số tiền đó, sao em lại cầm đi. Em biết đó là tiền của khách hàng anh cơ mà.
- Khi ấy em cần tiền cho mẹ em mổ, em cũng không dám nói. Mẹ em nói không mổ nhưng em đã lén lấy số tiền anh cho bà mổ. Vậy mà mẹ em cũng bỏ em đi rồi. Giờ chỉ còn mình em với con thôi.
- Sao những năm qua em không tìm anh?
- Em sợ.
- Sao ngốc thế này chứ. Anh thương em, rất thương em. Anh tìm em khổ thế nào em có biết không? Giờ về đây rồi đừng đi đâu nữa hãy để anh chăm sóc cho mẹ con em, bù đắp quãng thời gian đã qua.
Cô gái ấy cứ ôm chặt lấy tôi. Đứa con nhỏ của chúng tôi đã lớn ngần này rồi. Chắc chắn cô ấy đã phải chịu rất nhiều vất vả suốt thời gian qua. Chỉ biết tự hứa từ giờ phút này trở đi sẽ luôn chăm lo cho mẹ con cô ấy.
Theo Phụ Nữ Sức khỏe
Chị gái và chồng có những bí mật mà tôi không biết Có lần tôi thấy hai người đi xem phim, rồi đi uống cà phê cùng nhau, nhưng lại giấu không cho tôi biết... Ảnh minh họa Nói là chị gái, nhưng thực ra tôi và chị không cùng cha mẹ sinh ra. Chị gọi bố tôi là chú ruột, nhưng gia đình tôi coi chị như con gái trong nhà, tôi cũng coi...