Sau cái lần bị bồ chồng tưởng là ô sin, vợ có màn lột xác khiến chồng phải van xin…
Đây là ô sin nhà anh hả? Đúng là chủ nào tớ nấy, mụ vợ nhà anh xấu tệ nên cũng chọn được bà ô sin nhìn phát gớm. Quần áo thì còn dính nguyên mỡ kìa…
Thôi anh xin em. Anh biết lỗi rồi mà, em cứ như cũ cho anh nhờ không thì có ngày anh mất vợ. Mấy ngày nay anh không còn sức để thở nữa rồi. (Ảnh minh họa)
5 năm lấy anh chị một lòng một dạ lo cho chồng con. Bao nhiêu thú vui sở thích hồi còn trẻ chị gác lại hết. Sinh con chẳng có bà nào trông giúp vì mẹ chị thì mất, mẹ chồng lấy lý do bận bịu không lên được vậy là đẻ được đúng 1 tuần chị chính thức lao xuống giường giặt giũ cơm nước. 1 tuần hiếm hoi đó may là có chị họ nhà chị sang giúp, rồi chị ấy cũng phải chạy chợ kiếm tiền nuôi con không thể giúp em mãi được.
Ơn trời cho sức khỏe, chị chẳng được kiêng cữ gì mà vẫn không ốm đau, con vẫn nhiều sữa. Nhìn thằng bé kháu khỉnh ai cũng ao ước con mình được như thế. Đứa đầu rồi đến đứa thứ hai, mình chị lo liệu hết. Anh chỉ việc đi làm về ngồi vào mâm cơm rồi lại tiếp tục lần mò máy tính làm việc. Khổ cực vất vả mình chị chịu, chẳng kêu than nửa lời, chỉ mong chồng có thời gian cho công việc.
Khi đứa con thứ 2 của chị tròn năm thì anh lên chức trưởng phòng. Chị vì phải chăm lo cho 2 đứa nhỏ nên ở nhà sau khi sinh đứa thứ 2, lúc này lương thưởng của anh cũng thoải mái cho chi tiêu gia đình rồi.
Từ khi lên chức anh cũng thay đổi nhiều, vợ chồng ít gần gũi hơn, anh kêu công việc mệt. Chị thương chồng cũng không trách móc với lại bản thân chị cũng quần quật cả ngày thực sự đặt mình nằm xuống cũng muốn đi ngủ ngay. Chị không hay rằng chồng mình thay đổi, bồ bịch bên ngoài.
Chỉ cho tới ngày hôm đó khi chị vừa rửa xong chậu bát liền lấy xe đạp định phóng đi mua ít quần áo mới cho con rồi về đón 2 đứa thì bất ngờ bắt gặp chồng và nhân tình tay trong tay đang đi vào shop đồ ấy. Thoáng thấy dáng người đàn ông giống anh chị phóng xe lao nhanh lại trong lòng hi vọng là mình nhìn nhầm. Nhưng rồi đất trời đã sụp đổ dưới chân chị, người đàn ông đó không ai khác chính là chồng mình.
- Anh… Tại sao anh lại?
- Đây là ô sin nhà anh hả? Đúng là chủ nào tớ nấy, mụ vợ nhà anh xấu tệ nên cũng chọn được bà ô sin nhìn phát gớm. Quần áo thì còn dính nguyên mỡ kìa…
Video đang HOT
Này thì ô sin này. Chị lao vào cho ả một trận nhớ đời. Chị cố gắng không để mình khóc phóng thẳng xe lao đi. Hôm đấy mãi muộn anh mới về rối rít xin lỗi nhưng chị chẳng nói câu nào, chị vác gối ra phòng khách ngủ. Chị biết anh đã bắt đầu chán chị rồi. Đêm ấy chị không ngủ, nằm khóc một mình, 5 năm qua chị vất vả hi sinh vì chồng vì con chẳng lẽ lại nhận được cái kết đắng chát thế này sao? Không thể như thế được, chị không thể chịu thiệt thòi về mình được. Chị phải thay đổi bản thân để chồng sáng mắt ra.
Sáng hôm sau, chị tuyên bố rõ ràng với chồng: “4 năm qua em đã vất vả chăm hai đứa và lo toan việc nhà, giờ đến lượt anh rồi đấy”. Nói rồi chị mặc quần áo ra khỏi nhà. Những ngày sau đó anh chẳng biết vợ đi đâu nhưng cứ đi từ sáng sớm tới tối mịt, mình anh phải xoay sở với con từ khi đón chúng về cho tới khi chúng ngủ.
Một hôm anh đang lao vội về đón con không sợ con ở lại muộn thì bác bán trà đá đầu ngõ thì thầm: “Dạo này cô Thu nhà chú làm gì mà ăn mặc đẹp thế, lại còn trang điểm rõ đậm nữ. Chú không cẩn thận là mất vợ đấy, tôi thấy mấy lão đầu ngõ đã nhấm nháy nhau bảo xin số cô ấy rồi đấy. Đúng là người đẹp vì lụa, nhìn cô ấy tôi còn không nhận ra cơ”.
Anh sững sờ, tối anh anh chờ cho bằng được vợ về. Sáng vợ đi sớm anh không để ý giờ thì mới ngã ngửa, gái hai con rồi mà mặc váy ren lại còn trễ vai, thế này thì cánh đàn ông không nhòm ngó mới lạ:
- Em ăn mặc kiểu gì vậy?
- Kiểu này là đang là mốt đấy anh. Cũng phải cảm ơn cô bồ anh, vì cô ấy nhầm em là ô sin nên em mới sáng mắt ra đấy.
- Thôi anh xin em. Anh biết lỗi rồi mà, em cứ như cũ cho anh nhờ không thì có ngày anh mất vợ. Mấy ngày nay anh không còn sức để thở nữa rồi.
Mới có 1 tuần vừa đi là vừa lo việc nhà mà chồng chị đã sợ mất mật, thế mới biết mấy năm nay chị vất vả đến nhường nào. Chị cũng chỉ định đẻ chồng sáng mắt, nhận ra lỗi lầm thôi chứ không muốn phá hủy mái ấm mà 5 năm qua chị đã đánh đổi bao công sức mới có được. “Em tha cho anh lần này thôi nhá, không có lần thứ hai đâu”.
Theo blogtamsu
'Mụ vợ đó tao chán rồi, cho mày đấy' và cái kết sau 2 năm khiến tôi chết lặng
Tôi cầm ly rượu không vững, mặt nóng ran khi thấy người phụ nữ quyến rũ đang sánh bước bên Tuấn không ai khác chính là mụ vợ tôi đã từng chán ngấy. Cô ấy nhìn tôi như thể chưa từng quên, chưa từng là vợ chồng và rồi...
Ngày bố mẹ muốn tôi và Huyền lấy nhau tôi đã không thích. Bởi vì lúc này tôi đã dần hết tình cảm với cô ấy, tôi đang say sưa với 1 cuộc tình vụng trộm bên ngoài với người phụ nữ khác đó là Vân. Cô ấy là 1 người giàu có xinh đẹp và luôn khiến tôi phải ngây ngất. Tuy nhiên, Vân đã có gia đình, họ không hạnh phúc nhưng cô ấy không thể ly hôn vì còn nhiều yếu tố ràng buộc.
Tôi suy nghĩ rất nhiều thế rồi tôi quyết định lấy Huyền để làm bình phong cho cuộc tình vụng trộm đó. Huyền là 1 cô gái tốt hiền lành, chúng tôi đã từng yêu nhau gần 1 năm trước khi tôi qua lại với Vân. Quãng thời gian tôi và Huyền vừa mới chia tay thì bố mẹ tôi lại nằng nặc bắt tôi cưới em bằng được vì ông bà không muốn tôi sống vô trách nhiệm. 1 công đôi việc tôi đã gật đầu đồng ý lấy Huyền.
(Ảnh minh họa)
Cuộc sống hôn nhân của chúng tôi khá tẻ nhạt, vì chẳng yêu vợ nên tôi cũng không mặn mà gì. Tôi hay đi về khuya, để mặc Huyền ăn cơm 1 mình. Huyền suy nghĩ nhiều nên đã gầy và già đi rất nhiều. Cô ấy luôn cố khiến tôi vui, nhưng tôi chỉ miễn cưỡng.
Nhiều khi thấy thương em nên tôi cũng cố đối xử tốt hơn với vợ, dù vậy khi mọi thứ không chân thành thì sẽ chẳng làm nổi được lâu. Chúng tôi có với nhau 1 đứa con gái, bé rất quấn mẹ. Vì gia đình không hạnh phúc nên Huyền trở nên chai lỳ, nhiều lần chúng tôi cãi nhau khi cô ấy bắt gặp những tin nhắn tình cảm của tôi và Vân.
Càng ngày tôi càng yêu Vân, còn Huyền chỉ là trách nhiệm. Bao năm trôi qua Vân vẫn đẹp còn Huyền thì khiến tôi chán ngấy. Trong đám bạn tôi có Tuấn, cậu ta chưa có vợ lại đẹp trai ga lăng. Nhiều lần đến chơi thấy tôi lạnh nhạt với vợ, cậu ta có hay khuyên nhủ tôi. Trong 1 lần chúng tôi đã cãi nhau vì tôi cảm thấy mình bị dạy đời, lúc đó tức giận tôi đã bảo:
- Bọn tao sắp ly hôn rồi, mụ vợ đó tao chán lắm rồi, nếu thích thì cho mày đấy.
Tuấn giận dữ nhìn tôi:
- Rồi mày sẽ phải hối tiếc.
Sau 5 năm gắng gượng chung sống cuối cùng chúng tôi đã ly hôn. Huyền ra đi vì không thể chịu đựng được nữa, tôi cũng chán ngấy khi sống với cô ta rồi. Con gái tôi còn nhỏ nên theo mẹ.
Tôi qua lại với Vân cho đến 1 ngày bị chồng cô ta đánh cho 1 trận thập tử nhất sinh phải đi cấp cứu vì gãy mấy cái xương thì chúng tôi mới dừng lại. Tôi trở thành kẻ bơ vơ, công việc cũng không suôn sẻ thậm chí tôi còn có nguy cơ mất việc vì chồng của Vân muốn cản đường sống của tôi.
Huyền biến mất khỏi cuộc đời tôi, thỉnh thoảng cô ấy có cho em gái đưa cháu gái qua cho bố mẹ tôi gặp. Vì bé sống với ông bà ngoại ở quê, bẵng đi 1 thời gian tôi gặp Hùng. Cậu ta bảo Tuấn đã lấy vợ và người đó không ai khác chính là vợ cũ của tôi. Tôi sốc và hoảng hốt vô cùng. Tôi không ngờ 1 người như Tuấn lại chấp nhận lấy 1 người phụ nữ đã qua 1 đời chồng, hơn nữa lại là vợ của bạn mình. Từ hôm đó tôi chẳng ngủ được, có lẽ vì tôi đang ghen, đang tức.
(Ảnh minh họa)
Tôi chợt nhớ lại cuộc nói chuyện trong bữa nhậu hôm đó. Sau 2 năm ly hôn, vào 1 hôm người bạn cũ rủ tôi đi uống rượu, tôi không nghĩ Tuấn sẽ đến. Nhưng khi tôi vừa chạm mông xuống ghế thì anh ta xuất hiện, bên cạnh là Huyền. Tay tôi cầm ly rượu không vững, mặt bừng bừng vì quá dốc. Tôi suýt không nhận ra cô ấy, bộ váy màu hồng phấn ôm sát làm nổi bật làn da trắng ngần khiến Huyền đẹp hơn bao giờ hết. Thú thật nhìn cô ấy quyến rũ vô cùng, mấy gã kia đang nhìn em với ánh mắt như muốn "nuốt chửng".
Cô ấy không còn sợ sệt hay e ngại khi gặp tôi thậm chí cô ấy còn cười nói rất vui vẻ như thể chúng tôi chưa từng là vợ chồng. Tuấn luôn ngồi sát và quan tâm cô ấy từng ly từng tý thỉnh thoảng anh ta lại nhìn tôi cười đắc thắng.
Tôi thực sự bắt đầu thấy nuối tiếc, bức bối quá tôi bỏ ra về trước. Trong đám bạn đó không ai biết tôi và Huyền từng là vợ chồng nên ít ra tôi còn có chút sỉ diện. Tuấn đi theo tôi ra chỗ lấy xe:
- Sao anh bỏ về sớm vậy? Mới có thế mà mày đã khó chịu rồi sao?
Tôi nhìn vào anh ta như muốn đánh nhau tới nơi:
- Anh muốn gì, dùng đồ tôi vứt đi có gì mà huyênh hoang chứ?
Tuấn cười lớn rồi bảo:
- Tôi cũng đang định cảm ơn anh đã vứt đi 1 &'mụ vợ' tuyệt vời như thế để tôi có cơ hội được làm chồng cô ấy đây. Anh thấy tôi chăm vợ tốt đúng không? Ở với chồng tốt thì phụ nữ tự nhiên sẽ thấy hạnh phúc và đẹp lên thôi, còn sống với loại chồng không ra gì thì dù có đẹp đến mấy cũng chỉ như "bông hoa nhài cắm bãi phân trâu" mà thôi.
Tuấn nhìn tôi cười khẩy rồi đi vào, còn tôi tức tối đến phát điên. Đúng vậy tôi bắt đầu thấy hối hận, thấy tiếc nuối. Người ta nói đúng: "Có không giữ mất đừng tìm" giờ đây tôi chỉ là kẻ trắng tay mà thôi.
Theo Một Thế Giới
Phận đời tủi nhục rơi nước mắt của một gái bán hoa Tôi là một gái bán hoa, gọi thế cho mĩ miều, chứ người ta nhìn thấy tôi, nếu không xổ toẹt vào mặt tôi thì cũng xì xèo sau lưng tôi những từ ngữ khó nghe hơn nhiều Tôi dấn thân vào con đường lầm lạc này từ rất sớm, mới 16 tuổi. 16 tuổi, những bạn đồng trang lứa với tôi khi...