Sau đám cưới 2 ngày tôi đã nhận ra ‘bản mặt’ thật sự của chồng
Mới lấy nhau được 1 tháng, nhưng thực sự tôi chưa một ngày nào có được niềm vui, cuộc sống vợ chồng làm tôi ngột ngạt và mệt mỏi vô cùng.
Yêu nhau được 5 năm, thì chúng tôi quyết định làm đám cưới. Nhà tôi và nhà anh cách nhau gần 200km. Trước khi cưới chúng tôi đã có khoảng thời gian 2 năm trở lại đây rất ít gặp nhau vì điều kiện công việc của anh không cho phép. Có khi cả tháng mới gặp nhau được một lần. Tuy vậy nhưng tôi vẫn rất yêu và tin tưởng anh.
Những tưởng cưới nhau xong tôi sẽ được sống trong một cuộc sống mới với nhiều điều mới mẻ và tốt đẹp, nhưng tôi không thể ngờ sau đám cưới đó cuộc đời tôi như rơi xuống địa ngục.
Sau khi cưới, tôi và chồng về ngoại 2 ngày. Lúc đó, thấy anh đối đãi rất lễ phép và tử tế với mọi người trong nhà nên tôi vẫn tin tưởng anh. Thế nhưng, về ở với nhau 3 ngày, tôi mới phát hiện ra, bao nhiêu tiền mừng cưới, bao nhiêu vàng hai bên gia đình mừng làm vốn đã được chồng mang đi mà không nói một lời với tôi.
Khi tôi hỏi thì anh chỉ bảo mang đi làm ăn nhưng không nói rõ làm cái gì. Tôi suy nghĩ không ngủ được, không rõ anh làm ăn cái gì mà phải giấu vợ, trả nợ hay mang về nhà nội hết… Buồn lắm, bức bối lắm nhưng rồi tôi lại nghĩ, tiền thì mình vẫn có thể làm kiếm lại được, cốt yếu là anh ấy vẫn còn yêu thương mình nên tôi lại thôi không trách móc, chất vấn nữa.
Rồi 2 tuần sau đám cưới, anh ấy lại rủ tôi đi ăn cơm với mấy người bạn. Tôi đã từng gặp họ, những người đàn ông thô lỗ, vô học nên thực sự không muốn đi cùng. Nhưng nghĩ đến chồng nên tôi lại cố gắng đi.
Sau đám cưới 2 ngày tôi đã nhận ra “bản mặt” thật sự của chồng. (Ảnh minh họa).
Tối hôm đó, sau khi ăn cơm uống rượu xong, mấy người bạn của chồng lại rủ đi hát, mình vẫn ngoan ngoãn làm theo những gì anh muốn vì mong anh được vui. Hát đến 11 giờ đêm, thấy anh đã là ngà say và tôi cũng mệt mỏi trong người nên nói với anh “Anh ơi, muộn rồi, mình đi về đi”.
Thế mà một người trong đám bạn láo nháo của chồng tôi đi ra chửi thẳng vào mặt tôi “Mới cưới mà đã giở cái thói mấy dậy…” Câu chửi đó làm tôi uất nghẹn và càng nghẹn ngào hơn nữa khi chồng tôi nghe xong không bảo vệ vợ mà còn cười trừ rồi đi vào uống rượu tiếp. Anh ấy còn khoác vai bá cổ người con gái khác ngay trước mặt tôi, để tôi đứng thần người một mình trong tủi nhục.
Video đang HOT
Lúc đó, tôi chỉ muốn bỏ về nhà mẹ đẻ ngay lập tức, trong đầu tôi hiện lên bao nhiêu hình ảnh tốt đẹp của anh ngày xưa. Tôi còn không thể nghĩ rằng, đây là người chồng, người tôi yêu thương tin tưởng suốt mấy năm trời.
Mọi chuyện vẫn chưa dừng lại ở đó, sau hôm ấy, tôi nhận ra rằng, chồng tôi là người nghiện rượu, hoặc chí ít là thích uống rượu. Ngày nào, anh cũng đi từ sáng đến tối, ăn xong lại đi đến đêm. Có hôm 1-2 giờ sáng mới về. Cứ hễ về đến nhà là nói năng linh tinh rồi lăn ra ngủ một mạch.
Tôi nói gì cũng anh cũng chỉ cười cho qua mà không có một lời giải thích. Tôi cũng đã tìm cơ hội ngồi nói chuyện rõ ràng với anh, dành tình yêu thương, lòng tin của mình bao năm qua để giải bày để khuyên bảo với hy vọng anh sẽ thay đổi.
Thế nhưng chồng tôi vẫn vậy, không một chút thay đổi. Thậm chí anh còn đi nhiều hơn và luôn về nhà trong tình trạng say xỉn, nói năng không ý thức. Anh cũng không còn quan tâm đến tôi như trước.
Tôi ốm anh cũng chẳng đoái hoài quan tâm, nhờ anh đi làm về mua cho ít thuốc anh cũng tỏ vẻ như tôi ốm vờ vậy.
Mới lấy nhau được 1 tháng, nhưng thực sự tôi chưa một ngày nào có được niềm vui, cuộc sống vợ chồng làm tôi ngột ngạt và mệt mỏi vô cùng. Chồng tôi là con một nên bố mẹ chồng chiều hết mức, mẹ chồng tôi lại khó tính nữa. Tôi có nói với mẹ chồng mong bà hiểu mà khuyên chồng giúp tôi, nhưng có vẻ không ai đứng về phía tôi cả, tôi thực sự thấy hoang mang lắm.
Sáng nay tôi thử que thử thấy lên 2 vạch, tôi chưa đi khám, nhưng tôi lo lắm. Giờ tôi muốn chấm dứt cuộc hôn nhân này, nhưng nếu có thai tôi sẽ không thể làm như vậy, giờ tôi cảm thấy bế tắc vô cùng. Mong mọi người cho tôi một lời khuyên!
Theo VNE
Qua cách cầm đũa, bố dạy tôi cách nhận ra người con gái có thể bỏ rơi mình...
"Nếu như một người có cuộc sống khốn khó, đối diện với một đĩa thức ăn thơm ngon, ăn uống không nho nhã thì có thể thông cảm được, thế nhưng bạn gái con vốn là người kinh doanh..."
ảnh minh họa
Những hành động tưởng chừng nhỏ nhặt, ấy vậy mà có thể nói lên hết thảy tính cách và nhân phẩm một người. Bởi một người có hàm dưỡng, tự nội tâm thuần thiện trong sáng thì hành động cũng tự nhiên, thanh tao. Kẻ phàm phu, nội tâm thô thiển, chỉ cần tinh ý một chút là có thể nhận ra.
Hôm nay cuối cùng thì tôi cũng dẫn bạn gái về ra mắt bố mẹ, trong lòng cảm thấy rất căng thẳng, sợ họ không thích bạn gái của tôi. Sau khi về tới nhà, mẹ chỉ kịp chào hỏi một chút rồi liền vội xuống bếp nấu ăn. Còn bố ở trong phòng đọc sách, sau khi chúng tôi vào chỉ gật đầu và ở trong đó mãi cho đến khi dùng bữa mới ra.
Bố vốn ít nói, giờ ăn chỉ lặng lẽ nghe chúng tôi nói chuyện. Tôi lo lắng bố mẹ không thích bạn gái, vì vậy trong lúc nói chuyện luôn tìm cách để họ có thể thân mật nhau hơn, thế nên trong bữa ăn chúng tôi và mẹ cứ phải luôn miệng rôm rả với nhau để tạo bầu không khí.
Sau khi tiễn bạn gái ra về, bố nói: "Bạn gái của con không có duyên làm con dâu nhà ta đâu".
Tôi ngạc nhiên, bạn gái là do một người bạn giới thiệu cho tôi, hơn nữa hàng ngày tiếp xúc với nhau, cô ấy như thế nào tôi cũng rất rõ.
"Bố, sao bố lại nói như vậy ạ?"
Bố nói: "Từ cách ăn, cơ bản là có thể đoán được bạn gái con là người như thế nào. Khi bạn gái con gắp thức ăn có một thói quen xấu, đó là thường lật thức ăn ở dưới đĩa lên vài cái rồi sau đó mới gắp, đối với thức ăn yêu thích, lại càng lật đi lật lại nhiều hơn, giống như coi đĩa là cái chảo đang muốn xào nấu thức ăn một lần nữa".
Tôi không đồng ý và cho rằng: "Mỗi người có những thói quen khác nhau, có người thì thích từ tốn ăn từng miếng bé một, có người lại thích ngấu nghiến ăn miếng lớn".
Bố thở dài lắc đầu và nói: "Nếu như một người có cuộc sống khốn khó, đối diện với một đĩa thức ăn thơm ngon, ăn uống không nho nhã thì có thể thông cảm được, thế nhưng bạn gái con vốn là người kinh doanh, cuộc sống vật chất đầy đủ, nhưng lại ăn uống như vậy, điều này cho thấy đây là một người ích kỉ, lòng dạ hẹp hòi. Ở trước đĩa thức ăn, không hề chú ý đến cảm nhận của người khác, dùng đũa lật đi lật lại trong đĩa, nếu như đối mặt với sự mê hoặc về lợi ích, người này nhất định sẽ không từ thủ đoạn mà chiếm bằng được cho bản thân".
Tiếp đó, bố còn kể lại cho tôi câu chuyện của ông lúc còn nhỏ.
Khi bố 5 tuổi, ông nội qua đời, hai mẹ con quả phụ sống những ngày tháng khốn khó, cơm thường không đủ ăn.
Có đôi lúc đến nhà họ hàng dùng bữa, trước đó bà nội thường dặn đi dặn lại: "Con trai, khi ăn cơm nhớ phải chú ý cách ăn uống, không nên chỉ độc chiếm gắp những thức ăn mà con thích, như vậy mọi người sẽ chê cười. Mặc dù chúng ta nghèo, thế nhưng cũng phải biết chừng mực.
Lời dặn của bà nội, bố luôn ghi nhớ trong lòng, cho dù trước mắt đầy những thức ăn ngon, bố cũng vẫn nhớ chú ý, tự kiềm chế ăn uống chừng mực.
Bố nói: "Không nên chỉ coi nhẹ tình tiết nhỏ đó, bởi vì hành động cầm đũa gắp thức ăn như thế nào của một người cũng có thể nhìn ra được phẩm chất và tính cách của người đó".
Sau này một sự việc xảy ra, chứng minh cho những lời của bố nói là đúng, bạn gái của tôi do gặp được một người giàu có kiếm được nhiều tiền hơn mà chia tay tôi. Nghĩ đến nếu không có những lời nói của bố lúc bấy giờ, có lẽ đến bây giờ tôi vẫn cứ ôm giữ nỗi buồn mãi trong lòng không thôi.
Từ đó về sau, tôi luôn ghi nhớ lời của bố: "Cần nuôi dưỡng phẩm chất làm người, bắt đầu từ hành động cầm đũa đơn giản trong bữa ăn".
***
Người khôn ngoan, trong khi giao tiếp sẽ biết cách cư xử, nói năng khéo léo, nhưng cũng là bề mặt, khéo mấy cũng không thể che được bản chất qua những điều dẫu nhỏ nhặt mà cũng lại rất tinh tế. Một người biết tu dưỡng bản thân, sở hữu một nội tâm tròn đầy, luôn biết nghĩ cho người khác, thì mỗi hành động đều là chân thành, xuất phát từ nội tâm thiện lương mà làm, điều này cũng không khó để nhận ra, cũng không dễ mà bắt chước được...
Thế mới nói, tu dưỡng bản thân chính là cốt yếu để làm con người chân chính vậy.
Theo Phununews
Sau câu nói của vợ ở tòa án, tôi bàng hoàng nhận ra mình đúng là đồ ngốc Tôi còn chưa kịp lên tiếng thì vợ tôi đã nói: "Xin tòa cứ chia ra 4 phần. Dù gì, con bé vẫn là con của chồng tôi. Xin hãy để nó được hưởng phần đáng hưởng". Thấy cách em ứng xử với con riêng tốt nên bố mẹ tôi rất trân trọng và thương yêu em. (Ảnh minh họa) Tôi gặp và...